[Chương 4 ]– Huyết Chiến Sơn Lâm

Ánh sáng le lói từ vầng trăng treo cao bị tán cây rậm rạp nơi Phong Ma Sơn Mạch che khuất gần hết. Không khí ẩm thấp, mùi cỏ dại thoang thoảng, và đâu đó vang vọng tiếng côn trùng bay quay lại trên nhanh bụi cây cao gần bằng chiều của người trưởng thành tạo cảm giác lo sợ , căng thẳng khi mà tầm nhìn của người đi vào sơn mạch trở khá hạn chế .

Vân Thiên Hà bước thận trọng giữa rừng cây, ánh mắt luôn để ý đến những bụi cỏ xung quanh không rời .

Bỗng — “Soạt!”

Một tàn ảnh vọt ra từ bụi rậm phía sau.

Thổ Ngạc Lang!

Yêu thú cấp Nhất Giai, tương đương Luyện Thể Nhị Trọng đỉnh phong.

Miệng nó nhe ra hàng răng nanh sắc bén, thân thể phủ lớp Địa Giáp mỏng ở bụng và lưng – yêu thú vừa nhanh nhẹn linh hoạt vừa sự phòng thủ tương đối .

> “Chết tiệt – tầm nhìn quá hạn chế " .

Không kịp xoay người đầy đủ, Vân Thiên Hà chỉ có thể nghiêng nửa người, dùng huyền thiết kiếm cản ngang.

“Keng!”

Đòn tấn công từ yêu thú bị đỡ lại, nhưng cơ thể hắn vẫn bị đẩy lùi nửa bước. Thổ Ngạc Lang kích sát không thành , nhanh chóng lao ngược vào bụi cỏ ẩn nấp, đôi mắt vàng lập lòe theo dõi từng cử động.

> “ Còn muốn đánh lén? Đốt sạch cho ta!”

Hắn kết ấn, vận chuyển Tam Muội Chân Hỏa, linh lực hội tụ vào đầu ngón tay. Một vòng lửa hừng hực bắn thẳng ra như sóng vỗ.

“Bùng—!”

Ngọn lửa lập tức bao trùm khu vực xung quanh, thiêu rụi toàn bộ bụi cỏ lớn xung quanh làm mất nơi ẩn nấp của Thổ Ngạc Lang .

Thổ Ngạc Lang vọt ra, tránh được phần lớn ngọn lửa do tầm nhìn của hắn hạn chế không xác định chính xác vị trí Thổ Ngạc Lang cộng thêm việc nó khá linh hoạt, nhưng vẫn bị thiêu sượt chân trái, khiến chuyển động của nó chậm đi thấy rõ.

> “Cơ hội!”

Vân Thiên Hà giơ kiếm, vận chuyển Hỗn Nguyên Chi Lực, từng sợi linh khí và chiến khí hòa vào nhau, truyền dọc thân kiếm tạo nên luồng kiếm ý mơ hồ bao bọc lưỡi kiếm .

Bước chân khẽ động – một chiêu Bạt Kiếm Thuật, kiếm chiêu xuất ra .

“Xoẹt!”

Thanh kiếm cắm sâu vào yết hầu con thú, xuyên thẳng ra sau gáy nơi yếu điểm phòng thủ yếu nhất của Thổ Ngạc Lang.

Thổ Ngạc Lang gào lên lần cuối rồi ngã vật ra đất.

--

Vân Thiên Hà thu kiếm, chém mạnh vào đầu nó, moi ra yêu hạch Nhất Giai – viên tinh thể màu nâu đất tỏa ra linh khí yếu ớt.

> “Đinh! Phát hiện tinh hạch Nhất Giai hệ Thổ: Thổ Ngạc Lang. Có muốn sử dụng Thôn Phệ Chi Thư để hấp thu?”

> [ĐỒNG Ý]

Ngay lập tức, yêu hạch dần tan biến thành luồng sáng nhập vào Thôn Phệ Chi Thư trong thức hải.

> “Đinh! Hấp thu hoàn tất +0.6 Nhanh Nhẹn,+ 0.4 thể lực .”

Bảng thuộc tính cá nhân:

Sức mạnh: 16

Thể lực: 10 + 0,4

Nhanh nhẹn: 14 + 0,6

Trí lực: 26

Cảm tri: 28

Cảnh giới :

Luyện Thể nhị trọng đỉnh phong. ( Thể tu )

Sơ Linh cảnh tam trọng trung kỳ( Pháp tu )

Đánh giá thực lực : tương đương với cảnh giới Luyện Thể tứ trọng trung kỳ.

> “Giết một con yêu thú, tăng được chỉ số ngay… nếu vậy, chỉ cần không ngừng chém giết thì việc ta không mạnh lên được cũng khó , quá nghịch thiên rồi .”

