Tiếp tục với chương trước:
Cánh cửa bật mở
Harry bước vào như một cái bóng, không tiếng động, không lời nói
DK và Alice đứng chết lặng. Đôi mắt cả hai mở to, hoang mang không nói nên lời
Tóc cậu rối tung, bết lại. Áo quần loang lổ bùn đất, và có thứ gì đó màu đỏ thẫm khô lại trên đó. Cả người cậu toát lên một mùi tanh nồng ngai ngái của sắt rỉ
Đôi mắt thì đỏ au, đỏ đến mức có thể thấy rõ từng sợi mạch máu như sắp vỡ tung ra dưới ánh sáng mờ
Harry không nhìn họ. Cũng không nghe thấy gì
Cậu lặng lẽ đi qua
Từng bước chân nặng trĩu như bị áp lực vô hình đè xuống cái thân xác hoang tàn này
Cậu mở cửa phòng, bước vào trong, và đóng lại sau lưng mình bằng một tiếng "cạch" khô khốc
Harry ngồi xuống ghế, cậu cúi đầu, nhìn chăm chăm vào sàn nhà
Không cử động, không suy nghĩ
Chỉ nhìn một cách vô tri
Thời gian như đóng băng, không có gì ngoài sự yên lặng rợn người trong căn phòng khép kín
............
Có tiếng động nhỏ vang lên, nhẹ như gió:
:" này.... "
Một bàn tay chạm vào tay cậu
Giọng nói quen thuộc, dịu dàng vang lên bên tai
Harry chớp mắt
Harry không nhớ Alice vào đây từ bao giờ
Alice đang ngồi cạnh cậu. Từ lúc nào vậy?
Cậu không nhớ. Cũng không chắc mình đã nghe thấy gì
:" Harry.... " Alice nhỏ giọng gọi tên cậu
Cô nắm lấy bàn tay dính máu khô
:"... chuyện gì......đã xảy ra vậy?.... "
Câu hỏi đơn giản ấy như chìa khóa mở tung cánh cửa mà cậu đang cố gắng khóa chặt lại
Hình ảnh cái chết của nhân bản Mileena tràn ngập trong đầu Harry
Hình ảnh cơ thể nát bấy của cô gái đó
Nắm đấm của chính cậu, cắm sâu vào lồng ngực mềm nhũn
Tiếng xương vỡ
Ánh mắt mờ dần của cô ấy......
Một lời vĩnh biệt không trọn vẹn......
Tim Harry đập nhanh, đập mạnh một cách bất thường
Harry đặt tay lên ngực, cậu giữ lấy cho tim mình nổ tung
Cậu đã làm chuyện man rợn đó, cậu đã giết chết một người, cậu đã giết Mileena
:" AAAAAAHHHHHHHHHHH!!!!!!!!!! "
Harry hét lên như bị thiêu đốt, sợ hãi trước những gì hiện ra trước mắt
:" KHÔNG!!!!!! KHÔNG THỂ NÀO!!!!!! KHÔNG THỂ NÀO!!!!!!! "
Harry gào lên, hai tay ôm đầu, và khóc như một đứa trẻ
Alice nhận ra, đây là dấu hiệu của PTSD, cô từng gặp phải chuyện không mấy vui vẻ trong cái khu vực tập luyện
Giờ, đến lượt Harry bị PTSD
Alice không biết phải làm gì với một Harry đang không ổn định, cô chạy nhanh ra ngoài:
:" DK??? DK! Vào đây đi! Có chuyện không ổn rồi! "
Chuyển cảnh
Đây là lần đầu tiên DK phải đối mặt với một người bị bệnh tâm lý, hơn nữa đây còn là bị rối loạn tâm lý nặng
:" ờm... mình.... " DK lật từng quyển sổ ra, tìm cách xử lý tình huống
Mắt cô đảo liên tục qua các trang giấy:
:"... mình nhớ là mình đã đọc ở đâu đó.... "
:" đây rồi "
Một trang giấy có ghi cách để trị bệnh cho người bị bệnh tâm lý
:" ở đây ghi có vài kỹ năng giúp bệnh nhân bình tĩnh lại "
Alice nhìn thấy dòng chữ màu hồng ghi một kỹ năng giúp thư giãn, giải tỏa stress tâm hồn
Nhưng đó là kỹ năng dùng nụ hôn để thực hiện
Alice lắc đầu:
:" đừng dùng cái này nhé, DK "
:" không có tác dụng với thằng Harry đâu "
DK cũng đồng ý
