Aiyuestrea

Nước từ vòi sen rào rào chảy xuống, lấn át hết mọi âm thanh trong căn hộ nhỏ. Aiyuestrea ngồi trên ghế sofa, không buồn để ý. Cô vẫn cầm đôi đũa, nhẹ nhàng gắp từng miếng thức ăn, mắt dán chặt vào màn hình tivi. Tiếng nước trong phòng tắm ngừng lại. Một lát sau, cửa bật mở, hơi nước từ bên trong tràn ra. Hifumi bước ra, Anh ta mặc một chiếc áo sơ mi rộng, tay áo xắn lên một cách hờ hững, dáng vẻ thư thả Hifumi nghiêng đầu nhìn cô.

“Cô sống một mình à?”

Aiyuestrea không buồn ngẩng lên.

“Ừ.”

Câu trả lời vô cảm, không có bất kỳ sự phòng bị hay cởi mở nào. Hifumi chống tay lên cằm, ánh mắt đầy hứng thú.

“Lạ thật. Một cô gái trẻ sống một mình, không có bạn bè, không có ai đi cùng…Thấy cô đơn không?”

Aiyuestrea vẫn tiếp tục ăn, giọng dửng dưng.

“Không.”

Hifumi nhướn mày.

“Cô thậm chí không cần suy nghĩ à?”

“Người ta thường nghĩ cảm xúc là thứ có thể kiểm soát. Nhưng thực tế, nó giống như một chương trình nền trong bộ não vậy. Dù cô có cố gắng tắt nó đi, thì nó vẫn sẽ chạy ngầm, chỉ chờ một khoảnh khắc thích hợp để tự khởi động lại.”

“Và khi đó, nó sẽ quay lại với một sức mạnh còn lớn hơn trước.”

Aiyuestrea nhấp một ngụm nước, giọng bình thản.

“Anh nói như thể anh hiểu tôi lắm.”

Ánh nắng sớm chiếu qua cửa sổ, len lỏi vào căn hộ nhỏ. Aiyuestrea đang ngồi trên ghế, nhấp một ngụm trà nóng. Cô không nghĩ Hifumi sẽ ngủ đến tận bây giờ. Nhưng rồi cửa phòng mở ra. Hifumi bước ra ngoài, trông vẫn thư thả như tối qua. Anh ta vươn vai, mái tóc tím hơi rối, nhưng đôi mắt lại tràn đầy tỉnh táo.

“Chào buổi sáng.”

Aiyuestrea chỉ liếc qua anh ta một cái không đáp. Anh ta đưa tay vào túi áo khoác, lấy ra một tấm danh thiếp.

“Đây là số của tôi. Làm phiền nếu cô có gặp một ai đó đeo một sợi dây chuyền trắng có hình ngôi sao bốn cánh, hãy gọi cho tôi.”

Aiyuestrea nhận lấy danh thiếp, nhìn thoáng qua. Không có gì đặc biệt. Chỉ là một số điện thoại và cái tên Hifumi. Cô đặt tấm danh thiếp lên bàn, không buồn đáp. Hifumi tiếp tục.

“Cảm ơn vì sự tốt bụng của cô.”

Anh ta đưa ra một món đồ gì đó. Cô nhìn thẳng vào mặt anh ta.

“Tôi không cần.”

“Tôi cũng không có thời gian phí phạm vào anh.”

Khoảnh khắc đó, một điều gì đó bất thường xảy ra. Tất cả bỗng chốc trở nên… mơ hồ. Giống như một đoạn phim bị tua ngược...Thực tại như bị reset. Aiyuestrea nhận ra mình đang đứng trước mặt Hifumi. Cô vẫn chưa nói câu đó. Nhưng miệng cô lại thốt ra một câu hoàn toàn khác.

“Được rồi....”

Cô cầm lấy món đồ từ tay anh ta. Hifumi gật đầu nhẹ.

“Vậy tôi đi đây.”

