Quy tắc đầu tiên của tuổi trưởng thành, ít nhất là ở Vương quốc Sylvandell, là tự mình kiếm sống. Đối với những người không có tài năng đặc biệt, đó là làm nông hoặc học một nghề thủ công. Đối với những người có một chút Ma Lực hoặc Khí, đó là gia nhập quân đội. Nhưng đối với những kẻ liều lĩnh, những kẻ mơ mộng, hoặc những kẻ không còn nơi nào để đi, chỉ có một con đường duy nhất: trở thành Mạo Hiểm Giả.
Độ tuổi hợp pháp để đăng ký tại Hiệp Hội Mạo Hiểm Giả là mười lăm. Và hôm nay, tại đại sảnh ồn ào của chi nhánh Hiệp Hội ở thủ đô, có năm thiếu niên mười lăm tuổi đang đứng trước Bảng Nhiệm Vụ, mắt chúng sáng rực lên vì phấn khích và một chút lo âu.
"Vậy... chúng ta chính thức là một đội rồi," một cậu trai cao lớn với mái tóc nâu và một thanh kiếm đeo sau lưng nói. Cậu là Kael, người tự nhận là đội trưởng. Hạng sức mạnh cá nhân của cậu là D, một chiến binh đầy hứa hẹn.
"Hạng Sắt. Nghe thật là... yếu ớt," một cô gái với mái tóc đỏ rực và một cây trượng gỗ nhỏ phàn nàn. Cô là Elina, một pháp sư Hỏa Hệ Hạng D, người có vẻ kiêu ngạo hơn tài năng thực sự của mình.
"Đừng phàn nàn nữa, Elina," một cậu bé nhỏ con hơn, mặc áo choàng xanh, tay ôm một cuốn sách dày cộp, lên tiếng. Cậu là Rhys, một học giả và là pháp sư Thủy Hệ Hạng E. "Quy tắc là vậy. Hạng của đội được tính trung bình. Chúng ta phải bắt đầu từ những nhiệm vụ Hạng Sắt thôi."
Hai người còn lại không nói gì. Một cô bé với mái tóc vàng ngắn, mặc giáp da nhẹ và đeo một cây cung nhỏ, đang im lặng quan sát xung quanh. Cô là Lyra- nhỏ, một cung thủ Hạng D với đôi mắt tinh anh. Người cuối cùng là một cậu bé gầy gò tên Finn, người luôn quấn mình trong một chiếc áo choàng có mũ, không ai biết cậu ta có năng lực gì, chỉ biết rằng cậu ta đã vượt qua bài kiểm tra sức mạnh Hạng E một cách kỳ lạ.
Kael chỉ vào tấm bảng. "Được rồi, nhiệm vụ đầu tiên. 'Hộ tống đoàn buôn muối'? 'Diệt tổ chuột tinh thể'? 'Hái Nấm Trăng Sương'?"
"Nghe chán ngắt," Elina nói.
"Hay là cái này?" Lyra-nhỏ đột nhiên lên tiếng, chỉ tay vào một tờ giấy da cũ kỹ, ghim ở góc khuất nhất của tấm bảng.
Nhiệm vụ Hạng Sắt: Điều Tra Hiện Tượng Bất Thường.
Địa điểm: Trang trại cũ của nhà Polan, ngoại ô phía tây.
Mô tả: Điều tra những tiếng động lạ và sự mất tích của gia súc.
Ghi chú: Chủ trang trại trước đã bỏ đi vì 'ám ảnh'. Có tin đồn về những sinh vật kỳ lạ trong khu rừng lân cận. Phần thưởng cao hơn bình thường.
"Một cuộc điều tra? Nghe có vẻ thú vị hơn là đi hái nấm," Finn lẩm bẩm từ trong mũ áo choàng.
Kael đọc kỹ tờ giấy. "Chỉ là Hạng Sắt. Có lẽ chỉ là một vài con Ma Thú đi lạc thôi. Được rồi. Nhiệm vụ đầu tiên của chúng ta! Đến trang trại nhà Polan!"
Trang trại cũ kỹ nằm heo hút ở rìa một khu rừng âm u. Cả đội đến nơi vào lúc chiều tà. Không khí ở đây im lặng một cách đáng sợ. Không có tiếng côn trùng, không có tiếng chim hót. Chỉ có tiếng gió thổi qua những cánh đồng cỏ khô, tạo nên những âm thanh xào xạc như tiếng thì thầm.
Họ bắt đầu điều tra. Ngôi nhà trống rỗng, phủ đầy bụi. Trong chuồng gia súc, họ tìm thấy những dấu vết của một cuộc vật lộn, nhưng không có một giọt máu nào. Rhys phát hiện ra những vết cào kỳ lạ trên các bức tường gỗ, chúng sắc và sâu, không giống vết cào của bất kỳ loài Ma Thú nào cậu từng biết.
