Tại quảng trường lớn ở Cửu Huyền Đạo Tông lúc này, không khí náo nhiệt quả thật không gì tả được. Mọi người hay các đệ tử trong tông đều bàn tán không ngừng, gương mặt từng người lộ rõ vẻ vui mừng khó giấu.
Sâu bên dưới lòng đất quảng trưởng, hơn mười vị trưởng lão cùng tộc trưởng Mục Đạo và con trai hắn Mục Uyên đang bày bố một trận pháp. Bọn họ đều hiểu rằng, sức mạnh Yểm Huyền vì Ma Thần ở Ma Uyên Thánh Điện cường hãn, chỉ với lượng độc Vô Tướng Đạo Tán khó mà gây khó dễ cho hắn được. Lần này, chính đạo quyết diệt tận gốc Ma Tộc rồi.
Bên trên quảng trường lúc này, các tông phái lớn nhỏ khác cũng đều đi tới rất nhiều, dẫn đầu các tông phái đó đều là những vị tộc trưởng khác nhau. Ở Nam Vực và Bắc Vực
cũng đều dẫn tông phái khác nhau đi tới, mỗi một Vực trên Vị Diện này đều được năm tới mười tông phái nhất lưu cai quản, riêng Tây Vực chỉ có Ma Uyên Thánh Điện
mà thôi.
“Mục Đạo lão đầu, ngươi vẫn khoẻ chứ?”
Lúc này dẫn đầu tông phái Nguyệt Ảnh Tông là vị nữ tử mặc xiêm y hơi tím nhạt, gương mặt xinh đẹp tinh xảo, nàng gọi là Minh Nguyệt tộc trưởng của Nguyệt Ảnh Tông, thực lực nàng nằm ở Vị Diện Cảnh Tiểu Thành.
“Haha, Minh Nguyệt Lão nương lâu lắm không gập, mời ngồi!” Mục Đạo tộc trưởng cũng cười ha hả tiến tới ôm quyền đáp lời, sắc mặt hắn không thể giấu nỗi cảm xúc.
“Mục Đạo, ngươi cái tên này thật may mắn a. Lại có thể khiến con gái Ma Thần ở Ma Uyên Thánh Điện chịu kết lương duyên, thật sự là hiếm thấy đó nha!” Không lâu sau, dần dần có thêm hai ba tông phái từ Nam Vực tới, bọn họ gồm Lôi Âm Phủ Tông, Bạch Vân Đạo
Môn, Cuồng Thiên Đường Tông! Dẫn đầu ba vọ tộc trưởng có thực lực tương đương
Minh Nguyệt, đều là Tiểu Thành Vị Diện Cảnh.
“Haha, đây cũng là phúc phần ba đời Cửu Huyền Đạo Tông ta, mời các vị ngồi!” Mục Đạo cười ha hả mà đáp lời, ngoài mặt hắn thầm chúc mừng như vậy, nhưng trong lòng thầm thở dài an tâm rồi. Có thêm những tông phái chính đạo này, thì dù tên Yểm Huyền kia có mọc cánh cũng khó thoát.
Dần dần có thêm gần chục tông phái khác đều có mặt, tất nhiên đa số đều có thực lực Tiểu Thành tới Đại Thành Vị Diện Cảnh. Mà Mục Đạo tộc trưởng Cửu Huyền Đạo Tông có thực lực Viên Mãn Vị Diện Cảnh, mặc dù mạnh nhưng so với Yểm Huyền thì như sâu kiến vậy.
“Vù!” Đúng lúc mọi tộc trưởng đang bàn tán về đại hôn giữa Mục Uyên và Yểm La, bầu trời đột ngột tối sầm lại, sâm chớp rền vang rạch ngang cả thương khung, thiên địa đều biến sắc run rẩy sợ hãi, mọi sinh linh trong phạm vi ngàn dặm đều quỳ phục kính dâng,
“Hí Vó!” Ngay sau đó, một thanh âm ngựa hí vang lên giữa thương khung tối sầm, ba đầu dị thú hình ngựa vung mạnh, tiếng lộc cộc bước chân vang lên xé tan sự tĩnh lặng. Một chiếc
kiệu hoa được trang trí lộng lẫy xuất hiện, ngồi bên trong kiệu là một vị nữ tử với hỉ phục lộng lẫy, gương mặt vẫn hiện ra nét băng lãnh, ngoài Yểm La ra còn có thể là ai.