> “Tam Muội Chân Hỏa có uy lực hiện tại tuy hơi yếu nhưng có dị hoả phụ trợ , tiêu hao pháp lực không nhỏ – cần phải tích trữ thêm pháp lực .”

---

Trong ánh lửa tàn lụi, Vân Thiên Hà nhìn sâu vào rừng rậm trước mặt.

> “Bước đầu đã thành công. Giờ sẽ là con đường đồ sát yêu thú của ta nâng cao thực lực.Con đường của kẻ săn mồi ”

Sau khi kết liễu Thổ Ngạc Lang, Vân Thiên Hà tiến sâu hơn vào Phong Ma Sơn Mạch. Cảnh sắc dần đổi khác – cỏ cây um tùm thưa thớt, thay vào đó là các bụi rậm thấp, những đám đá nhấp nhô và mùi hôi tanh đặc trưng.

Hắn bước chậm, linh thức lan tỏa theo cảm tri gia tăng, bao phủ phạm vi gần hai trượng quanh người.

Đột nhiên – cảm nhận được một đàn yêu thú phía trước.

Liệt Trư – Yêu thú hệ Hỏa, Nhất Giai sơ kỳ.

Chúng có hình dạng tựa heo rừng, nhưng thân hình cao bằng người, lưng có gai nhọn đỏ tía, hỏa khí bốc lên từ miệng mỗi lần thở.

Năm con.

Chúng đang gặm cỏ, chưa phát giác được nguy hiểm từ kẻ săn mồi đang quan sát từ trong bóng râm.

> “Tốt... cơ hội lý tưởng để kiểm tra phạm vi sát thương của Tam Muội Chân Hỏa.”

Vân Thiên Hà ổn định hơi thở, để pháp lực luân chuyển tự nhiên. Đợi đến khi dòng khí nóng từ kim đan xoay tròn không còn hỗn loạn, hắn liền giơ tay kết ấn.

“Phá!”

Từ lòng bàn tay hắn, một quả cầu lửa xoay tròn tụ lại rồi nổ tung thành ngọn sóng hỏa diễm, cuốn thẳng vào trung tâm đàn Liệt Trư.

“ẦM!!”

Ngọn lửa như hỏa long táp thẳng vào bầy thú. Bốn con bị thiêu chết ngay lập tức, thân thể cháy xém, da thịt co rút.

Con cuối cùng gào rú, cố vùng vẫy chạy thoát nhưng đã quá trễ – Vân Thiên Hà xông lên, một kiếm xuyên sọ.

---

> “Đinh! Hấp thu tinh hạch: +2.2 Sức Mạnh, +1.6 Nhanh Nhẹn , + 3 Thể lực .”

Vân Thiên Hà không ngừng lại. Hắn tận dụng từng ngày còn lại trước Đại Bỉ Gia Tộc – thời gian chỉ còn 10 ngày. Nhị phu nhân nghĩ hắn đã phế – chắc chắn không ngờ được kẻ từng bị hạ độc, nay lại tái sinh từ máu lửa.

---

Mười ngày sau – sâu trong Phong Ma Sơn Mạch.

Tàn tích xác thú nằm rải rác khắp con đường hắn đi qua. Không biết bao nhiêu yêu thú nhất giai cùng với yêu thú tam giai ,tứ giai cùng cấp đã bị hắn thôn phệ – Cùng với việc hung hiểm khi hắn suýt bỏ mạng dưới nanh độc của Ngũ Giai yêu thú – Huyết Dục Mãng.

Nhưng đổi lại, sức mạnh hắn tăng trưởng bùng nổ.

Từ Võ Giả tứ trọng trung kỳ, nhảy vọt tới ngũ trọng sơ kỳ. Thể chất càng cường đại chỉ số cảm tri và khả năng tu luyện pháp hệ hấp thu linh khí càng lớn.

---

[Thuộc tính hệ thống cập nhật]

Sức Mạnh: 43

Thể Lực: 34.2

Nhanh Nhẹn: 29

Trí Lực: 57.5

Cảm Tri: 55

Đánh giá thực lực : tương đương Luyện Thể cảnh ngũ trọng trung kỳ

---

Trên vách đá cao, Vân Thiên Hà chống kiếm nhìn xuống vùng sơn cốc. Gió thổi phần tóc dài tung bay.

Đôi mắt hắn giờ không còn u buồn như xưa – chỉ còn lại quyết tâm sắc bén và sát ý lạnh lẽo.

> “Vương Tâm Hàn – đến Đại Bỉ Gia Tộc lần này, ngươi sẽ biết thế nào là kẻ bị phế cũng có thể bước lên mây.”