WebNovel4th Wall39.24%

chương 62

Tiếp tục với chương trước:

Đêm buông xuống khu ngoại ô yên ả, ánh trăng lặng lẽ trải dài trên từng mái nhà như lớp bụi bạc. Khi mọi người đã chìm vào giấc ngủ sâu, Harry lặng lẽ rời khỏi nhà, cậu rảo bước đi đến khu xưởng bỏ hoang, nơi Paul đang ở:

:” Paul không biết gì về chuyện này, mình nên nói với nó “

Nhưng Paul không có ở đó, khu xưởng tối om và vắng lặng. Không một bóng người. Không một âm thanh nào ngoài tiếng gió thổi qua mái tôn cũ kỹ

:” ơ...... “ Harry đi vòng quanh tìm kiếm, ánh mắt quét khắp những góc khuất. Nhưng không có bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy Paul từng ở đây:”....... thằng đó lại đi đâu rồi?....... “

Sau một hồi tìm kiếm không thành, Harry quay lại phòng quản lý ngồi nghĩ:

:” thằng đó có thể đi đâu nhỉ? “

Ánh mắt cậu dừng lại nơi một tờ giấy trên bàn, thông báo tuyển người bốc vác cho các mạo hiểm gia. Một cơn lo lắng chợt dâng lên trong lòng:

:” không lẽ...... không thể nào “

chuyển cảnh

Harry vội vã trở về nhà. Cậu gõ nhẹ cửa phòng DK, đánh thức cô dậy giữa đêm:

:” xin lỗi vì đánh thức bạn dậy như thế nào “

DK mắt nhắm mắt mở từ từ đi ra phòng khách:

:” ư...... mình ổn mà....... có chuyện gì mà bạn....... gọi mình vậy........ “

Harry hơi lúng túng, rồi đưa ra tờ giấy tuyển dụng:

:” well....... à thì..... mình định..... xem nào...... đây, bạn đọc thử đi “

Sau khi đọc xong, cô chớp mắt:

:” ơ, bạn định làm việc này thật? “

Harry gãi đầu, giả bộ ngượng nghịu:

:” mình cũng đang bị kẹt tiền rồi..... “

DK lập tức nói:

:” ồ, mình có thể cho bạn vay một chút mà “

Nhưng Harry lắc đầu ngay:

:” không không, DK...... mình không muốn ngửa tay xin tiền như con Alice “

Dù đang say ngủ, ở phòng bên, Alice bất chợt trở mình, nhíu mày khó chịu

DK không yên tâm:

:” nhưng mà Harry...... việc này nguy hiểm lắm “

Harry chỉ cười nhẹ:

:” không sao không sao, mình sẽ ổn “

Cậu nhanh chóng chuyển sang phần chính:

:” và... mình muốn hỏi bạn, nếu như một tay mơ như mình xin người ta làm việc này thì người ta có lấy luôn không? hay phải chờ để người ta làm thủ tục gì đó? “

DK suy nghĩ rồi trả lời:

:” chị mình bảo thông thường người ta sẽ phải kiểm tra đánh giá người muốn nhận việc... bạn biết rồi đấy, bên trong cánh cổng rất nguy hiểm, không thể cứ chọn bừa ai đó là người mới để khuân vác cả đống đồ quan trọng được “

Harry gật đầu:

:” ồ...... hiểu hiểu, vậy mình sẽ phải làm bài đánh giá năng lực, bạn nghĩ mình có thể vào làm được không? “

DK nhìn cậu một lúc, rồi hỏi lại:

:” bạn không định đi học sao? “

Harry lắc đầu:

:” à không.... mình không định bỏ học mà làm cái này đâu, chỉ là mình muốn kiếm chút tiền trong lúc rảnh rỗi thôi “

Harry cười, hỏi lại:

:” vậy, DK? Bạn nghĩ mình vào làm được không? “

DK chậm rãi gật đầu:

:” yeah..... bạn có thể vào làm được “

Vậy là đã xác nhận xong, việc Paul biết mất đột ngột ngày hôm nay chỉ có thể là, tên đó đã đi làm cái việc khuân vác thuê trong cánh cổng

:” tệ rồi đây...... “ Harry lẩm bẩm, ánh mắt đầy lo âu:” nó bảo muốn kiếm tiền.... nhưng mình không ngờ thằng đó hôm trước quyết định hôm sau làm luôn “

:” làm sao để tìm được thằng đó bây giờ??? mai còn phải đến trường với cả đống rắc rối...... “

:” chả lẽ giờ đi xông thẳng đến Guild Bane Rock mà đòi làm culi??? “

Ngay khi câu hỏi ấy còn chưa kịp tắt trong đầu, một tiếng cốc cốc vang lên từ cửa chính. Âm thanh ngắn gọn, nhưng đập thẳng vào bầu không khí đang căng như dây đàn.

Cả hai giật mình.

Harry cau mày, mắt không rời khỏi cánh cửa:

:” người mà gõ cửa vào đêm khuya thế này...... “

DK lặng lẽ đứng dậy. Dáng cô thẳng lên, như thể phản xạ. Giọng khẽ đến mức gần như tan trong không khí:

:”..... à, để mình mở cửa cho “

Harry để ý sắc mặt cô ngay khoảnh khắc ấy:

:” DK cảm thấy vui vì nghe thấy tiếng gõ cửa...... cô ấy biết đó là ai....... “

Thế nhưng khi cánh cửa mở ra, không khí bỗng đông cứng

Trước mặt họ là Paul, trong tình trạng ngất xỉu, quần áo rách rưới, cơ thể bê bết đất cát và mồ hôi. Cậu được một cô gái lạ mặt dìu lấy:

:” xin lỗi, bạn là người quen của Parker phải không? “