"Cahaya, từ giờ cậu cũng phải cười kiểu khác đi. Cười kiểu đó không hay đâu."
Seowoon suýt nữa buột miệng chửi thề vì Messenger bất ngờ nhảy ra.
"Thật à?"
Cahaya cười tươi, ghé sát mặt lại bảo Seowoon nhìn kỹ hơn.
"A, biến ra chỗ khác."
"Giận à?"
Seowoon thậm chí không thể nổi cáu với người đang ngước nhìn mình. Ngay lúc này, tất cả những gì cậu muốn là soi gương để xem rốt cuộc mình cười trông thế nào mà Cahaya lại nói như vậy.
"Cười đi, Cha Seowoon. Cậu trông rất đẹp khi cười."
Seowoon bực bội đến mức mím chặt môi mình, không nói một lời nào.
'Thật mà.' Cahaya dùng ngón cái và ngón trỏ đẩy khóe môi Seowoon lên.
"A!"
Đôi môi căng mọng của cậu bị rách nhẹ, lộ ra một chút máu. Bất ngờ, Cahaya chạm nhẹ vào vết thương rồi ấn nhẹ, sau đó buông ra.
"Này! Tớ đã bảo cậu kiểm soát sức mạnh rồi mà?!"
"Tớ không ngờ chú chuột chù nhỏ này lại mong manh đến vậy. Chờ đi, để tớ bắt cóc Jo Kyungmin về cho cậu."
Seowoon vừa giữ môi mình bằng một tay, vừa túm lấy Cahaya bằng tay còn lại.
'Thằng này chẳng thay đổi tí nào.'
"Không cần đâu. Phẫu thuật chỉ vì vết xước bé xíu này sao?"
Cậu xoa nhẹ môi đau rát bằng lòng bàn tay. May mắn là máu đã ngừng chảy. Cahaya lại cúi đầu lần nữa, tập trung nhìn vào đôi môi của Seowoon. Ánh mắt cậu ấy tràn đầy lo lắng.
Chỉ đến lúc đó, Seowoon mới nhận ra ánh chăm chú ấy.
"Làm thế với tớ đi."
Seowoon cố tình lùi lại và trừng mắt nhìn Cahaya.
"Với sức của một tên nhãi nhép như cậu thì khó đấy."
Nhưng Cahaya vẫn cúi người xuống, như thể đang cho Seowoon cơ hội thử.
"Tớ thà chịu đau còn hơn chịu khổ. Thôi, tớ không làm đâu."
"Sợ không xé nổi à?"
Seowoon giơ tay, ấn vào môi Cahaya. Cậu hét lên, 'Vui chưa?' nhưng vẫn cảm nhận được nụ cười của Cahaya qua lòng bàn tay mình. Seowoon cố rút tay lại, nhưng Cahaya cũng không chịu buông.
"Oa, từ khi nào mà hai anh thân thiết thế này?"
Seowoon liếc nhìn Yoochan trong khi vẫn giữ tay Cahaya. Ngay cả khi Abdul Aziz xuất hiện sau Yoochan, Cahaya vẫn tiếp tục áp môi mình vào tay Seowoon. Đôi môi cậu ấy mịn màng, khác hẳn với đôi môi khô nứt nẻ của Seowoon.
"SSeowoon, cậu làm anh lo quá. Hai người đang cãi nhau à? Sao lại nắm lấy cằm Cahaya kiểu đó?"
"Không phải đâu, hyung. Không phải vậy đâu."
Seowoon vội vàng buông ra, trấn an Abdul Aziz. Đến lúc này, cậu nghĩ có lẽ họ đến đúng lúc thật. Seowoon chà lòng bàn tay còn lại - nơi Cahaya nắm - lên quần mình.
"Oa, nhìn kìa, người NARAKA ơi. Phó hội trưởng Tacheon đang coi thành viên hội mình như vi khuẩn kìa."
Cahaya làm ra vẻ như đang tung tin đồn, nhưng rõ ràng là cậu ấy không hề nghiêm túc.
Khóe môi Seowoon hơi dựt dựt nhưng cậu cố kiềm chế.
"Vi khuẩn? Seowoon nói thế thật à?"
"Không phải đâu, hyung. Đừng để ý mấy lời nhảm nhí của Cahaya. Mọi người đến đúng lúc lắm. Em định giới thiệu một nơi cực kỳ đỉnh đây."
