Gió nhẹ thổi qua. Cảnh vật trở nên mờ nhạt, như thể tất cả chỉ là một giấc mơ. Rồi mọi thứ biến mất. Lumine hít mạnh một hơi, giật mình thoát khỏi dòng ký ức. Asura bước chầm chậm về phía Lumine, trên tay vẫn còn cầm một lon nước ngọt lạnh. Tiếng lon nước mở ra phát ra âm thanh nhỏ giữa màn đêm tĩnh lặng. Anh ngước nhìn Lumine, đôi mắt thoáng vẻ thắc mắc.
"Giờ này chị còn chưa ngủ sao?"
Lumine thở dài, hơi nghiêng đầu nhìn lên trần nhà
"Có một chút việc vặt vãnh."
Cô đáp hờ hững, giọng điệu không rõ cảm xúc. Asura chớp mắt, nhưng cũng không hỏi thêm. Anh bật lon nước, đưa lên uống một ngụm. Không gian giữa hai người chìm vào sự im lặng, chỉ có tiếng đồng hồ tích tắc và hơi thở nhẹ của họ. Khi mặt trời dần ló dạng, ánh sáng len lỏi qua khung cửa sổ, chiếu lên những đồ vật trong phòng. Asura bước ra khỏi phòng, ngáp dài. Anh đưa tay xoa xoa cổ, có vẻ đêm qua ngủ không ngon giấc. Chiếc giường được dọn gọn gàng, không có dấu hiệu của việc có người ngủ trên đó. Asura cau mày, lùi lại vài bước.
"Đi đâu từ sáng sớm thế này?"
Lumine không ở nhà. Cô đang đứng trước một cánh cửa. Ngôi nhà trước mặt cô mang một vẻ u ám khó tả, dù nó không hề cũ kỹ hay đổ nát. Cô cắn nhẹ môi, tay đưa lên gõ cửa. Bên trong không có động tĩnh gì. Cô chờ một chút, rồi lại gõ lần nữa. Lần này, có tiếng bước chân vọng ra từ bên trong. Cánh cửa mở ra, để lộ một người con gái với mái tóc trắng dài và đôi mắt lạnh nhạt. Aiyuestrea...Giọng cô ấy vang lên, phẳng lặng như mặt nước hồ không gợn sóng.
"Cô là ai?"
Lumine khẽ nhướng mày.
"Tôi có thể vào không?"
Aiyuestrea nhìn cô một lúc lâu. Cô nhấc nhẹ chân, dịch sang một bên, tạo một khoảng trống nhỏ trước cửa.
"Tùy cô."
Asura ngồi bệt xuống sàn, trán đẫm mồ hôi. Phòng cậu đã bị lật tung, tủ quần áo mở toang, sách vở nằm lộn xộn trên bàn, gầm giường cũng đã kiểm tra kỹ lưỡng. Nhưng món đồ đó vẫn chẳng thấy đâu. Cậu ngẩng đầu nhìn trần nhà, đầu óc quay cuồng.
"Mình... rốt cuộc đã để nó ở đâu vậy?"
"Đó là một vật quan trọng....nó là cái máy ảnh mà cậu mượn yuki, nếu cô ấy biết mình làm mất thì tiêu đời mất!!"
Asura đứng dậy, hít sâu một hơi. Cậu cố nhớ lại lần cuối cùng mình nhìn thấy nó. Asura bắt đầu lục lại từng nơi một lần nữa. Cậu mở hết tất cả các ngăn kéo, kiểm tra từng túi áo túi quần, lật từng quyển sách, thậm chí nhìn vào trong máy giặt dù biết chẳng có lý do gì nó lại ở đó.
Nhưng vẫn không có gì cả. Cậu đứng giữa phòng, tay xoa cằm. Cố gắng sắp xếp lại ký ức. Lần cuối cùng cậu chắc chắn thấy nó là khi nào? Một hình ảnh thoáng qua trong đầu. Lần đi suối nước nóng với Lumine và mọi người.
Trong lúc thu dọn hành lý, cậu có nhớ đã đặt món đồ đó trên chiếc bàn trong phòng nghỉ. Sau đó thì sao...? Asura cứng đờ người. Không nhớ ra. Mọi ký ức sau đó đều rời rạc. Cậu nhìn quanh phòng một lần nữa, lòng dâng lên một dự cảm không lành.
"Không thể nào... mình để quên nó ở đó sao?"
