Tiếp tục với chương trước:
Buổi tối, Harry rời khỏi phòng, tay ôm chăn gối. Cậu không dám ngủ cùng phòng với Alice
Tiếng cửa khép lại khô khốc, để lại căn phòng chìm trong bóng tối và im lặng
:"... thằng khốn.... " cô lẩm bẩm sau khi tiếng đóng cửa vang lên
Alice nằm bất động một lúc lâu, ánh mắt mở to, dán lên trần nhà vô hồn. Rồi cô quay người lại, lăn đi lăn lại trên giường, rồi lại thở dài
Không tài nào ngủ được:
:" sao khó ngủ thế nhỉ? "
Cô gác tay lên trán, nằm nghĩ linh tinh gì đó cho nhanh buồn ngủ:
:" nghĩ lại chuyện 2 ngày qua..... càng nghĩ càng bực "
:" thằng chó Harry, mẹ cái thằng khốn khiếp đó.... tại sao mình bực nó đến như vậy??? nó đùa với con Marry sao mình bực làm gì??? "
Cô lẩm bẩm, rồi ném mạnh cái gối sang bên kia giường như thể đó là Harry:
:" lạ nhỉ..... Sao mình phải bực? Mình là gì của nó chứ? Mình... đâu phải là gì của nó…"
Sáng hôm sau thức dậy, khi đang chuẩn bị đi học, Harry nói với DK xin nghỉ hộ một buổi:
:" DK, bạn có thể xin nghỉ hộ mình một buổi được không? Mình... không khỏe lắm, hôm qua đi đánh quái về giờ bị nhức người "
DK gật đầu, rồi nhắc Harry nghỉ ngơi đầy đủ
Alice, vừa đi ngang qua, liếc nhìn Harry một cái, làm gì có dấu hiệu gì là "bệnh"?
Cô định nói:
:" trông mày như thế này thì không khỏe chỗ nào? "
Nhưng nhận ra mình đang "chiến tranh lạnh", nên Alice không nói gì và đi trước
Cô cứ thế bước đi trên con đường dẫn đến cổng trường, giày đá vào những viên sỏi nhỏ dọc đường
Mỗi lần hòn đá bật lên, cô lại cảm thấy lòng mình nhẹ đi một chút, nhưng chưa đủ để nguôi giận
Phía sau, giọng DK vang lên:
:" Alice! Chờ mình với..... "
Alice quay lại. DK đang vội vã chạy tới, hơi thở phập phồng vì đuối sức
Alice ngẩn người, cô không hề nhận ra là mình đã đi nhanh đến thế
:" xin lỗi, mình đi hơi nhanh " cô cúi đầu, đá viên sỏi thêm lần nữa
Hai cô gái bước đi bên nhau như mọi ngày. Nhưng hôm nay… chẳng ai nói gì cả
Alice, thường là người rôm rả với những câu chuyện chẳng đầu chẳng cuối. DK, vẫn hay cười nhẹ và thêm vào vài câu đùa
Nhưng hôm nay… không có gì cả
Gió buổi sáng khẽ lay vạt áo, mặt trời lên chậm, còn lòng người thì trĩu nặng
DK đưa mắt nhìn sang bên, thấy Alice im lặng, cô cũng không dám cất lời, vì sợ làm không khí trở nên ngượng ngùng hơn
Giờ vào lớp
Hôm nay không chỉ có Harry nghỉ học
Cặp đôi chim non P-L cũng biến mất
DK cảm thấy khó hiểu:
:" sao hôm nay nhiều người nghỉ học vậy? "
Alice không quan tâm:
:" kệ mấy người đó đi DK, nghỉ thì thiệt chứ gì đâu? "
Buổi học hôm nay tự nhiên chuyển sang học lý thuyết
Thầy Romeo thông báo có chuyện bận ở Hoàng Gia nên chuyển lịch học thực tập sang buổi sau
Sau khi học xong, cả hai rủ nhau ra căn tin
DK suy nghĩ:
