Chương 387: Đại Đế vs Chí Tôn Đế Hoàng (5)

Chương 387: Đại Đế vs Chí Tôn Đế Hoàng (5)

Bụi đất dần dần lắng xuống để lộ ra cảnh tượng khiến cho hai hồ ly tinh và đám người Thương Sơn phái trở nên kinh ngạc.

"Kiếm... Kiếm Đế...?"

Tiểu Mạch Nghiêng giọng run run ngập ngừng nói.

"Lão lão...lão lão không sao..."

Tiểu Trúc nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì vui mừng đến không thể nói thành câu.

Tuyết Ly Đế và cả Băng Điêu Long, cả hai vẫn an toàn sau mũi tên vừa rồi, tất cả là nhờ Lữ Linh Nhi xuất hiện kịp lúc.

Trong khoảnh khắc mũi tên do Huyết Tu La bắn ra chỉ còn cách Tuyết Ly Đế và Băng Điêu Long chưa tới mười thước thì Lữ Linh Nhi bất ngờ xuất hiện trước mặt cả hai lập tức tạo ra một thuẫn băng che chắn cho cả ba.

Một thuẫn băng đơn thuần được tạo ra từ hàn băng khí tức vốn không thể chặn được đòn tấn công của Huyết hồn chi lực, là dạng đỉnh phong cấp bậc của Võ hồn, Lữ Linh Nhi, nàng biết rõ điều đó, thuẫn băng mà nàng tạo ra vừa rồi không phải là một thuẫn băng bình thường mà nó được gia cố bởi Võ hồn chi lực của nàng.

"Đa...tạ..."

Tuyết Ly Đế đứng phía sau ngập ngừng nói.

"Không cần phải cảm tạ ta làm gì...

Ta vốn là muốn cứu Đại, tiện tay cứu luôn ngươi mà thôi!"

Lữ Linh Nhi tay gạt đi vệt máu nơi khóe miệng, lạnh lùng đáp lời Tuyết Ly Đế.

Trước mặt Lữ Linh Nhi ngổn ngang là những tảng băng với đủ kích thước lớn nhỏ vỡ ra từ thuẫn băng mà nàng tạo ra trước đó.

Lực lượng công phá của mũi tên do Huyết Tu La bắn ra quá sức là khủng bố, ngay cả thuẫn băng mà Lữ Linh Nhi dồn hết khí lực tạo ra, lại thêm cả Võ hồn chi lực củng cố, vẫn bị vỡ thành trăm mảnh.

'Huyết hồn Tu La quả thực rất mạnh...

Ả ta...là muốn kết thúc nhanh trận chiến này hay sao...?'

Lữ Linh Nhi gương mặt hiện lên khó chịu nghĩ ngợi.

Đây không phải là lần đầu Lữ Linh Nhi đối mặt với một kẻ sở hữu Huyết hồn chi lực, vì vậy nàng hiểu rất rõ Huyết hồn chi lực mạnh đến mức nào, nhưng mà lần này khác hẳn với lần trước, Lữ Linh Nhi hiện tại sau khi lãnh trọn một chưởng của Bạch Đế lại tiêu hao rất nhiều linh lực tạo ra thuẫn băng bảo vệ cho Băng Điêu Long và Tuyết Ly Đế, đã bị nội thương khá nghiêm trọng.

Sau lưng Lữ Linh Nhi hiển hiện một cánh hồ điệp khổng lồ với sải cánh phải hơn năm thước đang phục hồi linh lực cho nàng.

Đây là Tử Điệp Phi Vân, chính là Võ hồn chi lực của Lữ Linh Nhi.

Sở dĩ nó có tên là Tử Điệp Phi Vân là vì khí tức quẩn quanh cơ thể của nó một màu tử sắc, và cặp cánh của nó hoàn toàn trong suốt không có lấy một vân cánh nào giống như những loại hồ điệp khác.