Phía trước ba đầu dị thú hình ngựa, là một thiếu niên cao cao hơi chút cường tráng, toàn thân hắn cũng khoác hỉ phục màu đỏ rực rỡ, ngoài Mục Uyên ra còn có thể là ai, hắn từ
Đông Vực đi tới Tây Vực để rước Yểm La về Cửu Huyền Đạo Tông.
Phía sau kiệu hoa là một đoàn đại yêu quân với khí thế hừng hực, mặc dù không phải chiến trận nhưng nếu cảm nhận thì gần tương tự. Trên thân bọn yêu quân không hề là hỉ phục, cũng không phải chiến giáp, mà là những y phục bình thường mà thôi.
“Mục Đạo, chính tà từ hôm nay không phân. Ngươi hãy nhớ, sau đại hồn này thì Cửu Huyền Đạo Tông ngươi sẽ là một nhánh nhỏ Ma Uyên Thánh Điện ta!” Không bao lâu sau, từ một khe rách không gian đen kịt tuôn ra yêu khí mạnh mẽ, một thân ảnh tiêu sái không sợ trời cũng chẳng sợ đất bước ra, hai tay bắt chéo sau lưng nhàn nhạt đảo mắt qua
từng người lên tiếng, ngoài Yểm Huyền phụ thân của Yểm La ra còn là ai.
“Tất nhiên tất nhiên, mời Yểm Huyền Ma Thần ngồi!” Mục Đạo cùng mọi đệ tử các tông phái đều cung kính quỳ xuống lên tiếng, sắc mặt tỏ ra vô cùng thiện cảm không chút oán
than. Mục Đạo tiến lên hai bước trịnh trọng mời Yểm Huyền ngồi vào chiếc ghế
cao nhất, đây cũng là nơi Mục Đạo và Yểm Huyền ngồi ngang hàng, dù vậy thì Mục
Đạo vẫn phải khép kín khí thế.
Yểm Huyền cũng không chậm trễ, thân hình hoá thành luồng yêu khí đậm đặc bay tới chiếc ghế tím sẫm ngồi xuống. Mục Đạo cùng hơn hai mươi vị tộc trưởng các tông phái cũng ngồi xuống, các đệ tử bắt đầu đánh trống thổi kèn reo hò vui vẻ.
“Yểm La, cùng ta tiến tới lễ đường thành hôn a!” Mục Uyên chỉnh chu hỉ phục một chút, sau đó tiến tới kiệu hoa nhẹ giọng lên tiếng, hắn đưa tay phải để tiếp đón bàn tay ngọc của
nàng.
“Ừm!” Yểm La cũng gật nhẹ đầu rồi bước ra từ kiệu hoa, ngọc thủ nắm lấy cánh tay Mục Uyên, cả hai người nhìn nhau mỉm cười, nhưng không phải nụ cười vui vẻ.
Cả hai sánh bước đạp không đi xuống từng bước, dưới chân Mục Uyên hiện ra những văn tự đạo pháp, mỗi một bước đều là văn tự màu đỏ hồng chúc mừng ngày thành hôn hai người. Còn dưới chân Yểm La lại là những đoá hoa hồng tươi nở rộ, mỗi một bước xuống đều
có hoa hồng theo sau.
Ánh mắt từng vị tộc trưởng nhìn về hai thân ảnh Yểm La và Mục Uyên tràn đầy vẻ nồng nhiệt, trong đó xen lẫn vui mừng và đố kị không kém.
“Mời tân lang Mục Uyển và tân nương Yểm La tiến vào lễ đường chuẩn bị thành hôn!”
Đúng lúc ánh mắt mọi người tập trung vào thân ảnh hai người, tiếng còi trống vẫn vang lên không ngừng. Một giọng nói già nua xen lẫn vui giọng phát lớn, hắn chính là người chủ
trì hôn lễ cho hai người, chứng kiến ngày hai người thành hôn.
Mục Uyên dìu Yểm La bước chậm đi tới quảng trường, khắp đệ tử các tông phái đều chúc mừng không dứt, ánh mắt nồng nhiệt nhìn hai thân ảnh. Nhưng ít ai biết rằng, không bao lâu
nữa đại hoạ sẽ ập tới.
