---
Chương 9: Vực Mẫu Linh – Mẹ Của Mọi Thức Tỉnh
Tầng thứ tư – Vực Mẫu Linh, là nơi linh thể không còn bị trói bởi thân xác hay ý niệm. Ở đây, mọi khái niệm như “ta là ai” bị rút cạn. Không có hình hài, chỉ còn cảm giác nguyên thủy đầu tiên mà một sinh linh từng có – được gọi là Tín Dụng Khởi Thức.
---
Vực không đáy
Huy rơi không ngừng giữa một không gian như chất lỏng, không trọng lực. Những giọng nói như tiếng ru ngủ vây quanh:
> “Mẹ yêu con… nếu con không khóc, mẹ sẽ không bị cha đánh nữa…”
“Tại sao mình sinh ra? Ai chọn mình?”
Tầng thứ tư không thử thách bằng đau đớn, mà bằng sự xóa sạch lý do tồn tại.
Mỗi suy nghĩ Huy từng có giờ bị hòa tan. Tên cậu mờ dần. Ký ức nhạt phai. Chỉ còn một thứ tồn tại – dấu ấn Tam Luân Nhân Quả trên trán, đang cháy âm ỉ như lửa không có màu.
---
Tại Tổng cục II – HTSN (Trung tâm giám định linh hồn):
> “Huy vừa bước vào tầng bốn…”
“Tầng mà trước nay chỉ có một người từng thoát ra – và ông ta hiện đang mất tích từ 47 năm trước.”
“Nếu linh hồn không đủ năng lực gốc, nó sẽ bị hòa vào Trường Mẫu Ý Niệm – một dạng tử vong triệt tiêu, không hồi sinh, không tồn tại.”
Cố vấn Yến khựng lại khi thấy đồ thị tâm trí Huy bẻ cong toàn bộ không gian xung quanh – báo hiệu linh căn mới đang thành hình.
---
Năng lực mới của Huy – vừa thức tỉnh trong tầng bốn:
Tên: Dụ Luân – Quy Tắc Phản Nhân Quả
Loại: Dị linh căn – không phân hệ, không thuộc ngũ hành hay cửu đạo
Hiệu ứng ghi nhận đầu tiên:
Phá Căn Bản Ứng Báo: Kẻ đụng đến Huy không còn được "quả" tương ứng với "nhân" đã gieo. Ví dụ: nếu đánh Huy để trả thù, kẻ đó sẽ không nhận sự thỏa mãn, mà bị trả lại chính nghiệp ban đầu – gây nghịch phản.
Xoay Chiều Nghiệp Tuyến: Cho phép đảo lại kết quả một hành động, nếu Huy biết rõ nguyên nhân và sẵn sàng chịu hậu quả tương đương.
Ví dụ: Nếu có người chết vì Huy, cậu có thể mang cái chết đó sang người khác – với điều kiện gánh đủ “gốc hận” mà nạn nhân từng mang.
Tam Luân Hồi Ảnh: Dấu ấn trên trán giúp Huy gọi lại 3 bản ngã từng có trong quá khứ hoặc tương lai – mỗi bản ngã mang khả năng khác nhau:
1. Huy tuổi thơ (thuần cảm xúc, dễ xuyên cảm giác).
2. Huy trưởng thành (phân tích chiến thuật cao).
3. Huy "kẻ chưa từng sinh ra" (thức tỉnh chưa hoàn toàn – mang trực giác dị thường).
---
Trong Vực Mẫu Linh:
Khi Huy tưởng chừng không còn gì để bấu víu, tiếng tim mẹ lại vang lên – nhỏ, nhưng thật.
Một nhánh tay vô hình chạm vào tâm trí cậu. Một hình hài như bào thai khổng lồ lơ lửng giữa vực, thì thầm:
> “Ngươi không cần lý do để tồn tại… chính việc ngươi tồn tại đã làm vỡ luật rồi.”
“Vì thế, Hạ Giới chấp nhận ngươi. Và cũng vì thế, nó sẽ xé ngươi thành nhiều mảnh để học hỏi.”
Bỗng nhiên, thân xác linh thể Huy nứt ra thành 3 bóng người – Tam Luân được gọi thành thực thể.
Mỗi bóng người thì thầm một câu:
> “Giữ lấy nỗi đau.”
“Đừng quên lý do ngươi bắt đầu.”
“Nếu phải quên tất cả, thì hãy nhớ một điều: mày không còn là người thường.”
---
Tại HTSN – khẩn cấp báo động:
Toàn bộ trạm theo dõi dao động linh giới ở miền Bắc đồng loạt phát cảnh báo đỏ:
> “Linh thể Nguyễn Gia Huy vừa kích hoạt Phản Nhân Quả Cấp Toàn Cảnh.
Dự đoán: Nếu rơi vào tay phản tu – có thể gây phản lịch sử cục bộ, làm lệch đường tiến hóa dân số linh cảm.”
Cục trưởng HTSN ra lệnh:
> “Tăng cấp an ninh của Huy lên CẤP VÔ HẠN (∞).
Mọi tiếp xúc phải được cố vấn Yến giám sát trực tiếp.
Chúng ta không còn kiểm soát cậu ta – chỉ có thể hộ giá và... đàm phán với một thực thể vừa được sinh ra.”
---
Huy tỉnh lại giữa một vùng đất xám tro, dưới chân là hàng triệu dấu chân cháy đen. Trên bầu trời – một cánh cổng mới mở, không dẫn tới tầng năm… mà ra ngoài Hạ Giới.
Tầng kế tiếp không còn là tầng tu luyện. Mà là thứ được gọi là “Vùng Biến Dị – Ngoại Sinh Thức”, nơi chưa từng ai đi vào mà quay lại.
Ánh mắt Huy bây giờ không còn sự sợ hãi.
Chỉ còn một câu nói vang vọng trong lòng:
> “Nếu không ai hiểu luật, thì tao chính là luật.”
---