Giữ Lòng Chết

Khung cảnh vùng cam hiện ra trước mắt – hoang tàn, đổ nát, phủ đầy rêu mốc và xác thối rữa. Những tòa nhà chọc trời giờ là tổ của zombie biến dị. Gió lướt qua những khung cửa kính vỡ như tiếng thét dài của người từng sống nơi này.

Chiều muộn.

Đội 0 dừng lại trước một tòa nhà 20 tầng từng là cao ốc văn phòng. Ngoại trừ vài cột bê tông bị gãy và lớp kính vỡ nát, kết cấu vẫn vững. Quan trọng nhất: nó đủ cao để tránh được zombie thường.

Lý Hạo đảo mắt nhìn quanh.

“Tầng thượng. Làm nơi cắm trại.”

Tống Linh gật đầu:

“Cao, thoáng, dễ phòng thủ. Nếu gặp nguy hiểm có thể nhảy sang mái bên kia.”

Trương Dực bật cười:

“Chưa gì đã cắm cờ như nhà mình rồi à?”

Không ai phản đối. Với sức bật tăng cường nhờ gen, cả đội dễ dàng leo tường bằng tay không hoặc dùng tường đối diện làm bàn đạp nhảy lên từng tầng như những con báo đi săn.

Chỉ vài phút sau, họ đã có mặt tại tầng thượng.

---

Tầng mái – Tòa nhà văn phòng cũ

Không gian rộng rãi, có bể chứa nước, vài dàn máy lạnh han gỉ và lan can sắt cao gần mét. Quá hoàn hảo cho một trạm dã chiến.

Lưu Dao bắt đầu kiểm tra hướng gió và tầm nhìn.

Phan Trí thì lo dựng trạm y tế mini.

Tống Linh dùng vải bạt dựng mái che tạm.

Trương Dực ngồi chống súng, cảnh giới.

Lý Hạo đứng ở mép lan can, nhìn xuống biển zombie lác đác dưới chân.

“Chúng ta là kẻ đi săn, không phải con mồi.”

---

Đêm buông xuống.

Giữa bóng tối ngập ngụa xác sống, có một ánh đèn nhỏ được bật lên từ tầng 20.

Đội 0 – những chiến binh gen đầu tiên, bắt đầu hành trình sinh tồn giữa vùng cam.