:" Harry, Paul, Lola nghỉ học..... giờ đến lượt Romeo và Juliet cũng báo bận không đến trường được....liệu có phải mấy người này liên quan đến nhau không? "
Alice gõ tay xuống bàn:
:" DK, bạn định cosplay thằng đó à? "
:" Ơ… ai? " DK ngẩn ra
Alice đảo mắt, thở dài:
:" Cái thằng suốt ngày phân tích, xâu chuỗi, liệt kê rồi đưa ra mấy giả thuyết linh tinh ấy " cô không muốn gọi tên Harry
DK lúng túng:
:" ơ..... không không... mình chỉ thấy chuyện này có gì đó không đúng thôi..... "
DK kể lại chuyện Harry và Marry đi đâu đó vào nửa đêm và quay lại vào sáng sớm
Alice hứ một cái:
:" thằng đó đi đến chỗ tập luyện cày điểm là cái chắc "
DK lắc đầu, giọng nhỏ đi:
:" nhưng mà.... Alice, mình không thấy Harry có vẻ gì là đi tập luyện đâu "
:" nãy mình nói rồi đấy, không chỉ Harry tự dưng nghỉ học ngày hôm nay, 4 người kia cũng hành động rất lạ "
Alice phẩy tay:
:" có gì về hỏi lại nó là xong, có gì đâu "
DK lập tức nhận ra ngay, Alice đang dịu lại
Cô phải tranh thủ cơ hội này mà làm hòa
DK siết chặt tay, rồi buông ra, rồi lại đan lại. Cô nhìn xuống bàn, mắt cụp xuống, hai má ửng hồng:
:" ơm.... mình.... mình hơi ngại việc đó.... "
Alice liếc nhìn cô, hơi nhướng mày
DK lí nhí tiếp:
:" Bạn biết đấy… mình không biết nên hỏi Harry thế nào… Mình sợ sẽ lỡ miệng rồi biến thành… tra khảo cậu ấy mất… "
Cô đỏ mặt, hai tay xoắn vào nhau:
:" Nên là… bạn có thể… giúp mình hỏi chuyện Harry được không? "
Alice thở dài, cúi đầu chống cằm vào bàn
Cô đang trong "chiến tranh lạnh" với thằng đó. Đang bực, đang điên, đang muốn mặc kệ tất cả
Nhưng… nhìn vẻ mặt nũng nịu của DK, cô không thể từ chối được:
:" được rồi, DK, mình sẽ hỏi nó cho "
Đang ngồi nói chuyện, tự nhiên Thần Lâm và Clement đến bắt chuyện
:" cái đ*t thằng hãm l*n này.... " Alice khó chịu khi thấy Thần Lâm
Tên Mục Thần Lâm này là kẻ Alice không ưa, cái cách hắn tỏ ra lịch sự rồi nói chuyện với DK, đúng chuẩn một tên cưa gái chính hiệu, Alice không thích
Alice toan đứng dậy thì một giọng nói khác vang lên:
:" chào em, anh là Agrippin Clement "
Clement chìa tay ra với một nụ cười tiêu chuẩn
Alice nheo mắt. Cô thả nhẹ sự phòng thủ, nắm lấy tay người kia một cách lịch sự:
:" vâng, chào anh, em là Alice "
Clement chỉnh lại ghế, rồi ngẩng mặt lên mỉm cười:
:" chúng ta học cùng lớp với nhau cũng được thời gian rồi, nhưng giờ mới nói chuyện làm quen nên có hơi ngại, em nhỉ? "
Alice cũng nở một nụ cười xã giao:
:" không sao đâu anh à, mới vào ai cũng lạ hết, trước sau gì cũng quen nhau thôi "
Clement gãi đầu:
:" hì, để xin lỗi cho việc làm quen muộn, anh khao em đi ăn nhé, em có rảnh không? "
Alice biết thừa mình đang bị thả thính, cô cần phải tỏ ra kiêu vào, có phẩm giá vào
Tâm ma hiện lên và nói:
:" Nhưng liêm sỉ có mài ra mà ăn được không? Được bao ăn free 1 bữa tội gì không đi? "