Anh ta quay người rời khỏi. Aiyuestrea chỉ đứng im. Cô không phản ứng, không nói gì thêm. Khi Hifumi bước ra khỏi cửa, cô chậm rãi đóng lại. Cánh cửa khép lại, chặn đứng tất cả. Lớp học sáng hôm đó diễn ra một cách chậm rãi, như thể thời gian cũng lười biếng trôi qua. Lumine ngồi chống cằm, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Trời hôm nay đẹp thật. Nắng nhẹ, gió mát, hoàn hảo cho một chuyến đi chơi.

Cô nhấc đầu lên, quét mắt qua cả lớp. Mọi người có vẻ đều đang chán nản. Musashi thì nghịch bút, Asura trong khá chán nản, Kaito thì ngủ gật, còn Karagi thì ngồi gõ ngón tay lên bàn. Lumine thở dài, lẩm bẩm.

"Chán quá."

Musashi chống cằm, lắc lắc cây bút trong tay.

"Học buổi sáng cũng vui mà!!."

Asura nhìn quanh một chút rồi lại gục xuống bàn.

"Cứ như thời gian đang đứng yên vậy."

"Nhìn thấy thời gian đứng yên chưa đủ đâu, mấy người còn phải cảm nhận được nó chết lặng nữa."

Karagi vẫn gõ nhịp đều đều lên bàn, giọng trầm trầm.

"Ước gì có động đất nhẹ nhẹ, đủ để giáo viên cho nghỉ tiết nhể haha."

Lumine nhìn cả bọn, rồi lại quay ra cửa sổ.

"Hay đi chơi nhỉ?"

Musashi ngồi thẳng dậy..

"Chịu, ý hay đấy."

Lumine đập tay xuống bàn một cái thật mạnh. Âm thanh vang lên làm vài người giật mình, thậm chí Asura cũng lờ mờ mở mắt.

"Đi suối nước nóng đi!"

Cả lớp im lặng mất một giây. Không ai nói gì, chỉ có tiếng bút rơi xuống sàn và tiếng quạt trần kêu rè rè trong không gian tĩnh lặng. Musashi ngẩng đầu lên ngay lập tức, mắt sáng rực như vừa tìm thấy chân lý.

"Nghe hay đấy!"

Kaito rời mắt khỏi điện thoại, nhìn Lumine với vẻ tò mò.

"Tự nhiên lại có hứng đi suối nước nóng?"

Lumine cười hì hì, chống hai tay lên bàn đầy hứng khởi.

"Trời đẹp mà! Với lại đi chơi chung cũng vui đúng không?"

Matsuri khoanh tay, ngón tay gõ nhẹ lên cánh tay còn lại, ánh mắt trầm ngâm.

"Nghe cũng ổn, lâu rồi chưa đi đâu xa."

Azu ngồi tựa lưng vào ghế, nhún vai một cách thờ ơ.

"Miễn là không có ai gây chuyện."

Tetsuya nhìn cả nhóm, không nói gì, chỉ mỉm cười nhẹ, như thể đang chờ xem mọi chuyện sẽ đi đến đâu. Sau khi thống nhất, cả bọn ngồi tụ lại bàn bạc. Không khí trở nên sôi nổi hơn hẳn so với buổi học nhàm chán ban nãy. Lumine cầm bút, hí hoáy viết danh sách những thứ cần mang theo.

"Đầu tiên là đồ bơi, khăn tắm, và quần áo dự phòng."

Musashi khoanh tay, dựa lưng vào ghế, mơ màng như đang mơ tưởng đến tương lai tươi sáng.

"Chỉ cần nghĩ đến cảnh ngâm mình trong nước nóng là thấy phê rồi."

"Đi suối nước nóng thì có cần mang đồ ăn không?"

Lumine gõ bút xuống giấy, suy nghĩ một chút.

"Ừ nhỉ, mấy chỗ đó bán đồ ăn nhưng chắc đắt lắm."

Matsuri không rời mắt khỏi điện thoại, tay lướt liên tục.

"Để xem thử có chỗ nào cho mang đồ ăn theo không."

Azu ngồi bên cạnh, chăm chú kiểm tra dự báo thời tiết.

