Tiệm đan dược "độc nhất vô nhị" của Lý Cẩu Đản ngày càng nổi tiếng, kéo theo cả sự thèm muốn và âm mưu từ các thế lực khác. Đặc biệt, Vạn Dược Các, do Đan Sư Tôn đứng đầu, cảm thấy bị đe dọa nghiêm trọng. Hắn không thể chấp nhận việc một tên tạp dịch lại vượt mặt mình về danh tiếng luyện đan, dù phương pháp của Cẩu Đản có quái dị đến mấy.
"Tên tạp dịch đó chỉ là mèo mù vớ cá rán! Hắn không thể có được Đan Phượng Hoàng Tiên Thảo và bí quyết luyện đan chân chính!" Đan Sư Tôn gầm lên trong Vạn Dược Các. Hắn quyết định phải vạch trần Cẩu Đản, đồng thời cướp lấy những "bí bảo" mà hắn tin là Cẩu Đản đang che giấu.
Vạn Dược Các liền tổ chức một "Dược Hội" lớn, mời gọi các đan sư nổi tiếng và các cường giả từ khắp nơi đến tham dự. Mục đích bề ngoài là trao đổi kinh nghiệm, nhưng thực chất là để Đan Sư Tôn phô trương thực lực, và gián tiếp cô lập Lý Cẩu Đản. Đan Sư Tôn còn công khai tuyên bố: "Tại Dược Hội này, ta sẽ chứng minh ai mới là đan sư chân chính, và vạch trần những kẻ lừa đảo!"
Trưởng lão Trương của Phù Vân Môn nhận được thư mời, nhưng lại vô cùng lo lắng. "Cẩu Đản, ngươi không nên đi. Vạn Dược Các rõ ràng đang muốn gây khó dễ cho ngươi!"
Cẩu Đản phẩy tay: "Trưởng lão đừng lo! Có hội thì phải đi chứ! Biết đâu lại nhặt được vài viên đan dược rơi vãi, hoặc có ai đó bỏ quên linh thảo quý hiếm!" Hắn đâu biết rằng, chuyến đi này tiềm ẩn vô vàn nguy hiểm.
Tô Ngưng Tuyết lo lắng cho Cẩu Đản, quyết định đi cùng hắn để hỗ trợ. Mộ Dung Băng, dù không nói ra, cũng âm thầm theo dõi từ xa. Nàng muốn xem tên vô sỉ này sẽ làm gì trong Dược Hội.
Khi Lý Cẩu Đản và Tô Ngưng Tuyết đến Vạn Dược Các, quang cảnh thật lộng lẫy. Các đan sư nổi tiếng tề tựu, pháp bảo lấp lánh, linh khí nồng đậm. Cẩu Đản cảm thấy mình như chuột sa chĩnh gạo.
Đan Sư Tôn thấy Cẩu Đản đến, hắn ta liền cười khẩy, bước lên đài cao: "Chào mừng các vị đến với Dược Hội của Vạn Dược Các! Hôm nay, chúng ta sẽ có một cuộc tỉ thí nho nhỏ để giao lưu học hỏi. Ta sẽ mời một vị khách đặc biệt, Lý Cẩu Đản, cùng tham gia!"
Mọi ánh mắt đổ dồn về phía Cẩu Đản. Đan Sư Tôn nói tiếp: "Nghe nói Lý đan sư có phương pháp luyện đan độc đáo, vậy hôm nay chúng ta sẽ cùng luyện một loại đan dược đơn giản: Bồi Nguyên Đan cấp thấp!"
Bồi Nguyên Đan cấp thấp là loại đan dược cơ bản, bất kỳ đan sư nào cũng có thể luyện được. Đan Sư Tôn muốn làm nhục Cẩu Đản, vì hắn ta nghĩ Cẩu Đản chỉ biết luyện những loại đan dược quái dị.
Cẩu Đản mỉm cười. Hắn lôi cái chảo vỡ của mình ra. Bên cạnh đó, Đan Sư Tôn đã chuẩn bị một cái đỉnh luyện đan tinh xảo, và các loại linh dược quý hiếm.
