chương 4 Miếu Gãy – Linh Hồn Trẻ Oan

Chương 4: Miếu Gãy – Linh Hồn Trẻ Oan

Miếu Gãy nằm lọt thỏm trong một vạt rừng tràm sát khu công nghiệp bỏ hoang ở Bình Dương. Gọi là "Miếu Gãy" vì nơi này chỉ còn một nửa mái, tượng Phật bà mất đầu, khói nhang không còn, chỉ có một bức tượng đất của Bà Cô Chín được ai đó để lại dưới gốc bồ đề già.

Yến không đi cùng. Đây là thử thách nhập môn đầu tiên của Huy, thuộc hệ thống Tu Lộ Nhân Giới: Hành Thức.

---

[Tu Lộ Nhân Giới: Hành Thức]

Giai đoạn đầu của tu thần nơi cõi người.

Cốt lõi: Làm sáng tỏ ý thức bản ngã, thu hồi mảnh hồn, khơi mở năng lực pháp nhãn, pháp ý và cảm linh.

Mỗi thử thách là một “thức” – một cảnh giới của tâm hồn.

---

Bước vào Miếu Gãy, nhiệt độ giảm đột ngột. Huy hít vào, hơi lạnh như chui thẳng vào xương sống. Dưới chân, từng vũng nước tù ánh lên hình thù méo mó. Gió thổi qua cành cây kêu như tiếng trẻ con khóc rấm rứt.

Pháp nhãn tự động mở.

Trên vách tường loang lổ hiện ra chữ máu: “Chúng con bị bỏ lại…”

Phía sau bàn thờ cũ, linh hồn của hơn mười đứa trẻ – ánh mắt trống rỗng, đầu ngoẹo hẳn một bên – đang nhìn cậu chằm chằm.

Một trong số đó – đứa nhỏ mặc áo học sinh rách rưới – bước ra, tay cầm con lật đật gãy cổ. Nó nói:

> “Chơi với tụi con không? Nhưng… nếu chơi thua… linh hồn anh sẽ là của tụi con... mãi mãi.”

[Tu Lộ Nhân Giới: Hành Thức – Thức thứ nhất: Tịnh Hồn]

Cốt lõi là phải vượt qua thử thách của vong nhi – linh hồn chết yểu. Không thể dùng vũ lực. Chỉ có thể thắng bằng ý chí, lòng từ tâm, và sự hiểu linh hồn.

---

Huy nhớ lại lời Yến:

> “Muốn thu hồn, phải khiến linh hồn tin mình.”

Cậu ngồi xuống, nhìn thẳng vào đứa nhỏ:

> “Tụi em bị bỏ rơi, nhưng không bị quên. Anh không tới đây để trừ. Anh tới để đưa tụi em về.”

Ánh sáng nhẹ lóe lên trong mắt những đứa trẻ. Một trong số chúng nở nụ cười. Không dữ tợn. Mà như… được an ủi.

Cậu bé áo trắng rút từ con lật đật một hạt châu đen thẫm – mảnh hồn đầu tiên của Huy – rồi đẩy nó vào ngực cậu.

Toàn thân Huy chấn động. Một mảnh ký ức xa lắc ùa về: Cậu từng suýt chết đuối năm 5 tuổi, nhưng không ai nhớ. Đêm đó, một linh hồn nhỏ kéo cậu lên bờ… rồi biến mất. Một phần hồn của cậu đã bị đổi để giữ mạng sống.

Linh hồn đứa bé hôm nay – chính là nó.

---

[Mảnh hồn 1/7 đã hồi phục]

[Pháp nhãn nâng cấp: Thấu Linh] – có thể cảm nhận cảm xúc của vong linh trong bán kính 10m.

---

Sau khi thu hồn, không gian chuyển động. Trước mắt Huy, một khe nứt tối đen mở ra: cổng vào Hạ Giới, giai đoạn tiếp theo trong hệ thống tu luyện.

---

[Tu Lộ Hạ Giới: Phản Hồn]

Dành cho kẻ đã bước qua giới hạn phàm tục.

Phải đi sâu vào giao giới âm – vùng nguy hiểm nơi âm khí và linh hồn va chạm nhau.

Người tu tại đây phải tiếp xúc oán khí, học cách điều khiển hoặc thanh lọc nó.

Cảnh giới bao gồm:

Giáng Hồn – Giao tiếp với linh dữ, thu phục hoặc thỏa thuận.

Hóa Thân – Tạm thời hợp nhất với linh để mượn năng lực.

Tụ Khí – Thu gom âm khí để tôi luyện ý chí và thần trí.

---

Cánh cổng nứt toạc, từ bên trong vọng ra tiếng thét, không phải của người, cũng không phải quỷ. Một âm hồn cổ xưa đang gào gọi Huy bằng chính giọng của cậu:

> “Ngươi là ta… ta là ngươi…”

Huy bước vào Hạ Giới.