CHƯƠNG 10 – LỬA ĐẦU TIÊN

Gió thổi dữ dội trên đồi cát phía Bắc Tân An. Trong ánh hoàng hôn đỏ sẫm, lá cờ phản quân tung lên, hai nét xiên máu chéo nhau như dấu hiệu tai họa.

Mặc Dạ đứng trên gò đất cao, ánh mắt xuyên qua chiếc mặt nạ gỗ, quan sát toàn bộ bố cục trạm thu thuế Tân An. Nơi này rộng, được rào bằng cọc tre chắc chắn. Bốn mặt đều có lính tuần tra, riêng cổng chính và kho bạc có số lính đông hơn hẳn.

“Phải đánh dứt điểm, nhanh, mạnh. Không để chúng gọi tiếp viện,” Mặc Dạ nói gọn. Hắn không cần hô hào. Cả đội mười người đều đã chờ ngày này.

Ngụy Thư lấy bản đồ ra, phân tích tình hình:

Kho bạc nằm hướng đông, nơi tập trung nhiều lính và có chuồng ngựa.

Kho lương ở góc tây nam, gần hàng rào.

Cổng chính phía nam, có hai trạm gác.

Cổng sau ít người nhưng có chó giữ.

Mặc Dạ chia lực lượng:

Tạ Vân và Thôi Hạc: lẻn vào kho bạc, đặt thuốc nổ, chặn đường lính thoát.

Minh, Dư Liên, Mộc Từ: vòng từ hướng tây nam, cắt đường tiếp tế và chiếm kho lương.

Quân, Tiêu Kỳ: xâm nhập từ cổng sau, diệt chó và mở cổng cho nhóm chính.

Mặc Dạ và Ngụy Thư: đánh thẳng mặt trước, tạo hỗn loạn, thu hút toàn bộ sự chú ý.

Khi đêm xuống, từng nhóm tách ra, đồng bộ như bánh răng đã mài kỹ.

Quân bò thấp, rải thuốc gây mê quanh chuồng chó. Tiêu Kỳ dùng kiếm ngắn cắt dây thừng, mở cổng sau. Cả hai lặng lẽ gật đầu với nhau, mở đường cho phần còn lại.

Tạ Vân và Thôi Hạc đột nhập bằng mái kho, cột sẵn thuốc nổ quanh giá bạc. Không gây tiếng động, họ treo sẵn đèn hiệu chờ lệnh.

Phía kho lương, Minh ra hiệu bằng tay. Dư Liên quật ngã lính gác bằng cán giáo, Mộc Từ quăng lưỡi liềm vào chân lính còn lại. Ba người tiến vào chiếm giữ kho, khoá cửa, giữ vị trí.

Phía cổng chính, Mặc Dạ và Ngụy Thư đạp tung cổng. Ngụy Thư vừa bắn tên lửa vào trạm gác, vừa hét lớn đánh động. Lính triều ùa ra ứng chiến.

Mặc Dạ múa đao chém xé không khí. Một nhát xoay tròn gạt đòn, nhát tiếp hạ gục tên đội trưởng. Ngụy Thư lùi lại, bắn liên tiếp ba mũi tên – hai trúng ngực, một trúng cổ, lính đổ gục như rạ.

Tín hiệu treo đèn đỏ từ kho bạc. Mặc Dạ hét: “Nổ!”

Tiếng nổ vang trời. Kho bạc bật tung. Lính triều mất phương hướng. Tạ Vân dẫn đầu lao ra từ lối sau, đâm ngang bụng kẻ cầm cờ.

Bị đánh từ ba hướng, địch hoảng loạn bỏ chạy. Một số đầu hàng. Một số rút vào nhà kho cố thủ.

Mặc Dạ không đuổi. Hắn ra lệnh gom vũ khí, trói tù binh, gỡ cờ triều đình xuống.

Chỉ đến khi tất cả im ắng, nhóm mới cho người đi gọi dân làng. Khi người dân kéo tới, họ kinh ngạc nhìn trạm thu thuế cháy âm ỉ, lính triều bị trói, còn phản quân dựng trại ngay tại sân giữa.

Minh, Mộc Từ và Dư Liên mang gạo từ kho phát lại cho dân. Không ai nói đạo lý, chỉ phát từng túi.

Ngụy Thư chất bạc vào thùng, đem vào kho riêng.

Một ông lão nhìn Mặc Dạ, hỏi nhỏ: “Ngài là người phương nào?”

Mặc Dạ chỉ đáp: “Người không chịu để bị bóc lột nữa.”

Hắn rút đao, cắm thẳng xuống nền đất. Lá cờ phản quân được treo lên giữa sân, tung bay dưới trời đêm.

Ba ngày sau, lính tinh nhuệ triều đình kéo đến. Nhưng phản quân không rời. Họ đã dựng lũy, đào hào, chuẩn bị sẵn trận tiếp theo.

Trạm Tân An – giờ đã là thành đầu tiên của ngọn lửa khởi nghĩa.