Tử Điệp Phi Vân là một loại Võ hồn chi lực khá đặc biệt, nó không giống như những loại Võ hồn khác, nó không hề có khả năng tấn công giống như là Huyết hồn Tu La của ả phân thân của Tuyết Ly Đế, nó là một loại Võ hồn phụ trợ và hồi phục, nhưng không vì thế mà nó yếu hơn những loại Võ hồn tấn công, khả năng hỗ trợ và hồi phục của nó phải nói là vô cùng mạnh, bằng chứng là nó có thể củng cố cho thuẫn băng của Lữ Linh Nhi có thể chống đỡ được đòn tấn công của Huyết hồn Tu La.

Lại nói, Võ giả ở thế giới này sau khi tu vi cảnh giới đạt đến Võ Thánh đỉnh phong sẽ có thể khai mở ra thức hải từ đó bước vào cấp độ tu luyện cao hơn đột phá lên Võ Đế cảnh giới, nhưng mà để khai mở ra thức hải không phải là chuyện hễ muốn là được, cần phải tìm ra được cơ duyên trong quá trình tu luyện, đến ngay cả Hạ Bác, một Võ Thánh đỉnh phong, nửa bước Võ Đế cũng là chưa thể nào khai mở ra thức hải.

Khai mở thức hải đã khó thì việc thức tỉnh được thức hải lại còn khó hơn gấp trăm vạn lần.

Một khi thức tỉnh thức hải sẽ triệu ra Vạn Kiếp Thiên Lôi đại trận, chỉ những ai vượt qua được lôi đình đại trận này mới có thể tiến thăng lên cảnh giới Võ Đế, nhưng mà, chỉ đơn giản là vượt qua lôi trận tiến vào Võ Đế cảnh giới thì sẽ không thể nào có thể triệu gọi ra được Võ hồn chi lực.

Võ hồn chi lực chính là thần hồn của võ giả mượn lực lượng của lôi đình bên trong Vạn Kiếp Thiên Lôi đại trận ngưng tụ mà thành.

Võ hồn chi lực muôn hình vạn trạng gồm rất nhiều loại, loại tấn công như Huyết Tu La của ả phân thân Tuyết Ly Đế, loại phụ trợ hồi phục như của Lữ Linh Nhi, còn có thêm cả loại chuyên về phòng thủ, loại tăng cường... nhưng cho dù có rất nhiều loại rất nhiều hình dạng thì Võ hồn chi lực cụ thể được chia thành năm cấp bậc dựa theo màu sắc khí tức mà Võ hồn toả ra.

Lục sắc.

Lam sắc.

Hoàng kim sắc.

Tử sắc.

Huyết sắc.

Mỗi cấp độ lại được chia thành sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ và đỉnh phong.

Tử Điệp Phi Vân của Lữ Linh Nhi chính là một Võ hồn Tử sắc đỉnh phong.

----- ----- -----

"Tuyết Ly Đế.

Băng Kiếm Chi Đế.

Cùng một con rắn hấp hối.

Các ngươi có thể làm gì?

Đứng trước sức mạnh tuyệt đối thì các ngươi cũng chỉ là con sâu cái kiến mà thôi, có cố gắng, có vùng vẫy thì cũng vô ích, chờ đợi các ngươi chỉ có thể là cái chết mà thôi!"

Phân thân Tuyết Ly Đế giọng khinh dễ nói vọng xuống.

"Phóng ngựa xuống đây!"

Lữ Linh Nhi gằn giọng đáp lời ả phân thân, thanh lam kiếm trong tay nàng ánh lên lam sắc sáng chói quẩn quanh lưỡi kiếm là hàn băng khí tức hùng hậu, tay trái nàng đưa lên hủy đi triệu hồi Băng Điêu Long, con hung thú liền chớp mắt sau đó biến mất.

