Chương Phụ VIII: Kiến Thức Cổ Xưa

Khu Vườn Trắng tĩnh lặng như một thế giới khác, tách biệt hoàn toàn khỏi sự hối hả của Đế chế Aethelgard. Những bông hoa băng do Aoi tạo ra không tan chảy, chúng lấp lánh dưới một ánh sáng dịu nhẹ không rõ nguồn gốc. Aoi đang ngồi bên một chiếc bàn trà bằng đá cẩm thạch, đôi mắt vàng kim của cô nhìn xa xăm, suy ngẫm về những điều cô đã thấy ở Sylvandell.

Một bóng người lặng lẽ bước vào khu vườn. Akari, trong bộ váy dài màu đen tuyền thanh lịch, tương phản mạnh mẽ với mái tóc dài màu trắng như tuyết và đôi mắt đỏ như máu. Cô di chuyển với một sự duyên dáng không thuộc về thế giới này.

Cô tiến đến bàn, thực hiện nghi thức pha trà một cách hoàn hảo, từng cử động đều toát lên sự điêu luyện.

"Trông em có vẻ phiền muộn, Aoi," Akari nói, giọng nói của cô là sự kết hợp giữa sự quan tâm của một người chị và sự tôn trọng của một người đồng đội. "Chuyện ở Sylvandell không suôn sẻ sao?"

Aoi khẽ gật đầu, nhận lấy tách trà từ Akari. Cô chỉ thể hiện sự mệt mỏi này khi ở bên cạnh ba người mà cô tin tưởng.

"Em không hiểu," cô nói, giọng nói không còn sự kiêu ngạo thường ngày. "Elias... người tự nhận là Chúa (God)... đã gọi em là Nephilim. Em chỉ biết đó là con lai, nhưng em không thực sự hiểu rõ. Có những người khác giống em không?"

Akari khẽ mỉm cười, một nụ cười vừa có chút hoài niệm, vừa có chút cay đắng. "Giống em ư? Không, Aoi à. Em là một trường hợp đặc biệt. Nhưng về các sinh vật lai, thì đúng là có tồn tại trong những ghi chép cổ xưa nhất."

Cô nhấp một ngụm trà. "Trong truyền thuyết của loài người, Nephilim là con lai giữa các Thiên Sứ Sa Ngã và con người. Họ được cho là những chiến binh hùng mạnh, nhưng không thể so sánh với em. 'Sa Ngã' chỉ là một cách nói miệt thị của các Thiên Sứ thuần khiết dành cho những kẻ đã 'làm ô uế' dòng máu của họ."

"Phe của chị cũng có những trường hợp tương tự, được gọi là Cambion," cô nói tiếp, đôi mắt đỏ của cô nhìn xa xăm. "Con lai giữa Ác Quỷ và con người. Chúng thường là những sinh vật đầy bi kịch, bị giằng xé giữa hai bản chất. Cả hai đều là những nỗ lực đáng thương của các sinh vật cấp thấp hơn để chạm đến sức mạnh thần thánh."

Aoi im lặng. Vậy ra cô không phải là một "quái vật" duy nhất, mà thuộc về một nhóm các sinh vật "lai tạp" đầy bi kịch.

"Vậy còn bản chất của họ thì sao?" Aoi hỏi tiếp. "Thiên Thần và Ác Quỷ... em chỉ biết họ là kẻ thù."

Akari thở dài. "Thiên Sứ là những sinh vật của trật tự tuyệt đối. Hoàn hảo, nhưng vô cảm và kiêu ngạo. Họ xem thường mọi chủng tộc khác."

Cô nhìn Aoi, giọng nói có một chút tự hào không thể che giấu. "Còn chủng tộc của chị, các Ác Quỷ, xét về từng cá thể, chính là chủng tộc mạnh nhất. Nhưng điểm yếu chí mạng của chúng em là cái tôi và sự hỗn loạn. Chúng em không bao giờ có thể thực sự đoàn kết."

"Vậy còn những người đứng đầu thì sao?" Aoi hỏi câu hỏi cuối cùng. "Mối quan hệ thực sự giữa Chúa (God), Bóng Tối (Darkness), Cái Chết (Death), và Bóng (The Shadow) là gì?"

Akari im lặng một lúc lâu, như thể đang sắp kể một câu chuyện rất cũ.

"Đó là một bi kịch gia đình ở quy mô vũ trụ, Aoi à. Bóng Tối là chị cả, mạnh mẽ và đầy cảm xúc. Chúa là người em trai, logic và ám ảnh với trật tự. Cuộc chiến của họ không phải vì thiện-ác, mà là vì sự xung đột không thể hòa giải giữa hai bản chất. Và nó đã kết thúc khi người chị mệt mỏi, và người em trai đã làm điều phải làm."

"Cái Chết thì chỉ là một quy luật trung lập, một người thu dọn. Còn Bóng," ánh mắt Akari trở nên nghiêm túc, "là một ẩn số mà ngay cả Chủ nhân của chị cũng phải dè chừng. Nó không tham chiến, nó chỉ quan sát."

Aoi im lặng, tiếp thu toàn bộ lượng thông tin khổng lồ đó. Thế giới trong mắt cô vừa được mở rộng ra rất nhiều. Cô nhận ra rằng những cuộc chiến, những lý tưởng mà cô từng biết, đều chỉ là những gợn sóng nhỏ trên một đại dương của những bi kịch và những cuộc đối đầu cổ xưa.

"Vậy ra," cô nói, giọng nói có một chút gì đó xa xăm, "em và chị, cả Hikari nữa, đều chỉ là những con tốt trong một ván cờ lớn hơn rất nhiều."

Akari nhìn người em gái của mình, một nụ cười nhẹ nhàng và đầy tin tưởng hiện lên trên môi.

"Đúng vậy. Nhưng có một sự khác biệt, Aoi à."

"Những con tốt khác chỉ có thể đi theo luật chơi. Còn em..."

"...có lẽ là người duy nhất có thể lật cả bàn cờ."