Ma Thú

Bầu không khí trong lớp trở nên nặng nề đến mức có thể cắt bằng dao. Ai nấy đều lộ rõ vẻ sợ hãi khi nghĩ đến viễn cảnh đối đầu với những con Ma Thú có thể xóa sổ cả một hành tinh chỉ trong nháy mắt. Thậm chí, một số học sinh có vẻ như đang tự hỏi bản thân liệu việc đi học có thực sự đáng hay không.

Asura cũng không ngoại lệ. Dù cậu luôn có hứng thú với những điều bí ẩn, nhưng lần này, cậu thực sự không muốn tìm hiểu sâu hơn chút nào. Thầy chủ nhiệm lặng lẽ quan sát phản ứng của học sinh. Rồi ông cất tiếng, giọng nói trầm ổn nhưng có phần dịu lại so với trước.

"Được rồi, ta biết các em đang nghĩ gì."

"Nhưng đừng quá lo lắng."

"Cho tới nay, chưa từng có trường hợp ghi nhận về sự xuất hiện của Ma Thú cấp D trở lên."

Cả lớp khẽ giật mình. Một số học sinh tròn mắt nhìn ông, Azu thậm chí còn thốt lên

"Thật sao thầy? Không có Ma Thú cấp D ngoài thực tế sao?"

Thầy chủ nhiệm gật đầu, điềm nhiên đáp

"Ít nhất là trong thời đại của chúng ta."

"Các em phải hiểu rằng, những sinh vật đạt đến cấp D đã không còn là quái vật đơn thuần nữa."

"Chúng gần như là những thảm họa."

Một số học sinh nuốt nước bọt. Nhưng ông nhanh chóng bổ sung

"Tuy nhiên, như ta đã nói, từ trước đến nay chưa từng có trường hợp Ma Thú cấp D xuất hiện trong thế giới loài người."

"Nếu có, thì chắc chắn nó đã bị lực lượng bảo vệ của các quốc gia xử lý ngay lập tức trước khi gây ra bất kỳ thảm họa nào."

"Vậy nên, dù Ma Thú cấp D trở lên thực sự tồn tại, nhưng khả năng chúng ta phải đối mặt với chúng gần như bằng không."

Một làn sóng nhẹ nhõm lan khắp lớp. Một số học sinh thở phào. Asura cũng cảm thấy nhịp tim mình bớt căng thẳng hơn một chút. Nhưng… vẫn còn một câu hỏi...Cậu giơ tay.

"Thưa thầy… nếu chưa từng có Ma Thú cấp D xuất hiện, vậy thông tin về chúng đến từ đâu?"

Thầy chủ nhiệm mỉm cười, ánh mắt lóe lên sự thích thú.

"Câu hỏi hay đấy, Asura."

"Dù chúng ta chưa từng tận mắt thấy Ma Thú cấp D trở lên, nhưng điều đó không có nghĩa là chúng chưa từng tồn tại."

"Trong lịch sử, đã có rất nhiều ghi chép về chúng."

"Tuy nhiên…"

Ông dừng lại một chút, ánh mắt trở nên khó đoán.

"Những ghi chép đó không đầy đủ."

"Có vẻ như những thông tin về Ma Thú cấp cao đã bị che giấu hoặc thất lạc theo thời gian."

Cả lớp lại im lặng...Một học sinh tò mò hỏi

"Tại sao lại như vậy?"

Thầy chủ nhiệm lắc đầu.

"Không ai biết chính xác lý do."

"Một số người tin rằng thông tin đã bị xóa bỏ có chủ đích để tránh gây hoang mang trong xã hội."

"Một số khác lại nghĩ rằng những người từng đối mặt với Ma Thú cấp cao… đã không còn sống để kể lại câu chuyện của họ."

"Và cũng có giả thuyết cho rằng… những con Ma Thú ấy đã tự tay xóa bỏ dấu vết của chúng."

Cả lớp ớn lạnh. Ý nghĩ về những con quái vật có trí tuệ đủ cao để thao túng lịch sử nghe có vẻ giống một câu chuyện hư cấu. Nhưng trong thế giới đầy rẫy những điều kỳ bí này, không có gì là không thể...Một học sinh khác rụt rè hỏi

"Vậy… có thông tin gì về những con Ma Thú đó không thầy?"

Thầy chủ nhiệm gật đầu.

"Có chứ. Dù không nhiều, nhưng vẫn có một số tài liệu ghi chép lại về những con Ma Thú cấp D trở lên."

