Chương 24

Làm sao cậu có thể thuyết phục người khác rằng mình sẽ không bao giờ làm chuyện như vậy, dù trước đây cậu đã từng thể hiện những hành vi như thế?

"Bố tớ... ghét cậu."

Khi cố gắng nói dối, Seowoon cảm giác như chút hơi men còn sót lại cũng tan biến hết.

Hồi cấp ba, họ lúc nào cũng dính lấy nhau. Khi Cahaya có bạn gái, Seowoon cảm thấy một cảm giác quặn thắt kỳ lạ trong lòng. Ban đầu, cậu nghĩ đó là ghen tị, nhưng đến khi Cahaya có bạn gái thứ hai, mọi chuyện mới thực sự rõ ràng.

Cậu ghét việc Cahaya chia sẻ thời gian của mình với bạn gái. Ngay cả khi có bạn gái, cậu vẫn luôn ưu tiên Seowoon. Nhưng mỗi lần như vậy, lời cậu nói với Cahaya cũng như nhau:

'Này, quan tâm đến bạn gái cậu đi.'

'Đi ăn với bạn gái cậu đi. Hôm nay về cùng bạn gái đi.'

Cậu buộc mình phải buông Cahaya và giả vờ làm một người bạn thấu hiểu. Cậu không thích cảm giác thua kém Cahaya, nhưng sự ghen tị buộc cậu phải dần dần giữ khoảng cách với cậu ta.

Cahaya còn gây nghiện hơn cả Malangso, nên Seowoon phải mất một thời gian rất dài mới có thể giữ khoảng cách. Cậu cảm thấy thoải mái hơn khi thực sự rời xa.

Cửa thang máy mở ra, Cahaya bước ra trước. Tầng này chỉ có hai căn hộ, và một trong số đó là của Seowoon.

"Cửa nào?" 

Cahaya chỉ sang trái rồi sang phải.

"Xin lỗi."

"Đã đến tận đây rồi định đuổi tớ về à?"

Cahaya giơ túi ni lon đựng rượu trên tay.

"Tớ đã phớt lờ cậu trước cổng trường đại học... Xin lỗi cậu."

"À, tớ chẳng lưu chuyện đó vào bộ nhớ đâu." 

Cahaya đùa như thể cậu chưa từng bận tâm vì chuyện đó.

Cahaya lúc nào cũng vậy.

'Chỉ cần một lời nói hay hành động nhỏ của cậu cũng khiến tớ dễ dàng bị lay động, còn cậu chẳng mảy may bận tâm dù tớ có bị tổn thương hay không. Cahaya, hôm ấy khi thấy cậu đến tìm tớ, suýt chút nữa tớ đã chạy đến bên cậu, nhưng rồi tớ nghĩ đến việc chính mình đã đẩy cậu ra xa nên tớ cố kìm lòng lại. Tớ cũng giận cậu nữa. Đừng khiến người ta hiểu lầm, đồ ngốc. Bạn bè kiểu gì mà lại đến tận trường người ta và đứng đợi như thế? Có gì hay ho đâu mà phải chờ cái đứa tự dưng cắt đứt liên lạc chứ…'

"Cửa bên trái."

Cahaya thực ra đã đứng sát cửa bên trái rồi.

"Mật khẩu nhà cậu là gì?"

"Ngay cả mẹ tớ cũng không biết. Cậu nghĩ tớ sẽ nói cho cậu à?"

"Không bị mắc lừa nhỉ?"

"Cậu nghĩ tớ ngốc chắc?"

Seowoon huých nhẹ vào cánh tay Cahaya. Từ khi nào mà tim cậu lại xao xuyến mỗi lần da thịt họ chạm vào nhau như thế này. Là một kẻ đáng thương luôn tìm kiếm cơ hội, cậu thậm chí cố tình va vào Cahaya mạnh hơn.

Cậu đẩy Cahaya ra, bảo cậu biến đi, nhưng sâu thẳm bên trong, Seowoon lại chỉ muốn kéo cậu lại gần hơn. Thật may mắn vì Cahaya không có năng lực đọc suy nghĩ. Nếu Cahaya có thể đọc được những gì Seowoon đang nghĩ, có khi cho đến chết cậu cũng không bao giờ thoát khỏi NARAKA, chứ đừng nói đến việc nhận được quặng WU.

Seowoon nhận ra Cahaya đang đứng sau lưng mình một bước.

Mặc dù cậu trở thành phó hội trưởng của Tacheon để thoát khỏi gia đình, nhưng chắc hẳn cậu cũng chỉ muốn được nhìn thấy Cahaya gần thêm một chút nữa. Thế nhưng chính cậu lại là người đã đẩy Cahaya ra xa. Cậu khoác lác rằng mình đã thay đổi rất nhiều, rằng cậu không còn là Cha Seowoon mà Cahaya từng biết nữa, nhưng cuối cùng tất cả những nỗ lực ấy lại chỉ đưa Cahaya đến tận nhà cậu…..

