Tiếp tục với chương trước:
Hôm nay, Harry xin nghỉ học một buổi, viện lý do không được khỏe
Nhưng, thật ra là Harry muốn đi xem hai chỗ vui chơi giải trí kia như thế nào
Ý tưởng đầu tiên là rủ DK đi cùng vào buổi chiều. Nhưng mà.....
:" mình rất xin lỗi, mình bận việc khác rồi " DK bận, không đi được
Harry cũng chỉ mỉm cười chấp nhận, khi nhìn sang Marry đang làm việc nhà:
:" phải rồi? Sao mình không nhớ ra? DK không đi được thì mình có thể đi cùng Marry mà "
Rắc rối ở chỗ Marry bận:
:" em xin lỗi, chủ nhân, em sẽ cố gắng làm xong sớm trong 3 tiếng "
Harry há hốc mồm:
:" 3 tiếng??? Thế thì đến lúc đi chơi xong thì thành đêm khuya mất "
Sau một thoáng suy nghĩ, Harry buông tiếng thở dài cam chịu:
:" thôi được, chúng ta cùng làm cho nhanh "
Cậu không ngờ trải nghiệm này... lại vui đến thế, cứ như vợ chồng son chia sẻ nhau công việc nhà
Khi Marry quét nhà, cậu đi lấy nước để lau
Khi Marry nấu ăn, cậu cũng chuẩn bị nguyên liệu để cùng cô nấu, mặc dù cậu hơi hậu đậu chuyện bếp núc
Thỉnh thoảng, cậu lại đùa giỡn, ôm hôn cô bởi nhà không có ai ngoài hai người, nên chuyện thân mật thế này là bình thường
:" xem nào " Harry múc một muỗng canh thổi phù phù rồi nếm thử:" có vẻ hơi nhạt "
Cô chìa tay ra:
:" chủ nhân, cho em thử với "
Harry đưa bát cho cô. Cô nếm một thìa nhỏ, gật gù, rồi vươn tay lấy lọ muối:
:" ưm..... em nghĩ nên cho thêm muối "
Harry khoanh tay:
:" yeah, để thế này con Alice không ăn đâu "
Alice đang ngồi học tự nhiên hắt xì:
:" đm thằng Harry.... "
Hai người làm cùng nhau thì thời gian, số lượng công việc đương nhiên sẽ giảm rồi, đến 9h sáng là xong
Harry đậy nắp nồi cơm lại, bọc đồ ăn cẩn thận, hài lòng nhìn một bàn đồ ăn thịnh soạn:
:" cơm trưa xong rồi, hai người kia về chỉ việc hâm nóng lên là ăn được thôi "
Cậu quay người, mở balo, kiểm tra lại một lần nữa số tiền vẫn còn nguyên trong đó:
:" giờ thì đi chơi thôi "
9 giờ rưỡi sáng, cả hai đã có mặt tại khu vui chơi giải trí Mousland, một công viên giải trí nổi tiếng với chủ đề nhân vật hoạt hình
Marry tròn mắt nhìn biển hiệu trước cổng vào:
:" đẹp quá.... " lần đầu tiên trong đời cậu được đến cái nơi xa hoa này:" nghe nói ở Mỹ nơi này to hơn nhiều "
Marry gần như dính chặt vào tay Harry, không ngừng chỉ trỏ, hết tấm poster Miccey, lại đến quầy đồ chơi Donand, rồi quầy kem hình Geefy, ánh mắt cô tràn đầy háo hức, hệt như một đứa trẻ lần đầu được đi chơi lễ hội
Harry đẩy cặp kính đen, vuốt nhẹ mái tóc mới làm lại:
:" bình tĩnh nào, phải cool ngầu "
Bộ đồ cậu đang mặc, áo sơ mi trắng là lượt, quần âu đen ôm dáng, khoác ngoài là chiếc áo vest xanh than, tất cả phối hợp hoàn hảo như bước ra từ sàn diễn thời trang của một tổng tài trẻ tuổi
Phải, Harry mặc vậy là có lý do
