Tiếp tục với chương trước:
Vừa bước chân vào nhà, Harry chưa kịp thở ra thì Marry đã hớn hở tiến tới, nụ cười rạng rỡ như ánh nắng đầu xuân:
:" chủ nhân, chào mừng ngài trở về "
Một cảnh tượng đậm chất cẩu lương bỗng chốc hiện ra ngay giữa phòng khách khiến Alice, người vừa mở cửa vào sau, lập tức khó chịu. Cô bước tới, đứng chắn giữa hai người:
:" nào nào, Marry, người thằng cha này bẩn lắm "
:" cô không nên lại gần nó, cô sẽ bị bẩn mất "
Marry chẳng buồn để tâm. Cô chỉ nghiêng đầu, nhẹ nhàng hỏi với vẻ mặt nghiêm túc mà khiến tình huống còn bối rối hơn:
:" vậy.... mình nên giúp chủ nhân thay đồ? "
Harry biết Alice đang không muốn ăn cơm chó, để con sư tử này ăn thêm chắc nhà cửa vỡ nát hết, cậu vội nói:
:" Alice nói đúng đấy, để tôi đi tắm đã nhé..... "
Marry ngoan ngoãn gật đầu, lui về vài bước:
:" vâng "
Harry tranh thủ đưa ra một gợi ý nhằm "giải tán chiến sự":
:" trong khi đó, cô có thể giúp DK làm bữa tối "
Marry mỉm cười:
:" em làm xong rồi "
Đã đầy đủ các món ăn trên bàn
Harry giao việc khác:
:" vậy thì tôi nghĩ cô có thể lau dọn qua cái nhà "
Marry đáp:
:" em cũng làm xong rồi "
Alice đang "thanh tra vệ sinh":
:" sạch quá sạch..... "
DK đứng nhìn quanh, nhận ra mình… thất nghiệp:
:"..... "
Alice vỗ vai DK, giọng đầy an ủi:
:" không sao đâu DK, coi như bạn được rảnh tay làm gì đó "
Lời gợi ý ấy khiến DK chợt nhớ ra điều gì đó. Cô khẽ bật dậy:
:" Phải rồi, giờ có thời gian rảnh, mình có thể đến đó để giải câu đố "
Không nói thêm lời nào, DK kích hoạt vòng tay hệ thống. Ánh sáng lập lòe bao lấy cô, rồi vút một cái, DK biến mất khỏi phòng
Alice chưa buông tha. Cô hắng giọng, tiếp tục "thanh tra" như một nữ thanh tra khó tính:
:" nhà vệ sinh, nhà tắm thì sao? Cô dọn luôn rồi? "
Marry gật đầu, điềm nhiên:
:" mình dọn sạch sẽ rồi, chỉ chờ chủ nhân thôi "
Alice hỏi tiếp, giọng đã bắt đầu có phần "mẹ chồng":
:" quần áo đã giặt chưa? "
Marry nhẹ nhàng chỉ tay ra phía sân phơi. Đồ đạc đã được giặt sạch, treo ngay ngắn, phơi đúng hướng gió
Harry thấy tình hình có vẻ… nguy hiểm cho Marry nếu cứ để Alice hỏi mãi, nên nhanh chóng nắm tay cô kéo ra ghế sofa:
:" vậy...cô ngồi đây và xem TV một lúc đi..... "
Cậu tranh thủ vào phòng lấy quần áo đi tắm
:" phòng mày cũng được cô ta dọn sạch luôn này " Alice nhìn đi nhìn lại
Harry đáp lại như thể đã quen với việc đó:
:" phải phải..... mà Alice này..... "
Alice quay sang:
:" giề? "
Harry véo má Alice:
:" mọe con ml này, trả lời đàng hoàng hộ cái "
Nhưng rồi cậu nghĩ lại:
:" à thôi "
Cậu định kể về chuyện Juliet đã nói với mình: rằng cậu là người duy nhất có thể tìm ra Michael, rằng cậu phải trở thành một người Đa Hệ. Nhưng... có gì đó khiến Harry cảm thấy chưa phải lúc
Alice nắm lấy cổ tay cậu:
:" ả??? Ó ấn ề ì ói ọe a em ào " ( hả??? Có vấn đề gì nói mọe ra xem nào " )
Harry rút tay ra, vội vàng ôm lấy bộ quần áo như để ngăn lời:
:" không, không có gì "
Khi Harry vừa bước vào nhà tắm, Marry bất ngờ đứng dậy định đi theo