"Nếu đi cuối tuần này thì trời vẫn đẹp, không có mưa."

Musashi vươn vai, hào hứng lên tiếng.

"Vậy chốt ngày đi! Khi nào xuất phát?"

Lumine nhìn cả nhóm, ánh mắt đầy mong đợi.

"Cuối tuần này luôn đi!"

Matsuri gật đầu, vẫn không rời mắt khỏi điện thoại.

"Được đấy, để tao xem thêm mấy địa điểm nữa rồi chọn chỗ hợp lý."

Azu chép miệng, thở dài một hơi.

"Chỉ cần đảm bảo không có ai gây chuyện là được."

"Vậy đặt phòng trước hay cứ tới rồi tính?"

Kaito nhìn Lumine, khẽ nhướng mày.

"Đừng nói là tính đi mà chưa có kế hoạch đặt chỗ đấy nhé?"

Lumine cười gượng, quay sang Matsuri.

"À... Nhờ mày lo luôn được không?"

Matsuri thở dài, nhưng cũng gật đầu.

"Biết ngay mà. Được rồi, cứ để tao lo."

"Miễn là không có ai làm ầm lên rồi bị đuổi khỏi đó là được."

Tám người tụ tập ở nhà ga, mỗi người một kiểu. Không khí tràn đầy sự mong đợi và háo hức. Lumine tươi cười rạng rỡ, tràn đầy năng lượng như thể sẵn sàng cho mọi cuộc vui. Musashi thì ôm theo một ba lô bự như thể sắp đi thám hiểm, dù chỉ là một chuyến đi suối nước nóng.

Kaito vẫn ngái ngủ như mọi khi, mắt lờ đờ như thể bị lôi ra khỏi giấc mơ chỉ vài phút trước. Asura trông có vẻ khá bình thản, nhưng ánh mắt lại ẩn chứa một chút háo hức. Karagi vác theo một thanh kiếm gỗ, dù không ai hiểu tại sao đi suối nước nóng lại cần đến nó. Azu đứng khoanh tay, lặng lẽ quan sát mọi người, dáng vẻ như một người lớn đi kèm đám trẻ con. Matsuri thì đang kiểm tra lại lịch trình, tay không rời khỏi điện thoại.

Tetsuya vẫn điềm tĩnh như thường lệ, lặng lẽ quan sát cả nhóm mà không nói gì. Tàu đến, cả nhóm lần lượt bước lên, nhanh chóng tìm chỗ ngồi. Musashi chọn ngay chỗ cửa sổ, mắt sáng rực, háo hức nhìn ra ngoài.

"Đi tàu lúc sáng sớm có gì đó rất thú vị."

Kaito ngồi xuống cạnh cửa kính, dựa đầu vào đó, nhắm mắt lại ngay lập tức.

"Chưa đến nơi thì đừng gọi tao dậy."

Lumine ngồi xuống, quay sang nhìn cả nhóm, cười tươi.

"Đây sẽ là một chuyến đi đáng nhớ!"

Asura khoanh tay, tựa lưng vào ghế, liếc nhìn Lumine.

"Câu đó nghe có gì đó hơi đáng ngờ."

Matsuri không rời mắt khỏi lịch trình, lẩm bẩm.

"Hy vọng không có sự cố gì."

"Chỉ cần mọi người không gây chuyện là được."

Karagi tựa đầu vào ghế, lắc nhẹ thanh kiếm gỗ trong tay.

"Nếu có chuyện thì cứ để tôi xử lý."

Musashi quay đầu lại, tò mò hỏi Karagi.

"Nhưng mà… đi suối nước nóng thì cần kiếm gỗ làm gì?"

Karagi nhếch mép cười nhẹ.

"Biết đâu được."

Chuyến tàu dừng lại ở một thị trấn nhỏ nằm giữa núi rừng xanh ngắt. Không khí trong lành, thoang thoảng mùi lá cây và nước suối. Lumine hít một hơi thật sâu, dang tay ra đầy hào hứng.