Khi màn đêm buông xuống, Kael quyết định họ sẽ ở lại qua đêm để quan sát. Họ đốt một đống lửa lớn ở giữa sân. Kael và Lyra-nhỏ canh gác, trong khi những người khác cố gắng nghỉ ngơi.
Khoảng nửa đêm, sự im lặng bị phá vỡ.
Từ trong khu rừng, những tiếng "lạo xạo" bắt đầu vang lên. Không phải là tiếng bước chân. Mà là tiếng của hàng trăm cái chân nhỏ, khẳng khiu đang cào trên lá khô.
"Có thứ gì đó đang đến!" Lyra-nhỏ cảnh báo, cô giương cung lên.
Từ trong bóng tối, chúng xuất hiện.
Chúng không lớn. Mỗi con chỉ cao khoảng một mét. Nhưng hình dạng của chúng là một sự phỉ báng đối với tự nhiên. Chúng có một cơ thể chính hình quả trứng, mập mạp và đen bóng, được nâng đỡ bởi hàng chục cái chân dài, khẳng khiu như chân nhện. Phần thân trên của chúng là một cái torso hình người vặn vẹo với nhiều cánh tay xương xẩu. Và trên cùng là một cái đầu không có mắt, không có mũi, chỉ có một cái miệng há to đầy những chiếc răng nhỏ như kim.
"Quái... quái vật gì thế này?" Elina lắp bắp, khuôn mặt cô tái đi vì sợ hãi hơn là sẵn sàng chiến đấu.
"Đừng sợ! Giữ vững đội hình!" Kael hét lên, dù chính anh ta cũng cảm thấy một cơn ớn lạnh. Anh ta rút kiếm, kích hoạt Khí của mình, lưỡi kiếm sáng lên.
Lũ quái vật, khoảng năm con, lao về phía họ. Chúng không gầm rú, chỉ phát ra những tiếng "tắc tắc" nhỏ từ cái miệng của mình.
"Elina, lửa! Rhys, nước!" Kael ra lệnh.
Elina, sau một thoáng hoảng sợ, cũng niệm chú. Một quả cầu lửa bay về phía một con quái vật. Nó trúng đích, nhưng con quái vật chỉ lùi lại một chút rồi lại tiếp tục lao lên. Rhys tạo ra một dòng nước áp suất cao, nhưng nó cũng chỉ làm con quái vật trượt đi chứ không gây ra tổn thương thực sự.
"Chúng kháng phép thuật nguyên tố!" Rhys hét lên.
"Vậy thì để tôi!" Kael lao lên, thanh kiếm của anh chém mạnh vào một trong những cái chân của con quái vật. "Keng!" - một tiếng chói tai vang lên, như thể chém vào đá. Cái chân bị gãy, nhưng con quái vật không có vẻ gì là đau đớn, nó dùng những cái chân còn lại tiếp tục lao tới.
Lyra-nhỏ liên tục bắn tên, nhưng những mũi tên của cô cũng chỉ găm vào lớp vỏ cứng của chúng.
Finn, người đã im lặng từ đầu, đột nhiên lẩm bẩm. "Bụng của nó... năng lượng tập trung ở đó."
"Mọi người, tấn công vào cái bụng của chúng!" Kael hét lên, tin vào người đồng đội của mình.
Anh ta né một cú cào từ một con quái vật, rồi dùng hết sức đâm thẳng thanh kiếm của mình vào cái bụng hình quả trứng của nó. Lần này, lưỡi kiếm xuyên qua.
Một tiếng rít kinh hoàng vang lên. Con quái vật co giật dữ dội rồi cơ thể nó bắt đầu khô héo lại, biến thành một cái xác khô màu đen và tan rã.
"Hiệu quả rồi!" Kael nói.
Cả đội, khi đã có mục tiêu, bắt đầu phối hợp. Kael và các chiến binh khác đỡ đòn, trong khi Elina và Rhys dùng phép thuật để làm chúng mất thăng bằng, tạo cơ hội cho Lyra-nhỏ và những người khác tấn công vào bụng của chúng.
Sau một trận chiến hỗn loạn và đầy vất vả, con quái vật cuối cùng cũng gục ngã.
Cả năm người đều thở hổn hển, người đầy mồ hôi và vài vết xước nhỏ. Họ đã thắng.
Kael nhìn những cái xác đang tan rã. "Được rồi..." anh ta nói, cố gắng tỏ ra dũng cảm dù tay vẫn còn hơi run. "Nhiệm vụ đầu tiên, hoàn thành. Ai muốn ăn mừng nào?"
Những người khác nhìn anh ta, rồi nhìn nhau, và cuối cùng, một nụ cười nhẹ nhõm nhưng đầy mệt mỏi hiện lên trên khuôn mặt của họ. Họ đã sống sót. Và cuộc hành trình của họ, với tư cách là một đội mạo hiểm giả, chỉ vừa mới bắt đầu.