Với cả, lúc về lại phải nghĩ cách nói chuyện với Harry làm Alice mệt mỏi, thôi thì đi ăn free cái cho có sức nói chuyện với Harry
:" em.... nghĩ là.... DK, bạn nghĩ sao? " Alice quay sang DK
:" bạn gọi gì mình? " DK lúc này còn đang chăm chú nghe Thần Lâm thao thao bất tuyệt về cái gì đó liên quan đến thảo dược và vùng khí hậu Nam Cực
Alice thở dài, nhắc lại:
:" anh Clement muốn mời mình đi ăn, bạn đi cùng không? "
Alice đang thử xem anh chàng nhà giàu kia phản ứng thế nào trước tình huống "hội chị em"
Thần Lâm tỏ ra hào hứng và muốn chia tiền cùng Clement, bao Alice và DK một bữa
Alice nheo mắt. Trong đầu cô, một tiếng chuông vang lên:
:" hừmmmm.... này giống như buổi hẹn hò của các cặp đôi đấy..... "
:" mình có nên test thử không nhỉ? Vớ được bạn trai nhà mặt phố, bố làm to thì cũng tốt đấy.... "
Clement không có vấn đề gì, chỉ trả lời càng đông càng vui
Alice sẽ thực hiện chính sách đào mỏ ngay sau khi cầm cái menu:
:" he he he (・`ω´・) mấy khi được nhà giàu bao ăn "
:" bà đây sẽ hốc tôm hùm, cua hoàng đế, thịt bò hảo hạn, hố hố hố "
Học xong buổi sáng, cả bốn người bắt xe đi đến khu thương mại ở trung tâm thành phố để đi chơi
DK vốn quen đường nơi này rồi, từng ngóc ngách trong khu này đều in hằn dấu chân cô trong những lần đi mua đồ
Alice thì ngược lại hoàn toàn, vừa bước xuống xe, cô như được vào một thế giới mới. Mắt nhìn trái, đầu ngoái phải, miệng thì không ngừng " ồ ", " á ", " ui da đẹp thế! "
Vừa đi, cô vừa rút điện thoại ra, lia lia chụp ảnh. Đèn màu, bảng hiệu, thậm chí là cả cái thùng rác có hình con mèo
Mọi thứ đều đáng ghi vào album điện thoại, cô vừa chụp, vừa cười khúc khích:
:" tí về cho Harry xem o(≧▽≦)o tên nghèo kiết xác như nó thì biết chỗ này như thế nào "
DK cảm thấy yên tâm, vì Alice đã quên mất "chiến tranh lạnh" và sẽ làm lành với Harry
Thần Lâm tìm được chỗ máy chơi game ở gần đó
Alice nhảy vào chơi luôn, trông cô như được thả vào môi trường tự nhiên, chạy tung tăng chơi đủ thứ
Chơi game xong, cả nhóm lục đục kéo nhau đi ăn
Tìm được quán ngon, sang chảnh, quý tộc
Cả bọn vào ngồi và gọi món
Alice vui đến mức quên không thực hiện chính sách đào mỏ, cô nhìn Menu trên tay chả biết gọi gì:
:" ( ˙▿˙ )..... "
Clement nghiêng menu xuống:
:" Alice? Em chọn được món chưa? "
Alice nhìn lại Menu:
:" à vâng vâng.... cho em gọi món này "
Trong khi chờ món, Alice nhìn không gian xung quanh của nhà hàng
Chỗ ngồi bọc nhung, ly nước phản chiếu cả ánh đèn trần, còn mùi thơm của bánh mì bơ tỏi lan khắp nơi như trong phim
Alice chống cằm, suy nghĩ:
:" Được dẫn đi chơi chỗ xịn xò thế này, rồi còn được bao ăn những món ăn ngon miệng, sau đó được bao ăn bao chơi sướng như tiên "
Alice nghĩ đi nghĩ lại có nên nhận Clement làm bạn trai không, bởi cô chưa từng nghĩ một đứa nhà quê như mình lại vớ phải bạn trai nhà giàu