Cả hai tiếp tục tìm, DK nói tiếp:
:" giờ nếu dùng thuốc an thần hay loại đồ tác động từ bên ngoài thì mình đang không có "
:" đáng lẽ mình phải học thêm kỹ năng điều trị tâm lý rồi.... "
Giọng cô nhỏ dần, pha chút tuyệt vọng
Cô tự trách mình là một Healer kém cỏi
DK phải lôi cả quyển sách trông rất cũ kĩ không biết lấy từ đâu ra để tìm
:" đây rồi "
:" nhưng cái này.... "
Kỹ năng mà DK tìm được
Là kỹ năng của hệ "tâm linh"
Alice lần đầu tiên nghe đến tên hệ sức mạnh mới lạ này
Đây là kỹ năng đi trực tiếp vào trong đầu người bệnh và xoa dịu linh hồn của họ
Tuy đây là kỹ năng của người thức tỉnh sức mạnh hệ tâm linh
Nhưng, bằng một cách nào đó DK lại biết cả cách dùng kỹ năng này
:" loại sức mạnh này là sức mạnh gì??? " trong khi Alice không hiểu gì và đang kêu ca
DK im lặng, tập trung suy nghĩ cách dùng kỹ năng thế nào cho hiệu quả:
:"... thử thôi, Alice, chúng ta phải thử "
:" mình hiểu đại khái điều kiện để sử dụng kỹ năng này rồi "
DK giải thích đơn giản
Để sử dụng kỹ năng này, người sử dụng phải có tâm trí mạnh mẽ, để thâm nhập vào não bộ của người khác
Tiếp theo, là số lượng linh lực phải nhiều để tạo ra cầu nối giữa hai linh hồn
Alice phản đối ngay bởi vì DK có tâm lý rất yếu
Và Alice biết trong đầu thằng Harry có nhiều thứ "bất ổn", cô xung phong:
:" để mình làm cho! "
:" bạn ở ngoài làm cầu nối gì gì đó đi, mình đi vào trong đấy lôi thằng Harry dậy "
Alice biết chính mình cũng có vấn đề tâm lý
Nhưng nếu để DK đi, thì còn tệ hơn
DK nói lý lẽ rằng:
:" không được đâu, bạn không biết phải làm gì, nếu bạn đi, linh hồn của bạn sẽ bị phách tán đấy, mình không thể cứu được đâu "
Cả hai chuyển sang tranh cãi, ai cũng đưa ra lý lẽ để đi vào đầu Harry
Cạnh.....
Bỗng nhiên, Paul mở cửa ra:
:"... có chuyện gì đang xảy ra vậy? "
Vừa thấy Paul, Alice nghĩ ngay ra người duy nhất có thể thực hiện công việc này
Alice giải thích ngắn gọn tình hình:
:" Harry đang gặp chút vấn đề "
:" bọn tao đang định thử một vài kỹ năng để kiểm tra tình hình cho nó "
:" giờ mày ở đây rồi, mày có thể làm giúp bọn tao được không? Thằng Harry đang bất ổn lắm rồi "
Nghe giọng nói khẩn hoảng của Alice
Paul đồng ý luôn
Harry vẫn co rúm trên giường, tiếng thở gấp gáp
Mắt đỏ vằn lên như máu, vô định và hoang loạn
Alice cố trấn tĩnh Harry:
:" được rồi, có tao đây rồi, mày còn nhớ tao không? Alice nè, bạn mày nè? "
Paul làm theo sự chỉ dẫn của DK, đi vào trong tâm trí Harry
Chuyển cảnh
Xung quanh Paul giờ chỉ còn lại màu đen vô tận, không trời, không đất, không gì cả
:" mình vào rồi à?... đã thành công rồi à? " Paul vẫn không thể tin được, đây là lần đầu tiên cậu ta trải qua kỹ năng lạ kỳ này
:" dù sao thì... mình nên nhanh chóng đi tìm kiếm xung quanh xem thế nào " Paul nhìn xung quanh, tìm kiếm một cái gì đó
Paul không rõ mình đang di chuyển hay vẫn đang ở nguyên một vị trí
Ở đây chỉ toàn là một màu đen, không có gì để nhận biết
:" giờ thì mình nên làm gì?? " Paul gãi đầu
Ngoài kia, thấy Paul có vẻ mất nhận thức
