WebNovel4th Wall60.13%

chương 95

Tiếp tục với chương trước:

Mileena quay trở lại với một gói bánh khá to trên tay:

:" đây, của cậu này, tôi xin lỗi vì đã làm hỏng đồ ăn của cậu "

Harry nhìn gói bánh:

:" hình như cô mua nhầm cái.... "

Mileena nghiêng đầu, mái tóc dài hơi đổ về một bên, để lộ gương mặt thanh tú đầy ngạc nhiên:

:" vậy sao? Không phải vị của cậu à? Để tôi đi mua cái khác "

Cậu vội giơ tay ngăn lại:

:" không, ý tôi là cái này đắt hơn cái kia... tôi ăn loại rẻ nhất....."

Câu trả lời đó khiến Mileena cười nghiêng ngả:

:" ha ha ha, cậu không cần phải thế đâu.... " cô vỗ vai cậu:" tôi đã bảo là quà xin lỗi rồi mà "

Harry ấp úng:

:" nhưng..... "

Thấy Harry tỏ vẻ ngại ngùng trước món quà "đắt tiền" này, Mileena ngồi xuống, ghé sát mặt cậu:

:" hay là.... thêm nụ hôn xin lỗi nữa... "

:" được hông?... "

Giọng Mileena ngọt như mật

Harry cứng đờ như pho tượng, cậu biết rõ đây chỉ là một trò đùa… một kiểu thính bả đến từ người con gái nguy hiểm

Harry nhận lấy gói bánh, rồi quay mặt ra chỗ khác:

:"... tôi sẽ ăn cái này, thế là đủ rồi.... "

Mileena vỗ lưng Harry, cười lớn:

:" cậu thú vị thật đấy, trai tân "

Harry giả vờ ăn, không nghe thấy gì hết

:" nhìn này, cậu đã đánh bại được tên đó trong 20 giây sao? " Không biết từ bao giờ, Mileena đã lấy được vòng tay của Harry, cô đang xem lại video từ hệ thống quay lại

Harry quen với chuyện này rồi, cậu nhún vai:

:" 24 giây, chính xác là như vậy "

Rồi Harry nhớ ra:

:" à, phải "

:" Donna có bảo với tôi về phần nâng cấp "sức mạnh", "hồ linh lực" ấy, là phải thăng cấp cùng với nhau phải không? "

Mileena trả lại vòng tay cho Harry:

:" vậy mà tôi nghĩ cậu chưa biết việc đó "

:" đúng rồi đấy, cậu phải nâng cấp toàn bộ, như thế mới cân bằng sức mạnh "

Harry khẽ gật, rồi hỏi tiếp:

:" hôm qua cô bận gì à? Tôi không thấy cô đến "

Mileena nhún vai, như thể chuyện cô sắp nói chẳng có gì đặc biệt:

:" tôi có bận chút chuyện..... chủ yếu là dụ đám mật vụ Hoàng Gia đến tìm cậu "

Harry như bị bóp nghẹt cổ họng, nuốt vội miếng bánh khiến cậu suýt sặc:

:" cái... cô làm cái gì cơ???? "

Mileena nhàn nhã nhắc lại:

:" làm cho Hoàng Gia đến tìm cậu "

Harry gần như hét lên, mặt cắt không còn giọt máu:

:" cô bị sao vậy??? Sao cô lại làm thế???? "

Mileena đảo mắt, tỏ vẻ chán đời trước phản ứng của cậu:

:" Harry..... " cô kéo dài giọng:" cậu không nghĩ là.... "

:" nếu bị hỏi về thứ sức mạnh "tự nhiên mà có" kia của cậu "

:" thì cậu trả lời sao? "

Đúng là thế thật, Harry chưa từng nghĩ đến việc này. Vào một ngày đẹp trời, tự nhiên có một "hệ thống" hack sức mạnh ảo như truyện tranh đến với cậu, giải thích thế nào cho người khác hiểu?

Mileena vẫn giữ giọng đều đều:

:" cậu sẽ bị nghi ngờ dùng ma thuật đen đấy, cậu không muốn bị nghi ngờ có dính dáng đến "tà giáo" đâu "

Cô dừng lại, nhoẻn miệng cười:

:" nếu được Hoàng Gia chú ý, cậu có thể dùng cớ có bọn chúng chống lưng, rồi cứ thế bảo sức mạnh cậu có đến từ Hoàng Gia "

:" như vậy chả phải tốt hơn sao? Chả ai nghi ngờ, cậu lại còn được tiếng thơm "

Harry quan ngại, không chắc đây có phải điều đúng đắn không

Cô vỗ vai cậu, trấn an:

:" yên tâm đi, có Romeo và Juliet, và cả tôi nữa là người ở đó, cậu sẽ ổn thôi "

:" tôi sẽ tìm cách đưa cậu vào bộ phận mà tôi đang làm, để cậu đỡ gặp rắc rối với bọn khác "

Cậu vẫn chưa thể tin nổi những điều vừa nghe

Cô, người vừa trêu cậu như một nữ sinh phá phách, giờ lại tính toán đến từng đường đi nước bước cho cậu. Vì sao? Cả hai có quen biết gì nhau đâu? Sao lại có người giúp cậu nhiều đến thế này?