Nhưng càng nghĩ thì càng thấy hợp lý. Sau khi tắm xong, cậu đã đặt nó trên bàn. Sau đó thì bị mọi người rủ đi ăn, rồi nói chuyện linh tinh...Lúc thu dọn hành lý, cậu chỉ vơ đại mọi thứ rồi nhét vào túi mà không kiểm tra kỹ. Asura thở dài, tay vò đầu.
"Tiêu thật rồi..."
Nếu thực sự để quên ở đó, thì có khi nào nhân viên đã dọn mất? Hoặc tệ hơn là có ai đó đã lấy nó? Cậu không muốn nghĩ đến trường hợp xấu nhất. Nhưng không thể không lo lắng. Không chần chừ nữa, Asura rút điện thoại ra, gọi thẳng đến khu nghỉ dưỡng suối nước nóng. Điện thoại reo một hồi lâu mới có người bắt máy.
"Xin chào, đây là khu nghỉ dưỡng—"
Asura cắt ngang ngay lập tức.
"Chào anh, tôi có để quên một món đồ trong phòng nghỉ lần trước, có thể giúp tôi kiểm tra không?"
Người bên kia chần chừ.
"Anh có thể mô tả món đồ đó không?"
Asura mím môi. Cậu mô tả chi tiết nhất có thể. Người bên kia im lặng vài giây, rồi đáp.
"Xin lỗi, nhưng chúng tôi không tìm thấy món đồ nào như vậy trong phòng anh đã ở."
Asura đứng hình.
"Không thể nào... anh chắc chứ?"
"Chúng tôi đã kiểm tra lại danh sách đồ thất lạc, nhưng không có món nào giống như mô tả của anh."
Cậu nuốt khan. Nếu nó không còn ở đó... thì nó đang ở đâu? Asura hạ điện thoại xuống, lòng rối bời.
"Mình phải làm sao đây?"
Không còn cách nào khác, cậu quyết định hỏi những người đã đi cùng. Asura mở danh bạ, chọn số của Musashi. Cuộc gọi vừa kết nối, đầu dây bên kia vang lên giọng ngái ngủ.
"Gì vậy?"
Asura thở dài.
"Này, lúc tụi mình đi suối nước nóng, mày có thấy tao để quên món đồ nào không?"
Musashi ngáp dài.
"Tao nhớ đâu mà biết..."
Asura bật loa ngoài, vừa lục lại túi xách vừa tiếp tục hỏi.
"Vậy lúc rời đi, mày có thấy thứ gì lạ trong phòng không?"
Musashi lặng một lúc.
"Không chắc lắm..."
Asura chớp mắt.
"Trời ạ..."
Asura ngồi phịch xuống ghế, thở dài ngao ngán. Cả tuần nay cậu đã lật tung cả căn nhà mà vẫn không tìm thấy món đồ bị mất. Mọi nơi có thể kiểm tra đều đã kiểm tra. Cậu đã gọi điện cho suối nước nóng, hỏi thăm mọi người, thậm chí lục tung mọi ngóc ngách một lần nữa.
Nhưng đáp án vẫn là con số không tròn trĩnh. Không còn cách nào khác, cậu quyết định lên mạng mua một cái mới để chữa cháy vậy...Asura mở laptop, gõ vài từ khóa tìm kiếm. Hàng loạt trang web mua sắm hiện ra. Cậu bắt đầu lướt qua từng mặt hàng, từng mô tả sản phẩm, từng đánh giá của người mua trước.
"Cái này trông cũng được... nhưng giá hơi rẻ, chắc là hàng lởm."
"Cái này nhìn xịn nhưng đánh giá hơi thấp..."
"À, cái này có vẻ ổn. Đánh giá 4.9 sao, có nhiều người mua, giá cũng hợp lý..."
Asura bấm vào xem kỹ chi tiết sản phẩm. Hình ảnh lung linh, mô tả thì toàn những lời hoa mỹ như công nghệ tiên tiến, chất lượng cao cấp, đảm bảo bền bỉ v.v...Bình luận phía dưới toàn những lời khen ngợi.
"Sản phẩm rất tốt, đáng giá từng đồng!"
"Mua lần thứ hai, vẫn rất hài lòng!"
"Chất lượng đúng như quảng cáo, dùng cực thích!"
Asura gật gù.
"Được rồi, tin tưởng vậy."
