Chương 391: Chimera.

Chương 391: Chimera.

Soạt!

Vương Nhất Tự nhảy đến hội họp với Lữ Linh Nhi và đám người.

"Chưởng môn, chúng ta có thể thử phá hủy cái khối hắc cầu đó trước khi nó biến thành một thứ khác không?"

Long Hân Di nhíu mày hỏi.

"Không có khả năng!

Ngay cả kiếm khí mà Sát thần Tu La chém ra cũng bị hấp thụ, chúng ta có cố cũng vô ích!"

Vương Nhất Tự lắc đầu đáp.

"Thứ bên trong khối hắc cầu đó dù có là gỉ thì cũng không phải là vấn đề!

Vấn đề chính là Bạch Đế!

Trong tình huống xấu nhất chúng ta có thể sẽ phải cùng lúc đánh nhau với ba kẻ địch..."

Mộc Phiến La tay nắm chặt Huyết Thù Cuồng đao lên tiếng.

"Bạch Đế là người biết phân rõ giữa trắng và đen, nàng ta sẽ không tấn công chúng ta, ít nhất là cho đến khi hạ được cái tên kia!"

Lữ Linh Nhi khẳng định.

"Kiếm Đế, người có chắc về chuyện đó không?"

Long Hân Di nhíu mày hỏi.

"Ngươi sẽ hiểu được phần nào tính cách của một người qua cách người đó sử dụng kiếm!

Ta khá chắc chắn!"

Lữ Linh Nhi đáp lại câu hỏi của Long Hân Di.

Khối hắc cầu bao quanh xác của phân thân Tuyết Ly Đế hấp thụ ma khí và thiên địa linh khí xung quanh kích thước càng lúc càng trở nên lớn hơn, sự căng thẳng cùng tập trung của đám người theo đó cũng càng lúc càng nhiều hơn.

----- ----- -----

"Kế hoạch thất bại ngài ấy chắc chắn sẽ rất tức giận..."

Tên đầu vuông giọng trầm trầm lên tiếng.

"Đám các ngươi thay vì ngoan ngoãn mà chết theo sắp xếp của ngài ấy lại cả gan phá hỏng đi kế hoạch của ngài ấy, thật là vạn phần đáng chết!"

Một cổng không gian với đường kính hơn một thước xuất hiện phía bên phải hắn.

Hắn, tay phải cho vào trong cổng không gian vừa xuất hiện sau đó lấy ra một thứ vũ khí.

Là một cây búa với đầu búa là một khối kim loại vuông vức sáng loáng màu bạc và cán búa dài hơn một thước.

"Ta, Barbus, lấy danh nghĩa là tông đồ thứ ba của đấng tối cao Effelicos, tuyên phán tất cả các ngươi tử hình!"

Hắn âm trầm nói.

"Bắt đầu từ ngươi!"

Barbus dứt lời liền chùn chân hạ thấp trọng tâm cơ thể sau đó bật nhảy lên cao với tốc độ rất nhanh tiếp cận Bạch Phiêu Phiêu.

Cùng lúc đó, khối hắc cầu phát triển đến kích thước đường kính phải hơn hai mươi thước bỗng ngừng hấp thụ ma khí và thiên địa linh khí để lại xung quanh là hàng hà la liệt những cái xác khô của đám ma nhân, khối cầu rung chuyển dữ dội tựa như sắp nổ tung.

Nhưng không, khối hắc cầu không nổ tung ra mà nó từ từ thu nhỏ lại, và từ bên trong, hiển hiện ra một hình dáng to lớn kèm theo đó là một loại áp lực khủng bố lan ra khắp xung quanh.

Khối hắc cầu hoàn toàn biến mất vào bên trong cơ thể của con quái vật vừa xuất hiện.

Hình dáng của con quái khiến cho Vương Nhất Tự và đám người lập tức cảnh giác, thủ thế, ánh mắt cùng hiện lên ngưng trọng, cảm giác bất an chạy dọc sống lưng.

