Buổi sáng đầu tiên ở U.A. chào đón em bằng... một cái áo thể dục màu trắng xanh và bài test thể chất kinh điển.Em đi đôi giày thể thao đen, tóc buộc cao, vừa ngáp vừa tung tăng đến sân tập. Vừa đến nơi thì...
“Đứng ngay hàng!” — giọng của Aizawa vang lên như lôi đình.Em: “Dạaaaa~ Có cần hô khẩu hiệu luôn không thầy? Một, hai, ba vôoooo~!”Cả lớp bật cười, riêng Iida thì như muốn tăng xông:“Cậu không thể xem nhẹ việc kiểm tra thể chất được! Đây là sự nghiêm túc! Là kỷ luật! Là danh dự—”Em búng tay cái tách: “Rồi rồi rồi rồi~ Em ngậm nụ cười lại nèeee, anh Iida đừng nổi giận nhaaaa~!” 😇
Bài kiểm tra bắt đầu.Chạy 50m? Em vừa chạy vừa tạo hiệu ứng gió lồng lộn, kiểu như đang quay MV Kpop ngoài trời.Bật xa? Em nhảy phát rồi “té xỉu giả” luôn tại chỗ, mặt đơ như cá ngão.
Aizawa: “...Con nhỏ này thực sự nghĩ đây là trò chơi à?”
Đến lượt ném bóng — mọi ánh mắt đổ dồn.Bakugo vừa ném vừa thét: “DIIIIEEEEE!!!” — được 705m.Izuku lúng túng, dùng OFA xíu xiu — tay chảy máu, mặt đau đớn.
Rồi đến lượt em...Em thong thả bước vào, quay nhẹ cổ tay, lấy quả bóng, nở nụ cười cực “tổng tài”:“Ồ, quả cầu định mệnh hả? Đi nào baby~”
Cả lớp: ???Aizawa: “Ném đi.”Em cụp mắt xuống, dồn máu vào lòng bàn tay. Một luồng năng lượng nén chặt lại — KẺ TÀN SÁT được kích hoạt cực khẽ...
BOOOOOMMMM!Không có hiệu ứng cháy nổ ngoài da, nhưng bên trong lòng bàn tay — máu rỉ ra, đau rát lan đến tận bả vai. Quả bóng bay xa như đạn pháo, xuyên gió xuyên mây, hệ thống báo số đo:
“812m.”
Cả lớp: 😲Bakugo: “...Cái gì?”Izuku: “Làm cách nào mà bạn ấy không hề bị thương?”(Thật ra em đang run run tay, cố gắng không gào lên vì đau.)
Em lùi về, ngồi bệt xuống đất, đưa tay ra sau xoa cổ tay:“Tui chỉ búng nhẹ thôi mà... Tay có hơi ê xíu xiu á~”Miệng cười, nhưng mồ hôi túa ra trán.
Mấy bài tiếp theo em cứ cà rỡn cho vui. Nhảy cao thì nhảy lên đập đầu vào cây. Hít đất thì vừa hít vừa... kể chuyện cười.Iida: “Không thể tin nổi! Làm sao một học sinh kiểu này lại được hạng 2 cơ chứ!”Em: “Vì tui đẹp đóa~ Hạng sắc đẹp toàn quốc đấy~!”
Kết thúc kiểm tra, Aizawa chỉ lườm:“Biết kiềm chế sức mạnh thì tốt. Nhưng cứ chơi lầy thế này, tôi sẽ cho em làm lao công trực nhật cả tháng.”
Em giơ tay: “Ơ... Thầy muốn uống trà gì mỗi sáng ạ?”
"..."
------------------------END CHAP 9-------------------------------
Nay em chăm quá trờii❤️😤💪