Tuy cứng rắn là vậy nhưng Lữ Linh Nhi vẫn nhận ra được tình cảnh hiện giờ, trước mắt nàng là một hồ ly tinh Hóa Thần cảnh sở hữu Huyết hồn Tu La, xung quanh ả ta là hàng vạn ma nhân bất tử, phía sau nàng là một Bạch Đế tu vi cảnh giới không thể nhìn thấu, bản thân nàng thì đang bị nội thương khá trầm trọng, tuy rằng vết thương đang được Tử Điệp Phi Vân phục hồi nhưng vẫn cần phải có thời gian.

Trận chiến này vốn khó mà lật ngược được tình thế!

Lữ Linh Nhi triệu hồi ra Băng Điêu Long là muốn mượn sức mạnh của nó để cầm chân đám ma nhân, và trong thời khắc quyết định nàng sẽ hợp nhất với nó, nhưng mà người tính không bằng trời tính, ai mà ngờ được một phân thân lại có thể thức tỉnh thức hải triệu gọi ra được cả Huyết Tu La mà không cần đến Vạn Kiếp Thiên Lôi đại trận.

Một phân thân đúng là không thể nào mở ra thức hải, cũng càng không thể nào sở hữu được Võ hồn chi lực nếu như không có Vạn Kiếp Thiên Lôi đại trận, nhưng mà Lữ Linh Nhi đã quên mất một điều, phân thân này là của Tuyết Ly Đế, Đại Đế đứng thứ hai trong Thập Đại Đế.

Tuyết Ly Đế vốn đã thức tỉnh được thức hải từ rất lâu, và nàng ta cũng có Võ hồn chi lực, và, lẽ đương nhiên phân thân của nàng ta cũng sẽ mở ra thức hải hệt như bản thể, còn chuyện Võ hồn chi lực của ả phân thân vì sao lại có thể đạt đến Huyết hồn đỉnh phong, đó là do ả ta đã hấp thụ hoàn toàn Huyết Ngọc Linh Tâm, chính sức mạnh của Huyết Ngọc Linh Tâm đã giúp ả đột phá Võ hồn chi lực đến cấp bậc cao nhất.

"Trận chiến còn chưa ngã ngũ thì chưa biết mèo nào cắn mỉu nào đâu!"

Tuyết Ly Đế âm trầm lên tiếng, nàng bước lên trước vài bước ngang hàng với Lữ Linh Nhi, cuồn cuộn là yêu khí toát ra từ cơ thể nàng sau đó hữu hình thành hình dạng một con Tử Điện Yêu Hồ, cũng chính là Võ hồn chi lực của nàng.

Nếu như thức hải là không gian tồn tại của linh hồn mỗi cá thể, thức hải càng được mở rộng thì linh hồn càng trở nên mạnh hơn thì Võ hồn chi lực chính là đại diện cho sức mạnh linh hồn của cá thể khi đã thức tỉnh được thức hải, nó hoàn toàn không lệ thuộc vào tu vi cảnh giới của cá thể đó.

Tuyết Ly Đế, tu vi cảnh giới chỉ còn là Yêu Vương, nhưng sức mạnh linh hồn của nàng thì không hề biến mất đi.

Soạt!

Soạt!

Soạt!

Lúc này, Tiểu Trúc, Tiểu Mạch Nghiêng cùng với Hạ Bác, Long Hân Di và Mộc Phiến La nhảy đến đứng bên cạnh hai Đại Đế, ánh mắt cả bọn đều hướng về ả phân thân của Tuyết Ly Đế.

"Ta chẳng phải nói các ngươi tránh xa chỗ này ra rồi hay sao?"

Lữ Linh Nhi lạnh lùng lên tiếng hỏi.

"Bọn ta cũng không phải là thuộc hạ của ngươi, chuyện bọn ta muốn làm ngươi cản được sao?"

