Chương 10: Thu Hoạch

Ngay khi chiếc

rương đầu tiên được nàng mở ra, một luồng khí tức cổ xưa cùng bụi mù bay lên phủ

kín sơn động. Bên trong phát ra tiếng ho sặc sụa của nàng, quá tức giận liền mắng

thầm vài câu!

Nàng cũng đi tới

bên cạnh chiếc rương rồi quan sát thật kĩ, bên trong cũng không có cái gì báu vật

hay những thứ quý giá cả! Mà chỉ đơn thuần có một quyên trục màu xám đen nằm lẳng

lặng bên trong, hơi tò mò nàng đưa tay ra cầm quyển trục lên quan sát một chút!

“Đây là quyển trục

gì lại có hơi nóng lan toả?”

Vừa chạm vào quyển

trục thì có luồng hơi nóng phát ra, nhưng nàng vẫn không để tâm mà đưa lên ngắm

nhìn khắp quyển trục! Sau một hồi thì mày nàng hơi nhíu chặt lại, quyển trục

ngoài một màu đen xám ra thì chẳng có thứ gì đặc biệt cả! Nhưng nàng cũng không

vứt đi mà tạm đặt ở đó, rồi chú ý đến hai cái rương còn lại.

“Mở thử rương thứ

hai xem sao?” Nghĩ thầm một chút, nàng liền tiến tới rương thứ hai rồi dùng con

dao nhỏ cạy móc khoá ra. Tương tự như chiếc rương đầu tiên vậy, bụi mù cùng khí

tức cổ xưa phát tán ra dữ dội.

Ngọc thủ giơ ra

chạm khẽ vào chiếc rương mở ra, ánh mắt lặng lẽ quan sát một chút! Cũng không khác

gì lắm, rương thứ hai cũng chứa một quyển trục. Nhưng màu sắc lại là màu tím sẫm

trông khá kì dị, bên trên quyển trục còn có vài hình thù nối tiếp với nhau tạo

ra những đường vân hơi khó hiểu.

“Lại là quyển trục?”

Nàng hơi khó hiểu khi mở liên tiếp hai rương đều là quyển trục.

“Rương thứ ba xem

sao? Chắc là không phải quyển trục đâu a?” Có suy nghĩ như vậy, nàng cũng mở

rương thứ ba ra. Không hề có bụi mù hay khí tức cổ xưa nào phát ra cả, nhưng

đúng là như nàng nghĩ không sai, thật sự chẳng có quyển trục nào cả.

Bên trong rương

là một kiện pháp khí thu nhỏ, nhìn khá giống với một loại huyền thiết cực kì nặng

và cứng! Nó có hình dáng giống một cây thước màu đỏ như huyết sắc, hai cạnh thước

đều tù không có gì gọi là sắc bén cả!

“Là một thanh thước

thu nhỏ sao?” Đánh giá sơ bộ thì nàng biết được đây là pháp khí thanh thước, một

trong những loại pháp khí ít được sử dụng nhất! Đơn giản vì nó quá nặng và cứng,

hơn nữa dùng trong chiến đấu hơi có chút lủng củng!

“So với thanh thước

ta từng thấy ở gia tộc, thì thanh này nhỏ hơn rất nhiều!” Lạc Tiêu thầm nghĩ,

lúc trước nàng có cùng với Lạc Tâm ghé vào chỗ Tàng Các Viện ở gia tộc, nới đó

chứa nhiều kiện pháp khí khác nhau! Và khiến nàng để mắt tới là thanh thước, giờ

liên tưởng tới quả thật kém xa nhiều lắm.

“Phốc!”

Nàng không do dự

đưa ngọc thủ cầm lấy thanh thước đưa ra khỏi rương, nhưng nàng không hề biết rằng

thanh thước này đang bị nén lại, rời khỏi rương sẽ trở lại như cũ! Chỉ ngay sau

đó, thanh thước vừa rời khỏi rương liền dài ra đến 1,65 mét, sức nặng lên tới

hơn 500 cân. Lạc Tiêu liền bị thanh thước kéo cả thân xuống đổ ầm xuống, làm

nàng bối rối cùng ngạc nhiên.

“Đây…nặng quá!” Thanh

thước biến lại như cũ trở nên nặng và dài hơn, làm nàng dùng hết sức hay bằng mọi

cách cũng không lay chuyển được nó! Loay hoay hàng giờ đồng hồ, nàng liền đổ

người ngồi xuống thở dốc liên tục, mặt nàng cũng đỏ lên hết! Hai tay nàng cũng

trở nên đau nhức lẫn chảy máu, do cố gắng nâng Thanh thước lên.

“Không được,

thanh thước này quá nặng! Với sức của ta khó mà nâng vác được!” Lạc Tiêu thầm

nghĩ trong lòng, nhưng nàng lại rất thích thanh thước này! Lúc trước ở gia tộc

do nàng chưa thể tu luyện, nên mới không thể chạm vào. Bây giờ có cơ hội thì lại

không thể nâng lên được, nhưng nàng lại không thể bỏ qua được.

Hết cách nàng liền

tiến tới hai cái rương lúc trước cầm hai quyển trục lên.