Con quái vật là một con mãnh sư khổng lồ cao hơn năm thước với một cặp sừng dê dài gần một thước nhọn hoắc phía trên đỉnh đầu, bốn chân cũng là của loài dê, đuôi của nó là một con rắn dài gần hai thước, quẩn quanh cơ thể nó là một làn khói đen đầy chết chóc.

Grào!!!!

Con quái vật gầm lên một tiếng làm rung chuyển cả không gian xung quanh nó, sau đó quăng ánh mắt khát máu về phía đám người.

"Con quái này là...?"

Vương Nhất Tự khoé miệng hơi giật hỏi hệ thống.

"Là Chimera, một quái vật trong thần thoại Hy Lạp!

Nó nổi tiếng là một con quái vật hung bạo và khát máu, không hề biết sợ hãi là gì!"

Hệ thống đáp lại câu hỏi của Vương Nhất Tự.

Hệ thống vừa dứt thì một luồng lửa nóng rực từ miệng Chimera phóng thẳng đến chỗ đám người, con quái vật liền sau đó cũng lao theo luồng lửa với tốc độ rất nhanh.

Soạt!

Soạt!

Đám người không ai bảo ai lời nào lập tức mỗi người mỗi hướng nhảy ra né tránh đi luồng lửa cũng như cú vồ chết chóc của Chimera.

Rầm!

Con quái vật vồ hụt con mồi trực lấy lại tư thế chuẩn bị cho đòn tấn công tiếp theo.

"Nhất Tuyết Trảm Không!"

Nhưng trong khoảnh khắc ngắn ngủi khi con quái vật còn chưa kịp hành động thì Lữ Linh Nhi trong lúc nhảy ra né tránh đòn tấn công vừa rồi liền băng phong không khí dưới chân tạo thành một mảnh băng giữa không trung, chân nàng đạp lên mảnh băng xoay người đổi hướng, thanh lam kiếm trong tay chém một đường về phía trước mặt xuất ra một đạo kiếm khí hình bán nguyệt mang theo kinh khủng là hàn băng khí tức bay thẳng đến chỗ con quái vật với một tốc độ nhanh đến mức không gian như bị xé toạc ra.

Một kiếm này tuy không phải là dùng toàn lực mà chém ra nhưng vẫn đủ sức làm trọng thương thậm chí lập tức lấy mạng một Nhị giai thú.

Chimera, con quái vật không thể theo kịp đòn tấn công đầy bất ngờ và quá nhanh của Lữ Linh Nhi, đến khi nó nhận ra được thì đã quá trễ để mà né tránh, đạo kiếm khí chỉ còn cách lưng của nó hơn một thước.

Bang!

Ngay trước khi đạo kiếm khí chạm vào Chimera thì một lớp màn chắn hộ giáp xuất hiện bao quanh lấy cơ thể của con quái vật lập tức hấp thụ đi kiếm khí hàn băng mà Lữ Linh Nhi chém ra trước sự ngỡ ngàng cùng ngạc nhiên của cả nàng và đám người.

"Lại còn có cả trò này?!"

Vương Nhất Tự thái độ khó chịu lên tiếng.

"Quái vật Chimera vốn không hề có lớp màn chắn hộ giáp như thế, chắc chắn là cái tên Barbus kia đã giở trò gì đó!

Nhưng mà nếu như màn chắn hộ giáp có thể hấp thụ được cả kiếm khí mà Kiếm Đế chém ra thì..."

Hệ thống lên tiếng.

"Thì chỉ còn cách duy nhất là dùng đến những đòn cận chiến!"

Vương Nhất Tự tiếp lời hệ thống.

Grào!

Soạt!

Soạt!

Chimera trở nên giận dữ sau đòn tấn công vừa rồi của Lữ Linh Nhi, nó gầm lên một tiếng sau đó điên cuồng lao đến chỗ nữ nhân vừa tấn công nó.