"Ví dụ như Hắc Long Tử Vong – một con rồng khổng lồ cấp C được cho là đã thiêu rụi cả bề mặt địa cầu chỉ trong ba ngày."

"Hay Thần Lang Hỗn Mang – một con sói có khả năng nuốt chửng cả không gian xung quanh nó, khiến mọi thứ biến mất vào hư vô."

"Và đặc biệt nhất là Thực Thể Vô Danh – một Ma Thú cấp S bí ẩn, không ai biết hình dạng thật sự của nó, nhưng tất cả những nơi nó từng xuất hiện đều bị xóa sổ hoàn toàn khỏi bản đồ."

Bầu không khí trong lớp lại trở nên căng thẳng. Nhưng lần này, không phải vì sợ hãi… mà là vì tò mò. Những sinh vật như vậy thực sự tồn tại sao? Nếu chúng đã từng xuất hiện trong lịch sử, liệu chúng có còn tồn tại đến ngày nay không?

Asura cảm thấy cả người cậu nổi da gà. Một phần trong cậu muốn biết thêm. Một phần khác lại muốn quên ngay những gì mình vừa nghe. Nhưng dù thế nào đi nữa, có một điều chắc chắn… Thế giới này vẫn còn quá nhiều bí ẩn chưa được khám phá. Asura nhíu mày, não bộ của cậu bắt đầu xoay vòng với hàng tá câu hỏi chưa có lời giải.

Cậu giơ tay.

"Thưa thầy, nếu Ma Thú cấp cao mạnh như vậy… làm cách nào mà những người xưa có thể tiêu diệt chúng?"

Cả lớp im bặt. Đây chính là câu hỏi mà ai cũng muốn biết nhưng không ai dám hỏi. Thầy chủ nhiệm nhếch môi cười nhẹ.

"Câu hỏi hay lắm, Asura."

Ông quay người, cầm lấy một viên phấn, rồi bắt đầu viết lên bảng.

"Để tiêu diệt một thứ bất khả thi, cần phải có những điều kiện bất khả thi."

PHƯƠNG PHÁP DIỆT TRỪ MA THÚ CẤP CAO

1. Hợp sức của các cường giả mạnh nhất thời đại

2. Những vũ khí đặc biệt được tạo ra để săn lùng Ma Thú

3. Sử dụng chính Nguyên Lực khắc chế chống lại chúng

4. Những thực thể bí ẩn có thể sánh ngang hoặc vượt qua Ma Thú cấp cao

Cả lớp chăm chú nhìn bảng, có vài tiếng xì xào vang lên. Một học sinh tò mò hỏi

"Thầy có thể giải thích rõ hơn về từng phương pháp không ạ?"

Thầy chủ nhiệm gật đầu.

"Được chứ."

Ông đặt viên phấn xuống, khoanh tay lại và bắt đầu giảng giải.

1. HỢP SỨC CỦA CÁC CƯỜNG GIẢ MẠNH NHẤT

"Ma Thú cấp cao không phải là thứ mà một cá nhân có thể đối đầu một mình."

"Ngay cả những chiến binh mạnh nhất cũng không thể làm được điều đó."

"Vậy nên, trong quá khứ, khi một Ma Thú cấp cao xuất hiện, tất cả các cường giả của thời đại đó đều phải hợp sức lại để tiêu diệt nó."

"Một trận chiến như vậy có thể kéo dài nhiều ngày, thậm chí nhiều tháng."

"Những ai tham gia cuộc chiến thường không bao giờ quay trở lại."

"Nhưng dù mất mát lớn đến đâu, con người vẫn không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chiến đấu."

Cả lớp nuốt nước bọt. Một cuộc chiến kéo dài nhiều tháng chỉ để hạ gục một con quái vật? Không thể tưởng tượng nổi.

2. NHỮNG VŨ KHÍ ĐẶC BIỆT ĐƯỢC TẠO RA ĐỂ SĂN MA THÚ

Thầy chủ nhiệm tiếp tục.

"Con người không thể đấu tay đôi với Ma Thú cấp cao."

"Vậy nên, họ đã tạo ra những vũ khí đặc biệt có thể xuyên phá lớp bảo vệ của Ma Thú."

"Những vũ khí này thường chứa đựng một lượng Nguyên Lực khổng lồ, có thể giải phóng ra đòn đánh đủ sức xé toạc không gian."

"Một số vũ khí thậm chí còn được chế tạo từ chính cơ thể của Ma Thú cấp cao."

