🔥 Hành trình nâng cấp đạo pháp – Khai mở Đạo Thức mới
Sau chiến trận tại rừng Linh Mộc, Vân Thiên Hà quay trở lại động phủ của mình trong khu vực dành cho tân sinh. Ngay trong đêm, bảng hệ thống bật sáng như thể đã sẵn sàng từ trước:
> 📜 【Hoàn thành nhiệm vụ hệ thống: Đánh bại 5 tà tu vượt cảnh】
🎖 Phần thưởng:
– Tăng chỉ số: +3 Cảm Tri, +2 Nhanh Nhẹn
– Mở khóa một tầng mới trong “Đạo Tự Nhiên”
– Nhận được “Chiến Ký – Tam Muội Tân Biến”
– Mở chức năng Đạo Thức Pháp Tâm
Lúc này, trong đan điền, một làn khí lạ cuộn trào. Khác với pháp lực thông thường, đây là Nguyên Ý – dạng ý niệm kết tinh từ cảm ngộ, điều chỉ có thể khai mở khi người tu đạo thật sự chạm ngưỡng lĩnh hội bản chất quy luật pháp thuật.
> “Đạo Thức Pháp Tâm… đây là thứ mà lão nhân từng nhắc – cảnh giới tâm linh khai hóa, hợp đạo nhập thể…”
Vân Thiên Hà khoanh chân nhập định, toàn thân nổi lên hào quang đỏ cam như ánh lửa, bao quanh bởi linh văn huyền ảo. Bên trong thức hải, một cánh cửa sương khói mờ ảo mở ra – đó là “Đạo Tàng Cảm Ngộ”, nơi hắn sẽ từ từ lĩnh ngộ mỗi pháp quyết đã học từ Thôn Phệ Chi Thư.
Khi Tam Muội Chân Hỏa được dung hợp với nguyên ý, xuất hiện dòng chữ rực lửa trong hệ thống:
> 🔓【Tam Muội Chân Hỏa: Biến Dị – Liêm Diễm Hỏa Ảnh】
– Gây ra sát thương dư chấn lên linh hồn đối phương
– Có xác suất khiến pháp lực đối thủ phát nổ do cộng hưởng nghịch
Một nụ cười nhẹ nở trên môi Vân Thiên Hà:
> “Đây mới chỉ là bước khởi đầu…”
Tại một thạch điện phía sau Thiên Linh Phong, nơi đặt đại sảnh nghị sự của Thiên Đô Thần Viện, các trưởng lão nội môn đã tụ họp.
Tô Dực là người đầu tiên mở lời:
> “Vân Thiên Hà – chỉ là một tân sinh, nhưng vừa rồi đã một mình chém giết tà tu vượt cấp, thậm chí cứu được Trương Đại Sơn – người được kỳ vọng nội môn năm nay.”
Một vị trưởng lão khác cau mày:
> “Hắn tu luyện dị hỏa chiến pháp — hình như là ‘Tam Muội Chân Hỏa’? Nhưng ta nhớ công pháp đó chỉ có bản tàn khuyết. Bản đủ hiện đã thất truyền.”
Tô Dực khẽ gật đầu, ánh mắt thâm sâu:
> “Không chỉ là dị hỏa. Theo lời kể của đệ tử sống sót, chiêu pháp hắn thi triển cuối cùng… không giống bất cứ bộ pháp nào thuộc nội viện. Có một loại lực lượng hỗn nguyên quấn quanh, rất giống dấu hiệu của người từng bước vào cảnh giới ‘Hợp Thể Đạo’…”
Cả điện trầm mặc. Lúc này Trưởng Lão Truyền Tàng – Lạc Thanh Hành, lão nhân chuyên trách giữ gìn bí tàng, khẽ vuốt chòm râu:
> “Chỉ có ba trường hợp có thể xảy ra. Một là hắn là người được mời từ thế lực khác trà trộn, hai là ngộ tính dị thường — hoặc ba…”
“…hắn có thứ gì đó mà chính hắn cũng chưa hiểu rõ.”
Tô Dực nhìn ra ngoài cửa đá, giọng sâu xa:
> “Dù là gì, Thiên Đô Thần Viện suy bại đã lâu. Chúng ta… cần một ngọn lửa mới để thắp lại thần uy. Mà ngọn lửa đó, có khi đã bắt đầu cháy rồi.”
Vân Thiên Hà – sau chiến đấu và tu luyện – đang dần khai mở Đạo Thức, từng bước tiến lên con đường thể – hồn – ý hợp nhất. Đồng thời, ánh mắt của cao tầng tông môn đã bắt đầu hướng về hắn, mở ra những biến chuyển lớn lao trong cục diện Thiên Đô Thần Viện.