Oành!

Nó vồ đến Lữ Linh Nhi nhưng không chạm được vào nàng mà chỉ đánh trúng hư ảnh do nàng để lại, chân nó dẫm mạnh xuống đất khiến cho đất đá văng ra tứ tung tạo nên một vết trũng sâu gần một thước.

Vù!

Vù!

Ngay khi con quái vật khựng lại khi vồ hụt Lữ Linh Nhi thì tức thì Lilith và Argrat lập tức áp sát nó.

Lilith tiếp cận từ phía bên phải, lưỡi hái sắc bén chém tới nhằm vào bên sườn con quái vật.

Argrat thì từ trên cao bổ thanh đại đao xuống lưng nó.

Keng!

Lưỡi hái của Lilith nhọn và sắc bén, chém sắt như chém bùn, nhưng khi chém vào cơ thể của Chimera lại như chém vào một tảng đá khiến lưỡi hái bật ngược ra.

Grào!

Chimera quay đầu về phía Lilith phun ra một luồng lửa về phía nàng.

Lilith rất nhanh dẫm mạnh chân tạo đà lập tức nhảy ra tránh khỏi luồng lửa nóng rực có thể thiêu chảy cả đá, gương mặt nàng hiện lên khó chịu, nàng không khó chịu vì sức nóng của lửa mà nàng khó chịu vì không thể làm bị thương con quái vật.

Bang!

Cùng lúc khi mà Chimera phun lửa vào Lilith thì cái đuôi của nó cũng bất ngờ dài ra lao lên chỗ Argrat gạt đi thanh đại đao đang bổ xuống một cách dễ dàng đồng thời hất văng Argrat ra xa, chưa dừng lại ở đó, cái đầu rắn nơi chóp đuôi của Chimera há rộng miệng phun một thứ chất lỏng màu xanh về phía Argrat khi nàng ta bị hất văng đi.

Argrat lơ lửng trên không trung không có điểm tựa để mà có thể xoay người né đi chất độc bắn đến chỗ nàng, nàng chỉ có thể đưa thanh đại đao lên chắn phía trước.

"Thuẫn băng!"

Lữ Linh Nhi đứng cách chỗ Argrat hơn mười thước lập tức tạo ra một lớp khiên băng ngay phía trước Argrat che chắn cho nàng ta.

Xèo...

Xèo...

Xèo...

Chất lỏng màu xanh mà cái đuôi của Chimera bắn ra chạm vào thuẫn băng khiến cho một phần của thuẫn băng lập tức tan chảy ra, âm thanh như là rán chảo vậy.

'Là độc ăn mòn...'

Argrat thầm nghĩ đồng thời chân đạp mạnh vào thuẫn băng tạo đà bật người nhảy lùi lại phía sau.

Soạt!

Grào!!!

Ngay khi Argrat chân vừa chạm đất thì hình dáng khổng lồ của con quái vật đã áp sát trước mắt nàng, móng guốc to lớn quật tới khiến nàng có chút giật mình nhưng vẫn kịp đưa thanh đại đao lên đón đỡ.

Bang!

Argrat bị lực lượng kinh khủng từ cú quật hất văng đi khá xa, nàng nhăn mặt cảm thấy hai tay tê rần.

Lilith và Argrat không phải chỉ biết cầm vũ khí mà chém đối thủ, hai nàng vẫn có thể thi triển ra được những đòn tấn công phi vật lý, nhưng mà khi nhìn thấy Chimera hấp thụ kiếm khí mà Lữ Linh Nhi chém ra thì hai nàng đã nhận ra được, những đòn tấn công phi vật lý hoàn toàn không thể làm gì con quái vật này cả, cận chiến bằng những đòn tấn công vật lý mới có thể hạ được con quái vật này.

Grào!