Một học sinh há hốc mồm.

"Ý thầy là… dùng Ma Thú để giết Ma Thú?"

Thầy chủ nhiệm gật đầu.

"Đúng vậy."

"Xương của Ma Thú cấp cao cứng hơn bất kỳ kim loại nào, như nói từ trước sức mạnh nó tương đương độ bền Ma Thú. Vì thế Ma Thú cấp càng cao mọi bộ phận trong cơ thể nó càng khó phá hủy."

"Máu của chúng chứa đựng Nguyên Lực Âm hoặc Cực Âm có thể khuếch đại sức mạnh của con người."

"Có những thanh kiếm, ngọn giáo, và cả bộ giáp được chế tạo từ xác của những Ma Thú đã bị giết trong quá khứ."

"Và chúng đã giúp con người giành chiến thắng trong những cuộc chiến tưởng chừng vô vọng."

Một số học sinh rùng mình. Tưởng tượng bản thân mặc một bộ giáp làm từ da của một con Ma Thú cấp B…Nghe thì ngầu thật, nhưng cũng khá ghê rợn.

3. SỬ DỤNG CHÍNH NGUYÊN LỰC CHỐNG LẠI CHÚNG

Thầy chủ nhiệm tiếp tục.

"Đây là một trong những phương pháp nguy hiểm nhất. Có một số người được gọi là Tín Sứ Ma Thú."

"Họ không giết Ma Thú…mà thay vào đó, họ hấp thụ Nguyên Lực của chúng và sử dụng nó để chống lại những con Ma Thú khác."

"Nhưng có một vấn đề."

Ông ngừng lại một chút, ánh mắt trở nên nghiêm trọng.

"Nguyên Lực của Ma Thú không phải thứ mà con người có thể dễ dàng kiểm soát. Những ai hấp thụ quá nhiều Nguyên Lực Ma Thú sẽ mất đi nhân tính và trở thành những con quái vật không khác gì Ma Thú."

"Bởi Nguyên Lực của Ma Thú không phải Nguyên Lực Dương của con người thông thường mà là Nguyên Lực Âm hoặc tệ nhất là Cực Âm."

"Có nhiều trường hợp, những người này thậm chí còn trở nên nguy hiểm hơn cả Ma Thú mà họ muốn tiêu diệt."

"Hoặc một cách dễ hơn là đè Nguyên Lực Dương vào Ma Thú cho đến khi nó chết, cách nhanh nhất là đè Nguyên Lực Cực Dương vào, nó sẽ làm triệt tiêu toàn bộ Nguyên Lực Âm của Ma Thú đó đang sở hữu."

Một cơn ớn lạnh lan khắp lớp. Những Tín Sứ Ma Thú… họ đã biến thành quái vật như thế nào? Liệu còn ai trong số họ tồn tại đến ngày nay không?

4. NHỮNG THỰC THỂ BÍ ẨN SÁNH NGANG HOẶC VƯỢT QUA MA THÚ CẤP CAO

Thầy chủ nhiệm nhếch môi.

"Và cuối cùng, có một cách khác để tiêu diệt Ma Thú cấp cao…Đó là sử dụng những thực thể có sức mạnh ngang ngửa hoặc thậm chí vượt trội hơn chúng."

Cả lớp trố mắt. Một học sinh vội hỏi

"Ý thầy là còn có thứ gì mạnh hơn cả Ma Thú cấp cao sao?"

Thầy chủ nhiệm gật đầu.

"Trong lịch sử, đã từng xuất hiện những cá nhân hoặc thực thể sở hữu sức mạnh vượt xa hiểu biết của con người."

"Họ không cần liên minh với ai, không cần vũ khí đặc biệt, cũng không cần mượn sức mạnh của Ma Thú."

"Họ đơn giản là mạnh hơn."

Một sự im lặng kéo dài bao trùm lớp học. Có thứ gì mạnh hơn cả Ma Thú cấp S sao? Là thần thánh ư Hay thứ gì đó còn kinh khủng hơn nữa? Asura cảm thấy da gà nổi lên. Cậu biết thế giới này rộng lớn. Nhưng bây giờ, cậu mới nhận ra…Thế giới này có thể còn khủng khiếp hơn cậu từng tưởng tượng rất nhiều. Thầy chủ nhiệm hắng giọng, ánh mắt nghiêm túc hơn hẳn.

"Các em có biết đến Thần Kiến Tạo Lunaris Luminos không?"