:"..... trước tiên cứ phải test đã... " Alice nghĩ
Cô quay sang Clement, hỏi bằng giọng dễ thương:
:" Clement, sao anh đối tốt với em quá vậy? "
Clement không bối rối, chỉ mỉm cười chân thành:
:" ồ, cái này hả? Chỉ là buổi đi chơi làm quen thôi, anh muốn mở rộng mối quan hệ với mọi người "
:" chúng ta học cùng một lớp, sau sẽ còn giúp đỡ lẫn nhau nữa "
Mở rộng mối quan hệ? Alice biết vụ mấy nhà lớn ở trên đảo này đều cạch mặt nhau
Nhưng, đó là chuyện của mấy ông già. Còn đây, là thế hệ trẻ, tuy bọn này cũng chả ưa nhau
Nhưng nếu Alice có thể dùng chuyện này mà làm hòa cho cả 3 bên thì sao?
Paul từng là thằng không ra gì
Nhưng bây giờ đã thay đổi và hướng thiện rồi đấy thôi
Còn 2 người này?
Nếu Alice có thể khiến cho Thần Lâm và Clement về cùng phe? Thế chả phải Alice có mối quan hệ tốt đẹp với cả 3 thế lực ở trên Bane Rock?
Một đứa nhà quê lên tỉnh tự nhiên có cơ duyên thế này, sao lại từ chối?
Nhưng để chắc chắn, Alice muốn làm phép thử. Cô chơi chiêu, đầu tiên là mỉm cười, sau đó nhìn cốc nước, rồi hướng ánh mắt ra ngoài khu thương mại, ngắm dòng người đi lại mua sắm, rồi cuối cùng mới quay lại với Clement, hỏi nhỏ:
:" anh phóng khoáng thật đấy, chắc người yêu anh hạnh phúc lắm nhỉ? "
Thần Lâm ngồi bên cạnh không nhịn được, bật cười:
:" cậu chưa nói gì với Alice nhỉ?
Clement cứng người, tai hơi đỏ lên, ngón tay khẽ gõ vào mặt bàn. Cậu lúng túng cười:
:".... ừ thì.... "
:" Alice.... anh vẫn còn độc thân... "
Alice không thể tin được, một người có quyền thế như thế này mà vẫn chưa có bạn gái??
Alice nhìn sang DK, cô tiểu thư này cũng đã có bạn trai đâu, ngoại trừ yêu đơn phương "người đó"
:" :>? " DK không hiểu sao Alice nhìn mình
:" à ừ hiểu rồi -.- " Alice nghĩ trong bụng
Clement đỏ mặt khi bị Thần Lâm trêu việc chưa có mảnh tình vắt vai, cậu ta ngượng ngùng nhìn cô:
:" Alice... "
Alice nhận ra ngay cái không khí này. Cái kiểu im lặng chờ giây phút bùng nổ, cái ánh mắt ngại ngùng đó... quá quen thuộc
Trong phim Hàn hay chiếu lúc 8 giờ tối có cả đống
Cô nghiêng đầu, giọng như gió thoảng:
:" vâng? "
Clement nuốt khan. Tay siết nhẹ ly nước như để lấy dũng khí:
:" em có- "
Đây rồi, Alice biết chuyện này sẽ đến mà
Cô biết Clement sẽ nói gì tiếp theo:
:" oh no, sắp được tỏ tình với trai giàu rồi " cô vui sướng nghĩ
Alice đột ngột đứng dậy, chiếc ghế phát ra âm thanh loẹt xoẹt giữa không gian sang trọng:
:"..... xin lỗi, em ra ngoài nghe điện thoại tí "
Cô vội vàng đi nhanh ra ngoài
Không ai kịp phản ứng, Clement vừa định nói điều gì đó, nhưng cô gái trước mặt đã lướt nhanh ra khỏi bàn như một cơn gió
Lúc nãy, khi đang ở thời điểm cao trào nhất, sắp được tỏ tình lên xe bông
Alice nhìn thấy, bóng dáng ai đó trông giống hệt Harry đang đi bên ngoài quán ăn