Tiểu Trúc vừa nói vừa triệu hồi ra Ma Đồng đầu lĩnh, cả hai sau đó liền thi triển ra một màn chắn hộ giáp che chắn cho cả bọn.

"Thân là tỳ nữ của lão lão không thể nào chỉ đứng đó giương mắt mà nhìn!

Cho dù có chết thì cũng nguyện theo lão lão!"

Tiểu Mạch Nghiêng giọng kiên quyết nói.

"Tôn chỉ của Thương Sơn phái, chỉ có tử chiến chứ không có chuyện gặp kẻ địch mạnh hơn lại thoái lui!

Thân là đường chủ Giới luật đường há lại làm trái tôn chỉ của môn phái?"

Hạ Bác chậm rãi nói.

"Từ lúc long tộc quyết định gia nhập Thương Sơn phái thì ta đã xác định sẽ gặp những tình huống như thế này rồi!

Có tránh cũng không khỏi!"

Long Hân Di tự tin lên tiếng, long lực dồn vào hai tay.

"Đã là tỷ muội thì có họa cùng chia!

Cho dù có chết cũng không thẹn với lòng!"

Mộc Phiến La lấy ra Huyết Thù Cuồng đao, nhíu mày nói.

"Hừm...

Ta mặc kệ các ngươi!"

Lữ Linh Nhi hừ lạnh một cái, nói.

Tuy lạnh lùng là vậy nhưng mà trong lòng nàng lại hiện lên một cảm giác ấm áp lạ lùng, đã rất lâu rồi nàng mới cảm nhận lại được thứ cảm giác này, lần trước chính là khi nàng cùng với sư huynh sư tỷ đồng môn tử chiến với Ma Tổ.

Nhưng liền trong khoảnh khắc sau đó Lữ Linh Nhi lập tức gạt bỏ đi cảm giác ấm áp đó.

Không phải là nàng không muốn cảm nhận nó, mà thứ cảm giác đó đối với nàng mà nói chỉ như là một lời cảnh báo trước về những chuyện đau lòng sắp diễn ra mà thôi.

"Ha ha ha!

Một đám sâu bọ!

Nếu các ngươi đã muốn chết chung đến như vậy thì để ta thành toàn cho các ngươi!"

Ả phân thân cười lớn.

Phía sau lưng ả ta, Huyết Tu La giương cung với một mũi tên rực lửa hướng xuống chỗ đám người đang chờ lệnh từ ả phân thân.

Lữ Linh Nhi nhíu mày nhìn vào mũi tên mà Huyết Tu La chuẩn bị bắn ra, nàng có thể cảm nhận được sức nóng của ngọn lửa dù ở khoảng cách khá xa.

"Tam tiễn, Tam Hoả liên kích!"

Ả phân thân nói lớn, liền tức thì Huyết Tu La ở phía sau buông dây cung.

Rẹt!

Mũi tên rực lửa vừa rời khỏi cung lập tức nhân lên thành ba mũi tên khác nhau, cùng xé gió lao thẳng xuống chỗ đám người, lực lượng mà ba mũi tên cùng bộc phát ra so ra còn mạnh hơn hai mũi tên khi trước gấp mấy lần.

"Thuẫn Băng!"

Lữ Linh Nhi gương mặt khó chịu lập tức tạo ra một lần hai lớp băng thuẫn cùng với đó là Tử Điệp Phi Vân khí lực củng cố cho lớp băng.

Cả Tuyết Ly Đế cũng vận tất cả yêu lực cùng với Tử Điện Yêu Hồ phía sau lưng triển khai ra một lớp màn chắn hộ giáp cho cả bọn bên trong hai lớp băng thuẫn dày hơn hai thước.

Cả thảy tổng cộng là bốn lớp phòng thủ, nhưng liệu có thể chống đỡ được?

Chỉ có thể trông chờ vào may mắn?

Không!

Trong một trận chiến sinh tử nếu như trông chờ vào may mắn thì chỉ có chết mà thôi!