"Ở NARAKA mà cũng có chỗ gọi là đỉnh sao?"
Họ bước lại gần hơn khi Seowoon nói. Có vẻ như ai cũng háo hức, có lẽ vì cụm từ "nơi cực kỳ đỉnh" phát ra từ miệng phó hội trưởng.
Seowoon gật đầu, vô thức cho tay vào túi, nhưng lại chẳng tìm thấy viên phấn nào.
"Tớ đến từ khu vực Tây Bắc."
Cậu bắt đầu một cách đơn giản.
"Thật ạ?"
"Yoochan à, chúng ta đặt câu hỏi sau khi nghe hết giải thích nhé?"
Vừa nói, Seowoon vừa giữ giọng nhẹ nhàng để không làm ai phật lòng. Yoochan lập tức giơ tay lên.
"Rõ, thưa sếp!"
"Ở Tây Bắc, có một khu vực mà bọn DK không bao giờ muốn làm mất. Chỗ đó là..."
Không có viên phấn nào phiền thật.
Seowoon nhìn quanh xung quanh. Cahaya cũng đang tìm và nhanh chóng phát hiện một viên đá nhẵn gần cái chum. Cậu rút kiếm và chém viên đá. Trong số những mảnh vỡ, cậu nhặt một mảnh vừa tay rồi ném cho Seowoon.
"Teng kìu."
"Yuol welkom."
*'Thank you' và 'You're welcome'. 2 đứa dùng konglish á =)))))
Seowoon không nhịn được cười trước hành động đáp trả nhanh nhẹn của Cahaya. Nếu Han Donhee ở đây, chắc hẳn cậu ấy sẽ gọi họ là mấy thằng điên.
"Được rồi, bắt đầu thôi."
Nén lại tiếng cười, Seowoon dùng mảnh đá vẽ lên mặt đất. Cậu phác một hình tam giác không có đáy trông giống như ngọn núi, rồi vẽ thêm một hình chữ 'U' ngược ở chính giữa.
"Tôi đã ở khu vực núi này một thời gian, nhưng bọn DK canh giữ cái đường hầm này rất nghiêm ngặt."
Cạch.
Và cậu vẽ một đường hầm xuyên qua núi.
"Vì sao? Vì đây là mỏ quặng WU."
Abdul Aziz cũng ngồi xổm trước Seowoon.
"Vì có nhiều biến thể thường xuyên xuất hiện ở đó à?" Cahaya hỏi.
Seowoon nhặt mảnh đá vỡ và chỉ về phía Cahaya.
"Cahaya chính xác. Nhưng tiếc là không có phần thưởng đâu."
"Tớ cũng đâu mong gì."
"Vậy nên, nói ngắn gọn là..."
'Cái gì thế… từ khi nào mà hai người này thân thiết vậy chứ?'
Yoochan đứng khoanh tay, mặt cau lại.
Cậu rất vui khi thấy Seowoon trở lại, nhưng sự gần gũi giữa Seowoon và Cahaya khiến cậu thấy không ổn chút nào. Trước đây họ chưa từng trò chuyện riêng tư, ngoại trừ những lúc bàn chuyện công việc.
'Nếu phó hội trưởng phải chọn một thành viên thân nhất trong hội, dĩ nhiên người đó phải là mình chứ.'
"Yoochan à."
".....Dạ?"
"Yoochan của chúng ta có chú ý nghe không?"
"Rõ, thưa sếp!"
Yoochan lại giơ tay lên, hét to.
"Yoochan chắc đang thả hồn đâu đó rồi. Để lát nữa anh giúp thằng đấy theo kịp. SSeowoon, em tiếp tục đi."
"Vâng, hyung. Chuyện này hơi lạ, nhưng… Abdul hyung, anh từng chơi game PC hay game mobile bao giờ chưa?"
"Chưa. Ngày nào cũng phải làm việc."
"Vậy anh cứ nghĩ chỗ này như một kiểu nhà tù của đám đột biến đi."
Thực ra Seowoon định nói là 'hầm ngục', nhưng vì nghĩ đến Abdul Aziz nên cậu quyết định dùng từ nhẹ nhàng hơn.
