Chương 26: Bí Mật "Dơ Bẩn" Của Tiên Thảo và Đệ Tử "Kỳ Quái"

Tiệm tạp hóa "Thượng Hạng" của Lý Cẩu Đản ngày càng phất lên như diều gặp gió. Những món đồ "phế liệu" dưới bàn tay hắn đều hóa thành "bảo vật" với công dụng không ngờ. Số linh thạch hắn kiếm được đã chất thành núi, và quan trọng hơn, tu vi của hắn cũng âm thầm tăng tiến nhờ việc liên tục "luyện" và "nhặt nhạnh". Những loại linh thảo quý hiếm hắn "nhặt" được từ vụ trộm vặt đã trở thành nguồn nguyên liệu dồi dào cho những thí nghiệm mới.

Cẩu Đản quyết định sẽ sử dụng số linh thảo này để luyện ra một loại đan dược mạnh hơn nữa. Hắn ôm chặt Phượng Hoàng Tiên Thảo, cảm nhận linh khí thuần khiết từ nó. "Tiên thảo này đúng là bảo bối! Nhưng mà... tại sao lúc mình dùng nó lại có mùi Linh Hồ và tác dụng phụ buồn ngủ nhỉ?" Hắn bắt đầu suy nghĩ.

Hắn lật giở lại cuốn "Đại Diễn Thiên Cơ Quyết Phá Sản" mà hắn đã "nhặt" được. Dù vẫn không hiểu hết, nhưng hắn bắt đầu nhìn thấy một vài mối liên hệ kỳ lạ giữa các ký hiệu và loại vật liệu. Hắn nhận ra, những lần đan dược của hắn có tác dụng mạnh nhất, luôn là khi hắn cho vào đó những thứ "bẩn thỉu" nhất, những thứ mà người khác khinh thường và vứt bỏ.

"Chẳng lẽ... bí mật của mình là phải luyện đan bằng đồ dơ?" Cẩu Đản đột nhiên nảy ra một ý tưởng điên rồ.

Hắn bắt đầu thử nghiệm. Hắn lấy một loại linh thảo thượng phẩm mà hắn vừa "nhặt" được, nhưng thay vì dùng nước suối tinh khiết để luyện, hắn lại dùng... nước cống từ nhà xí của Phù Vân Môn chi nhánh Thượng Giới. Hắn còn thêm vào đó một ít... bãi nôn của yêu thú hắn tình cờ thấy, và một vài con gián hắn vừa bắt được. Hắn vận linh lực Kim Đan, bắt đầu luyện.

Mùi hương lần này thì đúng là "kinh thiên động địa". Nó không chỉ hôi thối nồng nặc, mà còn có mùi khó chịu đến mức không thể diễn tả bằng lời. Ngay cả Cẩu Đản cũng phải bịt mũi.

"Khụ khụ! Mùi gì thế này?" Thiên Huyền, người đang lén lút quan sát Cẩu Đản từ xa, suýt nữa ngã quỵ. Hắn ta không thể tin được, một Kim Đan kỳ lại có thể luyện ra thứ mùi khủng khiếp đến vậy.

Cuối cùng, cái chảo vỡ "khạc" ra một viên đan dược màu nâu đen, trông như một cục đất sét ẩm ướt. Nó không có chút linh khí nào tỏa ra, nhưng lại mang theo một mùi hương... "đặc trưng" không thể quên.

Cẩu Đản nhặt viên đan dược lên, ngửi ngửi. "Thơm! Mùi của thành công!" Hắn cười đắc ý. Hắn không dám uống, vì mùi vị này có vẻ quá "nặng đô".

Đúng lúc đó, một thiếu niên mặc y phục rách rưới, vẻ mặt tiều tụy, đến trước tiệm của Cẩu Đản. Thiếu niên này là Tiểu Phong, một tán tu không nơi nương tựa, linh căn bẩm sinh kém, tu vi Trúc Cơ yếu ớt. Hắn ta đã nghe về danh tiếng của Cẩu Đản, nên đến cầu xin một viên đan dược giúp hắn có thể tiếp tục con đường tu tiên.

"Đan sư Cẩu Đản, xin ngươi rủ lòng thương, bán cho ta một viên đan dược giúp ta đột phá! Ta nguyện dâng hiến tất cả tài sản của mình!" Tiểu Phong quỳ xuống, van xin.

Cẩu Đản nhìn Tiểu Phong. Hắn ta đột nhiên nghĩ: "Hay là mình thử viên đan dược 'thơm' này lên hắn ta xem sao?"

"Tiểu tử, ngươi muốn đột phá sao? Ta có một viên đan dược đặc biệt, đảm bảo uống vào là đột phá ngay! Nhưng nó có một chút... mùi vị đặc biệt đấy!" Cẩu Đản nói, đưa viên đan dược màu nâu đen cho Tiểu Phong.

Tiểu Phong nhìn viên đan dược ghê tởm, nhưng vì quá tuyệt vọng, đành nhắm mắt nuốt xuống.

Vừa nuốt xong, Tiểu Phong lập tức cảm thấy một luồng năng lượng khổng lồ bùng nổ trong người. Linh khí từ đan dược không ngừng củng cố kinh mạch, khai thông huyệt đạo. Tu vi của hắn ta tăng vọt, từ Trúc Cơ yếu ớt, hắn ta nhanh chóng đột phá lên Kim Đan kỳ!

Nhưng ngay sau đó, một tác dụng phụ kỳ lạ xuất hiện. Toàn thân Tiểu Phong bắt đầu tỏa ra một mùi hương... y chang mùi nước cống và bãi nôn yêu thú! Hắn ta nhìn thấy mình trong gương, khuôn mặt méo mó như bị ai đó nặn bừa.

"Ta... ta đã đột phá Kim Đan! Nhưng... ta lại có mùi này?" Tiểu Phong vừa mừng vừa lo.

Cẩu Đản cười toe toét: "Chúc mừng ngươi! Ngươi đã trở thành một Kim Đan kỳ danh tiếng lẫy lừng với mùi hương đặc trưng!"

Tiểu Phong tuy tức giận vì mùi hương và diện mạo kỳ lạ, nhưng hắn ta không thể phủ nhận tu vi của mình đã tăng vọt. Hắn ta không ngừng cảm ơn Cẩu Đản, rồi cung kính dâng hiến tất cả tài sản của mình. Cẩu Đản sung sướng thu lấy.

Thiên Huyền, người đã chứng kiến tất cả, hoàn toàn cạn lời. Hắn ta không thể hiểu nổi Lý Cẩu Đản. Hắn ta dùng những thứ bẩn thỉu nhất để luyện đan, nhưng lại có thể tạo ra những Kim Đan kỳ quái dị. Hắn ta cảm thấy, việc mình được phái xuống hạ giới để điều tra Cẩu Đản là một nhiệm vụ... khó khăn nhất trong cuộc đời.

Tin tức về việc Tiểu Phong đột phá Kim Đan, kèm theo cái mùi hương "đặc trưng" của hắn, nhanh chóng lan truyền khắp Thượng Giới. Nhiều tu sĩ bắt đầu tò mò về phương pháp luyện đan của Lý Cẩu Đản. Một số kẻ tham lam còn muốn bắt cóc Tiểu Phong để tìm hiểu bí mật.

Cẩu Đản, với tiệm tạp hóa "thượng hạng" và những "sản phẩm" độc đáo của mình, đã chính thức đặt chân vững chắc vào giới tu tiên Thượng Giới. Nhưng đi kèm với sự nổi tiếng, sẽ là những rắc rối lớn hơn, và những âm mưu thâm hiểm hơn.