Ẩn sử và cách thế giới này xoay chuyển.

Ngày đầu tiên ở Luminara đến rất sớm, nhưng Spio vẫn chìm sâu trong giấc ngủ say sau đêm dài đầy cảm xúc. Ở bên cạnh giường, Leander – người bạn của cậu – đã tỉnh giấc và nhìn chăm chú theo cậu, chút do dự xen lẫn vẻ hơi e dè. Cuối cùng, Leander vẫn đứng lên mà nhẹ nhàng gọi dậy:

— Spio, dậy đi. cậu mau chuẩn bị đến lớp đi! Sắp trễ rồi đó.

Spio mở mắt, đôi mắt còn lấp lánh nỗi mơ màng thì đã thấy Leander mở cửa mà đi mất. Thấy vậy cậu cũng vội vàng khoác lên mình chiếc áo choàng đồng phục của trường rồi bước ra khỏi phòng với những cảm xúc lẫn lộn và mong chờ.

Khi cậu tiến đến sảnh chính, thì cậu nhìn thấy hai học sinh nữ đang ngồi trên chiếc ghế dài trãi một tấm lông sói ở góc phòng. Một người có mái tóc dài màu đen làm nổi bặt lên làng da sáng trắng và đôi mắt đỏ rực thu hút, khí chất của cô toát lên có phần sang trọng và uy nghi.

Còn người học sinh nữ có làn da hơi ngăm rám nắng, mái tóc xoăn nhẹ nâu đậm cùng đôi mắt xanh sâu sắc và thân hình mảnh mai nhỏ vẻ. Khi thấy cậu thì tỏ ra có phần hơi e dè mà tránh né ánh mắt của cậu.

Spio cho rằng dù gì bọn họ cũng cùng là học sinh được giáo sư Greystone dẫn dắt nên cũng tiến đến chào hỏi:

— Chào hai cậu, Tớ là Spio...

Câu nói của cậu bị cắt ngang bị cắt ngăng bởi giọng nói của cô gái tóc đen

— Ừ, Tôi biết rồi, cậu là Volantis chứ gì!. giờ thì đi đi.

Spio lúc này thì cũng đơ người không biết phản ứng như nào nên đành rời đi. Một phần vì ánh mắt cô ấy nhìn cậu khá đáng sợ.

Spio lúc này đi bộ trên con đường đá dẫn đến sảnh chính, cậu nghe Giáo sư Greystone bảo rằng hôm nay đến đại sảnh thì câu sẽ được biết mình cần phải làm gì.

Đi đến cánh cửa lớn ở sảnh chính, mở cửa bước bào thì cậu lập tức được chào đón bởi những sinh vật quen thuộc, Faerie. Là sinh vật tương tự như những sinh vật đang sống ở mình sâu bên trong Piper's hole. Họ bay lượng quanh cậu với đôi cánh lung linh và cất tiếng chào hỏi thân mật:

— Cậu là học sinh mới phải không?

Spio gật đầu xác nhận. Biết vậy thì cô tiên nhỏ trước mặt này liền bay đến một chiếc bàn gần đó và ôm lây một tờ khóa biểu và một bản đồ đơn giản của trường.

Spio thắc mắc hỏi

— Sao ở đây lại có các Faerie? chẳng phại các cô thường sống ẩn sao?

Trước câu hỏi của cậu thì cô tiên nhỏ trước mặt này cũng chỉ đành thở dài tỏ ra vẻ cam chịu

— Đúng là vậy nhưng giờ ở đâu mà chẳng có bóng dáng của con người. Chúng tớ không có sức phản kháng nên chỉ đành trốn tránh liên tục từ ngày này qua ngày nọ, hết khu rừng này đến khu rừng khác. — cô tiên bỗng quay đầu nhìn quanh ngôi trườn mà cười nói tiép — Cho đến khi chúng tớ đến khu rừng này và may mắn gặp hiệu trưởng. Hiệu trưởng đồng ý cho chúng tớ ở lại khu rừng bên cạnh trường, đổi lại bọn tớ chỉ cần giúp đỡ một số công việc trong trường như trợ giản làm các việc lặt vặt hay đi tuần đêm cho trường thôi."

Nghe vậy Spio có hơi ngạc nhiên, theo lời kể của cô tiên này thì có lẽ gia tộc Pyre cũng rất tốt bụng đó chứ. 

Cô tiên nhỏ nói xong thì cũng bay đi ra đằng sau và cất tiếng trong trẻo hỏi những người vừa vào có phải học sinh mới không. Có vẻ cô ấy rất chăm chỉ đấy.

