Vân Thiên Hà, con cháu dòng chi thứ của Vân gia, một thế gia trăm năm nổi danh với nền tàng là thế gia có truyền thừa từ Lão Tổ Vân Gia người sáng lập ra con đường tu luyện Đấu Hồn Giả , nơi khai sinh nhiều thế hệ Đấu Giả lừng lẫy. Từ thuở bé, hắn đã thể hiện thiên phú dị bẩm tu luyện Hồn Khí hiếm thấy, cộng thêm niềm say mê am hiểu phù lục kỳ thư lên luôn được cao tầng gia tộc đề cao và có ý định lôi kéo.
Thế nhưng, chỉ vì thân phận chi thứ với dòng máu không chính thống, cùng lòng đố kỵ hiểm độc của nhị phu nhân Vương Tâm Hàn, hắn đã trở thành quân cờ trong ván cờ quyền lực của ả trên con đường bồi dưỡng con trai ả lên chức gia chủ Vân Gia. Với thủ đoạn ngoan độc của Vương Tâm Hàn ả đã sai thuộc hạ âm thầm hạ độc mãn tính trong thức ăn hàng ngày của Vân Thiên Hà khiến cho kinh mạch của hắn ngày càng thương tổn rõ rệt, chân khí hỗn loạn.Việc kinh mạch tổn thương dẫn tới quá trình tu luyện gặp khí huyết bạo động trong cơ thể hắn không thể trấn áp được khiến khí huyết xung thiên làm kinh mạch đứt đoạn dẫn tới căn cơ bị hủy . Vân Thiên Hà — từ thiên tài được kỳ vọng — trở thành phế vật trong mắt người người.
Nhị phu nhân không giấu giếm dã tâm: bảo vệ vị trí thiếu chủ tương lai cho con trai mình, Vân Thiên Bá. Hắn, kẻ được tán tụng là thiên kiêu chi tử, tám tuổi luyện thể tứ đoạn, mười hai tuổi bát đoạn, lại được tam trưởng lão Thương Nam Tông _ Trần Vô Địch đích thân tiếp nhận làm đệ tử chân truyền lên địa vị trong gia tộc của Vân Thiên Bá rất cao .
Thương Lam Tông, một trong bốn đại tông môn nhị lưu của Lăng Chi Quốc . Dưới sự toạ trấn của vị cường giả Thánh Cảnh nhị trọng thế lực đã khiến Thương Lam Tông cũng tiến dần dẫn đến vị thế của những tông môn nhất lưu.
Trái ngược, mẫu thân của Vân Thiên Hà – Liễu An Nhiên – chỉ sinh được hắn và hai tiểu muội: Vân Như Tuyết và Vân Như Hoa, tư chất bình thường, địa vị ngày càng thấp. Trong giới tu luyện thực lực vi tôn càng không có chỗ đứng cho kẻ không có tài năng , đặc biệt là họ lại nằm trong gia tộc Vân Gia nơi mà mọi người đều nghe danh đã biết là danh gia vọng tộc có thiên tài lớp lớp sao có thể để thứ mất mặt đó ở lại gia tộc sử dụng tài nguyên mà không cho gia tộc thấy giá trị của mình .
Vương Tâm Hàn – vốn là tiểu thư của Vương gia, lại là em gái của đương kim gia chủ Vương thị – quyền thế hiển hách. Mà Vân Thiên Hổ, gia chủ Vân gia hiện tại, bản tính tàn bạo, lạnh lùng, xưa nay chưa từng quan tâm chuyện nội phủ.
Kẻ từng là thiên tài giờ đây bị xua đuổi, ngay cả hạ nhân cũng khinh miệt. Tài nguyên tu luyện hay bịt quản sự cắt bớt khiến hắn từ cái tên mang danh thiên tài trở thành kẻ ngay cả tài nguyên tu luyện cũng phải tự đi vào rừng để kiếm . Trong cái thế giới đầy rẫy bất công ấy, Vân Thiên Hà không được phép gục ngã bởi nếu hắn cam chịu số phận thì cũng chính là nói tương lai của hắn sẽ mãi thê thảm như hiện tại.
Hắn luôn lui tới Tàng Thư Các của gia tộc, ngày ngày vùi đầu vào cổ thư , văn tự cổ , phù lục của giới khác nhằm bù đắp sự thiếu hụt về căn cơ được ghi chép bao đời tích lũy của gia tộc . Mặc dù phù lục trong gia tộc chuyên luyện thể được coi là không chính thống và bị kì thị coi thường nhưng hắn cũng không còn cách nào khác , bản thân phế thể thì con đường tu luyện bao đời của gia tộc đã không còn phù hợp với hắn. Chỉ có Pháp tu cũng được coi là cọng rơm cứu mạng hắn trong tình hình hiện tại cùng với việc đại bỉ gia tộc 10 năm 1 lần sắp tới nếu hắn không chiếm được 1 vị trí cao trong đó sẽ dẫn tới việc sẽ ảnh hưởng đến mẫu thân và 2 tiểu muội thậm trí còn bị đuổi khỏi Vân Gia . Mặc dù hiện tại việc ở lại Vân Gia đối với hắn ở lại hay không cũng không quan trọng . Nhưng việc rời khỏi Vân Gia mà bản thân không có chút thực lực chỉ khiến cho bản thân chết nhanh hơn mà thôi . Lúc đó sẽ không có ai bảo vệ người thân của hắn ở cái thế giới tàn khốc này , kiếp trước hắn đã phụ lòng người thân kiếp này càng không thể .
