Sáng sớm hôm sau, Kael đến căn phòng dưới lòng đất, nơi Borin đã chuẩn bị cho khóa huấn luyện "Dung Hợp Huyết Thạch". Không khí trong phòng trở nên trang nghiêm hơn bao giờ hết. Một vòng tròn bằng đá khắc những phù văn cổ xưa được vẽ trên nền đất, và ở giữa là một bệ đá nhỏ, trên đó đặt một viên Huyết Thạch lớn hơn, phát ra một ánh sáng đỏ rực rỡ, mạnh mẽ hơn hẳn viên Kael đang sở hữu.
"Đây là Huyết Thạch Nguyên Tố, một viên Huyết Thạch tinh khiết hơn nhiều," Borin giải thích, giọng ông đầy cảnh báo. "Nó sẽ giúp cậu đạt đến sự dung hợp hoàn toàn. Nhưng quá trình này đòi hỏi sự tập trung tuyệt đối và ý chí kiên cường. Cậu sẽ phải hòa hợp linh hồn mình với năng lượng Huyết Thạch. Nó sẽ rất đau đớn, cả về thể xác lẫn tinh thần. Có thể cậu sẽ thấy những ảo ảnh, nghe thấy những tiếng nói. Cậu phải chống lại tất cả, giữ vững ý chí của mình."
Kael gật đầu, khuôn mặt cương nghị. Cậu biết đây là bước ngoặt quan trọng nhất trong cuộc đời mình.
"Hãy nằm xuống vòng tròn này," Borin chỉ vào trung tâm phù văn. "Khi ta đặt viên Huyết Thạch Nguyên Tố lên ngực cậu, hãy tập trung toàn bộ tinh thần vào việc hấp thụ năng lượng. Đừng chống cự, hãy để nó chảy vào cậu, nhưng đồng thời, hãy khẳng định sự kiểm soát của mình."
Kael nằm xuống, hít thở sâu. Borin đặt viên Huyết Thạch Nguyên Tố lên ngực cậu. Ngay lập tức, một luồng nhiệt nóng bỏng lan tỏa khắp cơ thể Kael, mạnh mẽ đến mức cậu cảm thấy như mình đang bị thiêu đốt từ bên trong.
Năng lượng Huyết Thạch Nguyên Tố không còn là một dòng chảy nữa, mà là một cơn sóng thần dữ dội, cuồn cuộn đổ vào từng tế bào của Kael. Cậu cảm thấy cơ thể mình run rẩy dữ dội, xương cốt như muốn vỡ ra. Một cơn đau nhói buốt đầu ập đến, và những hình ảnh kỳ lạ bắt đầu xuất hiện trong tâm trí cậu.
Kael thấy những mảnh vỡ của ký ức, những hình ảnh về những sinh vật khổng lồ, những trận chiến tàn khốc, và cả những tiếng gào thét của nỗi đau. Đó là những ký ức của Huyết Thạch, những mảnh ghép từ hàng ngàn năm tồn tại của nó, hay của những sinh vật mà nó đã từng tác động?
Tiếng nói thì thầm vang vọng trong đầu cậu, đầy cám dỗ, hứa hẹn sức mạnh vô hạn, nhưng cũng đầy hiểm độc, cố gắng kéo cậu vào bóng tối.
"Hãy buông xuôi đi... sức mạnh là của ngươi... hãy để ta kiểm soát..."
Kael nghiến chặt răng, chống lại những tiếng nói đó. "Không! Ta là Kael! Ta sẽ kiểm soát!"
Cậu tập trung toàn bộ ý chí, dùng tất cả sức lực để giữ vững bản thân. Cậu hình dung mình là một bức tường vững chắc, chống chọi lại cơn bão năng lượng. Cậu không chỉ hấp thụ, mà còn cố gắng đồng hóa nó, biến nó thành một phần của chính mình.
