"Đã bảo bớt nói nhảm và biến đi rồi mà?"
Haha. Cahaya bật cười. 'Vẫn còn nữa đó, nhớ không?'
"Cút đi, thằng khốn nạn."
"Trí nhớ của Cha Seowoon đúng là đỉnh thật."
"Không, thiệt luôn, biến dùm."
Tiếng cười sảng khoái của Cahaya nghe thật dễ chịu, nhưng cũng khiến Seowoon phát bực.
"Với cả, là Lee Yeonsoo, không phải Oh Yeonsoo. Cậu định đổi luôn cả họ tớ sau vụ này à?"
"Tớ thích Cha Seowoon là con trai."
"Cậu đúng là cái loại thích tự biên tự diễn nhỉ?"
Seowoon bắt đầu rời khỏi giường, với tay lấy một chiếc cốc giấy để uống nước lạnh.
"Đi đâu đấy?"
"Lấy nước."
"Bình nước ở ngay đây mà."
Cahaya chỉ về phía máy lọc nước với một bình tròn ngay cạnh ghế sofa.
"Uống đâu chẳng được. Tớ muốn uống nước lạnh."
"Uống nước lạnh ngay sau khi thức dậy không tốt đâu. Với cả, cậu sụt khoảng 5kg rồi, đúng không?"
Nổi cả da gà. Seowoon cố tình xoa cánh tay. Cậu vừa kiểm tra cân nặng sau khi tắm xong sáng nay, và đúng là cậu đã giảm đúng bằng đó.
"Tớ cõng mấy con lợn kia trên lưng, nhưng cậu thì nhẹ vãi. Nhớ ăn uống đàng hoàng vào, hiểu chưa?"
"Argh! Im đi! Hai đứa Cha-Cha khốn nạn bọn bây đang làm tao mất ngủ đây này! Tao không ngủ được!"
Han Donhee đột nhiên bật dậy và lắc đầu. Đôi mắt cậu sưng húp vì giấc ngủ bị phá hỏng.
"Cahaya đâm cậu bằng kiếm đấy. Tớ tận mắt thấy luôn."
Seowoon nói, chỉ vào mắt mình.
"Cahaya, thằng khốn này!"
"Nhưng mày đánh tao trước."
"Xem như vinh dự đi. Mày là thằng đầu tiên sống sót sau khi tao ra tay trước đấy."
Han Donhee hừ lạnh, cúi xuống nhìn phần thân trên của mình, rồi quay người lại kiểm tra lưng. Dĩ nhiên, dù có ngoái cổ thế nào thì cậu cũng không thể tự nhìn thấy lưng mình—cậu đâu phải hươu cao cổ. Thấy vậy, Seowoon đề nghị kiểm tra giúp.
BỐP. Cậu vỗ mạnh lên lưng Han Donhee và bảo rằng không sao. Seowoon không chắc Han Donhee có tập gym trong thời gian cậu vắng mặt hay không, nhưng giờ đây cơ thể hắn toàn cơ bắp cuồn cuộn.
"Cậu gia nhập hội Gym Rat 31 à?"
Seowoon đùa.
"Bọn ngu đó làm sao xử lý nổi đại nhân Han Donhee này. Với lại, tớ vẫn cần rượu và tinh bột."
"Xạo chó. Hai ly soju là gục rồi còn gì." Cahaya chen vào.
"Làm ơn đừng có đánh nhau cho đến khi Kangsan tỉnh dậy được không?"
Cahaya và Han Donhee cố gắng tự biện hộ, mỗi người đều khăng khăng rằng đối phương gây chuyện trước. Seowoon thoáng nghĩ đến việc thật sự gửi một trong hai người đến hội Gym Rat, nhưng rồi nhận ra hội đó có lẽ sẽ biến mất trong vòng một ngày nếu làm vậy.
Hội Gym Rat nổi tiếng là khá thoải mái, nhưng họ cực kỳ nghiêm khắc về vấn đề mất cơ. Có tin đồn rằng bất kỳ thành viên nào làm mất cơ, dù là do uống rượu hay có bạn gái, vợ con gì cũng sẽ bị đuổi ngay lập tức. Họ tin rằng "quan hệ tình dục sẽ làm mất protein", nhưng với Seowoon thì đó đúng là thứ vớ vẩn nhất mà cậu từng nghe.
"Cậu biết hội trưởng hội Gym Rat bị liệt dương rồi không?"
Han Donhee nói, vừa vươn vai duỗi người đầy mệt mỏi.
"Sao cậu biết?"
"Vợ cũ của hắn xác nhận."
"Vợ cũ?"
"Là Quản lý cấp cao Kang của hội TRAGON đấy. Cậu không biết à?"
Ngạc nhiên, Seowoon lắc đầu, miệng há hốc.
Có lẽ các thành viên của "Rồng Trong Suốt" cũng cảm thấy xấu hổ nên mới rút gọn tên hội thành "Tragon". Tragon nổi tiếng là hội của những Mansaengjong mạnh mẽ và sở hữu khối tài sản khổng lồ.