Chỉ là một lần bạn bè đến thăm thôi, nhưng với Seowoon, điều đó lại có ý nghĩa rất lớn.

Cố gắng thuyết phục bản thân rằng chuyện này chẳng là gì cả, Seowoon vươn tay vặn nắm cửa.

< Nhiệm vụ bị gián đoạn! CỔNG đang nhớ 'Chuột Chù Voi Cha Seowoon'. >

Một cơn chóng mặt ập đến, lan tỏa khắp cơ thể cậu.

Cảm giác nhói buốt phía sau đầu chính là cơn đau mà cậu từng trải qua khi băng qua CỔNG. Cahaya nói gì đó, nhưng Seowoon không còn nghe rõ được. Tất cả những gì cậu có thể làm là nắm chặt Matahari đang tựa vào trước cửa, cảm giác như cơ thể mình đang bị xé thành từng tế bào nhỏ.

Như thể vũ trụ của chính cậu đang tan rã, mọi tế bào đều vỡ vụn và bóng tối mở ra ngay lập tức. Cơn đau dữ dội đến mức ngất đi có lẽ là một phước lành. Đây có phải là cảm giác khi cơ thể bị nghiền nát trong một chiếc máy xay? Dù chưa từng trải qua, cậu tự hỏi liệu có đau đớn đến mức này không nếu cơ thể bị hút vào hố đen đến từng đơn vị tế bào.

Mong muốn ngất đi giữa cơn đau tột độ, cậu cố gắng nhấc tay lên và đập vào đầu mình, nhưng chẳng còn chút cảm giác nào có thể gọi là cơ thể. Giống như tất cả các rễ của cơ thể đều phân tán vào bóng tối vô tận của vũ trụ.

Tại một thời điểm nào đó, những ngôi sao đang giãn nở bắt đầu co lại thành một điểm. Với sự co lại đột ngột đó, Seowoon nắm chặt lấy điểm sáng ấy.

Haa…!

Cậu thở hổn hển như một người vừa trở về từ không gian, lần đầu tiên cảm nhận được luồng oxy quý giá. Khi oxy bắt đầu lưu thông, tầm nhìn vốn bị bóng tối bao phủ dần dần lấy lại màu sắc. Trước mắt cậu là một bàn tay đang nắm chặt gần vị trí trái tim, và một bóng tối kỳ lạ phủ phía dưới. Nhìn kỹ hơn, đó là một vòng tròn đen, trông giống hệt CỔNG.

Vòng tròn ấy đủ lớn để mười người trưởng thành có thể nằm thoải mái bên trong. Seowoon ngẩng đầu lên, vẫn giữ chặt Matahari trong tay. Một luồng sáng rực rỡ chiếu xuống từ phía trên, nhưng vòng tròn ấy không hề phản chiếu ánh sáng.

"Ngày 19 tháng 4, 10:35 theo giờ Seoul. Xác nhận Phó Hội Trưởng Cha Seowoon-nim của hội Tacheon đã trở về."

Một người đàn ông mặc vest, cầm một chiếc máy tính bảng, đứng bên ngoài vòng tròn.

"Seowoon-nim, xin vui lòng bước ra và ký tên vào đây."

Ngay cả sau khi quan sát kỹ lưỡng, Seowoon vẫn không thấy bóng dáng của Cahaya đâu cả. Nhận ra mình là người duy nhất trở về, Seowoon xoa trán trong khi vẫn giữ chặt Matahari.

'....Chết tiệt. Mình có để thứ gì kỳ lạ ở trong nhà không?'

Thứ duy nhất hiện lên trong đầu cậu là tờ thông tin về CỔNG mà cậu nhận được khi rời khỏi NARAKA. Cậu định đọc nó sau nên đã để trên bàn phòng khách.

"Seowoon-nim, đã xác nhận đây là lần đầu tiên ngài trở về. Ngài đã có cơ hội xem qua nội dung của tờ thông tin chưa?"

"Chưa…."

Seowoon từ từ hạ tay xuống.

"Ngài có thể sẽ cảm thấy buồn nôn hoặc sốt nhẹ khi trở về. Ngài có muốn nghỉ ngơi một chút trước khi ký tên không?"

Người đàn ông chỉ tay về phía một chiếc lều vải.

"Tôi ổn."

Seowoon bước ra khỏi vòng tròn và ký vào bảng điện tử mà người đàn ông đưa ra.

"Những người cấp cao đúng là khác biệt." 

Người đàn ông khẽ nói.

"Vâng?"