"Em nghĩ đám đột biến chui ra từ đường hầm này. Nhưng chúng không tràn ra ồ ạt. Chúng xuất hiện lác đác, từng con một hoặc hai con, theo những khoảng thời gian nhất định."
"Hoho. Bọn DK đúng là sống sướng nhờ việc săn mấy con này. Vơ vét hết quặng WU cho riêng mình. Đáng lẽ chúng phải chia sẻ một chút chứ!"
Abdul Aziz lên tiếng không giống như thường ngày.
"Hóa ra mấy lời bốc phét của bọn chúng về việc tìm quặng WU dễ dàng nhờ vào Searcher đều là dối trá sao? Bảo sao phó hội trưởng DK cứ ở lì bên Hàn suốt 15 ngày qua. Thì ra cô ta vẫn thường xuyên quay lại NARAKA vài ngày rồi đi tiếp."
DK dựa vào Searcher của họ để độc chiếm khu săn biến thể cao cấp. Nếu không có Messenger, Seowoon vẫn chẳng hay biết gì về những gì đang xảy ra trong đường hầm.
"Nhắc mới nhớ."
Tóc của Seowoon bay lên theo cơn gió khi cậu đang ngồi. Cơn gió đó đến từ thanh kiếm mà Cahaya vừa vung lên.
Rầm!
Thanh kiếm lao vút đi trong chớp mắt, cắm phập vào cánh cửa dẫn lên sân thượng, rung lên. Một con kỳ nhông ướt át bị thanh kiếm xuyên qua đang trượt dần xuống cửa. Chất lỏng nhỏ xuống từ cơ thể con kỳ nhông to bằng một người đàn ông trưởng thành.
Cahaya, thành công trong cuộc săn, rút thanh kiếm vẫn còn đang rung lên.
"Được rồi, chiếm luôn khu vực Tây Bắc nào."
Cậu lau sạch lưỡi kiếm dính đầy chất lỏng của con quái vật, và Seowoon thì lập tức né sang một bên, không để mình bị bắn trúng.
***
Abdul Aziz, một Pyromancer, đã đốt con kỳ nhông thành tro. Yoochan đề nghị moi ruột nó ra để tìm quặng WU, nhưng Seowoon biết chắc sẽ chẳng có gì đâu, con kỳ nhông này còn chưa phải biến thể cấp 1.
"Đi đến đó là ý hay, nhưng chúng ta cần lập chiến lược trước đã."
Seowoon phải giữ Cahaya lại để cậu ấy không lao thẳng tới Tây Bắc mà chẳng chuẩn bị gì.
"Seowoon hyung nói đúng đó."
"SSeowoon lập chiến lược tốt."
"Thực ra, bản thân Cahaya đã là một chiến lược rồi, nên em cũng chẳng cần bổ sung gì thêm. Bọn DK làm việc nhóm khá tốt. Theo những gì em thấy, họ có khoảng 5 người cấp 3, vậy nên hạ một con đột biến cấp 4 cũng không khó khăn gì với họ."
Cahaya trông như muốn nói gì đó.
'Mình khen cậu ấy như vậy có hơi quá không nhỉ?'
Bất chợt, Cahaya cúi đầu và cố nhịn cười khúc khích.
Nghe tiếng cười đầy xảo quyệt đó, Seowoon liếc nhìn cậu đầy giận dữ.
"Cậu cười gì đấy?"
"Cậu ngụy trang thành cỏ để rình bọn chúng à? Hay là biến hình thành con chuột? Hahaha."
Cuối cùng, Cahaya không thể nhịn được nữa và cười phá lên.
Đẹp trai mà cười to như vậy thì đúng là dễ nhìn thật, nhưng Seowoon không thể tha thứ việc bị đem ra so sánh với chuột.
"Tớ theo dõi bọn chúng đàng hoàng từ trên núi, ngay phía trên đường hầm, được chưa?"
"Ờ, thế cậu không thèm nấp luôn à?"
"Không. Tớ chỉ nằm thấp xuống thôi."
Seowoon đáp, mặt không biểu cảm.
Cahaya, vẫn đang cười, bứt mấy lá xà lách mà Abdul Aziz trồng rồi đặt lên hai bên tai Seowoon.
"Ngụy trang kiểu Cha Seowoon đây."
"Đi chết đi."