“Mục Uyên thiếu tộc trưởng Cửu Huyền Đạo Tông có đồng ý cưới Ma Tôn Yểm La về làm vợ hay không? Có sẵn nguyện cắt giọt máu, đứng giữa thiên địa thề sẽ chăm sóc nàng thật tốt hay không?” Một vị lão giả bán nam bán nữ lên tiếng hỏi, trước mặt Yểm La lẫn Mục Uyên có một bát nước trong suốt, ánh nắng chiếu vào hiện ra cửu thải sắc màu
phân biệt.
“Ta nguyện vì nàng mà từ bỏ tất cả, cũng nguyện vì nàng giúp Ma Uyên Thánh Điện ngày càng lớn mạnh!” Mục Uyên đưa ánh mắt hiền dịu nhìn Yểm La, bàn tay khẽ vén sợi tóc của nàng rồi đáp lời.
Hắn tiến lên hai bước, ngón trở đưa ra tạo thành vết cắt nhỏ rơi vào trong bát nước cửu thải sắc màu, miệng khẽ nhếch tạo thành một đường cong khó ai nhận ra được.
“Yểm La Ma Tôn của Ma Uyên Thánh Điện có nguyện bằng lòng kết duyên phu thê Mục Uyên Thiếu tộc trưởng hay không? Có dám đứng giữa thiên địa tuyên thề một lòng một dạ với Mục Uyên, không dám xuất hiện hai lòng?” Vị lão giả bán nam bán nữ lại lên tiếng hỏi, ánh mắt hướng về Yểm La nhìn hồi lâu.
“Ta nguyện một lòng một dạ với chàng, dù cho thiên hạ quay lưng thì lòng ta vẫn hướng về chàng!” Yểm La tiến lên hai bước, ánh mắt khẽ liếc nhìn Mục Uyển cười tươi đáp
lại.
Nàng giơ ngón trỏ ra, một vết xước thoáng hiện nhỏ một giọt máu vào bên trong. Đúng lúc đó, viên ngọc nhỏ đính trên vòng tay nàng xuất hiện dị động, một loại độc khí không mùi
không vị, không khí tức tràn ra hướng miệng vết thương ngón tay trỏ chảy vào, độc
khí theo tuyến kinh mạch lặng yên xâm nhập vào bên trong.
“Thành hôn!” Vị bán nam bán nữ cười lớn hô to một tiếng.
Yểm La cùng Mục Uyên tiến tới lấy hai ly rượu giao bôi cùng nhau uống, Yểm Huyền, Mục Đạo hay những tộc trưởng tông phái khác đều cầm ly rượu chúc mừng rồi uống. Lúc này, ly
rượu trên tay Yểm Huyền đã bỏ sẵn loại độc Vô Tướng Đạo Tán rồi, điều này không
ngờ lại qua mắt được vị Ma Thần của Ma Uyên Thánh Điện.
Bên dưới Quảng trường, mọi đệ tử các môn phái cùng yêu quân Ma Uyên Thành đồng loạt uống rượu, ánh mắt Mục Đạo khẽ liếc nhìn các vị tộc trưởng tông phái còn lại đều nháy với nhau, kế hoạch quả nhiên tiến triển rất tốt. Tiếp theo đây có lẽ là chuyện khiến
Yểm Huyền hối hận không kịp, Yểm La sẽ hoàn toàn điên loạn vì những chuyện kia.
Sau khi Yểm La uống hết chén rượu giao bôi, huyết mạch của nàng đang dần phân tán bên trong nội thể, Huyết Thần Tán loại độc vô hình vô sắc đã bắt đầu phát tác, yêu lực ở đan phủ của nàng cũng lập tức rải rác khắp các đoạn kinh mạch, đan phủ của nàng cũng từ từ
bị Huyết Thần Tán phong ấn kín kẻ, ngăn cách nàng vận chuyển yêu lực hội tụ lại
một điểm. Cộng thêm độc Vô Tướng Đạo Tán đã bỏ sẵn vào ly rượu giao bôi, trong
ngoài phối hợp khiến thực lực nàng đại giảm rõ rệt.
“Đây là…độc? Các ngươi…lại lừa chúng ta?”