Chương 6 Tổng Kết Bậc 1

Khu vực tiếp nhận rực sáng. Từng cá thể bước ra khỏi thử thách đều được hệ thống chào mừng, xếp hạng, phân cấp.

Những người chỉ sống 3, 4, 5 năm cũng được vinh danh.

Còn Tề Diệu?

> [Cá thể NULL – Không phân cấp.]

[Không đủ điều kiện hiển thị trên giao diện cộng đồng.]

[Phân loại: Dị thường chưa xác định. Đề nghị cô lập.]

Tên cậu không được đọc.

Thời gian 100 năm – không ai biết.

Không ai hỏi. Không ai quan tâm. Cậu bước ra như thể chỉ là kẻ lạc đường từ một tiểu thế giới thừa thãi.

---

Một đám người lướt ngang.

– “Nhìn kìa… NULL kìa.”

– “Tụi này mà còn sống thì chẳng ai chết được.”

– “Nghe nói loại đó không có chức nghiệp, không có kỹ năng. Chỉ là vật thể thí nghiệm thất bại.”

Tề Diệu nghe hết. Nhưng cậu không phản ứng.

Cơ thể vẫn còn mệt rã, nhưng đôi mắt thì tỉnh lặng. Lặng đến mức… không ai dám đối diện.

---

Bên trong giao diện hệ thống, một bảng nội bộ bật sáng:

> [ĐÁNH GIÁ CÁ THỂ: TỀ DIỆU]

Kết quả: Sinh tồn 100 năm liên tục trong tiểu thế giới có mức ký ức phong ấn cấp Alpha.

Phân tích hành vi: Không lệch bản thể. Không rối loạn. Không phản nhân tính.

Nhận định: Không thể phân loại. Dị thể vượt chuẩn.

Cảnh báo: Nhân cách gốc ổn định bất thường.

Ghi chú: Manh nha hiện tượng nhân cách tách rời – bắt đầu dao động tại mốc 72h.

[Kỹ năng ban đầu thức tỉnh: “Thấu Tâm” (bị động – cấp F)]

[Tình trạng đặc biệt: Tâm trí cắt lớp sâu. Yêu cầu giám sát.]

[Tạm khóa thăng cấp. Không cho phép lựa chọn chức nghiệp.]

---

Tề Diệu bị đẩy vào nhóm không có tên.

Một nhóm nhỏ – chưa đến 30 người – là “phế phẩm không được hệ thống thừa nhận”.

Họ không được vào khu nghỉ ngơi, không nhận thưởng, không có hộ tống y tế. Chỉ ngồi rìa sân – trên những phiến đá lạnh dưới mái vòm tầng mây đầu tiên.

Cậu ngồi im. Không ngủ. Không thở mạnh.

Bên cạnh cậu là một cô gái run rẩy – tóc rối, móng tay gãy, máu rỉ từ tai.

– “…mười năm, tôi ở đó mười năm… tôi không biết… tôi là ai…”

Tề Diệu nhìn cô. Không nói.

Cậu đã qua 100 năm. Những tiếng gào khóc giờ đây – chẳng khác gì tiếng gió thoảng.

---

Tổng hợp sau Bậc 1 – Xếp hạng cá thể sống sót:

Họ tên Số năm sống sót Cấp tăng Chức nghiệp

Lục Phạm 7 ngày +3 Anh Hùng (Tiến hóa S++)

(Ẩn danh) 5 ngày +3 Quân Đoạt (Tiến hóa S+)

Trần Kình 4 ngày +3 Kình Thiên (Tiến hóa S)

Bắc Giang 9 năm +2 Hộ Vệ sơ cấp

Trúc Mận 7 năm +2 Xạ Thủ sơ cấp

Hà Phong 6 năm +1 Cường Lực trung cấp

Nhã Uyên 6 năm +1 Hồi Tâm sơ cấp

Viên An Chi 8 năm +2 Cảm Ứng trung cấp

Đào Linh 10 năm +2 Phản Ảnh sơ cấp

Tề Diệu 100 năm +0 NULL (Không phân cấp)

> [Tổng người bị loại sau Bậc 1: 10.037/142.736 người]

[Tỉ lệ tử vong toàn vùng: 7.03%]

[Tề Diệu không được ghi nhận trong bất kỳ bảng thống kê công khai.]

---

24 giờ sau –

Một thông báo lặng lẽ xuất hiện trong giao diện cá nhân của cậu – không ai khác nhìn thấy:

> [Tầng 2 – Bậc 1 mở sau 24 giờ.]

[Cá thể NULL – trì hoãn cho đến đợt cuối cùng.]

[Mọi tương tác tạm thời bị giới hạn.]

> [Kích hoạt lặng: 72 giờ sau – nhân cách phụ “Đạc Ma” bắt đầu hiện hóa.]

Tề Diệu nhìn màn hình. Ánh sáng phản chiếu trong mắt cậu… sâu như vực thẳm.

Cậu không phải đang sống sót.

Cậu đang… chờ tái sinh.