Ngay lúc Yểm La
phát giác độc khí ngấm vào bên trong huyết mạch lẫn đan phủ, toàn quân yêu tộc
Ma Uyên Thành cũng đồng loạt rên la thản thương, cơ thể không chịu nổi độc khí
phát tác mà nổ tung, máu thịt nát bấy bắn tung toé, đan phủ yêu lực bùng phát
phân tán lan ra khắp nơi.
Quảng trường
thành hôn ở Cửu Huyền Đạo Tông lúc này khá rối loạn, từng người yêu tộc đồng loạt
bị độc khí xâm nhập tấn công mà chết, tràng cảnh trước mắt diễn ra khiến Yểm
Huyền Ma Thần tức giận phẫn nộ.
“Cửu Huyền Đạo
Tông, các ngươi là chính đạo sao có thể làm như vậy!”
“Vù!” Yêu lực từ
trong thể nội hắn tuôn ra như hải dương, đất trời rung chuyển kinh thiên,
thương khung tối sầm đến một tia sáng cũng khó mà xuyên thấu được, âm thanh sấm
rền vang vọng khắp thiên địa. Thế ngưng lúc này, yêu lực trong nội thể Yểm Huyền
đột ngột tán loạn phan rã tứ phía, dù làm cách gì cũng không thể vận chuyển hội
tụ chúng lại với nhau.
“Lên, giết Ma Thần,
trả lại thái bình cho Vị Diện!” Mục Đạo nắm bắt cơ hội mà quát lớn, đơn thủ phất
nhẹ.
Phía sau lưng hắn,
hơn trăm ngàn đạo thân ảnh đệ tử các phái đều đồng loạt lao lên. Thương kiếm
cùng đao trong tay thoáng hiện ra, hơn trăm loại pháp khí hướng Ma Thần mà đánh
tới. Sức mạnh những đệ tử kia đều thuộc tinh anh ưu tú, thực lực nhìn chung
cũng không tệ chút nào.
“Ầm!” Mặc dù vị độc
phát tác phân tán yêu lực chạy loạn, nhưng nếu vì vậy mà khinh thường sức mạnh
của Yểm Huyền thì hối không kịp. Đơn thủ tung ra một chưởng, một phần nhỏ yêu lực
bộc phát tuôn ra hướng trăm ngàn thân ảnh đệ tử tông phái đánh tới.
Chỉ là một cái
chưởng nhẹ nhàng, vậy mà khiến cho toàn bộ đệ tử tinh anh trong tông phái bị một
kích tất sát. Sức mạnh của Ma Thần quả là không thể đùa được, lúc này, Yểm Huyền
thúc giục yêu lực tràn tới đan phủ phá bỏ độc khí ra. Tuy nhiên các tộc trưởng
tông phái đâu dễ dàng để hắn toại nguyện, Mục Đạo, Minh Nguyệt cùng hơn ba mươi
vị tộc trưởng khác nhau lao lên.
“Ầm!” Bàn tay từng
người tung ra vô số chưởng ấn mạnh mẽ đánh tới Yểm Huyền, Ma Thần cũng đành phải
vận chuyển yêu lực mà vung ra một chưởng, yêu lực cùng đạo pháp rít gào lao tới
va chạm dữ dội. Một tiếng nổ lớn vang vọng, một chưởng của Yểm Huyền vậy mà lại
đánh lui toàn bộ đám tộc trưởng chính phái.
“Nếu như chính
phái các ngươi đã không giữ chữ tín, vậy thì hôm nay đừng trách ta đồ sát!”
“Vù!” Yểm Huyền vận
chuyển ngược công pháp ngăn trở độc khí tiếp tục phát tác, yêu lực trong đan phủ
tạm thời trở lại ổn định. Hắn đạp không mà lao tới, một đạo lưu quang hắc tử
xuyên qua hư vô lao tới từng người, đơn thủ vung mạnh đánh tới. Mỗi người trúng
một chưởng đều văng xa trăm dặm, nội thể chấn động như muốn nát vụn. Ma Thần
không chần chờ tiếp tục lao tới, ánh mắt sắc lạnh mang theo sát khí ngưng thực
chất.