Mười năm một lần, Đại Tỷ Gia Tộc lại diễn ra. Đó là nghi thức truyền thống mà tất cả đệ tử từ mười bốn tuổi trở lên của Vân gia đều phải tham gia thí luyện. Những ai xếp hạng cuối sẽ bị trừng phạt, tài nguyên tu luyện bị cắt giảm, địa vị trong tộc cũng vì thế mà tụt dốc không phanh lên không ai trong gia tộc giám coi nhẹ .
Với nhị phu nhân Vương Tâm Hàn, đây là thời cơ tuyệt hảo để chèn ép Vân Thiên Hà — kẻ mà nàng từ lâu đã xem như cái gai trong mắt kẻ mà ả lôi kéo không được sẽ thành hòn đá ngáng chân trên con đường tranh dành địa vị . Nàng chỉ cần 1 lý do chính đáng là có thể ép chết Vân Thiên Hà kẻ không có chỗ dựa cộng với việc căn cơ tổn hại , cộng thêm sự ủng hộ từ vài vị trưởng lão – những kẻ đã bị nàng lôi kéo – là đủ để gây áp lực lên gia chủ, ép Vân Thiên Hà bị trục xuất khỏi gia tộc từ đó thoả sức sinh sát hắn .
Biết rõ điều đó, Vân Thiên Hà không dám lơi lỏng dù chỉ một khắc. Dù căn cơ đã hủy, thân thể yếu nhược, hắn vẫn ngày đêm đắm mình trong phù lục , kỳ chú tìm lối đi riêng giữa vực thẳm tuyệt vọng.
Hôm ấy, như thường lệ, hắn lặng lẽ bước vào Tàng Thư Các của gia tộc. Không khí nơi đây vắng lặng lạ thường. Phần lớn tộc nhân đều đã đến Phong Ma Sơn Mạch để rèn luyện trước kỳ đại bỉ, chỉ còn lại vài thư đồng trông coi thư khố.
Với thân thể yếu nhược khiến hắn không thể ra ngoài rèn luyện lên cũng chỉ có thể đến Thư Các nghiêm cứu, với cái thể chất bị tổn hại ấy hắn cũng chỉ đành ngậm ngùi cay đắng chọn ở lại.
Giữa lúc đang thất thần bỗng một âm thanh trầm đục vang lên từ góc sâu trong thư khố — góc đổ nát nơi mà xưa nay ít ai lui tới hầu như chủ có tạp dịch nơi chất các thư tịch bị hỏng đang chờ được hủy. Tiếng động như vật nặng rơi xuống khiến hắn chấn động. Bước chân nhẹ nhàng lần theo âm thanh, hắn phát hiện một khối tinh hạch màu đen tuyền, vừa cổ quái, vừa huyền hoặc. Vật này tỏa ra hắc khí mờ nhạt, cứ như mang theo tử ý lạnh buốt.
Sự tò mò thúc đẩy, hắn vươn tay chạm vào.
Ầm!
Một luồng hắc khí cuồn cuộn bùng phát, bao phủ toàn thân hắn. Mắt hoa lên, thân thể hắn như bị hút vào một không gian khác — tối đen, nặng nề và tanh mùi máu.
Giữa bóng tối đặc quánh, một quyển sách màu hoàng kim đột ngột hiện ra, phát ra uy áp khủng khiếp, khiến không khí như đông cứng.
Hắn không hiểu nổi đây là gì, nhưng vẫn đưa tay chạm nhẹ. Quyển sách thần bí tự mở ra, phát ra ánh sáng chói mắt. Từ bên trong sách, một quả cầu pha lê lớn lặng lẽ bay ra, tỏa ra kim quang rực rỡ như nhật nguyệt giao hòa.
Ngay lúc đó — hai ấn ký đồng thời xuất hiện trên tay hắn :
Ấn bên tay trái: "Thôn Phệ Chi Thư" – Cổ thư hoàng kim thần bí.
Ấn bên tay phải: "Thổ Tức Chi Phiên" – từ tinh cầu pha lê kim quang.
Vân Thiên Hà sững sờ. Với kiến thức tích lũy trong Tàng Thư Các, hắn hiểu rõ đây là cảnh tượng chỉ có thể xuất hiện khi một người nhận được pháp khí truyền thừa từ Pháp hệ cổ xưa – đặc biệt là Trí Hiền Giả.
Trí Hiền Giả — con đường tu luyện pháp tu huyền bí thời thượng cổ, được coi là tổ nghiệp của cả Pháp Tu Hệ lẫn Tu Chân Giả sau này. Một Trí Hiền Giả đời đầu từng hợp nhất công pháp Khí Hồn Giả, bù đắp cho thân thể về việc thiếu sự linh động trong chiến đấu , đồng thời thi triển phù chú, pháp trận thể pháp song tu khiến Tứ Đại Yêu Đế bị trấn áp , Nhị Ma Thần cũng phải kiêng kỵ .
Kẻ đó từng tung hoành giữa vạn thú triều, đối chiến với yêu tộc, thần ma .
Giờ đây, ấn ký truyền thừa của vị Trí Hiền Giả xuất hiện trên tay một phế vật bị cả gia tộc ruồng bỏ.
Kể từ giây phút này, vận mệnh của hắn cũng trực tiếp thay đổi.