“Aaa~ không khí tuyệt quá!”

Musashi nhảy xuống khỏi tàu, vươn vai một cái.

“Chuyến đi này đúng là đáng công đợi mà!”

Asura chớp chớp mắt, vẫn còn hơi ngái ngủ.

“Chúng ta ở đâu đây?”

Kaito nhìn bản đồ.

“Cách suối nước nóng khoảng ba cây số, đi bộ mất tầm 10 phút.”

Matsuri gật đầu.

“Vậy thì lên đường thôi!”

Cả bọn đi bộ dọc theo con đường nhỏ dẫn lên núi. Hai bên đường có cây cối um tùm, đôi lúc có thể nghe tiếng chim hót và tiếng nước chảy róc rách. Lumine vừa đi vừa huýt sáo.

“Không ngờ ở đây lại đẹp như thế này!”

Musashi hứng khởi.

“Tao mà có nhà ở đây thì ngày nào cũng đi suối nước nóng!”

Karagi liếc xéo.

“Vậy mày không đi học nữa à?”

Musashi cười hề hề.

“Chắc tao sẽ mở một võ đường ở đây, vừa dạy vừa ngâm suối nước nóng!”

Asura nghe vậy cũng hứng thú.

“Cũng không tệ lắm.”

Kaito nhìn Lumine.

“Cô tìm được chỗ này ở đâu vậy?”

Lumine mỉm cười bí ẩn.

“Bí mật~”

Azu khoanh tay, hờ hững nói.

“Hy vọng là không phải một chỗ nguy hiểm.”

Matsuri đọc lại thông tin.

“Không đâu, chỗ này nổi tiếng mà.”

Tetsuya đưa mắt nhìn xung quanh.

“Nhưng tao nghe nói có một truyền thuyết về khu vực này…”

Cả bọn đồng loạt quay sang nhìn cậu. Tetsuya cố tỏ ra nguy hiểm giọng điềm đạm.

“Người dân địa phương kể rằng, mỗi khi có nhóm học sinh đến đây chơi, thường sẽ gặp một sự kiện kỳ lạ.”

Musashi cười khẩy.

“Sự kiện kiểu gì? Ma quỷ à?”

Tetsuya lắc đầu.

“Không phải ma quỷ, mà là…một điều ước.”

Lumine chớp mắt.

“Điều ước?”

Tetsuya gật đầu.

“Có lời đồn rằng, nếu một nhóm người trẻ đến suối nước nóng này lần đầu tiên, một trong số họ sẽ nhận được một điều ước bí ẩn mà không ai biết trước.”

Kaito hơi nhíu mày.

“Nghe giống trò lừa bịp quá.”

Matsuri cười nhẹ.

“Dù sao cũng chỉ là lời đồn thôi mà.”

Lumine đột nhiên vỗ tay.

“Vậy thì phải thử mới biết đúng không? Biết đâu tôi sẽ là người được ước gì đó!”

Musashi gật đầu mạnh.

“Tao cũng muốn! Tao sẽ ước trở thành kiếm sĩ mạnh nhất thế giới!”

Kaito liếc xéo.

“Nếu có thật thì tao sẽ ước cho mày đừng nói nhảm nữa.”

Sau một lúc đi bộ, họ cuối cùng cũng đến được suối nước nóng. Đó là một khu vực rộng lớn, có nhà trọ truyền thống, suối nước nóng thiên nhiên và cảnh sắc núi rừng hùng vĩ. Lumine há hốc mồm.

“Đẹp quá trời luôn!!”

Musashi chạy tới ngó nghiêng.

“Tao thấy suối nước nóng kìa!!”

Karagi đứng khoanh tay, thở dài.

“Trước tiên chúng ta nên nhận phòng đã.”

Matsuri đưa tay chỉ về phía quầy lễ tân.

“Đúng rồi, tao đã đặt phòng trước, để tao đi làm thủ tục.”

Kaito đưa mắt nhìn xung quanh.

“Chỗ này khá yên tĩnh.”

Azu gật đầu.