……
Phía Yểm La lúc
này, nàng cũng đang bị các thiếu tộc trưởng tông phái khác vây công. Lúc này,
nàng cảm nhận được thể trạng đang suy yếu rất nhiều, yêu lực đang phân tán
nhanh hơn. Ánh mắt băng lãnh nhìn chăm chăm từng tên một, ngọc thủ ẩn hiện yêu
lực chuẩn bị giao chiến. Tất nhiên ngoài nàng ra còn có Mục Uyển đứng cạnh
nàng, hắn đang bộc lộ sức mạnh thật sự chiến hơn mười vị thiếu tộc trưởng khác
để bảo vệ Yểm La.
“Hôm nay, ngoại
trừ Mục Uyên ra, các ngươi đều phải chết!” Dứt tiếng ngọc thủ nắm chặt thanh
thương trong tay, thân thương có Ma Long hắc tử uốn lượn, mũi thương dài nhọn hẹp
và mỏng.
“Vù!” Hiện tại mặc
dù độc khí phát tác, nhưng nhờ có huyết mạch Ma Thần phụ thân nàng gia trì nên
tạm thời khống chế được. Một thương chém mạnh ra, yêu lực hoá thành thực chất
lao tới từng tên.
“Ầm!” Mấy tên thiếu
tộc trưởng tông phái khác cũng giơ kiếm thương lên mà đón đỡ. Cả hai bên chớp mắt
nổ ra giao chiến, lực phá hoại cực kì nặng nề, đại địa sụp đổ thành khe nứt rộng
sâu tới ngàn trượng, thiên không nứt toác hiện ra hố đen kịt, toàn bộ quy tắc Vị
Diện đều bị Ma Tôn Yểm La kiểm soát tất cả.
“Hự!” Mặc dù được
Yểm Huyền gia trì chống đỡ độc phát tác, nhưng nàng vẫn rơi vào thế hạ phong. Một
mình nàng nếu ở thời kì đỉnh cao, dù có gặp trăm người thực lực dưới nàng một
Tiểu Thành thì nàng vẫn có thể giao đấu mà không rơi xuống hạ phong. Vậy mà bây
giờ chỉ là hai mươi lăm tên có thực lực Thông Thiên Cảnh Viên Mãn, có thể chiếm
thượng phong khi nàng là Ma Tôn Cảnh Viên Mãn(tương đương Viên Mãn Vị Diện Cảnh).
“Yểm La, muội rời
khỏi đây đi a!” Mục Uyên cũng rơi thế hạ phong lao cạnh Yểm La mà lên tiếng, sắc
mặt hắn hiện ra những nét lo lắng sợ nàng gặp chuyện bất trắc.
“Không được, ta
không thể bỏ huynh và phụ thân được!” Yểm La mở to hai mắt nhìn chằm chằm Mục
Uyên, thoáng chút nàng đã dao động trước tình cản hắn dành cho nàng, trái tim đập
nhanh hơn, nhưng nàng vẫn hít sâu lắc đầu đáp.
“Nha đầu ngốc, nếu
như nàng đã quyết định vậy thì chúng ta cùng phá vòng vây giúp phụ thân nàng!” Mục
Uyên lắc đầu bất lực, hắn đành thở dài mà lên tiếng.
“Ầm ầm!” Có quyết
định, Yểm La cùng Mục Uyển vung thương trong tay, yêu lực lẫn đạo pháp tuôn ra ồ
ạt. Hai người phá không lao tới, hướng mà bọn họ muốn đến là vị trí Ma Thần, cả
hai vung thương trảm tới, uy lực tung ra khiến không gian nứt toác, đại địa sụp
đổ, quy luật Vị Diện chớp mắt thay đổi liên tục.