Trong lúc Argrat còn đang lơ lửng trên không sau khi bị hất văng đi thì Chimera há rộng cái miệng đầy răng nhọn của nó ra trực phóng một luồng lửa bồi theo.

Nhưng con quái vật chưa kịp làm gì thì Long Hân Di bất ngờ xuất hiện ngay bên cạnh nó, linh lực tập trung vào tay phải nắm chặt lại thành nấm đấm.

"Ăn thử cái này xem con súc sinh chết tiệt!"

Long Hân Di nói lớn, một quyền thôi sơn đấm thẳng vào mặt Chimera.

Bành!

Chimera lãnh trọn một quyền toàn lực đầy bất ngờ của một Long Thánh đỉnh phong liền bị đánh văng ra bốn, năm thước, nhưng lập tức nó liền trở mình dậy, nó lắc mạnh đầu một cái sau đó điên cuồng gầm lên.

Long Hân Di nhăn mặt cảm nhận sức nóng nơi tay phải khi đấm vào Chimera.

Một quyền này của Long Hân Di không thể làm Chimera bị thương chỉ càng khiến nó trở nên giận dữ điên cuồng hơn mà thôi.

Con quái vật liền đổi mục tiêu tấn công sang Long Hân Di, lập tức lao đến chỗ nàng ta như một cỗ xe tăng hung hăng muốn càng quét muốn đè bẹp tất cả mọi thứ trước mắt.

"Xem ra muốn hạ được con quái này cần phải tốn kha khá thời gian đây..."

Vương Nhất Tự nhíu mày nhận xét.

"Hoặc là trông chờ vào hồ ly tinh Bạch Đế kia có thể nhanh chóng hạ được tên Barbus..."

Hệ thống tiếp lời Vương Nhất Tự.

----- ----- -----

Barbus bật người nhảy lên cao trong chớp mắt xuất hiện ngay trước mắt Bạch Phiêu Phiêu, cây búa trong tay hắn quạt ngang về phía trước nhằm thẳng vào ngực của hồ ly tinh trước mặt.

Keng!

Bạch Phiêu Phiêu tựa như có thể thấy rõ được hành động của tên Barbus, nàng lập tức đưa kiếm lên đón đỡ đòn tấn công của hắn.

?!!

Nhưng mà trong khoảnh khắc búa của Barbus đánh vào linh lực kiếm của Bạch Phiêu Phiêu liền xuất hiện một xung chấn khiến Bạch Phiêu Phiêu khá bất ngờ, thoáng chốc giật mình.

Bang!

Liền sau đó nàng bị xung chấn đẩy lùi ra mấy thước trong lòng có chút kinh ngạc.

'Vừa rồi...là cái gì...?'

Bạch Phiêu Phiêu nghĩ ngợi.

Vù!

Cặp cánh kim loại phía sau lưng Barbus bỗng chốc trở nên lớn hơn và dài ra với những cái lông vũ nhọn hoắc đâm thẳng đến chỗ Bạch Phiêu Phiêu cắt ngang đi dòng suy nghĩ của nàng.

Bang!

Bạch Phiêu Phiêu trong khoảnh khắc lập tức thi triển ra một màn chắn hộ giáp ngay trước mắt hòng đón đỡ đòn tấn công của Barbus nhưng nàng bất chợt giật mình khi cánh của hắn đâm xuyên qua lớp màn chắn một cách dễ dàng khiến nó vỡ tan thành trăm mảnh, nhưng nàng vẫn kịp đưa linh lực kiếm lên chắn trước ngực.

Keng!

Lực lượng cú đâm từ cánh của tên Barbus mạnh đến nỗi hất văng Bạch Phiêu Phiêu ra xa hơn hai mươi thước.

Bạch Phiêu Phiêu hai chân mày nhăn lại tỏ ra vẻ khó chịu.

