Mưa rả rích rơi suốt buổi sáng, phủ lên trụ sở Công an tỉnh một màu xám u ám. Trong phòng làm việc của ban chuyên án, không khí vẫn rộn ràng như thường lệ. Nhưng trong mắt Dương Long, tất cả chỉ là một màn kịch lớn. Anh ngồi đối diện Triệu Tử Yến, tay lật nhanh hồ sơ điện tử của hệ thống nội bộ. Những dòng dữ liệu, lịch trình, báo cáo được anh mã hóa lại trong đầu như một trò chơi xếp hình sống còn.
"Phan Trọng Tĩnh… từng chỉ đạo trực tiếp chiến dịch bắt Diệp Phi. Nhưng sau vụ đó, toàn bộ hồ sơ bị niêm phong. Tên Diệp Phi biến mất, cả tổ công tác năm đó – gần như giải thể."
Dương Long khẽ gõ tay xuống bàn. “Tử Yến, giúp anh mở lại hồ sơ chiến dịch Lam Sơn 19. Hồi đó chính Phan Trọng Tĩnh là người phụ trách.”
“Anh biết hồ sơ đó thuộc diện tuyệt mật, chỉ cấp cục mới truy cập được…”
“Anh đã từng chết một lần. Em nghĩ anh còn sợ mấy chữ tuyệt mật sao?”
Tử Yến nhìn anh hồi lâu, rồi lặng lẽ gật đầu.
Ba giờ sau, trong một quán trà nhỏ sát trụ sở, Tử Yến trượt một USB sang phía Dương Long, giọng khẽ:
“Hồ sơ được mở tạm trong 30 phút. Sau đó sẽ tự xóa. Em phải đánh lạc hướng bảo mật cấp C.”
Dương Long gật đầu. Anh rút laptop, mở file, mắt ánh lên sát khí.
Chiến dịch Lam Sơn 19 – năm 2009.Mục tiêu: Triệt phá đường dây ma túy xuyên quốc gia do trùm Diệp Phi cầm đầu.Chỉ huy: Thượng tá Phan Trọng Tĩnh.Tổ công tác đặc biệt: Trịnh Văn Sơn, Lý Tuấn, Nguyễn Tài, Dương Long, Hải Minh.
Nhưng kết luận cuối cùng ghi: "Chiến dịch thất bại. Diệp Phi mất tích. Bằng chứng không đủ cấu thành truy tố."
Và một dòng ghi chú nhỏ bên lề, nét chữ khác hẳn:
“Mã số đối tượng: ĐB-019. Tên mã: Đại Bàng.”
Tim Dương Long đập thình thịch. Đại Bàng… chính là Diệp Phi?Vậy suốt những năm qua, Diệp Phi chưa hề chết – mà đã đổi danh, tiếp tục thao túng Trường Thị từ trong bóng tối?
Tối hôm đó, tại một bãi đất trống sát sông Ayun, Dương Long bí mật hẹn gặp Hải Minh.
Anh ném tập tài liệu in ra trước mặt Hải Minh, ánh mắt xoáy sâu:
“Cậu biết hắn là ai không?”
Hải Minh run nhẹ tay. Gương mặt vốn lạnh tanh giờ đanh lại.
“Tôi không chắc… Nhưng tôi từng thấy ông Tĩnh nhận một cuộc gọi, mã vùng từ… Myanmar. Người bên kia chỉ nói đúng một câu: Đại Bàng chưa hài lòng.”
Dương Long im lặng. Bức tranh dần hiện rõ – Diệp Phi chưa chết. Hắn đã leo lên vị trí cao hơn, quyền lực hơn, và Phan Trọng Tĩnh có thể là con rối trong tay hắn.
Rạng sáng hôm sau, Dương Long ngồi một mình trên sân thượng khu nhà trọ. Gió lạnh thổi mạnh. Anh mở sổ tay, ghi thêm dòng cuối:
“Đại Bàng = Diệp Phi?Phan Trọng Tĩnh – nghi tiếp tay rửa hồ sơ chiến dịch Lam Sơn.Mục tiêu tiếp theo: Truy nguồn tài chính của Trường Thị.Giao dịch ngân hàng – phải lần ra kẻ nhận lệnh trực tiếp.”
Anh đóng sổ. Mắt nhìn về chân trời mù sương. Dù con đường phía trước còn quá nhiều bóng tối, anh biết – chỉ cần đi đủ sâu, móng vuốt của Hắc Liên sẽ lộ ra.