Hạ Bác, Long Hân Di, Mộc Phiến La cùng với đó là Tiểu Trúc, Tiểu Mạch Nghiêng, cả năm, kẻ tụ lực nơi hai tay, người truyền linh lực vào vũ khí, thủ thế sẵn sàng, chỉ cần ba mũi tên kia có dấu hiệu phá vỡ băng thuẫn thì cả bọn sẽ lập tức toàn lực phản công, với sức của năm kẻ có thể được xem là đỉnh tiêm ở Hạ giới thì chuyện đánh bật ba mũi tên kia không phải là không thể?

Nhưng mà trong cái giây phút căng thẳng, tập trung đến cùng cực khi mà ba mũi tên sắp chạm đến thuẫn băng thì bất chợt từ đâu xuất hiện một đạo kiếm khí đỏ thẫm màu máu dài hơn mười thước lao vun vút đến.

Bang!

Oành!!!!

Đạo kiếm khí kia trong chớp mắt chém bay cả ba mũi tên mà Huyết Tu La bắn ra, hai luồng kình lực va chạm tạo ra một vụ nổ lớn rung chuyển cả hai lớp băng thuẫn mà Lữ Linh Nhi tạo ra.

Lữ Linh Nhi, Tuyết Ly Đế cùng đám người trong khoảnh khắc hiện lên ngốc trệ trước tình huống vừa xảy ra.

Là ai?

Phải là tu vi cảnh giới cỡ nào thì mới bằng một đạo kiếm khí đã chém tan đi một lúc cả ba mũi tên do một Huyết hồn Tu La bắn ra cơ chứ?!!

Rốt cuộc là ai?!!

Ở phía trên cao, ả phân thân và tên mặc áo choàng cũng khá bất ngờ với tình huống này.

Đạo huyết kiếm khí kia tốc độ và lực lượng phải nói là hết sức khủng bố, một kiếm tu bình thường không thể nào xuất ra được một kiếm khí như thế.

Nhưng mà, ở đây, ngoài Băng Kiếm Chi Đế ra thì làm gì còn có kiếm tu nào thực lực mạnh đến như thế cơ chứ?!!

Tất cả mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về nơi mà đạo kiếm khí kia bay đến.

Cách đó khá xa, ngay trước chỗ Hoa Vi Nghi cùng đám đệ tử đang đứng, ẩn hiện trong làn khói của trận pháp dịch chuyển là một hình bóng khổng lồ cao hơn mười lăm thước.

Và khi trận pháp dịch chuyển biến mất hình bóng ấy dần dần hiện rõ ra.

"Huyết... Huyết hồn Tu La...đỉnh phong...?"

Tuyết Ly Đế nhìn vào hình dáng khổng lồ vừa hiện ra, ngập ngừng lên tiếng.

Hôm nay rốt cuộc là ngày quái gì mà Võ hồn huyết sắc cứ thi nhau xuất hiện thế này?!!

"Mà khoan đã!

Hình dạng đó...là...là...?

Không lẽ nào... lại là...?"

Như nhận ra được gì đó thái độ của Tuyết Ly Đế lập tức thay đổi trở nên kinh ngạc.

"Là Sát thần Tu La!"

Lữ Linh Nhi lên tiếng tiếp lời Tuyết Ly Đế, nàng cũng nhận ra được Huyết hồn chi lực kia.

Võ hồn chi lực muôn hình vạn trạng và chúng đều khác nhau, không có chuyện hai võ tu sở hữu cùng một loại Võ hồn với hình dạng giống nhau.

Đối với Băng Kiếm Chi Đế và Tuyết Ly Đế, và cả những Đại Đế khác, thì hình dáng của Sát thần Tu La sớm đã in sâu vào trong tâm trí bọn hắn, trong Tam giới này chỉ duy nhất một kẻ có thể triệu gọi ra được Sát thần Tu La mà thôi, và kẻ đó không ai khác chính là Viêm Ân Đế.