Đan Sư Tôn bắt đầu luyện đan một cách điêu luyện, linh khí cuộn trào, mùi hương dược liệu thơm ngát. Về phần Cẩu Đản, hắn cũng bắt đầu "luyện". Hắn không có linh dược quý, chỉ có mấy loại thảo dược bình thường, một ít... bùn đất hắn nhặt được trên đường đi, và một vài sợi lông từ Vô Sỉ Khố. Hắn còn lén lút thêm vào một giọt máu của mình.
Hắn vận linh lực Kim Đan, điều khiển ngọn lửa dưới chảo. Mùi hương từ chảo của Cẩu Đản lại bốc lên, lần này là mùi tanh nồng, hăng hắc, và hơi... ngai ngái. Các đan sư xung quanh đều nhíu mày.
"Khụ khụ! Mùi gì thế này?" Đan Sư Tôn suýt sặc.
Cẩu Đản cười tủm tỉm: "À, đây là bí quyết để tạo ra đan dược có... 'linh hồn' đấy ạ!"
Sau một canh giờ, Đan Sư Tôn mở đỉnh, lấy ra một viên Bồi Nguyên Đan hoàn mỹ, tỏa sáng rực rỡ. Hắn ta đắc ý nhìn Cẩu Đản.
Cẩu Đản cũng mở chảo của mình. Một viên đan dược màu đen xì, méo mó, bốc mùi khó tả, nằm trong chảo. Nó trông giống như... một cục phân hóa thạch.
"Đây là đan dược của ngươi sao?" Đan Sư Tôn cười phá lên. Các đan sư khác cũng xì xào bàn tán.
"Đừng vội! Đan dược này tuy xấu xí, nhưng có công dụng thần kỳ đấy ạ!" Cẩu Đản tự tin nói. Hắn nhặt viên đan dược lên. "Ai muốn thử không?"
Không ai dám thử. Ngay cả Tô Ngưng Tuyết cũng lắc đầu.
"Ha ha ha! Vậy để ta thử!" Đan Sư Tôn cười lớn. Hắn ta không tin đan dược của Cẩu Đản có tác dụng gì. Hắn ta cầm viên đan dược, định dùng linh lực để kiểm tra, nhưng đúng lúc đó...
Cẩu Đản đột nhiên ném viên đan dược vào miệng Đan Sư Tôn.
"Ngươi dám!" Đan Sư Tôn tức giận, nhưng quá muộn. Viên đan dược đã vào đến bụng hắn.
Đan Sư Tôn lập tức cảm thấy một luồng năng lượng nóng bỏng bùng nổ trong người. Linh lực của hắn ta tăng vọt, tu vi đột ngột được củng cố. Nhưng ngay sau đó, một cảm giác buồn ngủ cực độ ập đến. Hắn ta ngáp một cái thật dài, rồi... lăn ra bất tỉnh tại chỗ, miệng còn lẩm bẩm: "Ngủ... ngon..."
Cả hội trường im lặng như tờ. Mọi người đều há hốc mồm. Một viên đan dược Bồi Nguyên cấp thấp lại khiến một vị đan sư cao cấp bất tỉnh?
Cẩu Đản mỉm cười đắc ý. Hắn đã biến tấu công thức, tạo ra một loại "Bồi Nguyên Đan Gây Mê" với hiệu quả cực mạnh. Hắn không chỉ củng cố được tu vi của người khác, mà còn khiến họ... ngủ say như chết.
"Ha ha ha! Thế nào? Đan dược của tiểu nhân lợi hại không?" Cẩu Đản lớn tiếng hỏi.
Các đan sư khác nhìn nhau, không nói nên lời. Họ không thể phủ nhận hiệu quả của đan dược, nhưng cách luyện và tác dụng phụ thì lại quá... "dơ bẩn".
Mộ Dung Băng, người vẫn luôn theo dõi, khóe môi hơi cong lên. Tên vô sỉ này, quả nhiên không bao giờ làm người ta thất vọng.
Dược Hội của Vạn Dược Các kết thúc trong sự hỗn loạn và kinh ngạc. Danh tiếng của Lý Cẩu Đản, từ đó, lại càng thêm phần "nguy hiểm" và "bất khả lý giải" trong giới tu tiên.