CHƯƠNG 1: GƯƠNG ĐEN
Ngày 22 tháng 7 năm 2025
Ghi chép của Lan Vy–Trợ lý ghi chép tổng thể của Viện Nghiên cứu Gương
---
Tôi bắt đầu ghi lại bản báo cáo này vào lúc 7 giờ 42 phút sáng, sau một đêm mất ngủ vì ám ảnh.Tôi là người theo chủ nghĩa di vật hoàn toàn không sợ ma,nhưng thứ chúng tôi đang đối mặt lúc này không phải ma cũng không phải con người.Chúng tôi chưa từng thấy nó bao giờ,nó đã vượt qua khỏi nhận thức của chúng tôi.
Ngày mà chúng xuất hiện đã mang đến nỗi bàng hoàng cho chúng tôi.
Thực thể trong gương hiện được đặt mã hiệu 048, hay còn gọi là Doc là sinh vật kì lạ đầu tiên trong lịch sử có khả năng giao tiếp rõ ràng từ bên trong một chiếc gương.
Nếu người ngoài hành tinh là bí ẩn số 1,thì chắc chắn chúng sẽ là bí ẩn số 2 không có lời giải.Tôi sẽ trình bày lại toàn bộ sự kiện từ đầu, từ ngày tấm gương đầu tiên được phát hiện, đến giây phút “nó” Doc xuất hiện.
---
PHÁT HIỆN
Khoảng một tháng trước vào cuối tháng 6, một nhóm nhà khảo cổ ở Thổ Nhĩ Kỳ báo cáo đã phát hiện một món đồ cổ kỳ dị trong lòng một hầm mộ sâu hàng trăm mét dưới lòng đất.
Đó là một tấm gương đứng cao khoảng 2 mét, viền kim loại chạm trổ ký tự không xác định, với bề mặt đen đặc như mực hơn nữa nó được tìm thấy trong một đống đổ nát nhưng khi lấy lên nó chẳng bị trầy xước dù chỉ một chút,chỉ có một lớp bụi bám vào vành gương.
Điều kỳ lạ là mọi thiết bị điện tử trong khu vực đều bị nhiễu sóng, mất tín hiệu, thậm chí hư hỏng hoàn toàn khi đặt gần tấm gương quá lâu.
Ban đầu người ta nghĩ đó chỉ là nhiễm từ trường, nhưng các bài kiểm tra từ phổ không phát hiện từ tính nào cả. Sau nhiều lần trao đổi,chỉ có 3 nước quyết định tìm hiểu sâu về những chiếc gương,trong đó gồm có nước của chúng tôi.
Còn các nước quyết định không tham gia vào.
Lãnh đạo 3 nước quyết định mở một viện nghiên cứu ngay tại nơi đầu tiên chiếc gương được phát hiện.Mỗi nước sẽ lập ra một nhóm nhà nghiên cứu ít nhất là 30 người bao gồm trợ lý,cộng với 150 lính canh mỗi nước.
Với sự hỗ trợ tài lực từ 3 nước tham gia một viện nghiên cứu cỡ trung bình đã được xây dựng nhanh chóng.Tổng cộng 11 tầng chỉ có tầng trệt là nằm trên mặt đật,còn các tầng còn lại điều nằm bên dưới lòng đất.
Các báo cáo đổ về từ Ai Cập, Trung Quốc, Ấn Độ, Peru, thậm chí cả ở Nam Cực mỗi nơi đều xuất hiện một hoặc nhiều chiếc gương, tất cả đều phát ra cùng tần số dao động dị thường, gây ảnh hưởng đến thiết bị điện tử.
Viện buộc phải ban hành lệnh thu giữ và di dời khẩn cấp toàn cầu. Hơn hai trăm chiếc gương được đưa về các phòng nghiên cứu biệt lập.
---
NGÀY THỨ TÁM
Tôi nhớ rõ hôm đó là ngày thứ tám kể từ khi 209 tấm gương về đến trung tâm. Tôi cùng giáo sư Nam và các nhóm nghiên cứu đang thử nghiệm với lớp bề mặt của nó vẫn là màu đen đặc, không có bất kỳ hình ảnh phản chiếu nào, như thể nhìn vào một hố đen sâu thẳm.
Một nhân viên vệ sinh phụ trách lau chùi sàn nhà trong lúc bất cẩn đã té ngã vào một trong những tấm gương.Không ai để ý đến anh ta cho đến khi tiếng động lạ vang lên tiếng cơ thể ngã đập mạnh.
Chúng tôi quay lại.Thì thấy
Anh ta trượt chân ngã thẳng về phía chiếc gương.
Điều chúng tôi không ngờ tới là lẽ ra anh ta phải đập vào mặt kính.
Nhưng không.
Cơ thể anh ta bị hút vào bên trong chiếc gương như thể nó không phải là vật rắn mà là một cánh cổng, một vực thẳm.
Không một tiếng la hét. Không một âm thanh va chạm. Không máu, không dấu vết.
Anh ta biến mất. Hoàn toàn.
Cả phòng đứng chết lặng.Chúng tôi báo cáo sự việc này lên trên và bị cấm đến gần cái gương trừ khi có kết quả.
---
SỰ XUẤT HIỆN CỦA DOC
Sáng hôm sau, trong lúc tôi cùng các giáo sư kiểm tra chiếc gương, chúng tôi phát hiện một thứ chưa từng có.
Một bóng người.
