Tiếp tục với chương trước:
Sáng ngày hôm đó, Harry kêu rằng Alice đang ăn bám DK để hưởng lợi, bị nói bản thân là "ký sinh trùng"
Alice đóng mạnh cửa tủ, cô tức giận bỏ đi:
:" cứ đợi đấy.... Rồi tao sẽ tự mình làm hết không cần mày phải bảo "
Trong giờ học
Alice suy nghĩ về việc không biết lựa chọn độ khó nhiệm vụ là gì:
:" dễ thì toàn giải đố, mình tự làm chắc cũng chỉ có tầm vài điểm "
:" làm nhiệm vụ ở độ khó cao hơn thì có được nhiều điểm hơn không nhỉ? "
Cô nghĩ đến cái bản mặt của Harry:
:" chắc Harry đang làm nhiệm vụ khó, tí mình hỏi nó sau "
Đến giờ giải lao, Alice đi ra căn tin tìm Harry, nhưng không thấy đâu:
:"….. lạ nhỉ? Bình thường thì nó phải ngồi đây chứ? "
Alice chỉ thấy mỗi cặp đôi P-L đang phát cẩu lương
:".... mẹ cái bọn yêu nhau...… " cô lẩm bẩm
Cô xếp hàng mua đồ, xong lại đi tìm Harry:
:" mua nhiều thế này tí ăn hết thế nào được? Kệ, tí tống vào mồm thằng Harry "
Đi xung quanh trường mà không tìm được,
Alice không hiểu Harry đang trốn ở cái xó nào
Khi đang lê bước trên hành lang, góc rẽ vắng người, tự nhiên có tiếng của Harry ở gần đó
Alice vui vẻ đi đến hướng đó, cô lên tiếng:
:" này Ha-..... "
Nhưng, cảnh tượng trước mắt khiến cô câm lặng
Không phải mỗi mình Harry ở đó, Alice bắt gặp Harry đang cười đùa với một đứa con gái khác. Cả hai thậm chí còn đang nằm lên nhau, Harry đang nằm dưới sàn, và cô gái lạ kia, đang nằm lên người cậu ấy. Hai ánh mắt chạm nhau..... gần, rất gần..... đứng từ xa có thể nhìn nhầm thành họ đang hôn nhau
Họ không biết Alice đang đứng đó, hai người đó vẫn cười nói với nhau
Alice kinh ngạc đến mức chả thể làm gì khác ngoài đứng như trời trồng:
:"….. "
Cô quay gót bỏ đi....
Ngồi trong lớp, Alice tay nắm bút nhưng chẳng ghi được chữ nào. Ánh mắt cô hướng ra ngoài cửa sổ, đầu óc thì quay cuồng cơn lốc câu hỏi:
:" What The Fuck ?????? "
:" thế này là thế *éo nào???? "
:" sao loại như nó có ny????? "
:" nó quen con ả đó bao lâu rồi???? "
:" sao nó không nói cho mình biết????? "
Tâm lý cô trở nên bất ổn sau khi thấy hình ảnh "đáng lẽ không nên tồn tại"
Cảm xúc của Alice thay đổi bất thường, từ ngạc nhiên đến hoang mang, từ hoang mang đến rối loạn, từ rối loạn đến bực bội, từ bực bội đến tức giận
Alice tức giận vì Harry có bạn gái
Chiều hôm đó, khi Harry đi học về, cậu ta mở lời trêu chọc Alice cho vui
Và Alice đã nặng lời với Harry
Cô không nhận thức được tại sao mình lại làm vậy, cô cảm thấy ghét cay ghét đắng cái thằng cha đó, và cô phải chửi thẳng mặt nó
Từ lúc đó cho đến giờ làm Quest, Alice tránh mặt tất cả mọi người, kể cả DK
Không suy nghĩ nhiều, cô chọn nhiệm vụ với độ khó "Easy" với một cái nhấp tay vô hồn. Nội dung hiện lên trước mắt, nhưng Alice chẳng buồn đọc, cô cứ thế mà bước đi một cách lạc lõng giữa rừng cây, như thể chính mình là một kẻ lạc lối trong mê cung của cảm xúc
Lá khô kêu xào xạc dưới gót giày, nhưng đầu óc Alice thì đầy tạp âm hơn thế
Cô lẩm bẩm, một mình đối thoại với bản thân:
:"... thế quái nào mình lại làm loạn mọi thứ lên như vậy??? "
:" sao mình có thể.... chỉ vì nhìn thấy cái cảnh đấy??? "
:" mình bị làm sao vậy??? "
Đi được một đoạn
Alice dừng lại, trong đầu cô xuất hiện nhiều hoài nghi về chính bản thân mình
:"... mình đang ghen?.... "
Alice nhớ lại, kể từ lúc mình bắt gặp Harry đang chơi đùa với người con gái khác, thì cô mới có biểu hiện kỳ lạ này
Alice lắc đầu liên tục:
:" không không không..... không thể có chuyện đấy được...... vớ vẩn "
Cô tự thuyết phục chính mình:
:" thằng Harry chỉ là bạn mình thôi "
:" mình bực nó vì nó không nói cho mình biết, chỉ có vậy thôi "
Nhưng lý trí càng vùng vẫy, trái tim lại càng siết chặt:
:"... mình chỉ bực nó.... "
:".... chỉ vì nó không nói cho mình biết?.... Có thật là vậy??? "
Alice cau mày, cô không hiểu cảm xúc này là gì, không hiểu, không biết, và không muốn biết:
:" sao mình lại quan tâm tới chuyện đó cơ chứ???..... "
:" nó có yêu con nào thì liên quan gì đến mình?? Lạ chưa kìa? sao mình phải quan tâm??? "
Alice bỏ làm nhiệm vụ, cô quay trở về nhà
Căn nhà im lặng đến mức nghe rõ cả tiếng thạch sùng ở trong góc tường. Không một bóng người, cũng phải thôi, giờ đang là đêm muộn
Cảm giác trống vắng như thể nơi này chưa từng có ai sống. Và đúng lúc ấy, một ký ức ùa về, cơn ác mộng hôm trước
Alice bật đèn lên ngay lập tức, ánh sáng tràn ra khắp nơi, dưới ánh đèn, mọi thứ quen thuộc trở lại
Cô thở phào:
:" phù..... tốt rồi "
Rồi cô lại tắt điện đi, và đi vào phòng ngủ, vừa đi vừa thì thầm:
:".... mai mình sẽ xin lỗi nó..... "
:" sẽ không sao đâu.... "
Thay đồ xong, Alice leo lên giường:
:" oáp... sao buồn ngủ thế nhỉ?... "
Chỉ vài giây, Alice đã chìm vào giấc ngủ
Chuyển cảnh
Một cảm giác lạnh toát chạy dọc sống lưng, khiến Alice bật dậy, cô đảo mắt nhìn xung quanh phòng:
:".... không thể nào.... "
Tối đen, không có nổi ánh sáng mờ nhạt nào, cảnh vật ngoài cửa sổ thì biến mất, chỉ còn lại màu đen ở đó
Alice biết, mình đã bị đưa đi đâu:
:"..... Hư Không.... " cô lẩm bẩm
Harry đã từng nói với cô về việc này. Nhưng, tại sao? Tại sao Alice lại bị đưa đến đây?
Linh cảm không ổn, Alice mở cửa, đi ra ngoài...... cô giật mình khi thấy cửa chính đã mở ra từ bao giờ
Từ bao giờ? Ai mở? Cô không biết.....
Ngó thử ra ngoài xem, không có thứ gì cả, vẫn là một màu đen bao trùm lấy cả căn nhà
:"..... đóng lại cho chắc ăn... "
Vừa đóng cửa, Alice có cảm giác như có ai đó đứng đằng sau. Cô sợ hãi đứng im, không dám quay người lại
Chờ một lúc, không còn cảm giác đó nữa, Alice mới dám quay lại nhìn
Một khuôn mặt trắng đến kinh dị ở ngay đằng sau
:" AAAAAAAAAAHHHHHHHHHHH!!!!!!!!!!!!!! " cô hét toáng lên
Alice không thể nhớ được mình chạy về phòng từ lúc nào
Cửa phòng khóa chặt, cô nhảy lên giường, trùm chăn kín người, run rẩy:
:" chỉ là mơ.... chỉ là mơ..... chỉ là mơ... tỉnh dậy đi... tỉnh dậy đi..... "
Nhưng cảm giác lạnh gáy… vẫn ở đó
Không biến mất
Cái thứ đó, đang ở trong phòng này, ngay đằng sau tấm chăn kia
Alice đông cứng người:
:" hắn ở đây..... "