“Không có quá nhiều du khách, đúng như dự đoán.”

Asura chỉ nhìn về phía suối nước nóng, có vẻ thích thú. Matsuri trở lại với chìa khóa phòng.

“Chúng ta có ba phòng, một phòng cho con gái, một phòng cho con trai và một phòng riêng nếu ai cần ở một mình.”

Musashi vỗ tay.

“Tốt! Giờ thì tắm suối nước nóng thôi!”

Lumine cười.

“Mới tới mà, ít nhất phải bỏ đồ xuống rồi nghỉ ngơi một chút chứ!”

Kaito gật gù.

“Cô nói cũng đúng, chúng ta còn cả buổi tối mà.”

Azu kéo vali đi thẳng về phòng.

“Vậy tao đi trước.”

Cả nhóm cuối cùng cũng nhận phòng và sắp xếp đồ đạc xong xuôi. Phòng dành cho nam thì khá gọn gàng…nhưng chỉ trong năm phút đầu. Sau đó, nó trở thành bãi chiến trường khi Musashi lôi đống đồ ăn vặt ra, Kaito giành chăn gối, khung cảnh vô cùng hỗn loạn Lumine nằm dài trên nệm, vươn vai một cái đầy thỏa mãn.

"Aaa~ cuối cùng cũng được thư giãn rồi!"

Matsuri ngồi kế bên, cười nhẹ.

"Lumine, mày có kế hoạch gì chưa? Định làm gì trước ấy?"

Lumine đưa tay lên cằm, ra vẻ suy nghĩ sâu sắc.

"Hmm... tất nhiên là phải tận hưởng suối nước nóng trước rồi!"

Azu liếc nhìn cô.

"Không phải mới nãy mày bảo nghỉ ngơi trước sao?"

Lumine giơ tay lên.

"Ờ thì, nghỉ ngơi rồi mới tắm chứ!"

Matsuri gật đầu.

"Vậy thì tối nay chúng ta sẽ đi ngâm suối nước nóng, sau đó ăn tối được chứ?!."

Lumine vỗ tay.

"Tuyệt! Tao thích kế hoạch này!"

Buổi chiều, cả nhóm quyết định đi dạo quanh khu nghỉ dưỡng để khám phá thêm. Con đường dẫn ra suối nước nóng được lát đá sạch sẽ, hai bên là hàng cây rậm rạp, có thể nghe tiếng nước suối chảy róc rách từ xa. Musashi đi trước, nhìn quanh quất.

"Mấy chỗ này nhìn như trong mấy bộ phim kiếm hiệp ấy nhỉ?"

Kaito đưa tay vào túi, chậm rãi bước đi.

"Ừ, khá đẹp."

Lumine bước nhanh lên phía trước, dang tay ra.

"Không khí ở đây thật sự quá tuyệt!"

Matsuri cười.

"Phải đấy, nơi này đúng là lý tưởng để thư giãn."

Asura vừa đi vừa ngó nghiên xung quanh.

"Tao vẫn chưa thấy điều ước bí ẩn nào xảy ra cả."

Tetsuya ngước lên nhìn cậu ta.

"Đừng vội, nó có thể xảy ra bất cứ lúc nào mà."

Musashi cười lớn.

"Thôi mấy ông bớt nghiêm túc đi, đang đi chơi mà!"

Cả nhóm tiếp tục đi dạo, tận hưởng không khí yên bình của vùng suối nước nóng. Sau khi trời tối, cả nhóm cuối cùng cũng tiến vào khu vực suối nước nóng. Suối nước nóng được chia thành hai khu riêng biệt cho nam và nữ, có vách ngăn bằng gỗ. Musashi đập tay vào vai Kaito.

"Lần đầu đi suối nước nóng với bạn bè, cảm giác phấn khích ghê!"

Kaito liếc nhìn cậu ta.

"Thế mày định làm gì? Nhảy xuống như trong anime à?"

Musashi cười hề hề.

"Tao sẽ tận hưởng, chỉ thế thôi!"

Asura vừa bước xuống nước đã thở dài.