DK chắc chắn là đã thực hiện đúng các bước và kỹ năng được áp dụng thành công
DK thở phào nhẹ nhõm:
:" chúng ta chỉ có thể chờ... "
Alice thấy Harry im lặng dần, cũng thở dài:
:" yeah...không rõ thằng này bị làm sao "
:" máu me dính đầy quần áo thế này, chắc nó gặp chuyện không hay ở chỗ tập luyện "
Alice không biết rằng, chỉ vài câu nói vu vơ
Đã khiến Harry bị kích động trở lại
:" wtf????? " Alice giữ chặt lấy Harry
Bên trong
Tự nhiên Paul nhìn thấy có ánh sáng xuất hiện trước mặt, cậu đi đến đó
Và khung cảnh xung quanh bắt đầu hiện ra
Cả một đấu trường to lớn, hùng vĩ
Paul nhìn xung quanh:
:" đây là đâu? "
Có tiếng gì đó ở đằng sau, nghe như tiếng ai đó đang hét
Quay lại nhìn, Paul không thể tin vào những gì mình đang chứng kiến
Harry đang đánh một cô gái nào đó
:" mày làm cái đéo gì vậy??? " Paul lao lên ngăn
Nhưng..... cậu ta lại chạy xuyên qua người Harry, Paul quên mất rằng cậu ta đang ở trong ký ức của Harry
:".... mình không thể chạm vào??.... "
Paul cố gắng ngăn chặn Harry lại
Nhưng vô ích
Ngoài kia
Harry bắt đầu lẩm bẩm, vô thức tả lại khung cảnh lúc ấy:
:" ... Đừng bắt tôi phải làm như vậy!..... "
:".... Đừng khiến tôi phải làm điều này!.... "
Bên trong
Paul hoàn toàn bất lực, chỉ có thể đứng nhìn Harry đánh cô gái đó, cậu gào lên với Harry "ký ức":
:" Tại sao mày lại làm như vậy???? HARRY HERMANN!!!??? "
:" Dừng tay lại ngay!!!! Mày đang giết người rồi đấy!!!!! "
:" Tỉnh lại đi!!!! Mày có biết mày đang làm cái đéo gì không hả???? "
Và
Những điều Paul thấy tiếp theo
Không thể chặn nổi cơn buồn nôn
Harry đang giết cô gái đó thật
Bằng việc đấm nát ngực cô ấy
Từng nắm đấm đâm thẳng vào người cô gái tội nghiệp
Máu bắn ra khắp nơi
Và Harry? Cậu ta trông như con thú hoang dại, mất hết nhân tính
Ngoài kia
Harry co giật mạnh, đôi tay nắm chặt ga giường, mồ hôi túa ra như tắm
Cậu ôm đầu gào lên:
:" KHÔNG!!!!!! MILEENA!!!!!!!!! TÔI ĐÃ LÀM GÌ THẾ NÀY?????? "
:" MILEENA!!!!!! MILEENA!!!!!!! "
Vừa kêu tên cô gái tên Mileena
Harry vừa vô thức đưa tay ra, làm dáng đang ôm lấy cô gái ấy:
:" tôi..... tôi đã lỡ giết cô rồi... tôi đã lỡ tay giết chết cô thật rồi..... Mileena... Mileena.... tôi xin lỗi..... tôi xin lỗi.... "
:"..... tôi đã giết cô thật rồi... "
Từng giọt nước mắt rơi xuống, ban đầu là trong suốt..... rồi ngả sang màu cam..... rồi biết thành màu đỏ... huyết lệ chảy xuống khuôn mặt đau khổ
Cảnh tượng ấy khiến cả Alice và DK chết sững. Họ chưa bao giờ thấy Harry như thế này......
Paul tỉnh lại, quay lại thực tại
Cậu ta hoảng loạn, rồi nôn thốc nôn tháo ra sàn. Ruột gan như bị vắt cạn. Cậu run rẩy, mắt mở to, mặt tái nhợt như gặp ma
Cậu chỉ tay về phía Harry, môi lắp bắp:
:" thằng khốn.....Thằng Bệnh Hoạn!!!!! mày là thằng sát nhân!.... mày giết người!!!! "
Không ai kịp ngăn, Paul vùng chạy, vấp ngã rồi bò dậy, rồi lại lao ra khỏi phòng như thể phía sau có quỷ dữ đuổi theo
Chỉ còn lại Harry gục xuống đất, tay vẫn ôm một hình bóng đã không còn. DK hoang mang, còn Alice nhìn theo hướng Paul bỏ chạy, vẫn chưa hiểu chuyện gì