Dù trong lòng cũng muốn được như Marry, chạy nhảy, cười đùa, giơ tay giơ chân với những mô hình hoạt hình đang hát vang bên trong cánh cổng kia... nhưng lý trí mách bảo cậu không thể làm thế
Không
Cậu là tổng tài trong tiểu thuyết ngôn lù
Cậu là người đàn ông cool ngầu trong câu chuyện ngôn tình tự tưởng tượng của chính mình
Người con gái bên cạnh, Marry, thì chẳng khác gì nữ chính trong truyện, ngây thơ, đơn thuần, và có đôi mắt luôn ánh lên vẻ tò mò với thế giới
Cậu đang tưởng tượng ra buổi đi chơi hết sức lãng mạn:
:" Tổng tài cool ngầu và cô gái ngây thơ, thật tuyệt vời, như trong phim vậy "
Hình như Harry đang lậm mấy tiểu thuyết ngôn lù
Cậu bất chợt nhăn mặt, khựng lại giữa đường:
:" lạ nhỉ? Sao có cảm giác mình vừa bị ai đó nói xấu? "
:" dù sao thì " Harry cầm tấm bản đồ:" ở đây theo như mình thấy có rất nhiều trò vui "
Cậu điểm qua một số trò chơi, đầu tiên là trò bắn súng:
:" bắn mục tiêu trúng thưởng? Mình sẽ trình diễn màn xạ thủ bắn tỉa và khiến Marry phải trố mắt trầm trồ "
Cậu đảo mắt nhìn sang "ngôi nhà ma ám":
:" nhà ma? Tuyệt vời, một cô gái đâu thể chịu được những thứ kinh dị? Và cô gái đó sẽ cần bờ vai của một người đàn ông! Há há há "
Tiếng la hét vang lên từ trò tàu lượn siêu tốc gần đó, càng khiến Harry thêm phần tự tin:
:" trò chơi cảm giác mạnh? Còn gì tuyệt vời hơn khi vừa được trải nghiệm cái trò này, vừa được ôm gái bên cạnh? "
:" hô hô hô, hôm nay sẽ là một ngày vui đấy "
Và thế là, kế hoạch hẹn hò lãng mạn của Harry... bắt đầu....
Cả hai dắt nhau đi hết chỗ này đến chỗ kia
Ở khu bắn bóng trúng thưởng
ĐOÀNG! ĐOÀNG! ĐOÀNG!
Kết quả cuối cùng:
Marry: 215 điểm
Harry: 38 điểm
Số điểm của Marry cao hơn điểm của Harry
Cậu nhìn điểm của mình thấp lè tè:
:" từ từ nào, sao có gì đó sai sai???? "
Tại ngôi nhà ma
Một "con ma" vừa lao ra chưa kịp dọa, Marry đã phản xạ nhanh như chớp, bốp! một đòn vào bụng nó, khiến nó... lăn ra đất luôn, mấy "con ma" khác thấy thế chạy loạn hết lên
Harry ngây người ra:
:" ớ????? "
Tại trò tàu lượn siêu tốc, Harry gào rú từ khi tàu chưa lăn bánh
Rồi cậu bị lượn vòng vèo lên trời xuống đất, người vặn trái quay phải
Cuối cùng, Harry nằm vật ra băng ghế, tay ôm bụng, mặt tái mét như người vừa lướt qua cõi âm. Cậu nôn thốc nôn tháo, phải để Marry dùng kỹ năng hồi phục để giảm bớt cảm giác buồn nôn
:" từ từ đã nào, thế này là sai quá rồi..... " Harry rửa mặt cho tỉnh táo
Marry đứng bên cạnh, lo lắng hỏi:
:" chủ nhân? Ngài có ổn không? "
Giờ trông cậu như là thủy thủ đoàn vừa say sóng nặng:
:" yeah yeah, tôi ổn... "
Cả hai ngồi nghỉ trên một chiếc ghế dài dưới bóng râm, Marry cầm trên tay cây kẹo bông siêu to khổng lồ mà Harry mới mua
Harry thở dài, ngửa đầu ra sau ghế:
:" sao cô có thể chịu được mấy trò như thế? "
Marry chớp mắt, nhìn đi nhìn lại, mới nhớ ra là mình out trình chủ nhân:
:" em.... em xin lỗi..... em không để ý..... "
Harry phẩy tay:
:" ồ không sao..... cô vui là tôi mừng rồi, vẫn đỡ hơn là hôm trước "
:" mà thôi, hôm nay cứ vui đi, không nhắc đến chuyện khác "
Marry ngoan ngoãn cắn một miếng kẹo bông, mắt nhắm lại như tận hưởng hương vị ngọt ngào
Sau khi dạo chơi đủ các trò ở Mousland, Harry cùng Marry bắt xe buýt đến khu trung tâm thương mại lớn nhất thành phố
Trong balo của cậu vẫn còn nguyên xấp tiền mặt, Harry cười thầm:
:" chưa đến 500$ để đi hết chỗ Mousland, này là mình còn đi nhanh, trải nghiệm cho biết "
:" một người tốn 35$ tiền vé, 2 người thì nhân lên, cộng thêm chi phí trong đó nữa thì 500$ là ổn "
Tiền nhiều như nước, nên Harry cứ thế mà tiêu xài thoải mái:
:" còn khu thương mại kia? Chắc phải nghìn đô mua sắm "
Cậu nhìn sang cô gái ngồi bên cạnh, Marry vẫn tràn đầy năng lượng, ngón tay không ngừng gõ lên cửa kính:
:" Marry thì không cần mua sắm gì, nhưng đi cùng Alice thì mình không biết... sợ nhất là vụ đi mua sắm cùng con gái "
Harry đã đọc rất nhiều truyện liên quan đến mặt tối của xã hội, nên suy nghĩ hơi tiêu cực, nhất là vấn đề "nữ quyền", cậu sợ gặp phải loại con gái đào mỏ, và nghĩ rằng bản thân mình nghèo hèn nên chả đáp ứng được nhu cầu tình yêu nào, nên cậu chỉ có suốt ngày dí mặt vào đọc manga harem với romcom
Xe dừng. Cả hai bước xuống. Harry ngẩng đầu nhìn tòa nhà cao ngất, biển hiệu sáng choang đến hoa cả mắt:
:" phù, chúng ta đi ăn gì nhé? "
Marry vui vẻ đáp:
:" vâng! "
Khu thương mại này to đến mức có thể lạc đường nếu không hỏi nhân viên. Ánh sáng rực rỡ từ các biển hiệu nhấp nháy, từng gian hàng như đang thi nhau quyến rũ người đi đường bằng mọi mánh khóe visual. Ngoài quầy đồ ăn, còn có các khu vui chơi nhỏ, nhưng Harry nhìn qua một lượt:
:" nơi này cũng có chỗ vui chơi trong nhà à? Nhưng nhìn không được vui như Mousland "
Khi đang loay hoay tìm quán ăn, Harry thấy có cả một nơi bán đồ dành cho mạo hiểm giả:
:" damn, trong này được trưng bày buôn bán vũ khí à? "
Có rất nhiều món đồ bắt mắt: đao, kiếm, nguyên bộ giáp lấp lánh, quả cầu gì gì đó,.... cậu chưa từng sử dụng trang bị nào cả, nên cứ đứng đó ngắm
Harry nhìn đi nhìn lại, ánh mắt tò mò:
:" cái này mình đủ tiền, cái kia mình cũng đủ tiền để mua "
:" biết chọn cái nào đây? "
Cậu chợt nhớ ra, có một người có thể giúp mình quyết định:
:" phải rồi, Marry "
:" cô nghĩ tôi nên mua cái nào? "
Marry nhìn một lượt, xong nói nhỏ:
:" chủ nhân, những thứ này toàn là hàng cấp thấp, ngài đừng mua "
Cậu quay phắt lại:
:" tại sao?? Sao lại có thể như thế được?? "
Ánh mắt Harry ngạc nhiên như vừa nghe ai nói trà sữa là đồ độc hại:
:" Dao làm từ móng vuốt rồng đấy! Phế á? Còn cái quả cầu năng lượng này? Nhìn như tech gear chính hiệu mà??? "
:" giáp vàng 9999k này nữa??? Cô nói cái thứ hào quang giàu có này là đồ phế??? "
Marry lắc đầu, vẻ mặt buồn chán:
:" em chỉ cần vài phút để phá nát đống này "
Harry có thêm thông tin về sức mạnh của Marry cũng như của Mileena. Mà nghĩ lại thì, cậu chưa từng thấy Mileena trang bị bất cứ thứ gì trên người, cô ấy không mang theo vũ khí gì, cũng chả khoác lên mình bộ giáp nào, cô ấy chỉ cần tay không cũng đủ vặn cổ một tên cấp độ Diamond
:" được rồi, đi thôi " Harry nắm tay Marry, cả hai tiếp tục dạo bước trong khu thương mại sầm uất
Tìm được quán ăn ở trên tầng ba, cặp đôi nam nữ dẫn nhau vào. Harry không nhìn menu:
:" cô muốn ăn gì thì cứ gọi đi, tôi trả "
Cảm giác thật đã khi được nói câu đấy
Marry đắn đo:
:" em không biết nữa... chủ nhân, ngài có thể gọi giúp em không? "
Harry lại phải nhìn vào menu:
:" món đắt nhất... xem nào.... món nào ngon ngon nhỉ? "..... sau vài phút lựa chọn:" Đây rồi! "
Cậu chọn một phần kem siêu to khổng lồ dành cho cặp đôi, vừa ngon, vừa đẹp, lại có chút... lãng mạn:
:" gọi cái này có đúng không?..... mà cũng chả sao "
Khi phần kem được mang ra, Marry vỗ tay thích thú như trẻ con lần đầu được ăn kem. Món kem rực rỡ sắc màu, như một tác phẩm nghệ thuật ngọt ngào giữa thế giới này
Harry không ăn ngay. Cậu ngắm Marry, thấy cô vui là đủ
Marry xúc một muỗng kem, rồi đưa về phía cậu:
:" chủ nhân, a~ "
Harry bật cười, cũng không ngại ngần nhận lấy. Trong khoảnh khắc ấy, mọi âu lo dường như đều tan biến
Nhưng... sau vài phút ngắm Marry ăn kem, Harry bắt đầu nhận ra điều kỳ lạ
Mỗi muỗng kem được Marry xúc lên, đều không đưa vào miệng. Thay vào đó, nó phát sáng một chút, rồi... biến mất
Cậu nhớ lại lời Marry từng nói: cô có thể biến đồ ăn thành linh lực để hấp thụ
:" ra đó là kỹ năng mà cô từng nói... " Harry lẩm bẩm, hơi ngạc nhiên
Marry gật đầu:
:" vâng "
Cậu tò mò hỏi:
:" khi cô biến đồ ăn thành linh lực, cô có... cảm nhận được vị của món đó không? "
Cô lại xúc một thìa kem, để nó tan vào tay, biến thành làn khói linh lực mờ ảo rồi đưa lên môi:
:" Em cảm nhận được vị của kem. Ngọt, mát, hơi béo "
Harry hiểu:
:" linh lực có vị như đồ ăn? Biến đồ ăn thành linh lực mà vẫn giữ nguyên vị của nó? "
Marry gật đầu:
:" vâng, cảm nhận thì là như thế "
Harry mỉm cười:
:" nghe hay đấy, làm thế nào để tôi có thể sở hữ- "
Đang nói chuyện, bỗng Harry có linh cảm ai đó đang nhìn mình, một cảm giác lạnh sống lưng lan từ gáy xuống cột sống. Cậu quay đầu lại theo bản năng
Và ánh mắt cậu... va phải ánh mắt của Alice
Alice và DK đang đi cùng hai người khác, đó chính là Thần Lâm và Clement