WebNovel4th Wall39.87%

chương 63

Tiếp tục với chương trước:

Ánh sáng dịu nhẹ từ hai bàn tay DK phản chiếu lên mái tóc nâu rối bù của Paul, người đang nằm bất động trên sofa, cô đang sử dụng kỹ năng để hồi sức lại giúp Paul

Đứng gần đó, Harry khoanh tay, ánh mắt cảnh giác đổ dồn về phía cô gái lạ mặt vẫn đang bình thản như thể hoàn toàn không bị bối rối bởi tình cảnh éo le giữa đêm khuya. Chính cô đã dìu Paul, trong trạng thái nửa sống nửa chết, đến trước cửa nhà họ

:” xin lỗi vì đã làm phiền mọi người giữa lúc đêm khuya thế này “ Cô gái lên tiếng, giọng nói ấm áp

Harry vẫn chưa rời mắt khỏi cô. Cậu không biết cô ta là ai, và hoàn cảnh Paul bị ngất xỉu rồi được mang đến nhà giữa đêm thế này khiến mọi giác quan cảnh giác trong cậu đều bật sáng

:” không sao đâu “ Harry đáp, giọng cố giữ bình tĩnh:” thằng đó biến mất đột ngột như thế khiến bọn mình cũng phải mệt mỏi đi tìm “

Cậu không nói thật. Cậu không biết gì về chuyện gì đã xảy ra với Paul, và cũng chẳng chắc tại sao cô gái này lại biết đường đưa Paul về đúng nhà. Nhưng cậu cần giữ bình tĩnh. Ít nhất là cho đến khi mọi thứ rõ ràng hơn

:” Vậy...” Harry ngẩng đầu, nở nụ cười lịch sự:” Tên bạn là gì nhỉ? “

Cô gái nhẹ nhàng đáp, môi cong lên đầy duyên dáng:

:” mình tên là Lolanthe... hoặc bạn có thể gọi mình là Lola “

Cái tên đó như một mũi kim đâm xuyên vào não Harry

Lola..... Cảm giác khó chịu dâng lên nơi lồng ngực. Cậu đã nghe cái tên đó trong ngày hôm nay

:” Ồ, Lola... “ Harry gật gù giả vờ như vừa sực nhớ ra:” Mình nghe tên bạn rồi thì phải... có phải bạn là người ngồi cạnh Alice, bạn mình, trên khán đài sáng nay? “

Lola gật đầu, cô hỏi:

“Phải rồi. Vậy Alice là bạn của bạn à?”

Harry đáp:

:” phải, đúng vậy, giờ con đấy đang ngủ trong phòng “

Lola nói, ánh mắt đảo một vòng quanh căn phòng:

:” thật bất ngờ quá, mình không nghĩ lại gặp người quen trong hoàn cảnh này “

:” không bất ngờ đâu “ Harry nghĩ:” tôi biết chắc cô là một trong hai người đã theo dõi bọn tôi “

Harry liếc sang Paul:

:” vậy, Lola........ chuyện gì đã xảy ra với Paul vậy? “

Quay trở lại vài tiếng trước

Sau khi rời khỏi trường, Mileena và Lola cùng nhau dạo bước qua những con đường ở thành phố:

:” quả là một ngày bận rộn ở hòn đảo bé tí “ Lola thở dài

:” phải “ Mileena gật đầu, mắt dõi theo đám mây trôi lững lờ trên bầu trời tối:” cứ như cả thế giới đều xoay quanh nơi này “

:” có thể thấy sự kiện này đủ để đánh động bọn Hoàng Gia và mấy quốc gia khác “

Mileena vờ như đang đọc các tiêu đề bài báo:

:” thiên tài ở tuổi 16 có sức mạnh của rank Gold “

:” và thiên tài này còn là người của gia tộc Yoshida nổi tiếng “

:” với cái tiêu đề này bọn nhà báo sẽ hốt được đống tiền “

:” sắp tới Karen sẽ hơi mệt đấy “

Lola cười khẽ, nhưng ánh mắt chợt dừng lại khi phát hiện một nhóm người mặc giáp, vũ khí đầy đủ, đang tụ tập trước tòa nhà mang biển “Tổng bộ Guild Bane Rock”

:” hửm?...... kia chả phải là Parker? “

Mileena nhìn đám người:

:” là ai vậy? “

Lola gật đầu:

:” ừm, tôi biết chứ, trong thời gian cô không có ở đây “

:” tôi và hai người kia trông nom nhóm Harry và có biết tên đấy “

Mileena quan sát Paul, rồi hỏi:

:” Romeo nói với tôi là đã biến tên đó thành bình thường rồi nên từ giờ về sau hắn sẽ giúp ích cho nhóm Harry, đúng không? “

Lola đáp:

:” ừm, Paul giờ thành người tốt rồi, sẽ giúp ích cho nhóm Harry trong tương lai..... tôi nghĩ mình nên để mắt đến hắn...... hắn ta đi đâu vậy? “

Mileena quan sát nhanh tình hình:

:” một đoàn thám hiểm, Parker và một tờ giấy “

:” tôi nghĩ tên này đang tìm việc làm thêm “

Chỉ trong 2 giây, Mileena đã nắm rõ toàn bộ sự việc

Lola nói:

:” mắt cô vẫn tốt nhỉ? “

Mileena cười nhạt đáp lại:

:” không tốt sao có thể thấy “tai nạn” của cô “

Lola đỏ mặt nhìn sang hướng khác:

:”...... thôi đi...... “

Sau một lúc, có vẻ Paul được nhóm đó đồng ý cho đi cùng

Lola thắc mắc:

:” hửm....... Parker được nhận vào rồi kìa, hắn ta định làm việc thật à? “

Mileena ra dáng khởi động tay chân

:”...... có việc để làm rồi..... đi thôi “

Lola hỏi:

:” đi đâu cơ? “

Mileena nói

:” chả phải cô nói tên đó quan trọng với tương lai của nhóm Harry? “

:” tôi nhìn là biết tên đó không thể sống nổi sau khi bước qua cổng dịch chuyển để làm nhiệm vụ cùng bọn chúng đâu “

:” tên đó sẽ chết sau vài tiếng nữa “

Đúng như Mileena đoán, Paul bị mắc phải bẫy của bọn lừa đảo

Người khuân vác là chức vụ thấp nhất và có giá trị tính mạng gần như là vứt đi, nếu người khuân vác chết sẽ chả ai quan tâm

Sau khi xong việc, Paul đã bị lừa ở lại, bị bỏ mặc ở lại thế giới trong cánh cổng

Còn đám lừa đảo kia thì đã không cánh mà bay

Cánh cổng dịch chuyển biến mất, bọn quái vật lao đến để xé xác Paul

Bực tức, bất lực không thể làm gì

Paul sử dụng toàn bộ sức mạnh liều chết với đám quái vật

Nhưng bọn chúng quá mạnh

Paul chỉ biết nằm đó chờ chết với cái cơ thể tàn tạ vết thương

Mileena và Lola đứng quan sát ở một khoảng cách khá xa, Mileena nói:

:” tôi đã bảo rồi mà, trò cũ dùng lại vẫn hơn là bỏ tiền thuê người vác đồ “

:” một đám ô hợp kinh tởm “

Trước khi bất tỉnh, Paul nhìn thấy có ai đó đến cứu mình

Lola cẩn thận xem xét tình trạng của Paul

:” cậu ta vẫn ổn “

Mileena nói:

:” mang hắn về cho Harry, nhưng đừng kể sự thật “

Lola hỏi:

:” cô không đi cùng sao? “

Mileena nhìn về hướng cánh cổng dịch chuyển biến mất:

:” tôi đi tìm bọn lừa đảo kia “

Lola bắt gặp ánh mắt tức giận của Mileena

Ánh mắt nói lên sự căm ghét tội phạm

Lola mỉm cười:

:”....... thỉnh thoảng tôi thấy cô có ánh mắt giống ngài ấy “

Giờ đến lượt Mileena cảm thấy ngại và nhìn sang hướng khác

:”....... chỉ là cô tưởng tượng thôi........ “

Quay lại hiện tại

Lola kể lại câu chuyện, nhưng là một câu chuyện nửa giả nửa thật

:” cậu ta tham gia một nhóm thám hiểm với việc khuân vác đồ “

Lola liên tục kể để Harry không có thời gian hỏi điều gì:

:” nhưng cậu ta gặp phải chuyện gì đó và bị ngất xỉu khi rời khỏi đó “

:” mình nghĩ là, ủa, ai đây? Sao quen quá vậy? “

:” sau khi nhìn kỹ lại thì mới phát hiện ra là Paul Parker, kẻ phá rối ở trường “

:” xong mình định gọi điện cho cấp cứu thì tên đó nói mớ là cần phải quay về nhà “

:” mình thấy hắn có vẻ đang có nhận thức nên cũng giúp hắn về “

:” mình hỏi địa chỉ và người thân thì hắn bảo là ở đây “

Harry gật gù lắng nghe câu chuyện

:” cảm ơn bạn, Lola “

:” mình cũng từng cảnh báo nó là việc đó rất nguy hiểm nhưng nó lại không nghe “

:” với cả giờ nó thay đổi rồi, bạn không cần nghĩ xấu về nó nữa “

Nhìn lên đồng hồ thấy cũng đã khuya rồi

Lola xin phép ra về

Harry vỗ vai DK:

:” được rồi, DK, bạn đi ngủ đi “

:” mình nghĩ cứ để tên này nằm ở đây “

:” sáng mai chúng ta sẽ giải thích với nó sau “