:" không thể tin được..... mình có phải nhìn nhầm không??? "
Vừa ra ngoài, cô bị mất dấu:
:" đâu rồi??? Thằng kia đi đâu rồi??? "
Nhìn đi nhìn lại, mãi mới thấy tên đó ở trên tầng 2, Alice đứng khựng lại:
:"..... bộ đồ kia là sao?? "
Harry, đang mặc trên mình bộ đồ nhìn là biết đắt tiền. Vest đen chỉn chu, cà vạt đỏ rượu, mái tóc được vuốt ngược tinh tế. Trông cậu chẳng khác nào một người khác
Và đi bên cạnh Harry, là một cô gái nào đó
Đây là trung tâm thương mại thành phố, là nơi công cộng đông người, cô cắm mặt chạy như thế, mà không để ý rằng mình đang là tâm điểm của sự chú ý của mọi người xung quanh
Alice chạy một mạch lên tầng hai:
:" đâu rồi??? Ở đâu??? "
Đi đi lại lại, đã không thấy người đâu. Mặc kệ ánh mắt, lời nói của những người xung quanh
Alice phải tìm ra Harry:
:" sao tên đó lại ở đây??? "
:" cái thứ mà hắn mặc từ đâu ra??? Không thể nào nó có tiền mà mua thứ đó được "
:" quan trọng hơn..... cô gái đi cùng hắn là ai??? "
Tại sao Alice lại quan tâm đến chuyện này làm gì? Alice không biết
Cái cảm giác trong lòng Alice lúc này là gì? Alice không biết
Alice chỉ quan tâm đến việc tìm ra Harry, để hỏi tội
Nghe thấy rồi, giọng nói của Harry
Cô đi chậm lại, dần dần tiến đến nơi phát ra tiếng nói đó
:" Alice?? " DK và 2 người vội đi theo
Alice không dừng lại giải thích, chỉ đi về hướng quán ăn đó
Kìa, đúng là Harry rồi, thật 100%
Harry trong bộ đồ sang chảnh, đang ngồi cùng Marry, cô ta cũng khoác lên mình bộ váy tuyệt đẹp
Cả hai vừa cười, vừa nói chuyện như thể chẳng có gì tồn tại ngoài thế giới của họ
Alice không hiểu sao tim mình như thắt lại, cô siết chặt nắm tay
Tự nhiên Harry quay mặt sang, nhìn thấy Alice
Chuyển cảnh
Ánh tà dương rơi chậm trên mái tóc vàng của Donna Karen. Cô ngồi thu mình trên chiếc ghế đá nơi công viên vắng người, đôi tay đan vào nhau, ánh mắt không định hướng, như thể tâm trí đang bị kéo về một nơi xa xăm nào đó trong lòng
Marry đặt lon nước lạnh bên cạnh DK, mỉm cười dịu dàng:
:" Donna à, mọi thứ sẽ ổn thôi "
DK khẽ cầm lon nước, nhưng không mở. Giọng cô run lên, như đang đấu tranh với một điều gì lớn hơn nỗi sợ đơn thuần:
:" mình không thể... mình sợ lắm.... "
Marry cũng không biết nói gì. Cô ngồi xuống bên cạnh, mắt nhìn lên những tán cây:
:" yeah, mình cũng vậy, nhưng chúng ta làm được gì bây giờ? "
Gió khẽ lay mái tóc của cả hai. Giây phút đó, không gian như đóng băng
Marry và DK đang ở ngoài công viên, cả hai đang để Harry và Alice có chút thời gian "nói chuyện"
Rồi, như muốn phá tan bầu không khí nặng nề, Marry đột ngột chuyển chủ đề:
:" Phải rồi, Donna… mình nhớ bạn từng nói đang gặp khó khăn với Hệ Mộc đúng không? Có khi mình giúp được đấy "
DK cũng bám vào chủ đề:
:" ừm.... mình.... bạn biết kỹ năng "điều khiển thực vật" không? "