"Tuyệt thật..."

Bên khu nữ, Lumine đã nhảy xuống nước ngay khi vừa bước vào.

"Trời ơi, nóng quá đã!"

Matsuri mỉm cười, nhẹ nhàng bước xuống nước.

"Phải rồi, suối nước nóng tự nhiên vẫn là tuyệt nhất."

Azu dựa lưng vào thành hồ, mắt nhắm hờ. Karagi ngồi ở góc, vẫn giữ nét mặt điềm tĩnh. Lumine đột nhiên nhìn qua Azu.

"Azu, chỗ này không thú vị sao? Sao thấy mày không phản ứng gì quá nhiều vậy?"

Azu mở mắt nhìn cô.

"Vậy mày muốn tao làm gì? Nhảy nhót tung tăng như mày à?"

Lumine cười cười.

"Thỉnh thoảng làm vậy cũng vui mà."

Azu lắc đầu.

"Không, cảm ơn."

Cả nhóm chìm vào bầu không khí thư giãn, mỗi người tận hưởng theo cách riêng của mình. Bỗng nhiên, có tiếng động lạ từ phía vách ngăn. Lumine nheo mắt.

"Chắc không có đứa nào định nhìn trộm chứ?"

Matsuri cười.

"Mấy đứa con trai bên đó chắc không dám đâu."

Bên phía nam, Musashi đã nghe thấy tiếng động.

Cậu ngẩng đầu lên.

"Ê, có ai nghe thấy gì không?"

Kaito bình thản.

"Có, nhưng chắc không có gì đâu."

Asura vẫn đang tận hưởng.

"Đừng lo, nếu có gì thì cũng không thể đáng sợ hơn bài kiểm tra tuần sau đâu..hahaha."

Tetsuya cười khẩy.

"Thế thì đúng là đáng sợ thật."

Cả nhóm cười ầm lên, mặc kệ tiếng động vừa rồi. Sau khi ngâm nước nóng xong, cả nhóm quay về phòng để chuẩn bị cho bữa tối. Lumine vươn vai, tóc vẫn còn ướt.

"Aaa~ thoải mái quá đi!"

Musashi vỗ bụng.

"Giờ thì tao muốn ăn thịt nướng!"

Kaito liếc cậu ta.

"Lần nào cũng chỉ nghĩ đến ăn."

Asura ngáp.

"Vậy thì ăn thôi."

Matsuri đưa tay lên cằm.

"Có lẽ chúng ta có thể ra nhà hàng gần đây, nghe nói đồ ăn ở đó khá ngon."

Azu gật đầu.

"Ý kiến hay."

Karagi vẫn không nói gì, chỉ đi theo nhóm. Cả nhóm đi bộ ra quán ăn gần khu suối nước nóng. Nhà hàng nhỏ nhưng ấm cúng, mùi đồ ăn thơm lừng khiến ai cũng đói bụng. Lumine vỗ tay.

"Tuyệt! Giờ thì ăn thôi!"

Matsuri gọi món.

"Mỗi người chọn một món nhé?"

Musashi không chần chừ.

"Tao lấy thịt nướng!"

Kaito chọn lẩu. Azu gọi sushi. Tetsuya chọn một món ăn địa phương để thử. Bữa ăn diễn ra trong không khí vui vẻ, ai cũng tận hưởng thời gian bên nhau. Sau khi ăn xong, cả nhóm quay về khu nghỉ dưỡng. Trên đường về, bầu trời đầy sao, không khí mát mẻ dễ chịu. Lumine ngẩng đầu lên.

"Nhìn kìa, bầu trời đẹp quá!"

Asura lẩm bẩm.

"Nếu có điều ước thật thì tao ước ngày nào cũng được như này."

Musashi cười lớn.

"Mày đúng là lười biếng! Coi chừng chơi xong mất chuỗi học sinh giỏi đấy."

Kaito đi phía sau, im lặng nhìn bầu trời..Lumine mỉm cười, cảm thấy chuyến đi này thực sự rất đáng giá.