Nàng mở hé quyển

trục màu đen xám ra trước, ngay tức khắc một luồng thông tin như sóng thần ồ ạt

tuôn ra tiến vào bên trong đại não nàng! Thông tin khổng lồ tràn vào, khiến đầu

nàng đau đớn muốn cỡ tung, ngọc thủ nâng lên ôm đầu cắn răng chịu đựng, hai mắt

huyết hồng sáng rực.

Chỉ sau vài hơi

thở, không gian trước mặt nàng thay đổi! Không còn là bên trong sơn động nữa,

mà là một vùng không gian nóng rát, bên dưới mặt đất đều là hoả diễm hừng hực

bùng cháy, vết nứt toác lan ra đều là màu đỏ huyết hồng!

“Đây là đâu?” Lạc

Tiêu hơi kinh ngạc thầm nghĩ.

“Lục Viêm Quyền, Diễn

Quyết Địa Giai sơ cấp! Do ta sáng tạo mà thành, uy lực cực kì mạnh mẽ! Là loại

diễn quyết ám sát tầm gần, bên trong còn có sáu loại ám kình mạnh mẽ lặng vào

bên trong thể nội đối thủ, và phá tan tất cả phòng ngự hay chiêu thức đối thủ!”

“Ầm ầm!”

Ngay lúc Lạc Tiêu

còn tò mò, một giọng nói cổ xưa khàn đặc vang lên! Một hư ảnh xuất hiện giữa

không gian, bàn tay nắm lại tung ra một quyền nện thẳng xuống mặt đất! Uy lực mạnh

mẽ từ quyền tuôn ra chấn mặt đất thành một cái hố, hơn nữa nếu để ý kĩ sẽ có

sáu loại ám kình lặng lẽ xâm nhập vào mặt đất. Ngay khoảnh khắc sau, sáu loại

ám kình chứa hoả diễm bộc phát làm mặt đất nứt vỡ ra vô số, ngọn lửa bộc phát thiêu

đốt.

“Mạnh quá!” Hai mắt

Lạc Tiêu vẫn luôn chú ý từng động tác hay cử chỉ của hư ảnh kia, sau khi thấy

được uy lực bộc phát thì không kìm được mà thầm khen.

“Muốn tu luyện được

diễn quyết này, cần phải để bản thân chịu đòn liên tục! Nếu không khi tung

chiêu, chỉ sợ kẻ địch chưa chết thì cánh tay của ngươi sẽ bị phế.”

Vừa dứt tiếng, hư

ảnh lão cũng lặng lẽ tan biến, không gian theo đó cũng nứt vỡ rồi tan theo.

Bên ngoài sơn động,

Lạc Tiêu cũng mở hai con mắt ra nhìn chăm chăm quyển trục trong tay, không khỏi

ngạc nhiên lẩm bẩm vài câu:

“Đây… không ngờ lại

là diễn quyết thuộc địa giai sơ cấp, uy lực cũng không hề kém cạnh bao nhiêu!”

Diễn quyết có tổng

cộng bảy cấp bậc khác nhau gồm: Linh Giai – Hoàng Giai – Địa Giai - Thiên Giai

– Tiên Giai – Thần Cấp – Thần Thuật! Mỗi cấp phân chia sơ trung cao, ngoại trừ

Thần Cấp và Thần Thuật không phân chia.

“Chỉ là muốn tu

luyện phải chịu đòn liên tục, nhưng làm sao để chịu đòn? Không lẽ để ma thú tấn

công?” Lạc Tiêu thầm nghĩ.

“Không đúng?”

Nàng liền nhướng mày thầm nghĩ tiếp, sau đó bàn tay nâng lên đấm liên tục vào mặt

đất đến nỗi bàn tay chảy máu ra, dù cảm giác đau nhưng vẫn có chút khác lúc trước!

Cảm giác như tay sẽ dần cứng hơn, chỉ là như vậy sẽ không đủ. 

“Có lẽ nên tìm

người nào đó nhờ giúp a!” Ánh mắt nàng loé sáng lộ ra một vẻ toan tính, miệng nở

nụ cười nhạt!

Sau đó nàng cũng

cẩm quyển trục có màu tím sẫm lên, rồi mở hé ra một chút! Nhưng cũng không có bất

kì thay đổi nào cả, thấy vậy nàng tiếp tục mở lớn hơn rồi đọc sơ qua một lượt. Càng

đọc, thì nàng không che giấu được sự vui mừng.

“Đây…đây không ngờ

là quyển trục để trở thành Luyện Khí Sư?”

Bên trong quyển

trục hoàn toàn có đầy đủ các bước để trở thành Luyện Khí Sư, hơn nữa pháp quyết

để luyện chế ra một kiện pháp khí đều rõ ràng! Tài liệu dùng để luyện chế cũng

được ghi chép rõ ràng.

“Có lẽ nơi đây từng

là sơn động của một cường giả nào đó ở đây, ba rương này hẳn là do hắn để lại!”

Lạc Tiêu thầm

nghĩ một chút, nơi này có một sơn động cùng với ba rương kì bí này hẳn là từng

có cường giả ở đây hoặc toạ hoá! 

“Nhưng mà trước

tiên nên tu luyện diễn quyết Lục Viêm Quyền, còn về Luyện Khí Sư ta sẽ từ từ

nghiên cứu thật kĩ!”