Seowoon cầm hai lá xà lách trong tay.
'Rốt cuộc trong đầu tên này đang tưởng tượng cái gì vậy?'
Đôi khi khiếu hài hước của tên này thật sự quá khó hiểu.
"Đủ rồi. SSeowoon, vậy kế hoạch là gì?"
Abdul Aziz cắt ngang.
"Em sẽ cử Cahaya đi do thám trước."
"Tớ còn chẳng biết cái đường hầm đó ở đâu."
"Tớ sẽ đi cùng cậu tới nơi."
"Hyung, em đi với hai người!"
Yoochan giơ tay xung phong.
"Chỉ là do thám thôi. Đi đông làm gì? Càng nhiều người càng dễ bị phát hiện."
Cahaya dùng vỏ kiếm hạ tay Yoochan xuống. Những gì cậu ấy nói là thật, nên ngay cả Seowoon cũng không thể phản bác.
Yoochan chỉ biết bĩu môi.
"Đừng giận mà, Yoochan à. Em biết trung tâm thương mại Seongra chứ?"
Đó là tên một tòa nhà, cũng là cột mốc nổi bật của khu vực Tây Bắc.
"Biết ạ."
"Nếu đi thẳng khoảng 500 mét về bên trái từ chỗ em đang nhìn, em sẽ thấy Đài phát thanh Venus."
Seowoon nhìn đồng hồ đeo tay.
"Chúng ta sẽ gặp nhau ở đó với Abdul Aziz hyung vào lúc 11 giờ sáng, hai ngày nữa. Nếu Han Donhee hoặc Kang San đến trước, thì cứ nhập hội với họ. Nhưng nếu bọn anh không đến kịp, đừng làm loạn ở khu Tây Bắc. Cứ quay về khu Đông Nam. Hiểu chưa?"
"Em hiểu rồi."
"Phần còn lại của chiến lược là do thám, rồi mình sẽ bàn kế hoạch sau. Vậy thôi. Giải tán."
Abdul Aziz và Yoochan đồng thanh hô "Tacheon!" rồi giơ tay chào kiểu quân đội. Thay vì là niềm tự hào về hội thì nó giống như một trò đùa mà bọn họ hay làm với nhau.
Hai người họ xuống khỏi sân thượng trước, để lại Cahaya và Seowoon. Một phần sân thượng vẫn phủ đầy tro do đốt con kỳ nhông. Để dập lửa, Seowoon cầm vòi nước và phun lên chỗ cháy.
Không nói một lời, cậu đưa vòi nước cho Cahaya, người vừa tra lại thanh kiếm đã được lau sạch chất dịch của con kỳ nhông vào vỏ.
"Cahaya, ở chỗ cậu có cái gì có thể dùng làm ba lô không?"
"Đây là mệnh lệnh à?"
"Ừ, lệnh của phó hội trưởng."
"Vậy thì dù không có cũng phải tìm cho ra thôi."
Như Abdul Aziz đã nói, nhà của Cahaya nằm đối diện với Seowoon. Cahaya đi xuống cầu thang, bước vào nhà và cởi giày. Văn phòng của cậu ấy thì lộn xộn, nhưng nhà lại bất ngờ sạch sẽ và ngăn nắp.
Trong khi Cahaya tìm ba lô, Seowoon tranh thủ khám phá ngôi nhà.
Hàng chục lọ tiêu bản thực vật được xếp ngay ngắn trong tủ kính phòng khách, dưới chiếc TV gắn tường. Các loại hoa như cẩm tú cầu, thạch thảo và cẩm chướng được bảo quản trong những chai thủy tinh chứa dung dịch trong suốt. Không đời nào Cahaya lại nhận được nhiều món quà giống nhau như thế, nên đây hẳn là bộ sưu tập của chủ nhà.
Khi ánh mắt Seowoon lướt đến mép tủ kính, cậu khựng lại. Cậu vội vàng nhấc khung ảnh lên, mắt mở to đầy nghi hoặc.
Trong ảnh là một người phụ nữ ôm chú chó lai lông màu nâu trắng. Kỳ lạ thay, người phụ nữ trong bức ảnh ở phòng Seowoon lại có gương mặt giống y hệt. Cậu vẫn nhớ rõ mái tóc đen nổi bật và đôi mắt xanh lá ấy.