Cậu bấm mua ngay, chọn giao hàng nhanh nhất có thể. Sau khi đặt hàng, Asura bắt đầu chờ đợi. Mỗi ngày, cậu đều kiểm tra trạng thái đơn hàng. Đến hơn 1 tuần sau, Asura hào hứng ngồi trước cửa nhà, nhìn chằm chằm ra đường. Cậu cảm thấy như một đứa trẻ đang chờ quà Giáng Sinh vậy. Cho đến khi...Buổi trưa hôm đó, chuông cửa vang lên. Asura lao ra như một cơn gió, mở cửa ngay lập tức. Anh shipper đứng đó, cầm trên tay một gói hàng bọc kín.
"Cậu Asura đúng không? Đây là đơn hàng của cậu đúng không."
Asura nhận lấy, ký vào biên nhận, rồi ôm bọc hàng chạy vào nhà.
"Cuối cùng cũng tới rồi!"
Cậu đặt hộp hàng lên bàn, dùng kéo cắt băng keo một cách cẩn thận. Lớp bìa cứng mở ra, bên trong là một cái hộp nhỏ bọc nhựa. Asura hào hứng xé lớp bọc, mở nắp hộp...Và sững người. Trước mắt cậu là... một món đồ trông chẳng khác gì đồ chơi hàng chợ. Màu sắc thì nhợt nhạt, chất liệu nhựa rẻ tiền, còn có cả mùi hóa chất bốc lên. Asura cầm lên, thử bấm một cái.
"Cạch cạch..."
Tiếng phát ra nghe như sắp vỡ đến nơi. Cậu nhìn chằm chằm vào món đồ, cố tiêu hóa sự thật.
"...Mình vừa bị lừa đúng không?"
Asura cầm điện thoại lên, mở lại trang web đã đặt hàng. Ảnh sản phẩm long lanh, đẹp đẽ. Thực tế... thì đúng là một cú tát vào mặt. Cậu lướt xuống phần bình luận, và lần này cẩn thận đọc lại. Thì ra những bình luận khen ngợi toàn là tài khoản ảo, bình luận thật sự thì bị ẩn xuống phía dưới. Asura lướt xuống sâu hơn, và bắt đầu thấy những bình luận kiểu như.
"Đồ lởm, không giống quảng cáo!"
"Đừng mua, phí tiền!"
"Nhìn hình đẹp thế thôi, nhận hàng thì như rác!"
Cậu cắn răng.
"Chết tiệt..."
Vài ngày sau, Asura chống cằm, mắt lơ đãng nhìn ra ngoài cửa sổ. Tiếng ồn ào trong lớp vang lên không ngừng, chủ đề hôm nay xoay quanh Black Friday và Cyber Monday. Bọn họ nói về những món hời đã mua, những đợt giảm giá khủng, những chiến thuật săn sale như thể sắp ra trận.
"Năm ngoái tao săn được đôi giày limited giá chỉ còn một nửa!"
"Tao mua cái card đồ họa RTX 4080 giá hời vãi!"
"Tao thì hốt nguyên bộ gear gaming, rẻ hơn tận 60%!"
Asura nghe thoáng qua, trong đầu chẳng mấy quan tâm. Nhưng rồi, một câu nói vô tình lọt vào tai cậu.
"Cả năm chỉ có dịp này là săn được hàng xịn giá rẻ thôi! Ai mà không tranh thủ là tiếc hối hận luôn!"
Asura giật mình. Cậu chợt nhớ ra...Chiếc máy ảnh mượn từ yuki. Mấy tuần trước, cậu đã để quên nó ở đâu đó và đến giờ vẫn chưa tìm lại được. Cậu vẫn chưa dám thú nhận với chủ nhân thật sự. Và cậu biết, nếu đến hạn mà không có nó, cậu chắc chắn sẽ bị xử đẹp. Ban đầu, Asura còn nghĩ rằng mình sẽ không tham gia trò săn sale điên cuồng này. Nhưng càng nghe bọn họ bàn tán, cậu càng cảm thấy bị thôi thúc. Một cơ hội để chuộc lại lỗi lầm...Một chiếc máy ảnh xịn với giá rẻ...Một lối thoát trước khi bị xử tử...Asura nuốt nước bọt.
"Chết tiệt... mình cũng phải tham gia thôi!"