:" ấy từ từ... " Alice nắm tay cô ngăn lại:" cô nghĩ mình định đi đâu vậy hả? "
Marry ngước nhìn cô, gương mặt vô cùng trong sáng, vô hại như thể câu trả lời là điều hiển nhiên nhất trên đời:
:" mình muốn giúp chủ nhân tắm "
Một tia sét như giáng thẳng vào đầu Alice:
:" Cái gì cơ???? " cô nổi sùng lên:" không không.... cô không cần phải làm thế đâu..... thằng kia nó lớn tướng rồi, có phải trẻ con đâu, kệ nó đi "
Từ phía trong nhà tắm, Harry cũng vội phụ họa:
:" tôi ổn, Marry, cô không cần phải làm thế đâu, cứ ngồi xem TV đi"
Marry nghe lời, quay lại ngồi xem TV
Alice ngồi xuống bên cạnh, khoanh tay lại:
:" cô bị sao vậy? Marry? "
:" thằng đó là Harry Hermann đấy! Sao cô có thể thoải mái chạm vào thằng đấy mà không cảm thấy gì à??? "
Marry trả lời:
:" mình được giao nhiệm vụ chăm sóc và bảo vệ chủ nhân "
Alice đưa tay xoa ấn đường:
:" không phải thế.... Marry à.... tôi biết cô chỉ làm theo mệnh lệnh... nhưng đừng hành xử như một cái máy như thế.... "
Ánh mắt Alice se lại, như đưa ra lời cảnh cáo:
:" cô đang bán rẻ bản thân cho wỷ segg đấy "
Marry không hiểu Alice vừa nói cái gì
Alice ho nhẹ một tiếng, gạt đi:
:" ý tôi là, Marry, thằng đó nguy hiểm lắm "
:" cô nói cô muốn bảo vệ nó đúng không? "
:" tránh động chạm với nó cũng là bảo vệ nó đấy "
:" thằng đó rất "nhạy cảm" khi có gái chạm vào "
Cô nhìn thẳng vào Marry, không còn một chút giễu cợt nào:
:" cho dù cô có là nhân bản, thì cô... vẫn là một con người.....cô sống và vẫn đang sống, cô không phải cái máy "
:" đừng hạ thấp giá trị của mình để làm người hầu "thú vui" cho nó "
:" hãy giúp có chừng mực, người ngoài nghĩ sao nếu nhìn thấy cảnh đấy? "
Alice tiếp tục, giọng trầm xuống, như chất chứa một nỗi bức xúc đã kìm nén từ lâu:
:" Cô nghĩ người ngoài nhìn vào sẽ thấy thế nào? Đừng nói người ngoài... người đó chính là tôi đây này! Tôi nhìn thấy rồi đấy, và tôi không thể chấp nhận chuyện đó! "
Bầu không khí giữa hai cô gái như ngưng đọng
Chỉ có tiếng TV phát nhỏ trong phòng, còn Marry thì vẫn ngồi đó, đôi mắt không rời khỏi Alice, như thể những lời nói kia đang từng chút một lắng xuống trong lòng cô
Marry im lặng hồi lâu. Đôi mắt cô vẫn nhìn thẳng vào Alice, không lạnh lùng, cũng không trống rỗng như một cái máy. Ánh nhìn ấy mang theo thứ gì đó...
:"... mình hiểu rồi..... " cô nói:" cảm ơn bạn, Alice "
:" ồ không, tôi chỉ nói điều cần nói thôi " Alice ngớ người. Cô không nghĩ mình vừa giảng một bài đạo lý lại có hiệu quả đến vậy
Marry nhìn xuống lòng bàn tay mình, rồi thì thầm, như thể nói với chính bản thân:
:" nhân bản bọn mình được tạo ra vì một mục đích duy nhất "
:" tuân theo mọi mệnh lệnh "
:" cảm ơn bạn lần nữa, Alice "
Vừa đúng lúc đó, cánh cửa nhà tắm mở ra, kèm theo một luồng hơi nước ấm áp còn vương lại
Harry bước ra với chiếc khăn choàng cổ, mái tóc vẫn còn ướt, từng giọt nước lăn dài xuống má. Cậu khựng lại khi thấy Marry và Alice ngồi cạnh nhau
Cậu nheo mắt, cảm nhận bầu không khí có gì đó vừa mới chuyển mình, không rõ là tốt hơn hay nguy hiểm hơn:
:" ... women.... "