Nó đứng bên trong bóng tối dày đặc như sương đen, thân hình cao lớn, gầy gò, làn da xám tro, với đôi tay dài quá đầu gối và ánh mắt lờ mờ phát sáng. Nhưng kinh hoàng hơn cả là chiếc đầu chó, có tai nhọn và hàm răng nhọn hoắt lấp ló sau đôi môi đang cười.
Khi tôi còn chưa kịp định thần, nó nghiêng đầu, cười nhè nhẹ, rồi cất tiếng:
–"Chào các ngươi"
Giọng nói ấy trầm, khàn, vang như vọng lên từ hố sâu vô tận. Toàn thân tôi nổi da gà. Không ai trong phòng cử động được. Một tiến sĩ lớn tuổi tên Robin, giọng run, hỏi:
– "Ngươi...ngươi là ai…?"
Thực thể đáp, giọng điềm tĩnh như thể câu hỏi chẳng đáng quan tâm:
– "Ta là 048"
Không có sự gượng ép. Không phải như người bị thí nghiệm. Nó chủ động giới thiệu, như thể đó là một danh tính bẩm sinh.
Điều đáng ngạc nhiên là nó hầu như hiểu hết tất cả ngôn ngữ của chúng tôi và chúng tôi dường như cũng hiểu nó nói gì.
---
BÊN TRONG GƯƠNG
Chúng tôi đặt thêm câu hỏi, về nguồn gốc, về nơi nó đến.
048 đáp, vẫn bình thản:
– "Ta đến từ vũ trụ bên trong gương. Những chiếc gương này là nhà của chúng ta"
– "Chúng ta?".Một người trong nhóm nhắc lại.
– "Phải. Mỗi chiếc gương là nơi trú ngụ của một sinh vật. Không ai giống ai"
Một luồng khí lạnh như tràn qua phòng. Nếu điều đó là thật tức là mỗi chiếc gương trong số hơn 200 cái kia đều có một thực thể cư ngụ bên trong.
Tôi lặng người.
Chúng tôi tiếp tục hỏi, cố tìm kiếm giới hạn của sự tưởng tượng.
– "Những chiếc gương này không chỉ là cánh cửa. Chúng là một công cụ. Có thể đưa các ngươi đến các thực tại song song, hoặc đến quá khứ, tương lai"
Tin này khiến cả phòng chao đảo. Nhưng rồi, 048 lại kết thúc bằng một câu lạnh người:
– "Và nhiệm vụ của chúng ta là ngăn các ngươi bước vào"
Chúng tôi hỏi 048 thêm một câu nữa
– "Yên tâm chúng ta tạm thời chưa thể ra ngoài được đâu"
“Tạm thời” tức là sau này chúng sẽ có thể ra ngoài
---
VỤ TRỘM ĐÊM KINH HOÀNG
Hai ngày sau, vào lúc 1 giờ sáng, hệ thống báo động vang lên.
Do số lượng lính canh hơi ít nên một nhóm trộm chuyên nghiệp đã đột nhập vào phòng chứa gương. Bốn tên, được cho là lính đánh thuê, có trang bị hiện đại. Camera giám sát ghi lại cảnh chúng tiến vào, cố gắng cạy mở một trong các gương đang ngủ.
Sau đó không còn gì nữa. Tất cả hình ảnh bị ngắt, băng ghi hình chấm dứt đúng lúc một gã trong nhóm bước đến gần gương.
Khi chúng tôi đến hiện trường, không còn ai cả.
Không máu, không tiếng súng, không dấu vết xô xát. Bốn tên biến mất như chưa từng tồn tại.Giống như cái cách mà Huy biến mất.
Nhưng điều kinh hoàng là bốn chiếc gương mà bọn chúng đụng vào đã thay đổi. Bề mặt từng đen đặc nay bắt đầu rung động nhẹ, phát ra tần số tương tự chiếc gương đầu tiên.
Bốn chiếc gương đang chuẩn bị tỉnh dậy.
---
ĐỐI THOẠI VỚI DOC
Chúng tôi đưa ra mọi biện pháp an ninh cần thiết. Gương được cách ly, giám sát suốt ngày đêm. Nhưng sau 24 giờ, không có gì xảy ra. Không dao động, không ánh sáng, không hiện tượng bất thường.
Lo lắng, giáo sư Nam người đại diện nước tôi quyết định hỏi Doc.
– "Bốn chiếc gương ấy… chúng có tỉnh không?"
Doc cười nhạt, đôi mắt lấp lánh như ánh than:
– "Sẽ tỉnh nhưng không cùng lúc. Có thể họ chưa muốn hoặc chưa đủ lý do để thức giấc"
– "Vậy bao giờ?"
– "Chờ đợi" nó đáp, "chỉ cần chờ đợi"
---
GHI CHÚ KẾT
Chúng tôi đã chính thức ghi nhận 048 là thực thể dị thường đầu tiên có khả năng giao tiếp rõ ràng. Để dễ phân biệt, ngoài mã hiệu, chúng tôi đặt cho nó biệt danh là Doc.
Nó không phản đối. Thậm chí còn mỉm cười.
Từ đó, Doc trở thành cái tên đầu tiên trong danh sách.
Danh sách có thể sẽ còn dài.
Chúng tôi không biết những gì đang chờ đợi phía sau những tấm gương ấy. Nhưng nếu tất cả những gì Doc nói là thật nếu mỗi chiếc gương là nhà của một thực thể, nếu chúng thực sự có thể du hành thời gian và không gian
Thì có lẽ chúng tôi không phải những kẻ đang quan sát.
Chúng tôi chỉ là người mới bước vào sân chơi.
Và trò chơi này, có thể đã được lên kế hoạch từ hàng ngàn năm trước.
Kết Thúc Chương 1