:" mình không thể tạo ra suy nghĩ riêng cho đám thực vật mình triệu hồi..... bọn chúng cứ bị động chờ mình bảo gì làm nấy "
Cô run chân, cố tỏ ra bình tĩnh:
:" mình vẫn không hiểu được lý thuyết phần đó..... nên không thể áp dụng được... "
Marry mỉm cười:
:" do bạn bị căng thẳng quá thôi, Donna "
Cô nghiêng người tới gần, ánh mắt sáng lên:
:" này nhé, giờ mình sẽ giải thích lại toàn bộ lý thuyết đó, đơn giản, dễ hiểu, và... có ví dụ thực tế luôn "
Trong khi đó, ở nhà
Tiếng hét của Alice vang lên, như muốn xé tan bầu không khí:
:" Nghỉ học vì Bệnh Tật cơ đấy!!! "
:" Mày Bệnh kiểu Đéo gì mà lại dẫn con Marry đi chơi thế hả??? "
Harry khoanh tay lại, gương mặt cậu lạnh lùng, giọng nói không lớn:
:" tao dẫn cô ấy đi đâu thì sao??? "
:" trả lời câu hỏi của tao trước! Mày làm cái quái gì với hai cái thằng đấy hả?? "
:" sao mày đi cùng thằng cha đấy??? "
Alice chỉ thẳng tay vào mặt cậu, giận dữ đến mức giọng khản lại:
:" thằng nào?? Hả?? Thằng nào cơ??? Người ta có tên có tuổi đàng hoàng đấy!! "
:" gọi cho đúng vào! Tao đi với ai cơ?? "
Harry nhìn cô trân trân, như thể không còn nhận ra người bạn thân từng luôn ở bên mình:
:" sao Mày..... Alice, chuyện quái gì đã xảy ra hả?? Sao mày lại bênh bọn nó?? "
Giọng Alice nổ tung như một quả pháo:
:" bênh? Này mà gọi là bênh à?? Mày đang bất lịch sự với mấy người đó đấy!! "
:" Agrippin là người tốt! "
:" Thần Lâm cũng là người tốt! "
:" Mày đừng có nói họ thế này thế nọ nữa! "
Harry bất lực, cậu gằn giọng, như thể không kiềm được nữa:
:" Paul nói mấy tên đó là người xấu! Alice, Mày tỉnh lại giùm tao cái!! "
Alice quơ tay nói rằng Harry bị điên:
:" Nói ít thôi Hermann!! Mày mới là thằng phải tỉnh ở đây! "
:" thằng Parker từng là kẻ xấu đấy thôi!! Giờ nó thay đổi rồi đấy! "
:" Mày không nghĩ hai người kia cũng vậy hả?? "
Harry cười khẩy:
:" tao không tin đấy! Dựa vào đâu mà Mày nói như kiểu đó. Hả?? "
Alice sấn lên:
:" Ồ! Đơn giản thôi! Họ đối xử với tao và DK rất tử tế! Họ sẵn lòng bỏ tiền ra để bao tao mặc dù chỉ mới gặp không lâu! "
Harry khá là nhạy cảm với vấn đề này:
:" Mày là Women! Chuyện đàn ông bỏ tiền ra với đàn bà bọn mày là điều bình thường!! "
:" Chỉ vì vài đồng tiền mà mày đã nói tốt cho bọn nó là thế nào hả Alice??? "
Alice chỉ vào chiếc balo bị nhét đầy căng phồng của Harry, giọng cô nghẹn lại vì tức giận:
:" còn Mày thì sao hả Thằng kia??? Số tiền kia Mày lấy được từ đâu??? Mày có quỹ đen hả??? Mày lập quỹ đen để làm cái đéo gì??? "
:" Mày sợ tao ăn hết tiền của Mày à??? "
:" Mày có Tiền Mày mua đồ xịn cho Mày! Mày dẫn Cái Con Nhân Bản đó đi đến nơi sang chảnh trong khi bạn Mày chả biết cái quái gì!! "
:" Mày giàu quá nhỉ Hermann??? Mày không đãi tao cốc nước lọc được à???? "
Harry gầm lên:
:" Tao dẫn Ai đi đâu!! Là việc của Tao!!
