Chương 25.2

CHƯƠNG 2. ĐƯỜNG HẦM TÂY BẮC

Hội TACHEON chiếm khu vực Đông Nam, dùng một tòa nhà thương mại làm căn cứ. Tầng một là trung tâm mua sắm cũ được cải tạo thành văn phòng, còn các tầng trên là hai căn hộ hai phòng đối diện nhau.

Khi Seowoon trở về văn phòng hội TACHEON, cậu được phân một phòng trống trên tầng ba. Thành viên càng lớn tuổi thì được xếp tầng càng thấp, vì vậy Abdul Aziz ở tầng hai.

"Anh đang có nhiệm vụ dọn dẹp, nhưng nếu SSewoon thấy cô đơn thì qua đây ở với anh."

Cho đến vài ngày trước khi lên đường đến Seoul, Cha Seowoon vẫn sống cùng Abdul Aziz trong căn hộ hai phòng.

"Thôi, ở cùng em chắc anh thấy bất tiện lắm."

"Đúng rồi! Ba người từng sống chung ký túc xá mà."

Seowoon không chắc Abdul Aziz có ý rằng anh thấy khó chịu hay là anh không bận tâm. Nhưng với tính cách của Abdul Aziz, khả năng cao là vế sau.

"Nhưng mà, chỉ có mình SSeowoon đến thôi hả?"

"Em không biết nữa."

Sau khi tắm xong, Seowoon đặt Matahari lên chiếc sofa cũ. Trên chiếc bàn bên cạnh, một khung ảnh được đặt hơi lệch, trong đó là hình một người phụ nữ bế một chú chó trông như giống chó lai.

"Em nghĩ cô ấy từng sống ở đây." Seowoon lẩm bẩm.

"Ừ, anh cũng không biết tất cả cư dân NARAKA giờ đã đi đâu nữa."

Abdul Aziz liếc nhìn bức ảnh nhưng nhanh chóng mất hứng.

"Cahaya sống ngay trước phòng cậu đấy."

Abdul Aziz chỉ về phía cửa trước, ám chỉ căn hộ hai phòng còn lại là nhà của Cahaya.

"À mà này, hàng xóm của anh là ai thế, hyung?"

"Phòng đó không được sử dụng."

"Tại sao vậy?"

"Đó là phòng của Youngil."

"Youngil hyung vẫn còn trong hội á?"

"Đúng rồi. Cậu về an toàn rồi, SSeowoon. Anh đi ngủ trước đây."

Abdul Aziz nhẹ nhàng xoa mái tóc ướt của Seowoon.

"Nhớ sấy khô, nếu không cậu bị lỡ miệng bây giờ."

"Haha, vâng."

Có vẻ như quản lý nhà máy trước đây đã nói với Abdul Aziz rằng cảm lạnh đồng nghĩa với lở miệng. Seowoon tiễn anh ra cửa rồi đi quanh căn phòng được chỉ định làm phòng ngủ.

Dường như tất cả cư dân NARAKA đều biến mất không dấu vết, nhưng Seowoon vẫn rất ngần ngại khi phải coi nhà của người khác là nhà mình. Cậu cũng không thích việc để Cahaya lại một mình ở nhà mình. Nếu chủ ngôi nhà này phát hiện người khác đang sống ở đây, họ chắc chắn sẽ hoảng hốt.

Seowoon chỉ dùng khăn tắm và tránh đụng vào bất cứ thứ gì khác trong các ngăn tủ. Cậu thậm chí không muốn ngủ trên giường, nên đã lấy một chiếc chăn từ tủ quần áo. Gấp đôi lại, cậu trải nó lên ghế sofa phòng khách rồi cuộn mình vào trong.

Mi mắt Seowoon dần nặng trĩu vì mệt mỏi sau một ngày dài, tâm trí cậu dần trôi vào trạng thái mơ hồ, như thể vẫn còn hơi chếnh choáng men rượu.

Nhân viên thẩm định rõ ràng đã bảo cậu có thể nghỉ ba ngày…..

Thật đáng tiếc khi cậu không còn thời gian. Giá như cậu dành thời gian đến thăm mẹ. Cậu thậm chí còn không có cơ hội gói ghém đồ đạc cần thiết.

Seowoon với tay lấy Matahari và kéo nó ra. Matahari lạnh lẽo như thể đang quay lưng lại với người chủ đã bỏ rơi nó. Seowoon muốn thử dùng 'vũ trụ' của mình, nhưng bây giờ cậu không thể cử động khi cầm Matahari.

Dù vậy, bất chấp tất cả, cậu vẫn biết ơn chuyến ghé thăm Seoul ngắn ngủi sau một thời gian dài. Những con phố nhộn nhịp và lần uống rượu với Cahaya thật sự rất vui. Cậu thậm chí còn nghĩ đến một điều ngớ ngẩn rằng có lẽ mình bị kéo trở lại NARAKA vì đã trải qua ba ngày hạnh phúc chỉ gói gọn trong một ngày.

"Hari-ya, đừng giận mà."

Seowoon vỗ về Matahari như người chủ trong ảnh.

***

Sáng sớm, Seowoon đứng trước tủ lạnh, trầm ngâm suy nghĩ.

Đã bốn tháng kể từ khi các Mansaengjong bị mắc kẹt ở NARAKA, nên thực phẩm còn lại trong tủ lạnh chắc chắn không còn dùng được. Seowoon không đủ can đảm để dọn dẹp đống đồ mốc meo ấy, nhưng cho đến khi cậu quay lại Seoul, nơi này vẫn là nhà của cậu.

Khoảnh khắc do dự ấy chỉ diễn ra trong chốc lát. Cậu nhắm mắt lại rồi mở tủ lạnh ra. Nhưng thay vì cảnh tượng kinh khủng đầy nấm mốc, trước mắt cậu lại là một đống thức uống protein xếp ngay ngắn. Thậm chí còn có cả những đồ ăn vặt như Malangso và Corn Chip có thể bảo quản ở nhiệt độ phòng.

Abdul Aziz từng nhắc đến nhiệm vụ dọn dẹp của anh, và có vẻ nó bao gồm cả việc dọn tủ lạnh. Nhìn kiểu gì đi nữa thì Seowoon cũng nghĩ rằng Abdul Aziz chắc đã nghe nhầm tên hội. Thay vì gia nhập hội 'Thiên Thần Sa Ngã', anh lẽ ra nên gia nhập hội 'Thiên Sứ' mới đúng.

Seowoon bật nắp một chai protein và hút vài ngụm qua ống hút, cảm thấy yên tâm hơn. Cậu uống thêm vài gói nữa trước khi tập trung sự chú ý vào Matahari. Đã đến lúc cậu phải làm cái việc sến súa đó rồi. Seowoon uống hết thêm một gói protein nữa rồi với tay lấy Matahari.