Borin đứng bên cạnh, khuôn mặt ông căng thẳng, đôi mắt không rời Kael. Ông biết rằng đây là một thử thách sống còn. Nếu Kael không đủ mạnh mẽ, cậu có thể bị năng lượng Huyết Thạch hủy hoại, hoặc tệ hơn, bị nó biến thành một sinh vật không hơn gì quái vật.
Thời gian trôi qua, dài đằng đẵng như cả thế kỷ. Kael cảm thấy như mình đang bị xé ra từng mảnh, nhưng cậu không từ bỏ. Hình ảnh của bà Martha, của Theron, của Borin, và những người dân làng Hải Yến mà cậu đã bảo vệ hiện lên trong tâm trí, tiếp thêm sức mạnh cho cậu.
"Vì Veridian! Vì những người yếu đuối!" Kael gầm lên trong tâm trí.
Bỗng nhiên, một ánh sáng đỏ chói lòa bùng lên từ cơ thể Kael, bao trùm cả căn phòng. Năng lượng Huyết Thạch Nguyên Tố không còn tấn công cậu nữa, mà bắt đầu hòa quyện, đồng điệu với nhịp đập trái tim cậu. Những tiếng nói thì thầm dần biến mất, và những hình ảnh hỗn loạn cũng tan biến.
Kael cảm thấy một sự bình yên lạ lùng, và một nguồn năng lượng ấm áp, thuần khiết chảy khắp cơ thể. Nó không còn là thứ gì đó xa lạ, mà đã trở thành một phần của cậu, một phần không thể tách rời.
Ánh sáng dần tắt. Kael mở mắt. Cậu vẫn nằm trong vòng tròn phù văn, nhưng cảm giác đã hoàn toàn khác. Cậu không còn mệt mỏi hay đau đớn. Thay vào đó, một sự bùng nổ của sức sống tràn ngập mọi tế bào.
Borin thở phào nhẹ nhõm. Ông tiến lại gần Kael, ánh mắt đầy ngưỡng mộ. "Cậu đã thành công, Kael. Cậu đã dung hợp hoàn toàn với Huyết Thạch Nguyên Tố."
Kael đứng dậy, cảm nhận sự thay đổi rõ rệt trong cơ thể. Cậu cảm thấy mạnh mẽ hơn bao giờ hết, như thể mỗi cơ bắp, mỗi thớ thịt đều chứa đựng một sức mạnh tiềm ẩn. Khả năng cảm nhận của cậu cũng tăng lên gấp bội, cậu có thể cảm nhận được từng hạt bụi nhỏ trong không khí, từng dao động năng lượng dù là nhỏ nhất.
Cậu đưa tay lên, và một tia sáng đỏ mờ nhạt lóe lên từ lòng bàn tay cậu. Kael kinh ngạc. Cậu chưa bao giờ có thể làm được điều này.
"Đó là khả năng mới của cậu," Borin giải thích, nhìn vào tay Kael. "Khả năng thao túng năng lượng Huyết Thạch một cách trực tiếp. Cậu không chỉ hấp thụ, mà còn có thể phóng thích nó ra bên ngoài, dưới dạng năng lượng thuần túy."
Borin nhìn sâu vào mắt Kael. "Với khả năng này, cậu không còn là một Thợ Săn bình thường nữa, Kael. Cậu là một Huyết Thạch Liệp Nhân thực sự. Một người có thể sử dụng sức mạnh của Huyết Thạch để chống lại chính những sinh vật được sinh ra từ nó."
Kael cảm thấy một trọng trách lớn lao đặt lên vai mình. Cậu đã đạt được sức mạnh mà mình hằng mong ước, nhưng đồng thời, nó cũng mang theo những trách nhiệm to lớn hơn.
"Bây giờ, chúng ta sẽ bắt đầu huấn luyện để cậu làm chủ khả năng mới này," Borin nói, ánh mắt ông lóe lên sự phấn khích. "Và cậu sẽ cần một vũ khí phù hợp hơn. Một vũ khí có thể dẫn dắt và khuếch đại năng lượng Huyết Thạch của cậu."