Dù đứng thứ năm trong bảng xếp hạng tổng thể các hội, họ vẫn giữ vững vị trí số một về tài sản. Tất cả là nhờ vào kỹ năng quản lý tài chính của Quản lý cấp cao Kang.
Quản lý cấp cao Kang là một Pyromancer cấp 4 và là người sử dụng năng lực tầm trung, khiến cô trở thành một Mansaengjong xuất sắc.
Pyromancer thường đánh giá sức mạnh của mình bằng cách so sánh với bom, và sức mạnh lửa của Quản lý cấp cao Kang tương đương với 5 tấn TNT (một đơn vị tiêu chuẩn để đo sức công phá của bom). Cô chẳng khác gì một quả bom sống, có thể biến một khu vực bán kính 50 mét thành tro bụi trong nháy mắt.
"Nghe nói khi biến thể số 12 xuất hiện ở Daejeon, chồng bà ta bỏ chạy, để mặc vợ lại. Sau đó, bà ta nộp đơn ly hôn. Nhưng điều buồn cười là lý do ly hôn không phải vì chồng bỏ rơi vợ, hiểu chứ? Đơn ly hôn bị từ chối vì họ coi đó là bản năng sinh tồn của ông chồng."
"Vậy bây giờ họ vẫn còn bên nhau à?"
"Không. Tớ nghe nói ông chồng mê sức khỏe đến mức kiêng cữ chuyện đó suốt hai năm, thế nên đơn ly hôn được chấp thuận ngay."
Han Donhee cười khúc khích rồi tìm quần áo. Cahaya thì dán mắt vào điện thoại, không thực sự để tâm đến câu chuyện.
"Buồn cười hơn nữa là ông chồng cũ lại thức tỉnh thành Mansaengjong trước. Thế nên bà ta ngày nào cũng cầu nguyện, 'Làm ơn cho tôi có khả năng nung chảy mấy cục tạ hắn mang theo.'"
"Vãi thật. Quản lý Kang đúng là trúng số độc đắc rồi. Hội trưởng hội Gym Rat cũng chỉ là cấp 3 thôi, đúng không?"
Kangsan lên tiếng ngay khi vừa tỉnh dậy.
Căn phòng bệnh vốn đã chật chội giờ lại càng thêm đông đúc. Seowoon định giục Han Donhee kể tiếp.
"Đi tắm trước đi."
Cahaya chỉ thanh kiếm về phía phòng tắm một cách lười biếng.
"Em biết rồi Cahaya hyung.... Đừng nói ra nhé."
Kangsan vơ đại cái chăn rồi quấn quanh người, nhanh chóng tiến về phía phòng tắm gần cửa ra vào. Chẳng mấy chốc, tiếng nước chảy vang lên.
Han Donhee vẫn mặc nguyên bộ đồ bệnh viện vì không tìm thấy quần áo để thay.
"Bí mật gì đây?"
Han Donhee nhíu mày hỏi Cahaya khi xỏ dép vào chân.
Cahaya chỉ nhún vai, ra vẻ không biết gì.
"Gì đây, bọn bây hẹn hò à?"
"Nếu tao đang hẹn hò với nó thì mày có cổ vũ cho bọn tao không?"
"Mày điên à? Chỉ nghĩ thôi đã thấy ghê tởm rồi. Tao sẽ cầu nguyện cho Kangsan thoát khỏi mày."
"Tao sẽ không làm mày thất vọng và yêu đương thật đẹp."
Cahaya công khai trêu chọc Han Donhee.
"Tất cả mối tình của mày đều kết thúc thảm hại, nhớ không? Chưa từng thấy mày chia tay êm đẹp bao giờ."
"Han Donhee, sao mày ám ảnh tao quá vậy?"
"Mày bị thần kinh à? Dù có muốn tránh cũng không thoát khỏi việc nghe về mày."
"Ừ. Mày không hứng thú với tao, mày hứng thú với đám sinh vật phù du ở biển Đông hơn."
"Đúng rồi, tao vừa quét sạch chúng hôm qua đấy."
Lệnh ngừng bắn giữa họ lập tức bị phá vỡ khi Kangsan tỉnh dậy.
"Hai người thôi đi. Tiếp tục kể chuyện về Quản lý Kang đi."
Seowoon cũng tò mò về bí mật kia, nhưng cậu đổi chủ đề vì cảm thấy tranh cãi thế này hơi trẻ con.
"Tớ chỉ biết đến đó về Quản lý Kang thôi. Gì đấy? Cậu cũng định lên kế hoạch trả thù hoành tráng à, tiên cá-nim?"
Khi Han Donhee đặt tay lên vai Seowoon, cậu có thể ngửi thấy mùi thuốc sát trùng từ bộ đồ bệnh viện. Seowoon gạt tay hắn ra như thể thấy phiền, rồi liếc nhìn đồng hồ treo trên tường phía trên đầu Cahaya.
Bảo sao trời tối thế. Đồng hồ chỉ 6 giờ chiều. Vừa nhận ra là giờ ăn tối, cơn đói lập tức kéo đến.
"Nhưng rốt cuộc là sao bọn mình lại ở đây?"
Han Donhee cuối cùng cũng lên tiếng hỏi.