Cả lớp im lặng. Một vài học sinh trao đổi ánh nhìn, có vẻ đã từng nghe qua cái tên này rất nhiều nhưng không ai thực sự hiểu rõ. Trong cuốn tiểu thuyết mà anh đọc, nhân vật chính của bộ đó cũng là Luminos, cô có cả nguyên bức điêu khắc to chà bá ở giữa lòng thành phố kia mà. Thầy chủ nhiệm gật đầu, dường như cũng đoán trước phản ứng này.

"Lunaris Luminos là một thực thể vĩ đại, một vị thần đã xoá xổ gần như toàn bộ chủng loài Ma Thú trong vũ trụ, đánh bại Ác Thần Monacy và thiết lập thế giới mà chúng ta đang sống."

Mọi người đồng loạt nín thở. Một vị thần đã tiêu diệt Ma Thú trên phạm vi toàn vũ trụ? Đánh bại một Ác Thần? Đây là lần đầu tiên họ nghe ai đó kể về một nhân vật mạnh đến vậy.

Thầy chủ nhiệm chắp tay ra sau lưng, ánh mắt như lướt qua từng học sinh, chờ xem ai dám lên tiếng. Asura nuốt nước bọt, Cậu biết rất rõ về người này vì người này được đề cập khá nhiều trong cuốn tiểu thuyết cậu đọc nhưng để diệt chủng toàn bộ Ma Thú từ cấp thấp đến cấp cao thì có hơi quá sức tưởng tượng của cậu...Thầy chủ nhiệm tiếp tục giảng giải.

"Lunaris Luminos không phải một vị thần bình thường."

"Ngài là một Kiến Tạo Giả."

"Ngài có thể tạo ra hành tinh, sinh vật, hệ thống quy luật vận hành của cả một thế giới."

Cả lớp chăm chú lắng nghe. Đây không phải kiểu sức mạnh mà họ có thể tưởng tượng được. Nếu như Nguyên Lực có thể giúp con người chiến đấu và sử dụng phép thuật, thì Kiến Tạo Giả lại là những kẻ có thể thay đổi hiện thực theo ý muốn.

Thầy chủ nhiệm viết lên bảng hai cái tên. Lunaris Luminos (Thần Kiến Tạo) và Monacy (Ác Thần)

"Lunaris Luminos không chỉ tiêu diệt Ma Thú."

"Ngài còn đánh bại Ác Thần Monacy, kẻ được coi là hiện thân của sự hỗn loạn và hủy diệt."

"Trong thời kỳ cổ đại, Monacy đã gieo rắc chiến tranh khắp vũ trụ, biến các hành tinh thành chiến trường, biến các nền văn minh thành đống tro tàn."

"Hắn chính là kẻ đã tạo ra Ma Thú cấp S."

Cả lớp nín thở. Ma Thú cấp S đã đủ kinh hoàng rồi… vậy mà còn có một kẻ tạo ra chúng?

"Nhưng cuối cùng, Monacy đã bị Lunaris Luminos đánh bại trong một trận chiến kéo dài hàng nghìn năm."

"Và kết thúc của trận chiến ấy…"

Thầy chủ nhiệm dừng lại một chút.

"Lunaris Luminos đã niêm phong toàn bộ sức mạnh của Monacy vào một nơi mà không ai có thể chạm tới."

"Và sau đó, ngài thiết lập thế giới mà chúng ta đang sống."

Một sự im lặng kéo dài bao trùm lớp học...Câu chuyện này quá kinh khủng. Nếu đây là sự thật… thì Lunaris Luminos chẳng khác gì vị thần tối thượng...Một người có thể đánh bại cả một Ác Thần..Nhưng ngay lúc đó, một tiếng khành khạch kỳ quái vang lên.

Tiếng cười…Ban đầu còn nhẹ, nhưng sau đó ngày càng lớn hơn.

"Hahaha… Haha… HHAAHAAHAHAHA!!!"

Cả lớp quay đầu lại. Chủ nhân của tiếng cười ấy…Là Lumine. Cô nàng đang ôm bụng, cười như thể vừa nghe được câu chuyện hài hước nhất trong đời. Mọi người ngơ ngác.

Thầy chủ nhiệm cũng hơi nhướn mày. Lumine cười đến mức gần như mất kiểm soát, cơ thể cô run lên vì buồn cười. Cuối cùng, khi nhận ra tất cả đang nhìn mình, cô vội vàng bịt miệng lại.

