[Chương 3] – Đêm Trước Phong Ma Sơn Mạch

Sau khi mua thêm thanh trường kiếm, vài viên đan dược trị thương cùng cuốn Tam Muội Chân Hỏa tàn quyển, Vân Thiên Hà không lập tức tiến vào Phong Ma Sơn Mạch như những tộc nhân háo thắng khác mà lựa chọn dừng lại tại một khách điếm nhỏ bên rìa phía Đông thành – nơi có ít người lui tới, càng ít bị dòm ngó.

Tư duy của một người từng sống ở thế giới hiện đại, kết hợp bản năng sinh tồn được mài giũa từ nhưng mưu toan trong gia tộc , khiến hắn cực kỳ cẩn trọng.

Đêm đó, trăng treo lơ lửng, mảnh như lưỡi kiếm cong.

Trong gian phòng nhỏ, ánh nến lay động chiếu lên gương mặt hắn với ánh mắt đã khác xưa, giờ đây mang theo chút sắc sảo, ngưng trọng mà bình tĩnh.

Hắn triệu hồi bảng hệ thống.

> [Kích hoạt tu luyện đồng bộ – Tam Muội Chân Hỏa + Đạo Tự Nhiên]

> Trạng thái: Bán tĩnh – Thức hải ổn định – Linh khí mỏng

Đề nghị: Kết hợp nhuyễn tức pháp – hấp thu linh khí từ đan dược phụ trợ

Hắn ngồi xếp bằng, vận dụng pháp quyết như chỉ dẫn.

Tam Muội Chân Hỏa vận hành chậm rãi, một luồng hỏa nguyên mỏng như khói tụ tại đan điền.

Cùng lúc, Đạo Tự Nhiên bắt đầu hình thành một vòng xoáy nhỏ tại nơi đan điền , tạo ra một không gian mờ nhạt – tựa như tiểu kim đan tích tụ pháp lực.

Một canh giờ trôi qua.

Mồ hôi bắt đầu rịn nơi trán hắn – nhưng tâm trí hắn hoàn toàn tỉnh táo, kiên định .

Canh hai – tinh thần như được rèn luyện.

Pháp lực bắt đầu lưu chuyển trong kinh mạch, dù yếu ớt nhưng ổn định. Cảm giác như có một cánh cửa vừa mở hé.

Canh ba – bầu trời ngoài kia dần nhuộm tím than.

Hắn mở mắt – ánh nhìn sắc lạnh, thần hồn như vừa được tôi luyện qua một đêm dài.

> Tam Muội Chân Hỏa – Đã bước vào tầng nhập môn.

Đạo Tự Nhiên – Kết cấu pháp lực ổn định, sinh ra tiểu kim đan nơi đan điền . Việc mà chỉ có tu sĩ Trúc Cơ cảnh mới có thể đúc kết .

Một đêm không dài, nhưng đủ để hắn thay da đổi thịt thực tăng tiến thêm một tầng nữa.

" Tinh "

Hệ thống thông báo :

Bảng thuộc tính cá nhân của ký ức:

- Sức Mạnh : 16

- Nhanh Nhẹn: 14

- Thể Lực :10

- Trí Lực : 16 + 10

- Cảm Trí : 18 + 10

Vân Thiên Hà đứng dậy cầm lấy hành trang.

Hắn mở nhẹ cánh cửa sổ. Một làn gió lạnh đầu canh tư lùa vào. Dưới ánh trăng, thành thị chìm trong tĩnh lặng, chỉ còn vài ngọn đèn heo hút còn thấp thoáng nơi xa.

> “Chính là lúc này.”

Thời điểm canh ba – canh tư, khi lính canh đã lơ là, người thường yên giấc, là lúc rời đi mà không gây chú ý.

Hắn đeo kiếm sau lưng, nhẹ nhàng rời khỏi khách điếm. Không ai để ý không ai nghi ngờ.

---

Hắn không biết rằng , phía sau tấm rèm tầng ba khách điếm… có một đôi mắt vẫn đang quan sát nhất cử nhất động mọi việc trong thành .

Người đó khẽ nhíu mày:

> “Một kẻ tu luyện Tam Muội Chân Hỏa? Khí tức mới lạ... Văn Thiên Hà à... ngươi thú vị hơn ta tưởng.”

Ngồi thiền giữa đêm khuya, Vân Thiên Hà dần nhận ra một điều:

Pháp lực do Đạo Tự Nhiên tạo ra như làn nước suối, lưu chuyển nhẹ nhàng trong kinh mạch.

Chiến ý từ Tam Muội Chân Hỏa lại cuồn cuộn như dung nham phun trào cộng thêm việc trước đó hắn tu luyện chính là thể tu rèn ra Đấu Hồn Khí .

Lý ra, hai dòng lực lượng này lại bài xích nhau – một bên nóng rực thô bạo, một bên nhẹ nhàng ẩn nhẫn.

Nhưng dưới sự điều tiết từ Thôn Phệ Chi Thư, chúng lại như hai nhánh sông chảy vào một biển lớn — hợp mà không loạn, hòa mà không khuyết.

Một dòng thông tin hiện ra trong thức hải:

> [Thôn Phệ Chi Thư – Phụ trợ hợp thể lực lượng]

> Phát hiện hai hệ thống tu luyện khác biệt

Tiến hành chuyển hóa – thống nhất lực lượng – tạo nền móng Hỗn Nguyên Chi Lực

---

Hỗn Nguyên Chi Lực – Lực lượng kết hợp giữa pháp tu và thể tu

Chính là một nhánh tu hành độc đáo chỉ có bậc Đại Trí Hiền Giả đời đầu từng chạm tới.

> “Lẽ nào... ta thật sự có thể đi lại con đường của vị đó?” – Vân Thiên Hà lẩm bẩm, mắt ánh lên vẻ kiên định.

---

Và hắn đã đặt cho bản thân một mục tiêu chính là gia nhập Thiên Đô Thần Viện .

Thiên Đô Thần Viện – tông môn từng xưng bá Trung Châu, nơi mà vị đệ tử của vị Đại Hiền Giả đầu tiên sáng lập ra người kế thừa uyên bác của thế hệ trí giả thời viễn cổ .

Nơi ấy giờ chỉ còn là tàn tích trong mắt người đời – một tông môn tam lưu bị các thế lực khinh thường.

Nhưng đối với hắn, Thiên Đô Thần Viện là nơi khởi đầu lý tưởng nhất.

> “Nếu ta mang trong người di hài Thôn Phệ Chi Thư – pháp khí mà tổ sư từng lưu lại...

Ta phải đặt chân tới nơi đó và tìm hiểu thêm về con đường tu luyện mà vị đó đã đi qua ” .

Thiên Đô Thần Viện :

> “Tông môn suy tàn sụp đổ từ sự việc diễn ra tại Hồ Suy Vong . Cái bóng lưng mờ nhạt của Viện Trưởng Thần Viện đứng giữa biển máu, sau lưng là tông môn đang bốc cháy Thiên Đô Thần Viện đã trở lên hoang phế đến đánh thương cùng với tiếng thét :

“Kẻ nào dám hủy đạo thống của ta... đời sau của ta, sẽ lấy lại tất cả!”