Ba ngày sau buổi truyền đạo đầu tiên từ lão nhân thần bí, Vân Thiên Hà trong lúc luyện tập ở quảng trường khu vực trung tâm – nơi đệ tử nội môn thường tụ tập – thì bị một luồng áp lực kỳ dị bao phủ.
Bên cạnh đài luyện khí, một nam tử y phục xanh lam ngồi xếp bằng, toàn thân tỏa ra khí tức lạnh lùng và kiêu ngạo. Trên ngực áo là huy hiệu hội trưởng nội viện - Tử Mộc Đường, một tổ chức không chính thức do các thiên tài nội môn lập nên, kiểm soát phần lớn quyền lực trong giới đệ tử.
> “Ngươi là… Vân Thiên Hà?” – nam tử mở mắt, giọng nhàn nhạt.
> “Tại hạ chính là.” – Thiên Hà chắp tay.
Nam tử đứng dậy, cao hơn Thiên Hà nửa cái đầu, ánh mắt thâm trầm.
> “Ta tên Tô Trường Dạ, người đứng đầu Tử Mộc Đường. Nếu ngươi muốn đứng vững trong nội môn, cần hiểu rõ một điều: nội môn này… không chỉ có trưởng lão mới định đoạt mọi chuyện.”
Vân Thiên Hà hơi cau mày. Hắn cảm nhận rõ linh lực ba động của người này vượt xa cả Trương Đại Sơn – có lẽ đã bước vào Kết Đan sơ kỳ.
Tô Trường Dạ cười khẽ:
> “Nhưng ngươi thú vị hơn ta tưởng. Có gan đối đầu tà giáo, lại có thần hỏa hiếm thấy. Ta sẽ để ý đến ngươi – nhưng đừng tưởng được ưu ái.”
Trước khi rời đi, hắn để lại một lệnh bài có khắc hình liễu rũ, biểu tượng của Tử Mộc Đường.
> “Nếu muốn tiếp cận tài nguyên tu luyện tốt hơn – đến tìm ta. Nhưng nhớ, phải qua được trận lịch luyện Di Tích Cổ tới đây.”
Tối hôm đó, tại phòng họp phía Tây của nội viện, một số trưởng lão tụ tập không chính thức.
> “Lạc Thanh Hành đang muốn kéo thêm mầm mống mới về phe hắn. Tân sinh kia – Vân Thiên Hà – chẳng phải cũng đang được hậu thuẫn?”
> “Ngươi nghĩ thế? Tô Dực đâu phải người dễ để điều khiển. Nhưng nếu để tên đó tiếp tục đào tạo lũ mới đến, có ngày bọn chúng chiếm cả tông môn mất.”
Giữa hội nghị, một lão nhân gầy gò ánh mắt lạnh như băng – Trưởng lão Hắc Phong, chậm rãi nói:
> “Thiên Đô đã mục nát từ khi Linh Huyền Điện sụp đổ. Chúng ta cần… tái thiết quyền lực – bằng cách chọn đúng người kế thừa.”
Lạc Thanh Hành không đến, nhưng ánh mắt của rất nhiều người trong phòng – đều đã dõi về phía ngọn lửa vừa bừng lên mang tên Vân Thiên Hà.
🧭 (2) Nhiệm vụ lịch luyện – Khởi hành đến Di Tích Cổ “Vọng Huyết Tự”
Ba ngày sau, bảng nhiệm vụ của Thần Viện sáng rực:
> 📜【Nhiệm vụ Đặc Biệt – Lịch Luyện Tân Sinh】
– Địa điểm: Di tích Vọng Huyết Tự, từng là nơi tu hành của ẩn tông cổ đại.
– Nhiệm vụ: Tìm hiểu dị tượng, thu thập linh vật, cống hiến tông môn.
– Cảnh báo: Có thể tồn tại kết giới cổ – ma vật tàn dư
Mỗi nhóm ba người. Nhưng Vân Thiên Hà quyết định đi một mình, lý do: hệ thống vừa xuất hiện một lời nhắc:
> 🩸【Thôn Phệ Chi Thư cảm ứng linh văn phong ấn tại Vọng Huyết Tự】
– “Khả năng phá ấn tầng tiếp theo: 15%… nếu có đủ lượng linh lực và vật phẩm đặc biệt, có thể đạt 80%.”
Vân Thiên Hà giờ đây đã trở thành một điểm sáng giữa sóng ngầm quyền lực trong tông môn. Dù chưa bị kéo vào trực tiếp, nhưng từng bước chân của hắn đều bị nhìn chằm chằm bởi từ kẻ muốn chiêu mộ đến người muốn triệt hạ.
Hành trình đến Vọng Huyết Tự sẽ không chỉ là lịch luyện – mà còn là khởi đầu của cuộc truy tìm vận mệnh phong ấn Thôn Phệ Chi Thư.