Asura bắt đầu nghiên cứu kế hoạch. Cậu mở laptop, tra cứu những trang thương mại điện tử có đợt giảm giá lớn nhất.
"Amazon... Shopee... Lazada... Best Buy... Tiki... Okay, cái nào cũng có sale khủng."
Cậu lập danh sách những mẫu máy ảnh phù hợp. Nhìn giá gốc 2 Nori...2 Nori 5 Kachi...3 Nori. Asura toát mồ hôi hột.
"Huhu... làm ơn, giảm giá mạnh vào giùm tôi..."
Cậu ghi chú những sản phẩm cần mua, đặt báo thức, chuẩn bị tinh thần sẵn sàng nhảy vào chiến trường. 11:55 PM - Đêm trước Black Friday, Asura ngồi trước màn hình, tay run run đặt sẵn con trỏ chuột lên nút Mua ngay. Cậu không phải người duy nhất. Trên màn hình là hàng loạt bình luận, chatbox từ những người săn sale khác.
"Còn 5 phút! Chuẩn bị nào anh em!"
"Ai mà chậm tay là mất hàng đó!"
"Nhanh như chớp, thanh toán lẹ vào!"
Asura hít một hơi sâu.
"Mình không thể thua!"
12:00 AM - Black Friday chính thức bắt đầu Ngay lập tức, Asura click vào giỏ hàng. MÁY ẢNH GIẢM 50% Giá từ 3 Nori giảm còn 1 Nori 5 Kachi!
"Lẹ lên!!!"
Asura ấn nút thanh toán. Trang web bỗng nhiên lag. Asura tức tối đập bàn.
"Đừng có lag đúng lúc này chứ?!!"
Màn hình quay vòng tròn...Vòng tròn quay mãi...Và rồi...
"Hết hàng."
"..."
"Mẹ kiếp!!!"
Cậu nhìn vào lịch...Cyber Monday...Một cơ hội cuối cùng. Asura hít một hơi thật sâu. Cậu bắt đầu lên kế hoạch, lần này không để mắc sai lầm nữa. Kiểm tra kỹ mô tả sản phẩm. Chọn cửa hàng uy tín. Đọc đánh giá từ người mua. Không ham rẻ quá mức. Asura bật laptop, lên các trang thương mại điện tử, lần này cậu tập trung hơn bao giờ hết. Cyber Monday không giống Black Friday. Đây là trận chiến cuối cùng.
"Okay, lần này phải cẩn thận hơn."
Asura mở trang web, tìm lại những mẫu máy ảnh mà cậu đã nhắm từ trước. Giá gốc 2 Nori 5 Kachi...Cyber Monday Sale Còn 1 Nori 4 Kachi! Cậu nhìn chằm chằm vào màn hình, tim đập thình thịch.
"Được rồi, lần này mình sẽ chiến thắng!"
Cậu kiểm tra lại mọi thông tin, Tên sản phẩm Đúng. Mô tả Đúng. Hình ảnh Đúng. Cửa hàng Chính hãng. Đánh giá 5 sao, 1000+ lượt mua.
Asura gật đầu. Cậu đưa tay lên bàn phím, sẵn sàng nhấn nút. 12:00 AM - Cyber Monday bắt đầu. Asura nhấp vào Thêm vào giỏ hàng. Màn hình hiển thị: Sản phẩm đang trong giỏ hàng của bạn. Tiếp theo...Thanh toán. Cậu ấn vào Thanh toán ngay Màn hình tải...
"Giao dịch thành công!"
Asura ngã người ra ghế, thở phào nhẹ nhõm. Cậu đã làm được! Sau khi thanh toán, Asura phải chờ đợi. Một ngày... Hai ngày... Ba ngày...Mỗi lần có tiếng chuông cửa, cậu đều lao ra như một con thú hoang. Nhưng toàn là giao hàng của người khác.
Đến ngày thứ tư...
"Kính coong!"
Asura giật mình bật dậy. Là nó! Cậu hối hả lao ra cửa, ký nhận, rồi ôm hộp hàng vào phòng. Asura cẩn thận mở hộp. Bên trong là từng lớp chống sốc. Cậu run run gỡ ra từng lớp. Và rồi...Một chiếc máy ảnh xịn xuất hiện.
Asura cầm lên, cảm nhận trọng lượng thật sự của nó. Lần này không phải hàng đồ chơi nữa! Không có cú lừa nào! Là hàng thật! Asura phấn khích hét lên.
