PHẦN 1: Chương 2

Nghe thấy tiếng ồ ồ âm vực thấp ở đằng xa, Hansji ra hiệu cho hai người dừng lại, lấy ra cái dây thừng lớn đưa cho Silas, cây quyền trượng nhanh chóng được triệu hồi, phép thuật ánh sáng thoát ra đưa cả Văn lẫn dây lên trên một thân cây cao tít và cột cô lại ở đó.

Cổ cực kỳ hoảng loạn và lo lắng khi nhìn xuống ở độ cao gần bằng căn nhà năm tầng, cậu elf bên dưới cố gắng trấn an bạn mình, khẳng định sẽ thả cô xuống khi mọi việc xong xuôi. Hansji thắt vòng dây khác để xuống dưới đất, móc ra một nắm cỏ mèo đặt ngay trọng tâm của vòng tròn, sử dụng phần còn lại của sợi đi loanh quanh, thiết kế chiếc bẫy đơn giản.

Xong xuôi công việc, anh ta vác Silas nhảy lên cành cây lớn cách chỗ Văn mười mấy mét, cậu yêu tinh nhỏ phẩy tay tạo ra làn gió nhẹ, đưa hương cỏ đi xung quanh.

Cô bạn sinh viên không biết họ đang làm gì, trong lòng cảm thấy hơi bất an và sốt ruột, bị trói cố định thế này chả dễ chịu chút nào. Âm thanh ồ ồ lại xuất hiện, lần này rất rõ ràng, là tiếng của con vật đã gần như lấy mạng cô vài tiếng trước. Hổ.

Họ định bắt hổ à? Ngày xưa, cô chỉ thấy hổ thông qua phim ảnh hoặc sở thú, khi tận mắt chứng kiến chúa tể sơn lâm, hình ảnh sinh vật ăn thịt khổng lồ đó hiện lên trông thật kinh khủng làm sao.

Ký ức về lần chạm mặt thực tế lúc nãy chưa bao giờ thoát khỏi tâm trí cô. Giờ thì hai ông bạn cũ với năng lực siêu nhiên gì đó đang bày trò bắt hổ ngay trước mặt mình, khiến cổ lo sốt vó. Cô cũng chưa quen với hình ảnh này của hai người kia khiến cho ký ức về bọn họ vừa gần mà cũng vừa xa. 

Có tiếng xào xạc bên dưới, cao thế này mà vẫn nghe thấy được, dường như có thứ gì đó khá lớn đang di chuyển. Thông qua cặp mắt rắn của Hansji, anh ta vốn đã nhận ra sinh vật đó từ sớm rồi, cái đầu của sinh vật họ mèo thò ra khỏi bụi cây.

Văn ở phía trên hồn lìa khỏi xác, mặt cắt không còn giọt máu. 

.

.

Lạy chúa, cái gì đây!? Chưa tính chiều ngang, cái thứ đó chắc chắn phải cao hơn 8 mét, đấy mà là hổ á? Quái vật chắc chắn là quái vật!

Con hổ dường như vừa săn mồi xong, răng với móng còn dính ít máu tươi, nó gừ gừ tiến đến nắm cỏ mèo, hít chúng một cách say sưa. Hansji tập trung quan sát, Silas nhẹ nhàng sử dụng phép thuật, căn chỉnh sợi dây vào vị trí thích hợp.

Khi mọi thứ đã hoàn hảo, tên mắt rắn ra hiệu, cậu elf điều khiển sợi dây bằng cây trượng giật mạnh nó lên, siết chặt cổ con cọp, treo nó lên không trung.

Nó giãy giụa liên tục, cây quyền trượng nhẹ tênh như nặng thêm chục ký khi cố giữ một thứ lớn như vậy. Anh bạn đầu trắng thắt nút sợi dây vào thân cổ thụ gần đó rồi mới yên tâm thả lỏng, chàng trai tóc đen dùng nỏ bắn liên tiếp các mũi tên tẩm độc vào các bộ phận dễ bị tổn thương như mắt, mũi.

Thứ kia gào lên và vùng vẫy một cách kịch liệt, dù chẳng sở hữu phép thuật nhưng nó đặc biệt nguy hiểm với kích thước khổng lồ, bộ hàm chắc khỏe và đống móng sắc như dao. Chi trên liên tục cào vào sợi dây trên cổ, cậu elf vừa thở phào được một hơi lại phải đi vào trạng thái chiến đấu. Có cố gắng cầm cự, có điều sợi dây vốn chả còn nguyên vẹn nữa.

Khuôn mặt con hổ đã sớm méo mó do chất độc của Hansji và hào quang ma thuật của Silas, không phải tự nhiên mà người ta bảo loài mèo có 9 mạng đâu. Trong tình huống khó khăn thế này, nó vẫn có sức sống mãnh liệt, vùng dậy từ cái chết. Sợi dây đứt ra, tơ máu nổi lên khắp nhãn cầu của sinh vật kia do tác dụng của độc dược.

 - Đáng lẽ, phải hơn thế này chứ, lúc đó tốt hơn mình nên chọn độc dược mạnh. Ma thú tầm trung mà cũng được ưu ái phết nhỉ.

Hansji lầm bầm với chất giọng lạnh như băng, ma vật thường thì cần vài món là xong rồi, nhưng có lẽ thứ này to quá nên việc phát tán chất hơi bị trì trệ. Văn ở trên cao muốn nôn ra vì cảnh tượng phía dưới, máu me, bạo lực đối với tinh thần cô thì thật quá sức, chỉ biết nhắm mắt lại và quay mặt đi chỗ khác.

Anh trai tóc đen linh hoạt nhảy qua từng cành cây, tìm vị trí phù hợp cho mình. Cậu elf thấy vậy liền dùng nguyên tố nước giữ chân nó một lúc. Dường như con hổ đã ngửi thấy mùi của Hansji đang lấp ló ở cái cây cạnh bên, sinh vật họ mèo vùng vẫy muốn phóng đến. Cậu elf gồng hết mức để giữ thứ đó lại, chỉ biết trong chờ vào cái gã máu liều nhiều hơn máu não kia.

Mũi tên nhỏ lao vô trong miệng đâm vào cuống họng của con hổ, nó nằm vật xuống cố khạc vật thể lạ ra. Trong lúc đó, tên mắt rắn kia thay đầu mũi tên bằng túi chất nổ, lần nữa nhắm vào miệng nó.

Tiếng nổ vang lên, hàm dưới của sinh vật kia bị xé toạc đến rơi ra, be bét thịt và xương, cả tấn máu trút xuống như thác nước. Mùi kim loại truyền khắp không gian thật khiến người ta buồn nôn, nó nhanh chóng gục xuống ngay sau đấy. Trận chiến kết thúc.