3 Thành Trì

Cuối năm 2029.

Trung Quốc, sau khi ghi nhận sự thất thủ của ba thành trì nhỏ tại khu vực tây bắc, chính phủ buộc phải hành động. Việc mất đi ba cứ điểm chiến lược không chỉ là một tổn thất về lãnh thổ – mà còn là đòn giáng mạnh vào tinh thần toàn quốc.

Một cuộc họp khẩn cấp cấp quốc gia được mở ra trong đêm.

Kết luận:

> Đội 0 – lực lượng tinh nhuệ đầu tiên mang gen biến đổi – sẽ được chia thành ba tiểu đội, mỗi đội phụ trách tái chiếm một thành trì.

---

Sáng hôm sau, trong căn cứ, tiếng loa vang vọng khắp nơi.

> “Lý Hạo, Trương Dực, Lưu Dao, Phan Trí, Diệp Minh, Tống Linh, Ngô Bằng – triệu tập tại phòng chỉ huy ngay lập tức.”

---

Bản đồ ba thành trì thất thủ hiện lên trên màn hình. Phó Tổng Tư lệnh gõ nhẹ vào bàn, ánh mắt nghiêm nghị.

> “Chúng ta sẽ chia đội 0 thành ba nhóm. Đây là sứ mệnh đầu tiên mang tính chiến lược quốc gia – không cho phép thất bại.”

Phân chia như sau:

---

Tiểu đội A – Mục tiêu: Thành số 267

Trương Dực – Đội trưởng

Tống Linh – Kỹ thuật & tác chiến

Ngô Bằng – Hỗ trợ tầm xa

> Một đội có khả năng diệt gọn, cơ động và có chuyên gia sửa chữa nếu phải tái kích hoạt hệ thống phòng thủ trong thành.

---

Tiểu đội B – Mục tiêu: Thành số 345

Lưu Dao – Đội trưởng

Phan Trí – Y tế & phân tích

Diệp Minh – Kỹ thuật & vũ khí hạng nặng

> Đây là đội có khả năng ứng biến, phục hồi và chi viện vũ khí – phù hợp với khu vực có địa hình phức tạp và khả năng bị bao vây cao.

---

Tiểu đội C – Mục tiêu: Thành số 172 – Nguy hiểm nhất

Lý Hạo – Đội trưởng đơn độc

> Một mình. Một thanh kiếm. Một nhiệm vụ.

Thành 172 đã mất liên lạc hoàn toàn suốt 3 ngày qua, nghi ngờ đang hình thành một ổ quái dị tiến hóa cực đoan.

---

Không ai nói gì. Mỗi người biết, kể từ giây phút bước ra khỏi cánh cổng căn cứ, họ có thể không bao giờ trở về. Nhưng chẳng ai chùn bước.

Chỉ huy nhìn Lý Hạo, ánh mắt phức tạp:

> “Cậu là lá bài mạnh nhất của chúng ta. Thành 172 – chỉ có thể giao cho cậu.”

Lý Hạo gật đầu, bình thản như đang nhận lấy một bài kiểm tra ở lớp học cũ.

Anh siết chặt vỏ kiếm bên hông. Không ai thấy tay anh run.

> “Tôi sẽ hoàn thành nhiệm vụ. Và đóng cánh cửa đó lại – mãi mãi.”