Borin đã tập hợp đội hình cho nhiệm vụ truy quét bầy quái vật. Khi Kael bước vào phòng họp, cậu thấy ba học viên khác đã có mặt.
Đầu tiên là Elara, một pháp sư băng hệ với mái tóc bạc và đôi mắt xanh sắc sảo. Cô là một trong những học viên xuất sắc nhất của Học Viện về ma thuật nguyên tố, nổi tiếng với khả năng điều khiển băng giá một cách tinh vi và chính xác. Elara lạnh lùng, ít nói, nhưng luôn làm việc hiệu quả.
Thứ hai là Roric, một chiến binh to lớn, vạm vỡ, sử dụng rìu chiến. Roric không có năng khiếu ma thuật nổi trội, nhưng bù lại bằng sức mạnh thể chất phi thường và kinh nghiệm chiến đấu phong phú từ những chuyến đi săn nhỏ lẻ cùng cha. Hắn có vẻ ngoài thô kệch nhưng lại là một người đáng tin cậy.
Và cuối cùng, đúng như Kael dự đoán, là Darian. Hắn đứng đó, khoanh tay, khuôn mặt cau có khi nhìn thấy Kael. Ánh mắt hắn vẫn chứa đựng sự khó chịu và ghen tỵ, nhưng cũng có một chút bất an. Rõ ràng, Darian vẫn chưa quên thất bại trong cuộc đối đầu trước đó.
Borin bước vào, ánh mắt quét qua từng người. "Đây là đội hình sẽ tham gia nhiệm vụ tiền tiêu sắp tới. Kael sẽ là đội trưởng."
Elara và Roric nhìn Kael với vẻ ngạc nhiên, nhưng rồi nhanh chóng gật đầu chấp thuận. Họ đã chứng kiến Kael hạ gục Địa Long Đào Bới và sự tiến bộ vượt bậc của cậu trong huấn luyện.
Darian thì không giữ được bình tĩnh. "Cái gì?! Anh ta là đội trưởng á? Một kẻ không ma thuật? Thầy Borin, chuyện này thật nực cười! Con mạnh hơn anh ta gấp nhiều lần!"
Borin nhìn thẳng vào Darian, ánh mắt nghiêm nghị. "Darian, đây là lệnh. Kael được chọn không chỉ vì sức mạnh, mà còn vì khả năng phán đoán và lãnh đạo trong tình huống nguy hiểm. Hành động của cậu ấy đêm tấn công Học Viện đã chứng minh điều đó. Nếu cậu không chấp thuận, cậu có thể rút lui khỏi nhiệm vụ này, nhưng điều đó sẽ có hậu quả."
Darian siết chặt nắm đấm. Hắn muốn phản đối, nhưng ánh mắt kiên quyết của Borin khiến hắn không dám nói thêm lời nào. Cuối cùng, hắn đành nghiến răng chấp nhận. "Vâng, thưa thầy."
Borin tiếp tục giải thích về nhiệm vụ: "Trạm gác tiền tiêu nằm ở vùng đất hoang phía tây bắc, cách Veridian khoảng ba ngày đường. Bầy quái vật được dẫn dắt bởi một Ác Linh Cổ Đại, một sinh vật có khả năng thao túng tâm trí con người và điều khiển những con quái vật cấp thấp hơn. Nhiệm vụ của các cậu là đến trạm gác, hợp sức với lính gác ở đó, tiêu diệt Ác Linh Cổ Đại và phân tán bầy quái vật trước khi chúng kịp tấn công các thành phố."
"Hãy nhớ, Ác Linh Cổ Đại rất nguy hiểm. Nó không chỉ mạnh về thể chất mà còn tấn công vào tinh thần. Hãy cẩn thận với ảo ảnh và sự sợ hãi mà nó có thể gây ra," Borin nhấn mạnh. "Thanh Kiếm Huyết Thạch của Kael có khả năng chống lại năng lượng Huyết Thạch của Ác Linh, nhưng cậu ấy vẫn phải thật cẩn trọng."
Sau khi Borin kết thúc, Kael nhìn các thành viên trong đội. "Chúng ta sẽ khởi hành vào bình minh ngày mai. Hãy chuẩn bị kỹ lưỡng."
Darian không nói gì, hắn quay lưng bỏ đi. Elara và Roric thì tiến lại gần Kael.
"Chúng tôi tin tưởng cậu, đội trưởng," Elara nói, giọng điệu điềm tĩnh nhưng chứa đựng sự tôn trọng.
Roric gật đầu. "Có gì cần chúng tôi giúp đỡ, cứ nói."
Kael cảm thấy ấm lòng. Ít nhất cậu có hai đồng đội đáng tin cậy.
Đêm đó, Kael không ngủ được. Cậu ngồi trong phòng, lau chùi Thanh Kiếm Huyết Thạch của mình. Ác Linh Cổ Đại. Một cái tên gợi lên sự sợ hãi và những truyền thuyết xa xưa. Cậu biết rằng đây sẽ là thử thách lớn nhất trong cuộc đời mình cho đến nay. Nhiệm vụ này không chỉ đòi hỏi sức mạnh, mà còn cần sự khôn ngoan và khả năng lãnh đạo.
Cậu nhắm mắt lại, kích hoạt năng lượng Huyết Thạch, để nó chảy qua cơ thể và Thanh Kiếm Huyết Thạch. Cậu cảm nhận sự hòa quyện hoàn hảo giữa mình và vũ khí, sự tự tin dâng trào.
Kael biết rằng Darian sẽ là một vấn đề. Sự ghen tỵ và cái tôi của hắn có thể gây nguy hiểm cho cả đội. Kael phải tìm cách quản lý hắn, hoặc ít nhất là đảm bảo hắn không gây trở ngại.
Bình minh đến, mang theo một ngày mới và một cuộc hành trình đầy nguy hiểm. Kael cùng Elara, Roric và Darian đứng trước cổng Học Viện. Họ mặc những bộ giáp nhẹ, mang theo vũ khí và đồ dùng.
"Cẩn thận!" Borin nói, đứng đó tiễn họ. "Hãy trở về an toàn."
Kael gật đầu. Cậu nhìn về phía vùng đất hoang, nơi Ác Linh Cổ Đại đang chờ đợi. Cuộc phiêu lưu thực sự của một Huyết Thạch Liệp Nhân chính thức bắt đầu.