"Hỏi sớm ha?"
Seowoon mỉm cười.
"Tớ chẳng biết chuyện gì xảy ra, nhưng miễn là bọn mình còn lành lặn là ổn rồi. Đợi Kangsan ra đã rồi đi ăn. Giải thích sau cũng được."
"Cậu bao."
Cahaya tuyên bố, đứng dậy khỏi sofa.
"Ai cho phép?"
"Coi như trả giá cho mạng sống của cậu, tớ cho phép."
"Khoan... tên khốn này cứu tớ à?"
Seowoon gật đầu, nhưng trông có vẻ hơi miễn cưỡng. Người đâm cậu lại chính là người cứu cậu, nên Seowoon nghĩ chắc mình cũng nên an ủi Han Donhee đôi chút.
"Dù tao có nợ ai đi nữa, mà sao lại phải là tên khốn nạn này? Kangsan! Mày còn kỳ cọ gì nữa. Mau ra đây! Chúng ta đi ăn!"
Dưới sự giục giã của Han Donhee, Kangsan vội vàng nhập hội. Cuối cùng, thứ duy nhất cậu có thể mặc ra ngoài vẫn chỉ là bộ đồ bệnh viện.
***
Tòa nhà văn phòng của hội TACHEON không cách quá xa căn hộ của Seowoon.
Trước khi NARAKA xuất hiện, căng tin của hội có thể sánh ngang với một trung tâm thương mại, nhưng mọi thứ đã thay đổi khi cậu quay lại đây. Vô số người mất việc sau khi các Mansaengjong bị cách ly trong NARAKA. Tất cả đầu bếp và nhân viên ở đây đều chung số phận.
Tại quán thịt lợn trong căng tin, họ phải tự làm mọi thứ. Cahaya cắt thịt, Han Donhee chuẩn bị rượu và đồ uống, Kangsan sắp xếp bàn ăn. Còn Seowoon thì đang nhìn chằm chằm vào điện thoại. Không phải cậu đang chơi, mà đang gọi video với Trung tâm Kiểm soát Thảm họa Biến thể.
[Vậy, chúng tôi có nên cân nhắc việc dỡ bỏ lệnh hạn chế ở Cheoin-gu không?]
"Vâng, thưa ngài. Biến thể dự kiến thức tỉnh tại Công viên giải trí Cheoin-gu đã được xử lý thành công."
[Trước nay chưa từng có trường hợp đánh bại biến thể trước khi nó thức tỉnh, nên chúng tôi sẽ theo dõi tình hình và có thể sẽ dỡ bỏ lệnh hạn chế vào ngày mai. Cậu có thể cung cấp một bản tường trình chi tiết về quá trình tiêu diệt dị nhân số 232 không?]
"Tôi hiểu rồi."
Khi người đàn ông lớn tuổi trên màn hình sắp nói gì đó, Cahaya đã ngồi xuống cạnh Seowoon. Hắn tháo mặt nạ, để lộ khuôn mặt mình trước camera.
"Chào ngài."
[Cảm ơn vì sự nỗ lực của cậu.]
Một câu đáp cứng nhắc vang lên trước lời chào thân thiện của Cahaya.
"Tôi sẽ tóm tắt tình hình. Han Donhee bị đâm vào bụng, Kangsan bị gãy xương sườn phải, còn cổ tay tôi thì bị chém đứt. Phó hội trưởng cũng bị một vết cắt nghiêm trọng trên cẳng tay. Không còn cách nào khác, chúng tôi buộc phải nhờ đến Jo Kyungmin-ssi chữa trị. Tuy nhiên, chi phí rất đắt đỏ."
Mặc dù bị thương nghiêm trọng, nhưng vẻ mặt của cục trưởng Trung tâm Kiểm soát Thảm họa Biến thể vẫn không hề thay đổi.
[Cậu mong chúng tôi bồi thường bao nhiêu cho thiệt hại của công viên giải trí?]
Cahaya chỉ cười mà không trả lời.
[...Trung tâm Kiểm soát sẽ lo khoản bồi thường lần này. Vậy thì, chúng tôi giao việc này cho các cậu xử lý.]
Hắn kết thúc cuộc gọi video bằng một nụ cười khác.
"Bởi vậy mà bố cậu không ưa tên khốn đó. Cứ nhờ tên này làm gì là hắn cứ phải gây áp lực lên chuyện đó."
Han Donhee bật cười trong lúc vẫn đang sắp xếp rượu và đồ uống lên bàn.
Người mà Seowoon vừa gọi video chính là Cha Byungchun, bố cậu và cũng là cục trưởng đương nhiệm của Trung tâm Kiểm soát Thảm họa Biến thể.
—-------
1)성 vừa nghĩa 'họ' và 'giới tính'
2)"Cậu đúng là cái loại thích tự biên tự diễn nhỉ?" hoặc là cậu cứ hiểu lời người khác theo ý mình.
3) Gym rat hội: những người cuồng tập gym và toàn bộ cuộc sống và tính cách xoay quanh cái phòng tập gym.
"Hãy tập luyện thay vì quan hệ; xuất tinh làm mất protein."