"Là phu quân!"

Mộc Phiến La mừng rỡ lên tiếng, tuy rằng đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy Sát thần Tu La nhưng nàng lập tức nhận ra được hình dạng của kẻ triệu hồi ra Võ hồn này.

"Cuối cùng cũng xuất hiện rồi...

Ta còn tưởng hắn sẽ không đến chứ!"

Long Hân Di giọng nói có phần nhẹ nhõm lên tiếng khi nhìn vào bóng hình quen thuộc ở phía xa.

"Long đường chủ, đây gọi là xuất hiện kịp lúc a!"

Hạ Bác cũng nhẹ nhõm không kém, lên tiếng.

"Ai nha, bản tọa cứ tưởng rằng Thập Vạn Đại Sơn vốn phải là chốn bồng lai tiên cảnh, ai dè cảnh quan chẳng khác gì một phế tích là mấy a!"

Vương Nhất Tự bất chợt lên tiếng phá tan đi sự kinh ngạc của đám người, vẫn là cái giọng điệu cao ngạo pha lẫn một chút chế giễu quen thuộc.

Vương Nhất Tự, hắn, trên người khoác vào Thanh Tâm Như Mộng, tay trái chắp ra sau lưng, dáng vẻ vừa toát ra sự đạo mạo, uy nghiêm của chưởng môn một phái, vừa thể hiện ra sự ung dung, thư thái của kẻ mạnh.

Phù...!

Tay phải hắn kẹp điếu thuốc đưa lên miệng rít một hơi, lại nói tiếp.

"Thật là làm bản tọa có chút thất vọng a!"

'Lúc nào cũng chọn cách xuất hiện thật hoành tráng...

Thái độ khinh dễ kẻ khác...

Lại thêm ngữ điệu ngông cuồng không xem ai ra gì...

Đích thị là hắn!

Không lệch đi đâu được!

Đích thị là tên Viêm Ân Đế chết tiệt đó!"

Tuyết Ly Đế khoé miệng giật giật nghĩ ngợi.

Nhưng mà sự chú ý của Tuyết Ly Đế bây giờ lại đang hướng vào hai nữ nhân cùng xuất hiện với Vương Nhất Tự.

Một kẻ thì gác trên vai một thanh đại đao, kẻ còn lại thì cầm trong tay một cây lưỡi hái dài và sắc bén, cả hai đều đang mặc một bộ chiến giáp màu đen.

Ở hai nữ nhân này đều toát ra khí chất của bậc vương giả, nhưng mà có một điều Tuyết Ly Đế chắc chắn, rằng hai nữ nhân này không phải là con người, chính là bởi vì trên đỉnh đầu của cả hai là một cặp sừng giống như của loài dê, và phía sau lưng cả hai là cặp cánh của loài dơi.

'Hai nữ nhân đó...là ma nhân?'

Nàng nhíu mày tự hỏi.

'Mạnh...cả hai thực sự... rất mạnh...'

Tuy rằng Tuyết Ly Đế, nàng không thể nhìn ra được tu vi cảnh giới của hai nữ nhân kia, nhưng nàng có thể đoán được họ rất mạnh dựa vào luồng ma khí tử sắc đang quẩn quanh cả hai, một thứ ma khí khiến nàng sởn gai óc.

Hai nữ nhân mà Tuyết Ly Đế nghĩ là ma nhân kia không ai khác chính là Lilith và Argrat.

"Chủ nhân, mấy cái thứ đang lơ lửng trên không trông như đám ruồi nhặn kia, là kẻ địch đúng không?"

Argrat quăng ánh mắt khinh dễ đến chỗ ả phân thân của Tuyết Ly Đế và đám ma nhân xung quanh, lên tiếng hỏi, ngữ điệu của nàng toát lên sự kiêu ngạo của một nữ vương quỷ tộc.