Cô hắng giọng, cố gắng lấy lại vẻ nghiêm túc.

"Xin lỗi mọi người, tớ… haha… tớ không nhịn được… haha…"

Cô vẫn đang cười. Dù cố kiềm chế, khóe miệng cô vẫn cứ giật giật. Asura chớp mắt liên tục.

"Lumine…chị ổn chứ?"

Lumine vẫn cười. Nhưng ánh mắt cô có gì đó khác lạ. Không phải kiểu cười vui vẻ. Mà giống như một người đã biết điều gì đó mà không ai khác biết. Thầy chủ nhiệm quan sát cô một lúc, rồi nhẹ nhàng hỏi

"Lumine, em thấy câu chuyện này buồn cười sao?"

Cô gật đầu ngay lập tức.

"Dạ, buồn cười lắm ạ!"

Cả lớp sốc toàn tập. Tại sao một câu chuyện về một vị thần hủy diệt Ma Thú lại khiến cô nàng này bật cười như vậy? Lumine hắng giọng lần nữa, cố gắng trấn tĩnh. Cô thở dài, nhún vai một cái rồi phất tay.

"Thôi nào, tiếp tục đi thầy, em sẽ không cười nữa đâu."

Thầy chủ nhiệm nheo mắt nhìn cô một lúc. Nhưng rồi ông cũng không nói gì thêm, chỉ quay lại tiếp tục bài giảng. Tuy nhiên…Asura cảm nhận được một cảm giác kỳ lạ. Không chỉ từ Lumine…Mà từ chính câu chuyện này. Có điều gì đó không đúng. Một thứ gì đó mà họ chưa biết và Lumine… có vẻ như cô biết rất rõ. Thầy chủ nhiệm vỗ tay một cái.

"Rồi, vậy là phần lý thuyết kết thúc."

"Bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu bài kiểm tra năng lực."

Cả lớp lập tức trở nên ồn ào. Asura nuốt nước bọt. Đây là lúc cậu sẽ biết được mình có sức mạnh gì. Thầy chủ nhiệm bước tới chiếc tủ sắt trong góc lớp, mở ra.

Bên trong là một đống quả cầu thủy tinh xếp chồng lên nhau, trông chẳng khác gì những quả cầu tiên tri trong mấy bộ anime cậu hay xem. Ông ta cẩn thận bê cả khay ra giữa lớp rồi bắt đầu phát cho từng người.

"Mỗi em cầm lấy một quả."

Asura cầm lên một quả cầu, cảm giác nó mát lạnh trong tay. Những học sinh khác cũng lần lượt nhận lấy. Kaito nhìn chằm chằm vào quả cầu của mình với ánh mắt tò mò. Lumine thì chỉ cầm hờ hững như thể chuyện này chẳng có gì thú vị.

Thầy chủ nhiệm vừa phát vừa nói

"Các vị thần không chỉ đơn thuần tồn tại ở dạng vật lý."

"Có những vị thần không có cơ thể vật lý."

"Tất cả các vị thần đều được liên kết với thứ mà họ tượng trưng."

"Ví dụ, một Hỏa Thần sẽ liên kết với nguyên tố Hỏa."

"Họ không chỉ điều khiển ngọn lửa, mà bản thân họ cũng chính là ngọn lửa."

"Vì vậy, các vị thần gần như bất khả chiến bại trong lĩnh vực của họ."

Sau khi phát xong, thầy chủ nhiệm đứng thẳng dậy, nhìn cả lớp một lượt.

"Bây giờ, từng em một sẽ truyền Nguyên Lực vào quả cầu."

"Quả cầu sẽ phản ứng lại với loại sức mạnh mà em sở hữu."

"Nó có thể phát sáng, đổi màu, rung động, hoặc tạo ra một hiệu ứng đặc biệt nào đó."

"Dựa vào đó, chúng ta có thể xác định sức mạnh thiên phú của từng người."

Không khí trở nên căng thẳng. Mọi người bắt đầu trao đổi ánh mắt. Đây là khoảnh khắc họ sẽ biết mình thuộc loại sức mạnh nào. Asura siết chặt quả cầu trong tay.

"Mình… sẽ có sức mạnh gì đây?"

Cậu cảm thấy tim mình đập nhanh hơn. Vừa háo hức, vừa lo lắng. Vì nếu kết quả không tốt… thì coi như cậu yếu toàn tập.

Thầy chủ nhiệm vẫy tay.

"Rồi, ai muốn thử trước?"