Cảnh cửa lớp 1-A vừa mở,All Might bước vào lớp với vầng hào quang sáng chòi mù con mắt. Học sinh đều bước vào khu thực chiến với tâm trạng háo hức. All Might tuyên bố rõ ràng:
“Hôm nay chúng ta sẽ thực hiện bài kiểm tra mô phỏng thực chiến trong nhà cao tầng – chia thành hai phe: Anh hùng và Tội phạm!”
Lớp có 21 người – ai cũng có đồng đội, chỉ riêng một đứa bị dư ra...
“Ê ê ê khoan, khoan đã!!! ĐỪNG nói là...” – em la lên trong đầu khi thấy mình là kẻ thừa, bị cho ngồi quan sát trận đầu.
Em ngồi bắt chéo chân, tay chống cằm, ánh mắt sắc như dao, không khác gì giám khảo “Người Ấy Là Ai?” đang chấm điểm thí sinh.
“Midoriya có khả năng phản đòn tốt, nhưng còn ngây thơ. Uraraka dễ bị dao động bởi cảm xúc. Shoto… tên này khó đoán. Còn Bakugo—ờ thì, hắn đúng là đầu sầu riêng gào thét.”
Đến lượt em.
Vì nhóm lẻ, em được chọn người ghép cặp. Em chọn Kaminari. Vì sao ư?
“Dù ngốc, nhưng xài điện. Xài điện thì... có thể làm phụ trợ!” – em tự nhủ, rồi vỗ vai Kaminari như giao số mệnh.
“Cậu giữ vũ khí nha. Tui xử lý phần quậy phá.”
Đối đầu phía bên kia: Bakugo Katsuki và Lida Tenya. Một tổ hợp bốc cháy và chạy nhanh – nghe là thấy đau đầu rồi.
Trận chiến bắt đầu. Em và Kaminari giữ vũ khí. Em nhẹ giọng thì thầm:
“Cậu không được để Lida chạm vào vũ khí. Còn Bakugo... để tui.”
Vừa nói xong, em áp tay xuống sàn. Một tia sáng đỏ phát ra, lan tỏa như mạch máu của mặt đất, rồi—
BOOOOOMMM!!
Một tiếng nổ vang trời từ tầng dưới – đúng nơi Bakugo đang ẩn nấp. Mặt đất rung chuyển khiến toàn bộ lớp A, và cả All Might trong phòng giám sát há hốc mồm.
“Con nhóc này... chơi lớn vậy luôn à!?” – All Might nghĩ thầm.
Từ trong khói bụi, em đáp xuống như một con ác quỷ máu me bước ra từ địa ngục.
Giơ hai ngón tay lên, miệng cười toe:
“Một chọi một nha, Đầu Sầu Riêng Đẹp Trai?”
Bakugo nhíu mày:
“THÍCH THÌ TAO CHIỀU!!!”
Cả hai lao vào nhau. Bakugo bùng nổ, em chống đỡ bằng tay không, máu nhỏ xuống đất, khuôn mặt vẫn cười như điên.
Toàn bộ học sinh trong phòng giám sát nín thở, tưởng rằng em đã ăn cú nổ vào mặt—nhưng KHÔNG.
“Máu là vũ khí của tôi.”
Đất dưới chân lại phát sáng – chuẩn bị bùng nổ toàn diện.
All Might lập tức gào vào mic:
“DỪNG LẠI!!! TRẬN CHIẾN KẾT THÚC!!”
Ánh sáng tắt phụt. Tất cả đều ngơ ngác. Một trận đấu… bất phân thắng bại.
Khi mọi người còn chưa kịp định thần, thì—
Em nằm lăn ra sàn, ôm tay rên rỉ:
“HUHUHUHUHU CÁNH TAY CỤA TUIIIII ĐAU QÉEEE!!!”
“BAKUGO SẦU RIÊNGGGG!! ĐỀN ĐIIII!! CẬU PHẢI LÀM CHỒNG CỦA TUI!! ĐỀN CHO CÁNH TAY IU QUÝ CỦA TUI ĐIIIIIII!!!”
Cả lớp: "..."
Bakugo đứng đực ra, mặt như sắp bốc khói:
“Bệnh viện tâm thần để lọt một con ra ngoài hả...?”
Cả lớp nhìn em, rồi nhìn Bakugo như kiểu:“Ai đó lôi bà này ra hộ cái. Không thì chút nữa hắn quẳng bả xuống cầu thang thiệt.”
Chỉ có Shoto Todoroki là…
“Kosei tấn công diện rộng, phản đòn từ bên trong... nguy hiểm.”
--------------------------KẾT THÚC CHAP 10-------------------------------
Chúc mọi người đọc vui vẻ ạaaa❤️❤️❤️❤️✌️