"À, trong lần trải nghiệm đầu tiên, ngay cả những Mansaengjong cấp cao cũng thường ngất xỉu hoặc bắt đầu nôn mửa."

Khi người đàn ông nhắc đến "trải nghiệm đầu tiên", Seowoon nheo mắt lại. Việc bị một gã đàn ông quấy rối tình dục khiến cậu nắm chặt Matahari hơn.

Dù Seowoon thừa nhận rằng cậu xem mối quan hệ với Cahaya trên cả tình bạn, nhưng cậu chưa bao giờ dám nghĩ đến một mối quan hệ sâu sắc hơn. Mỗi lần da thịt họ chạm vào nhau, tim cậu đập loạn nhịp, nhưng cậu không thể tưởng tượng xa hơn thế. Có lẽ cậu cố tình tránh nghĩ về nó, sợ rằng một khi vượt qua ranh giới, sẽ không còn đường quay lại.

Seowoon thở một hơi dài và bước đi.

CỔNG mà cậu sử dụng để đến Seoul nằm cách đó khoảng 30 mét về phía trái. Seowoon hướng đến đó. Khi đến nơi, cậu viện cớ với ánh mắt tò mò của nhân viên về việc sử dụng CỔNG một lần nữa.

"Tôi đến lấy tờ thông tin."

Seowoon cầm một tờ thông tin từ bàn thẩm tra của CỔNG. Trên đường trở về văn phòng, cậu chỉ hy vọng không có gì bất thường ở nhà.

"...Chết tiệt!"

Seowoon hét lên khi rời khỏi Ngã tư và bước vào con hẻm ở khu vực Đông Nam. Cậu chợt nhớ ra một chuyện mà Cahaya tuyệt đối không được biết.

'Có nghĩa là Cahaya đang dùng phòng ngủ của mình khi mình không có ở nhà phải không?'

Phạch Phạch.

Tờ thông tin về CỔNG bị gió thổi tung, như thể phản ánh tâm trạng của Seowoon.

[Thông Tin và Lưu Ý Về CỔNG

- Được cung cấp bởi Hội OHSUNG -]

....

....

Thông tin dưới đây liên quan đến việc sử dụng quặng WU cấp 3:

Mỗi 7 ounce (oz) quặng wu cho phép khoảng 1 ngày lưu trú trên Trái Đất.Bắt buộc phải mang theo quặng WU bên người khi sử dụng Cổng. Sau khi thoát ra khỏi Cổng và trở lại Hàn Quốc, quặng WU có thể được vứt bỏ hoặc để lại.Bắt buộc phải mang theo bất kỳ vũ khí nào đã đem qua Cổng khi quay lại.Người sử dụng lần đầu có thể gặp các triệu chứng như nôn mửa, sốt, ớn lạnh và ngất xỉu. Dịch vụ chữa trị có sẵn từ các Healer của hội OHSUNG với mức phí là 7 ounce quặng wu.

*1 ounce (oz) tương đương với khoảng 28,35 gam (g). Công thức: Gam = Ounce × 28,35

***

'Thật kỳ lạ.'

Cahaya đứng ở cửa, nhìn xuống tay mình. Không có gì lạ khi Seowoon, người mà cậu vừa giữ lấy, đột nhiên bị bóng tối nuốt chửng. Nó giống như quá trình quay trở lại NARAKA.

Điều duy nhất Cahaya thấy kỳ lạ là thời lượng

quặng WU mà cậu đưa cho Seowoon khoảng 20 ounce, đủ để ở lại khoảng ba ngày. Cahaya chắc chắn điều đó vì cậu cố tình chỉ cung cấp đúng lượng cho ba ngày.

Cahaya cũng mang cùng lượng quặng như Seowoon khi đến đây.

'Thời gian trở về đáng lẽ phải giống nhau mới đúng…'

Cậu cởi giày và xỏ vào đôi dép được đặt trước cửa. Có ba đôi dép, cho thấy có vẻ nơi này thường xuyên có khách. Hai trong số đó được sử dụng khá nhiều, khiến Cahaya thắc mắc liệu có ai hay lui tới đây không. Nhưng sao cậu lại tò mò về người đó làm gì?

"Cha Seowoon, điều đầu tiên cậu làm là khiến người khác buồn."

Cha Seowoon từng nói rằng cậu ấy tránh mặt Cahaya vì e ngại bố mình. Cahaya chỉ coi đó là cái cớ.

Nếu thật vậy, Seowoon lẽ ra đã trở lại bình thường sau khi gia nhập TACHEON. Rõ ràng phải có một lý do khác mà cậu ấy khó nói ra. Nhưng giờ thì mọi chuyện đã ổn. Cảm giác xa cách khó hiểu đã biến mất, và mối quan hệ với Seowoon đã trở lại như xưa.