Chap11 : Khi Thánh Chém Gặp Thần Nổ

Sau trận thực chiến kia , lớp A sáng nay… hiếm hoi thay… yên bình như mặt hồ thu. Chim hót, nắng chiếu, mọi người đang tập trung học hành nghiêm túc

Nhưng đời không như mơ.Bởi vì — ở cái chốn yên lành nào đó, Hakai Suru – thánh chém gió vô đối — lại bắt đầu chọc ngoáy thần nổ Bakugo.

“Ê Bakugooo~ nghe nói ông nổ banh cái máy đo ném bóng hôm bữa hả? Có cần tôi tặng thêm bình ga mini không? Cho nổ tới luôn nè~” – em chống cằm, cười khinh khỉnh.“MÀ TUI THẤY CŨNG HỜI HỢT ĐÓ. 77 điểm? Tôi 76 mà còn nổ dính tâm hơn ông đấy nha~~”

Bakugo lập tức nổi trận lôi đình, như ai vừa bóp còi báo động ở đầu hắn.

“CON NHÓC VÀNG LÙN NÀYYYYY—!!! MÀY MUỐN CHẾT À??!!”

BOOMMM 💥

Thế là... chiến sự bùng nổ giữa giờ học.Em túm lấy cái ghế, Bakugo giật luôn cái bàn, hai đứa như đang casting phim “Fast & Furious: Phiên bản học đường UA”.Bàn ghế bay tứ tung, bụi phấn bốc lên như khói chiến tranh.

Cả lớp A?

→ Co rúm lại một góc cuối lớp như mấy con mèo gặp chó.Mineta: "Đừng ném về phía em... em còn muốn sống để coi idol debut..."Kirishima: "TRỜI ƠI NAM TÍNH THIỆT ĐÓ NHƯNG MÀ SỢ QUÁ!"

Em thì sao?→ Vẫn đứng giữa lớp, ngứa tay khịa tiếp:

“Bakugo-kun~ nổ ghê vậy mà vẫn chưa nổ tung não à? Hay để tui giúp?”

Bakugo gầm lên, chuẩn bị bật kosei thì...

📸 “Cạch” — cửa lớp bật mở... Aizawa đứng đó như... bóng ma cuối hành lang.

“...Lại nữa?” – giọng anh thầy mệt mỏi như vừa uống nhầm thuốc ngủ.Aizawa bật kosei xóa năng lực.→ Bakugo lập tức mất kosei.→ Em...? KHÔNG HỀ BỊ GÌ.

Toàn bộ lớp:

“Ể??? Tại sao Hakai không bị gì vậy???”Shoto: "...Cô ấy có thứ gì đó rất... bất thường."

Bakugo lùi lại, sẵn sàng ăn cú đấm của em, tưởng em sắp lao vào thì—

“ỰAA—!!”→ Em vấp trúng chân bàn.→ Lộn mèo 180 độ.→ Đập mông cái “bốp” xuống sàn.

Cả lớp chết lặng.

Bakugo cũng chết lặng.

Mọi ánh mắt đổ dồn vào một Hakai Suru đang nằm xụi lơ, ôm mông mếu máo vì đau.

“HUHUHU CÁI MÔNG CỦA TUIIIII!!! CỨU VỚI!!!”“Bakugoooooo! Ông phải chịu trách nhiệm!! Tôi đau là do ông nè!! ĐỀN MÔNG ĐIIII!!! LÀM CHỒNG TUI ĐIIII!!” – em vừa ăn vạ vừa lăn lộn.

Bakugo:

“...Bệnh viện tâm thần có thả nhầm người ra không???” – gân máu nổi 3 đường.

Momo: "Chúng ta có nên... gọi người?"Sero: "...Tao thấy nên gọi trừ tà..."Aoyama: "C'est dramatique~! Một vụ tỏ tình bằng mông!"

Cả lớp: ngơ ngác, bật ngửa, không hiểu mình đang học ở UA hay trong vở hài kịch quốc dân.

Aizawa (trong đầu):

"Tôi cần xin nghỉ phép gấp..."

-------------------------KẾT THÚC CHAP 11--------------------------------

Nay hài hài 1 chút trước khi bước vào USJ !!💪😤❤️🔥🔥