"YESSSS!!!"
Asura bật máy lên, thử chụp vài tấm. Chất lượng ảnh sắc nét, màu sắc chân thực. Cậu chụp ảnh bàn học, chụp ảnh cửa sổ, chụp cả bản mặt hớn hở của mình. Tuyệt vời... Asura mỉm cười, cảm thấy nhẹ nhõm.
Bây giờ cậu đã có thể trả lại máy ảnh cho câu lạc bộ mà không ai nghi ngờ gì. Cuối cùng cũng thành công! Asura tựa người ra sau, nhìn chiếc máy ảnh mới mua với ánh mắt đầy tự hào.
"Sau tất cả, mình đã chiến thắng Cyber Monday."
Asura hít một hơi thật sâu khi đứng trước cửa phòng câu lạc bộ. Hôm nay là ngày trả lại chiếc máy ảnh cho Yuki. Cậu đã chuẩn bị sẵn tinh thần để đối diện với sự thật. Cậu đưa tay lên, gõ cửa.
*Cạch!*
Cánh cửa mở ra, và Yuki xuất hiện. Cô ngước lên nhìn Asura, nhíu mày một chút.
"Ồ? Mày tới trả máy ảnh rồi à?"
Asura gật đầu, giơ chiếc máy ảnh ra.
"Đây, trả lại mày."
Yuki cầm lấy, lật qua lật lại xem xét một hồi. Nhưng rồi cô nhíu mày.
"Khoan, khoan… cái này không phải chiếc máy ảnh lúc đầu tao đưa cho mày đâu nhỉ?"
Tim Asura khựng lại một nhịp...Cậu đã biết sẽ tới lúc này.
"Ờ thì... chuyện là…"
Asura cố gắng mỉm cười, nhưng rõ ràng nó méo mó hơn bình thường.
"Chiếc máy ảnh lúc đầu… bị mất rồi."
Yuki ngừng lại vài giây.
"Hả?"
Asura thở dài, quyết định kể hết mọi chuyện. Từ việc quên máy ảnh ở suối nước nóng, mua nhầm hàng dỏm, đến việc săn sale Cyber Monday để mua lại một cái mới.. Đến khi Asura kể xong, cô ấy không nói gì trong vài giây. Rồi bất ngờ...Cô bật cười.
"Haha, mày đúng là số nhọ nhất mà tao từng biết đấy."
Asura ngớ người.
"Hả? Mày không giận à?"
Yuki nhún vai.
"Thật ra thì... miễn mày trả lại một chiếc máy ảnh tốt là được. Chiếc này còn xịn hơn cái ban đầu ấy chứ?"
Asura trố mắt. Cậu tưởng cô ấy sẽ nổi đóa, la lối um sùm, bắt đền các kiểu. Nhưng hóa ra cô ấy chẳng để tâm lắm. Asura bỗng cảm thấy nhẹ nhõm hơn bao giờ hết.
"Vậy tức là… không sao?"
Yuki gật đầu.
"Ừ, không sao. Nhưng mà... nếu có lần sau, nhớ cẩn thận hơn nhé."
Asura giơ tay lên trời, thề sống thề chết.
"Không có lần sau đâu! Tuyệt đối không!"
Yuki cười khúc khích, rồi cầm máy ảnh quay lại bàn làm việc.
"Được rồi, vậy cảm ơn mày nhé. Từ giờ đừng làm mất đồ của người khác nữa nha."
Asura gãi đầu cười trừ. Nhưng trong lòng cậu thầm nghĩ…
"Ừ thì… hy vọng là vậy."
Sau khi rời khỏi phòng câu lạc bộ, Asura cảm thấy như vừa trút được một tảng đá khổng lồ khỏi vai. Nhưng khi bước ra hành lang, cậu chợt dừng lại. Cậu nghĩ đến một chuyện. Chiếc máy ảnh cũ đó… rốt cuộc đang ở đâu nhỉ? Ở suối nước nóng? Bị người ta nhặt mất? Hay vẫn còn ở đó, nằm chơ vơ trong một góc nào đó? Cậu lắc đầu, cố gắng không nghĩ nữa.
"Thôi kệ, chuyện đã qua thì để nó qua đi."
Nhưng trong lòng cậu vẫn có một cảm giác lạ lùng. Như thể… chiếc máy ảnh đó vẫn còn một câu chuyện chưa kết thúc.