Một tên vừa lùn vừa xấu xí lại cả gan hết lần này đến lần khác tấn công nàng, khiến nàng phải thoái lui, đây là phạm thượng, là trọng tội không thể nào tha thứ, nàng rất tức giận, lòng tự tôn, cái tôi của một kẻ đứng trên bậc đỉnh phong nhân sinh bị tổn hại nghiêm trọng, không thể nào tha thứ được.

Cái tên đầu vuông này nhất định phải chết!

Cái giá cho sự bất kính này chính là tính mạng của hắn!

Vù!!

Barbus vỗ cánh lướt tới chỗ Bạch Phiêu Phiêu với một tốc độ ngang với một tia chớp.

Hắn xuất hiện bên trên ngay chỗ Bạch Phiêu Phiêu bị đánh văng đến, cây búa giáng từ trên xuống một cú trời giáng.

Bạch Phiêu Phiêu hành động cũng nhanh không kém gì Barbus, nàng xoay người, linh lực kiếm đưa lên đón đỡ.

Keng!

Bang!

Lại một xung chấn nổ ra khi mà hai vũ khí chạm vào nhau nhưng lần này lực lượng còn mạnh hơn khi nãy gấp mấy lần khiến cho Bạch Phiêu Phiêu rơi thẳng xuống phía dưới như một tảng đá.

'Vũ khí của tên này....có khả năng tạo ra xung chấn làm chấn động không gian...?

Lực lượng từ đòn đánh được khuếch đại lên bởi xung chấn...'

Bạch Phiêu Phiêu nhíu mày nghĩ ngợi trong khi đang rơi xuống.

Rầm!!!

Bạch Phiêu Phiêu rơi thẳng xuống dưới đất tạo ra một chấn động dữ dội khiến cho bụi đất bay lên mù mịt.

"Tên đầu vuông đó...mạnh đến thế sao...?

Ngay cả Bạch Đế, kẻ vừa rồi khiến cho Lữ sư nương phải chật vật, cũng bị đánh cho rơi xuống đất..."

Ở phía xa Triệu Thiên Tuyết nhíu mày lên tiếng khi chứng kiến tình huống vừa rồi.

Tuyết Ly Đế, Hoa Vi Nghi cùng những đệ tử khác và cả Tiểu Trúc, Tiểu Mạch Nghiêng ánh mắt hướng về nơi Bạch Đế rơi xuống, tròng lòng lo lắng không thôi, cố gắng tìm kiếm một dấu hiệu gì đó, rằng Bạch Đế vẫn ổn.

Nhưng mà...

Lơ lửng trên không, Barbus giơ cao cây búa trong tay, sức mạnh ngùn ngụt tuôn ra từ cơ thể hắn tạo thành những dòng khí màu đen xoay quanh hắn, sau đó vài giây một luồng sáng hoàng kim xuất hiện sáng rực cả bầu trời đen kịt của Thập Vạn Đại Sơn, ánh sáng hoàng kim sắc kia trong chớp mắt biến đổi hình dạng thành một cây búa khổng lồ cao hơn bốn mươi thước.

"Phán quyết của thánh thần!"

Barbus âm trầm nói lớn, hắn vung búa hướng xuống chỗ Bạch Đế vừa rơi xuống, cây búa khổng lồ sáng rực hoàng kim sắc cũng theo đó mà giáng xuống.

Cả không gian như lắng đọng lại.

Thời gian cũng tựa như ngừng trôi trong khoảnh khắc này.

Tất cả những kẻ ở dưới đất, kể cả Chimera đang điên cuồng khát máu cũng phải khựng lại, ánh mắt tập trung vào cây búa khổng lồ đang từ trên trời giáng xuống.

"Cái nhiệm vụ huyền thoại này xem ra nếu như không hoàn thành được thì đúng là tất cả sẽ chết hết..."

Vương Nhất Tự ngưng trọng nói trước lúc cây búa khổng lồ chạm xuống đất.