Chương 50: Cuộc Gặp Gỡ Đầy Ngại Ngùng
Cốc, cốc!
> “Uyên! Bố mẹ về rồi đây! Con có ở nhà không?”
> “Ơ? Sao lại có… hai đôi dép?”
Một giọng trầm vang lên ngoài cửa.
Trước khi Uyên kịp phản ứng, cánh cửa phòng bật mở.
Cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt ông Tùng và bà Hoa:
Uyên và Huy, hai gương mặt đỏ như tôm luộc, đang ngồi sát nhau trên giường.
Bầu không khí… như bị đóng băng.
---
Ông Tùng, một người đàn ông đứng tuổi, dáng vạm vỡ, tóc bạc điểm sương.
Trước kia là pháp sư hậu cần cấp A của HTSN, từng kinh qua không ít trận tuyến. Gương mặt nghiêm nghị như đúc từ đá.
Bà Hoa, vợ ông, lại khác: điềm đạm, dịu dàng nhưng ánh mắt sắc lẹm như tia X-ray.
Không ai khác – chính là chủ tịch ban tài chính nội bộ HTSN.
Cả hai đều… đứng chết trân trước cảnh tượng trước mặt.
---
Ông Tùng siết tay, giọng trầm xuống:
> “Hai đứa… chúng ta cần nói chuyện.”
---
Huy bật dậy, vội vã cúi đầu 90 độ:
> “Cháu… cháu chào bác ạ! Không như bác thấy đâu ạ, thật sự… chúng cháu chỉ mới ăn cơm thôi.”
Ông Tùng nhướng mày, ánh mắt bén như đao:
> “Ăn cơm… trên giường?”
> “Dạ… là vì em Uyên mời cháu nghỉ ngơi một lát ạ.
Chúng cháu… chỉ ngủ ôm một tí thôi… chứ chưa làm gì quá đáng!”
> “Ơ, không… ý cháu là… ngủ… nhưng không có… ngủ thật…”
Huy bắt đầu… nói nhảm.
---
Ông Tùng ngồi xuống ghế. Không nói gì.
Sát khí vẫn tỏa ra như một vòng phong tỏa.
2 phút... 5 phút... 10 phút...
Uyên lo quá, đi vòng dưới nhà rồi quay lên:
> “Con không chịu được nữa! Con lên xem ba và anh Huy có đánh nhau không!”
---
Uyên đẩy cửa vào phòng khách – và thấy...
Huy và ông Tùng ngồi song song trên ghế sofa, thẳng lưng, mắt nhìn chằm chằm vào tivi.
Trên màn hình là… một đoạn chờ loading đen thui.
Huy:
> “Phim hay thật bác ạ…”
Ông Tùng gật gù:
> “Ừ, cảnh quay này sâu sắc.”
Uyên:
> “...”
(Hai người này… đến cả màn hình đen cũng khen được...)
---
Trong bữa cơm chiều, không khí đã bớt căng thẳng hơn.
Bà Hoa hỏi chuyện học hành, gia đình.
> “Con học ở đâu?”
> “Dạ, Đại học Khoa học công nghệ TP.HCM, ngành Công nghệ Thông tin – IT. Sau đó… tình cờ bị cuốn vào chuyện này ạ.”
> “Gia đình con ở Sài Gòn, ba mẹ con đã nghỉ hưu ạ…”
Bà Hoa gật đầu hài lòng.
---
Còn ông Tùng – sau khi biết Huy chính là người tham gia trận Trục Hồn ở Tây Bắc, lập tức… thay đổi thái độ.
> “Cậu là người phá vỡ vòng xoáy của khe nứt tầng sâu?”
> “Dạ… cháu chỉ góp sức nhỏ thôi.”
> “Không nhỏ đâu. Từ hôm nay… ta gọi cậu là ‘Huy’, khỏi thêm chữ ‘cháu’ nữa.”
---
Uyên tiễn Huy ra đến cổng.
Hai người đứng dưới ánh đèn vàng nhè nhẹ.
Huy nắm tay Uyên, nhẹ nhàng cúi xuống hôn lên trán cô.
> “Lần sau… em về nhà anh ăn cơm nhé.
Mẹ anh nấu ngon lắm.”
Uyên bật cười, gật đầu:
> “Nhớ nói với bác là em ăn cay dở lắm đấy…”
---
Hết chương 50