Cuộc rượt đuổi giữa Mộ Dung Băng và Lý Cẩu Đản kéo dài cả một buổi chiều, khiến cả khu rừng phía Tây Phù Vân Môn trở nên náo loạn. Mộ Dung Băng, với tu vi Nguyên Anh kỳ, dù tức giận nhưng lại không thể tóm được tên tạp dịch lắt léo này. Cẩu Đản cứ liên tục "vấp ngã" vào những chỗ hiểm hóc, lao vào bụi gai, hoặc bất ngờ chui xuống hố, khiến Mộ Dung Băng vừa phải đuổi theo vừa phải cẩn thận tránh né. Cuối cùng, nàng đành nghiến răng bỏ cuộc, quyết định sẽ tìm cách khác để lấy lại Phượng Hoàng Tiên Thảo.
Về phần Cẩu Đản, hắn thở hồng hộc, nằm bệt xuống đất trong phòng tạp dịch. "Sợ chết khiếp! Suýt nữa thì bị đánh cho thành tro bụi!" Hắn lấy Phượng Hoàng Tiên Thảo ra từ nhẫn không gian. Cả khóm cây vẫn còn dính đất, tỏa ra linh khí rực rỡ.
"Tiên thảo này quý giá lắm đây," Cẩu Đản nghĩ bụng. "Nhưng mà... dùng làm gì nhỉ? Luyện đan thì mình đâu có biết. Bán thì sợ bị phát hiện." Hắn ngắm nghía hồi lâu, rồi đột nhiên ánh mắt hắn dừng lại ở cái chảo vỡ.
"Hay là... thử nấu canh?" Cẩu Đản nảy ra một ý tưởng điên rồ. Hắn nhớ đến nồi lẩu độc dược đã giúp hắn tăng tu vi và giải độc cho đệ tử kia. "Biết đâu Phượng Hoàng Tiên Thảo này nấu lên còn bổ hơn!"
Nghĩ là làm, Cẩu Đản lén lút chuẩn bị "nguyên liệu". Hắn không dám cho cả khóm tiên thảo vào. Hắn chỉ ngắt vài lá non nhất, cho vào cái chảo vỡ. Sau đó, hắn lại thêm vài thứ "gia vị" độc đáo của mình: một ít cỏ dại hắn nhổ trong vườn, vài con giun đất vừa bắt được, và tất nhiên, một thìa nước bọt thần thánh của hắn. Hắn vận Khí Hạt Đậu, thổi phù phù vào chảo.
Cái chảo vỡ lại sôi ùng ục, phát ra một mùi hương... không thể miêu tả nổi. Nó không hôi thối như nồi lẩu trước, nhưng lại có mùi tanh nồng, xen lẫn mùi đất và mùi rau sống. Cẩu Đản cau mũi, nhưng vẫn múc một thìa nếm thử.
"Khụ khụ! Vẫn kinh khủng như cũ!" Cẩu Đản ho sặc sụa. Nhưng ngay sau đó, một luồng năng lượng ấm áp, thuần khiết chưa từng có, tràn ngập cơ thể hắn. Khí Hạt Đậu của hắn bắt đầu lớn lên nhanh chóng, không ngừng nghỉ. Từ kích thước quả trứng gà, nó nhanh chóng phình to bằng quả trứng ngỗng, rồi bằng... quả dừa non!
Linh khí trong cơ thể hắn cuộn trào như sóng biển. Từng kinh mạch, từng huyệt đạo đều được khai thông. Cẩu Đản cảm thấy toàn thân nóng ran, sức mạnh tăng vọt. Hắn không thể kiểm soát được luồng linh khí khổng lồ này. Hắn lăn lộn trên sàn, cơ thể phát ra ánh sáng vàng nhạt.
"Đây là... đột phá?" Cẩu Đản lờ mờ nhận ra.
Sau một lúc lâu, luồng năng lượng lắng xuống. Cẩu Đản lồm cồm bò dậy. Hắn cảm thấy nhẹ nhõm lạ thường, toàn thân tràn đầy sức sống. Hắn kiểm tra nội quan, và kinh ngạc đến mức suýt té ngửa: Khí Hạt Đậu của hắn đã biến mất! Thay vào đó là một cái "Khí Hải" rộng lớn, mênh mông như biển cả. Tu vi của hắn đã đột phá từ Luyện Khí tầng 5 lên... Trúc Cơ kỳ!
"Trúc Cơ rồi! Ta là Trúc Cơ kỳ rồi!" Cẩu Đản sung sướng la lên, quên mất việc phải giữ bí mật.
Tiếng la của hắn vang vọng khắp Phù Vân Môn, thu hút sự chú ý của Trưởng lão Trương và các đệ tử khác. Họ chạy đến phòng Cẩu Đản, thấy hắn đang nhảy nhót sung sướng, người tỏa ra linh khí Trúc Cơ kỳ nhàn nhạt.
"Cẩu Đản... ngươi... ngươi đột phá Trúc Cơ kỳ rồi sao?" Trưởng lão Trương trố mắt kinh ngạc. Ông không thể tin vào mắt mình. Một tên tạp dịch không linh căn, tu luyện "tạp nham", lại có thể đột phá Trúc Cơ nhanh như vậy?
"Dạ đúng vậy ạ! Tiểu nhân vừa mới... nấu một nồi canh tiên thảo, ăn vào liền đột phá!" Cẩu Đản thành thật trả lời, chỉ vào cái chảo vỡ còn vương vãi lá Phượng Hoàng Tiên Thảo.
Trưởng lão Trương và các đệ tử nhìn cái chảo vỡ, rồi nhìn Cẩu Đản, vẻ mặt như thấy ma. Một nồi canh... tiên thảo? Nấu bằng cái chảo rách nát này ư?
Từ ngày đó, Lý Cẩu Đản chính thức trở thành một "hiện tượng lạ" trong Phù Vân Môn. Hắn vẫn là tạp dịch, nhưng đã là một tạp dịch Trúc Cơ kỳ. Danh tiếng của hắn lại càng thêm phần huyền bí. Phượng Hoàng Tiên Thảo, một loại tiên thảo mà Đan Sư Tôn của Vạn Dược Các tìm kiếm bấy lâu, cuối cùng lại bị một tên tạp dịch dùng để... nấu canh và đột phá.
Cẩu Đản vẫn giữ bản tính vô sỉ của mình. Hắn vẫn thích nhặt nhạnh, vẫn thích trêu chọc người khác. Nhưng giờ đây, hắn đã có chút thực lực. Hắn bắt đầu thử nghiệm những công dụng mới của cái chảo vỡ, và quyển Đại Diễn Thiên Cơ Quyết "phá sản". Mỗi lần thử nghiệm đều gây ra những pha dở khóc dở cười, nhưng cũng mang lại những đột phá bất ngờ.
Cuộc đời của Lý Cẩu Đản, một tên tạp dịch Trúc Cơ kỳ, một kẻ chuyên dùng "phế liệu" để tu luyện, đang từng bước thay đổi giới tu tiên.