:" Mày muốn tao tôn trọng "Hai Thằng Bạn" của Mày phải không?? Chính Mày phải tôn trọng Marry trước đi! "
Alice không chịu thua, cô hét lên:
:" sao tao phải làm thế với con nhân bản đó???? Hả??? "
:" chính Mày cũng có tôn trọng nó đéo đâu mà bắt tao phải làm thế??? "
Harry đập tay lên ngực mình:
:" Tao coi Marry là người! Là một con người đúng nghĩa, mày hiểu không??? Tao quan tâm đến cô ấy!! "
Alice đảo mắt, làm vẻ mặt "không thể tin được":
:" Xem Thằng Nào đang nói kìa!! Loại đạo đức giả như mày thì có quyền phát biểu cơ đấy! Thằng đầu b*ồi giả nhân giả nghĩa!!! "
Harry đứng sững, mắt trợn lên:
:" mày..... vừa gọi tao là cái đéo gì cơ??? "
Alice giơ ngón tay giữa ra:
:" Thằng Đạo Đức Giả! Tao Gọi Mày Là Thằng Đạo Đức Giả!!! "
:" Thừa nhận đi thằng khốn!! Mày cũng chỉ coi cái con đấy là nô lệ tình dục của mày thôi!!! "
Mắt Harry căng lên mạch máu đỏ, cậu như quả bom sắp phát nổ đến nơi rồi:
:" mày nói cái quái gì vậy??? Mày mất trí rồi hả??? "
Alice gào lên:
:" với Mày! Quan hệ giữa Mày với Nó chỉ có chủ với nô lệ thôi!!! "
:" Mày chỉ muốn xé đồ Nó ra rồi nhét con C*c mày vào L*n Nó thôi!!! "
:" Tao hiểu quá rõ mày rồi!!! "
Harry tay siết chặt thành nắm đấm, cố kiềm chế cơn giận:
:" Mày nghĩ cái quái gì trong đầu vậy hả??? Mày nghĩ tao tệ đến mức đấy hả??? "
:" Tao chưa bao giờ coi Marry là nô lệ của Tao! Cô ấy là người sống!! "
Alice tiếp tục lên giọng:
:" Hay chưa kìa! Một người sống mà tuân theo mệnh lệnh đến chết hả??? Bị Mày đè ra hiếp cũng chả phản kháng gì??? "
Harry ôm đầu, quay mặt đi, rồi đấm một phát vào tường:
:" Đéo có chuyện đó đâu!! Mày nghĩ cái mẹ gì trong đầu thế hả??? Mày có hiểu thế nào là tự nguyện không??? Tao để cô ấy lựa chọn!! Tao không bắt ép Marry bất cứ điều gì cả!! "
Cô nhắc lại câu nói:
:" Lựa Chọn???? Lựa Chọn á??? Lựa Chọn cơ đấy??? "
Alice bật cười chua chát:
:" Đéo một đứa con gái nào muốn Mày Hết!! Đéo Một đứa con gái nào "Lựa chọn" trao thân Mình cho Cái Loại Như Mày Hết!!!! "
:" Nó là nhân bản! Nó phải làm theo lời Mày! "
:" Thôi đừng văn nữa thằng đạo đức giả!! "
:" Mày là một thằng đạo đức giả ích kỷ hai mặt không hơn không kém!! "
Đầu Harry như muốn nổ tung
Lòng tự tôn, cảm giác bị phản bội, và nỗi đau sâu kín mà cậu giấu trong lòng… vỡ oà thành một cơn thịnh nộ