Cô thở dài:

:" nói cho cậu hiểu thì là như thế, chứ tôi cũng chả ham gì làm việc ở đó "

Harry trở nên căng thẳng, cậu ngồi suy nghĩ trong lo âu

Tự nhiên Mileena hôn một cái lên má Harry

Cậu hoảng hốt lùi hẳn sang một bên:

:" WTF>@^₫>#;">@,₫>"&??????? "

Cô bình thản hỏi:

:" bình tĩnh lại chưa? "

:" trông cậu căng thẳng muốn chết "

Harry kinh ngạc, bàn tay vẫn còn sờ lên bên má vừa bị "tấn công"

Cảm giác ấm áp từ nụ hôn ấy vẫn chưa biến mất. Kỳ lạ là, chỉ một khoảnh khắc đó thôi... mọi đám mây đen trong đầu cậu, lo âu, sợ hãi, nghi ngờ, dường như tan biến

Mileena ngồi gần cậu:

:" cứ coi như đó là kỹ năng Healer giúp giải tỏa tâm lý đi " rồi cô đặt ngón tay lên môi:" muốn nữa hông? "

Cậu quay mặt sang hướng khác:

:" khô....không cần đâu.... tôi ổn rồi.... "

Trêu được Harry, khiến cho cậu ta đỏ mặt. Mileena ôm bụng cười như vừa xem một vở hài kịch

Chuyển cảnh

Sau khi tan trường, Harry ra công viên gần đó ngồi, cậu trông như một tên chết trôi ngồi trên băng ghế

Chả là, lần đầu tiên được gái thơm vào má, nên cậu đang tơ tưởng tình tơ xuân mộng

Lúc ban đầu, Mileena xuất hiện như một bóng ma lặng lẽ

Tấm áo choàng đen dài phủ kín từ đầu đến chân, nặng nề như nuốt trọn ánh sáng quanh cô

Mũ trùm đầu sụp xuống, che khuất gương mặt, chỉ để lộ đôi môi mím chặt và làn da nhợt nhạt như sương giá

Dáng đi của cô chậm rãi, không phát ra tiếng động, khiến người ta có cảm giác cô không thật sự chạm đất mà đang trôi qua hiện thực, như một hiện thân của đêm tối

Trong mắt Harry lần đầu gặp Mileena, cô là một ẩn số lạnh lẽo, một người mang theo những bí mật nặng nề mà bóng tối không thể gọi tên

Nhưng rồi... khi cô không còn khoác lên vẻ u ám đó nữa, mà để lộ ra vẻ đẹp bị ẩn giấu.....chỉ một khoảnh khắc thôi, mà thế giới dường như ngừng thở

Mái tóc đen mượt tràn xuống vai như dòng suối đêm, ôm lấy gương mặt trắng ngần, tinh tế đến mức gần như không thực

Đôi mắt, ẩn dưới bóng tối bấy lâu, giờ lấp lánh như vì tinh tú lạc vào trần gian

Không cần trang sức, không cần son phấn, Mileena tỏa sáng bằng chính sự hiện diện của mình

Không phải thứ vẻ đẹp ồn ào hay kiêu sa, mà là thứ ánh sáng dịu dàng, thanh thuần và sâu thẳm như cổ tích xưa

Trái tim cậu, đã chả còn tin vào bất cứ phép màu tình yêu nào cả, giờ đây bị hạ gục hoàn toàn

Cậu không biết mình đang nhìn thấy một người thật hay một ảo ảnh, chỉ biết rằng trong khoảnh khắc ấy, Mileena đẹp đến mức làm cậu ngỡ rằng thiên thần đã lạc bước vào thế giới hỗn loạn này

Và cậu… đã yêu mất rồi, trước cả khi kịp gọi tên cảm xúc đó

Harry nhớ về khoảng khắc lúc đó, khi đôi môi của cô chạm lên má cậu:

:"..... môi của Mileena..... Shit! Mình đang nghĩ cái quái gì vậy??? " Harry tự vả mình một cái để quay về thực tại

Chuyển cảnh

Cánh cửa bật mở với một tiếng “cạch” quen thuộc. Harry bước vào, tay xách cặp, miệng lẩm bẩm:

:" mình về rồi "

Sau một ngày dài lê thê ở trường, cảm giác được trở về căn nhà bình yên khiến cậu thở phào:

:" home sweet home "

Trong bếp, DK đang lúi húi nấu nướng, mái tóc cột cao hơi rung nhẹ mỗi khi cô cúi xuống đảo nồi

Paul thì đang quét dọn phòng khách, tay áo xắn cao, Harry vẫn không thể tin được sẽ có ngày Paul trông như thế này

Còn Alice, ngồi trên ghế, ôm gối xem TV, mắt không rời màn hình

Nhìn mặt Alice, Harry nổi hứng trêu một phát:

:" ê con kia, mày nhìn mọi người làm việc thế kia mà mày còn ngồi đây được à? "

Tự nhiên Alice gằn giọng:

:" liên quan đéo gì mày? Tao làm xong lâu rồi đéo cần mày phải nhắc "

:" mày mới là cái thằng đéo làm mẹ gì, mày la cà chỗ đéo nào mà giờ mới về?? Hả?? "

Giọng cô gần như gào lên, đập tan bầu không khí yên bình trong nhà như một cơn giông đột ngột kéo đến giữa trời trong

Paul phải vào ngăn

DK cũng ngừng việc ra xem tình hình:

:" thôi thôi Alice, người một nhà cả đừng lớn tiếng như thế "

Paul nói với Harry ra chỗ khác:

:" Harry, mày vào thay đồ rồi ra giúp Karen chuẩn bị cơm tối đi "

Harry chẳng nói gì. Cậu chỉ gật nhẹ, rồi bước về phòng:

:" mình đã làm gì sai à??? "