Cả hai người cùng
tiến cùng lùi, hỗ trợ lẫn nhau vượt qua hơn ba mươi vị thiếu tộc trưởng tông
phái mà xuyên qua! Tốc độ hai người như thiềm điện pha thiên không lao tới, chỉ
một sát na hai người cật lực chống đỡ uy lực chưởng ấn của ba mươi vị tộc trưởng
giáng tới.
“Phụ thân, người
không sao chứ?” Yểm La nhìn Yểm Huyền mà lên tiếng hỏi, sắc mặt nàng lộ rõ vẻ
tái nhợt đến huyết dịch không còn, khí lực cũng đang dần suy yếu.
“Phụ thân, chuyện
này là sao? Vì sao lại người lại muốn giết Ma Thần, hôm nay là ngày thành hôn,
là minh ước giữa Ma Uyên Thánh Điện và Cửu Huyền Đạo Tông, các ngươi định phá
nát sao?” Mục Uyên nhếch miệng cười nhạt, sau đó tiến lên hai bước nhìn Mục Đạo
cùng nhiều vị tộc trưởng khác mà quát. Ánh mắt lộ ra sát khí tức giận, nhưng
trong lòng lại thầm cười nhạt vì sắp tóm gọn cả Ma Tôn lẫn Ma Thần rồi.
“Phí lời, từ trước
tới nay chính tà không đội trời chung. Hôm nay tìn được cơ hội diệt Ma Thần, tại
sao chúng ta phải bỏ qua!” Mục Đạo gằn giọng quát, sắc mặt già nua lộ ra vẻ tức
giận cực điểm, nhưng trong đầu thần nghĩ cả hai cha con đều diễn rất tốt.
“Cái gì là chính?
Cái gì là tà? Từ trước tới nay, có ai tự xưng mình là chính đạo thiện lương, có
ai dám nhận mình là tà ma ngoại đạo! Tất cả đều do sinh linh tự chia, làm gì có
cái gọi là chính tà ở đây?” Yểm La cười nhạt đáp lời, trước nay nàng chưa từng
cho là Ma Uyên Thánh Điện nàng là tà ma ngoại đạo, giết người không gớm tay, mà
nàng cũng không nghĩ các tông phái kia đều là chính đạo thiện lương.
“Bày trận!” Mục Đạo
tức giận đến hoá cười rồi quát lớn.
Hơn ba mươi vị tộc
trưởng đồng thời kết xuất thủ ấn, đạo pháp tuôn ra uốn lượn khắp thân thể bọn họ.
“Tuyệt Linh Mệnh
Tán Trận, khai!”
“Vù!” Tiếng quát
vừa dứt, một trận pháp được Mục Đạo lẫn mấy vị tộc trưởng chuẩn bị hiện ra. Bên
dưới lòng đất quảng trường đột ngột chấn động, vô số đạo trận kì hiện lên cắm
vào các điểm cố định, đương vần loé sáng theo các điểm trận kì nối lại với
nhau, khe sáng theo đường vân loé rực! Chỉ vài hơi thở, trận pháp mà mọi người
dày công bố trí cũng thành công vây khốn Ma Thần lẫn Ma Tôn.
“Hự!” Trận pháp vừa
thành, độc khí từ các điểm trận kì phát tán tuôn ra tạo thành những làn sương
trắng đục. Làn sương độc theo hô hấp Yểm Huyền mà xâm nhập vào, chỉ giây láy
sau đó, hắn thoáng bất ngờ lẫn kinh hãi vì toàn bộ yêu lực phút chốc tan rã biến
mất. Bên cạnh Yểm Huyền, Yểm La cũng bị tương tự như vậy.
“Haha, Yểm Huyền!
Lần này ngươi mọc thêm cánh cũng có mà thoát được, đây là Tuyệt Linh Mệnh Tán
Trận có uy lực ăn mòn yêu lực phá huỷ đan phủ, chỉ nửa canh giờ thôi, các ngươi
sẽ chết không thể nghi ngờ!” Mục Đạo thành công vây nhốt Ma Thần lẫn Ma Tôn bên
trong không khỏi bật cười mà quát, hắn hiện tại cũng đã bớt lo lắng phần nào rồi.