:" Đủ rồi đấy con ******** !!!! " Cậu không kiềm được, buột miệng thốt ra một câu chửi thậm tệ
Cậu chỉ tay thẳng vào mặt Alice:
:" Mày thì sao hả??? nhìn lại Mày đi!! "
:" Thằng đó tiếp cận Mày vì lí do đéo gì hả??? nó bỏ ra chút tiền đã mua được lòng tin của Mày??? "
:" Mày bán rẻ bản thân đến thế à con nhà quê??? "
Cậu tiến đến gần, từng bước như muốn nghiền nát mọi thứ:
:" Mày! Cũng! Đéo! Khác! Gì! Đâu! "
:" loại đàn bà rẻ tiền như mày chả khác mẹ gì con.... "
:" ....Con Đi*m!!!!! "
Alice im lặng
Lúc này, Harry nhận ra mình đã đi quá giới hạn:
:" Alice..... tao... "
BỐP!!!!
Alice vả thẳng mặt Harry, nước mắt bắt đầu chảy xuống gò má cô
Đó là cú vả đau nhất Harry từng nhận, không phải đau về thể xác, mà đau về tinh thần
Mặt cậu nghiêng sang một bên, nhưng mắt vẫn nhìn thẳng vào Alice. Má đỏ ửng, và nỗi ân hận bắt đầu lấn át cơn giận
Alice không kiềm được nước mắt:
:" cút..... CÚT NGAY!!!! "
:" CÚT KHỎI ĐÂY!!!! "
Harry siết chặt tay..... rồi cậu quay lưng, chấp nhận bỏ đi
Chuyển cảnh
Harry đi đến công viên gần nhà, nơi mà DK và Marry đang ở đó
Marry nhận ra đầu tiên, cô đứng bật dậy:
:" chủ nhân? Ngài có sao không? Mọi chuyện sao rồi? "
Harry không trả lời ngay. Cậu chỉ cúi đầu, mắt dán xuống nền đất như thể đang cố tìm lại chính mình trong những viên sỏi nhỏ dưới chân:
:".... ừm..... có vẻ mọi thứ xong rồi... "
DK không hề thấy ổn chút nào:
:" Harry? Bạn ổn chứ? "
Harry ngẩng đầu, đôi mắt cậu không còn giận dữ, cũng không còn ánh lửa nào nữa, chỉ còn lại một sự mệt mỏi đến thê lương:
:"... cảm ơn vì đã làm bạn với mình.... chăm sóc Alice giúp mình nhé.... "
Câu nói đó thốt ra một cách đột ngột, khiến DK phát hoảng:
:" Harry???? Bạn nói gì lạ vậy??? "
Điều DK sợ đã xảy ra, cuộc cãi vã đó khiến cho nhóm bạn tan vỡ
Nhưng Harry không trả lời. Cậu quay sang Marry:
:" Marry, cô sẽ đi với tôi chứ? "
Marry do dự. Ánh mắt cô thoáng lướt sang DK, cô bé giờ đang run lên, rõ ràng không muốn mình bị bỏ lại. Nhưng, cô là maid của Harry
Cô cúi đầu, nhẹ nhàng đáp:
:" vâng, chủ nhân, em sẽ đi cùng ngài "
Cậu đưa tay ra, và Marry đặt tay mình vào đó. Hai người lặng lẽ rời khỏi công viên, bóng họ kéo dài theo chiều nắng, như hai vệt mực đang nhòe dần trên trang giấy
Để lại DK hoang mang sợ hãi một mình