“Yểm La, từ nay về
sau sống hay chết đều là tự thân ngươi chọn! Ta sẽ dùng năm quyển Huyết Đạo
Thánh Quyển phá bỏ trận pháp, đồng thời năm quyển đó sẽ theo ta phân tán mà rơi
ngũ vực Vị Diện! Nếu sau này ngươi bình an sống sót, hãy tìm lại năm quyển Huyết
Đạo Thánh Quyền!” Yểm Huyền nhìn đứa con gái của hắn nhạt giọng truyền âm nói,
hiện tại cách thoát khỏi đây là hắn tụ bạo sức mạnh, giúp Yểm La sống sót rời
khỏi.
“Phụ thân, đừng!
Người đừng làm vậy, ta không muốn mất phụ thân!” Yểm La đỏ ửng đôi mắt, miệng lẩm
bẩm không ngừng, đầu nàng liên tục lắc. Mục Uyển đứng bên cạnh thấy tình cảnh
như vậy cũng hơi khoa hiểu, ánh mắt lấp loé điều gì đó.
Lúc này, Yểm Huyền
kết xuất pháp quyết, đây là những đạo pháp quyết về năn quyển Huyết Đạo Thánh
Quyển. Từng luồng sáng phân biệt đan xen hiệu ra, từng loại văn tự cổ xưa màu sắc
khác nhau xoay quanh thân thể hắn.
“Bạo!” Dứt tiếng
quát, năn quyển Huyết Đạo Thánh mà hắn thu được tu luyện đột ngột xé toác, các
văn tự cổ xung quanh lão đột ngột tách ra làm nhiều mảnh nhỏ! Chỉ sau giây lát,
hơn tỷ tỷ văn tự tách ra hướng các điểm trận kì trận pháp va chạm dữ dội.
“Ầm ầm!” Mỗi lần
va chạm đều khiến thiên địa sụp đổ, thiên không nứt ra những hố đen chằng chịt,
cả quảng trường ngập tràn trong ánh sáng văn tự. Hơn mười hơi thở sau, trận
pháp mà hơn ba mươi tông phái hợp lực bày ra lại bị Yểm Huyền phá tan toàn bộ.
“Đi!” Sau khi đại
trận vỡ nát, Yểm Huyền vung tay tạo thành luồng khí ôn nhu bao phủ thân ảnh Yểm
La đẩy ra phía sau.
“Phụ thân!” Nàng
bị cách không đưa đi văng xa trăm dặm, ánh mắt nàng vẫn đang nhìn về phía phụ
thân gào thét thê lương.
“Cẩu tặc chính
phái, trước khi ta chết thì các ngươi cũng đừng toàn mạng!”
“Vù!” Toàn thân Yểm
Huyền đang phân tán sức mạnh năm quyển Huyết Đạo Thánh Quyển, bàn tay ngưng tụ
sức mạnh nghịch thiên cuối cùng, một trảo lớn xé ra từ hư vô giáng xuống, trảo
này lại to lớn đến cả ngàn dặm vao phủ toàn bộ Cửu Huyền Đạo Tông.
“Chết đi! Ầm!” Một
trảo to tướng giáng xuống khiến đám người Mục Đạo phải run rẩy chịu áp chế mạnh
mẽ, sắc mặt tái nhợt vận chuyển đạo pháp chống đỡ. Một tiếng nổ lớn vang lên
khiến cả thiên địa nổ tung, Vị Diện lập tức bị phá huỷ một nửa. Tất cả đều bị
san bằng tuyệt đối, mọi thứ đều hoá thành phế tích với phạm vi phủ kín toàn bộ
Đông Vực.
Ngay sau đó, thân
ảnh Yểm Huyền cũng tan biến vào hư vô, sinh cơ biến mất khỏi thiên địa. Năm quyển
Huyết Đạo Thánh Quyền cũng theo đó mà phân tán khắp ngũ vực, gồm Đông Vực – Tây
Vực – Nam Vực – Bắc Vực – và Loạn Thú Vực.