Spio cầm tờ khóa biểu trên tay lên xem:

Thời khóa biểu học tập tại Học viện Luminara

Buổi sáng (8:00 AM - 10:00 AM)

Buổi chiều (1:00 PM - 3:00 PM)

Moon's day

Ẩn sử

Dòng chảy năng lượng

Tiw's day

Hệ thống Phép thuật hiện đại

Thực hành Phép thuật

Woden's day

Sinh vật huyền bí

Trống

Thor's day

Ẩn sử

Dòng chảy năng lượng

Frigg's day

Hệ thống Phép thuật hiện đại

Thực hành Phép thuật

Saturn's day

Trống

Trống

Sun's day

Trống

Trống

Trong thời gian trống, bạn có thể sử dụng để tự học, nghiên cứu, hoặc luyện tập phép thuật theo nhu cầu. Mọi cơ sở vật chất của trường đều được tự do sử dụng từ 8:00 AM cho đến 6:00 PM 

Học viện Luminara có vẻ mang đến cho học sinh của mình một lịch trình khá thoải mái, giúp họ có thời gian để thư giãn và khám phá nhiều khía cạnh của thế giới Phép thuật. Mỗi ngày, học sinh chỉ có hai tiết học bắt buộc: một vào buổi sáng và một vào buổi chiều, kết thúc lúc 3 giờ chiều. Điều này giúp họ có khoảng thời gian rảnh rỗi để tham gia vào các hoạt động ngoại khóa, giao lưu với bạn bè, hoặc tận hưởng không gian của học viện.

Ngoài năm môn học bắt buộc, học sinh cũng có tùy chọn đăng ký thêm các môn học khác nếu họ muốn mở rộng kiến thức hoặc tập trung vào những lĩnh vực quan tâm đặc biệt. Các môn học này có thể bao gồm những khóa học về Phép thuật thực chiến, Điều chế, Nghiên cứu,...

Sự linh hoạt này cho phép học sinh tự định hướng hành trình học tập của mình, phát triển kỹ năng và khám phá sở thích riêng trong thế giới Phép thuật đa dạng của Luminara.

Spio nhìn vào thời khóa biểu và nhận thấy tiết học đầu tiên của mình là môn Lịch sử. Cậu vừa cầm bản đồ vừa dò đường, vì ngôi trường này quá rộng lớn, với nhiều khu vực mà không gian dường như bị bóp méo một cách kỳ lạ. Không ít lần, cậu bước vào một hành lang chỉ để thấy mình đi ra từ một cánh cửa hoàn toàn khác, khiến việc tìm đường đến lớp trở thành một thử thách không nhỏ.

Sau một hồi loay hoay, cuối cùng Spio cũng tìm được đến phòng học. Khi mở cửa bước vào, cậu thấy một căn phòng mang nét truyền thống, với những dãy bàn ghế xếp ngay ngắn, tạo điều kiện thuận lợi cho học sinh tập trung vào bài giảng. Cuối lớp là một bục giảng lớn, nơi giáo sư sẽ đứng thuyết giảng. Xung quanh phòng là những kệ sách cao, chất đầy những cuốn sách về lịch sử và văn hóa phép thuật, cung cấp nguồn tài liệu phong phú cho học sinh.

Không khí trong phòng vừa trang nghiêm vừa ấm cúng, tạo cảm giác như mỗi học sinh ở đây đều đang bước vào một nơi chứa đựng tri thức và những câu chuyện xa xưa.

Nhưng ngay khi Spio bước vào, một sự im lặng ngắn ngủi bao trùm căn phòng, trước khi những tiếng thì thầm bắt đầu vang lên từ khắp nơi. Những ánh mắt đổ dồn về phía cậu, tò mò xen lẫn thận trọng.

— Là đứa Volantis kìa.

— Nhìn gần thì thấy cũng đâu có gì đặc biệt đâu nhỉ?

— Đừng nhìn vào mắt cậu ấy. Cậu không muốn bị một Volantis nhắm đến đâu.

Spio giữ bình tĩnh, làm như không để ý đến những lời xì xào, nhưng cậu biết rõ mình đang bị quan sát, như thể mọi người đang cố gắng giải mã con người cậu. Cậu chậm rãi bước về phía những dãy bàn, tìm một chỗ ngồi.

Hầu hết các bàn đều đã kín chỗ, mỗi bàn có ba học sinh. Dường như cậu là người đến trễ nhất. Cậu tiếp tục đi lên phía trước, cho đến khi phát hiện một chỗ trống chính giữa ở dãy bàn đầu tiên bên phải. Không còn lựa chọn nào khác, cậu đành ngồi xuống, dù không mấy thích thú với việc phải ngồi ngay hàng đầu.

Vì đi từ phía sau lên, Spio không kịp để ý hai người ngồi cạnh mình là ai. Chỉ khi đã yên vị, cậu mới nhận ra hai gương mặt quen thuộc—bên trái cậu là Leander, bạn cùng phòng, còn bên phải là Evangeline, cô gái mà cậu đã đi cùng hôm qua.

Evangeline cũng vừa nhận ra sự có mặt của cậu. Đôi mắt cô ánh lên sự thân thiện, kèm theo một nụ cười rạng rỡ.

— Vậy giờ tớ gọi cậu là Reed hay Volantis?

Lời chào của cô ngay lập tức thu hút sự chú ý từ những học sinh phía sau. Nhiều ánh mắt lén lút quan sát cậu, chờ xem phản ứng của Spio.

Cậu chỉ mỉm cười đáp lại, cảm thấy nhẹ nhõm phần nào khi có hai người quen ngồi cạnh.

— Cứ gọi tớ là Spio thôi. Không ngờ lại ngồi cạnh cậu đấy,.

Leander bật cười, nhập cuộc ngay:

— Phải rồi! Chỉ có cậu mới dám ngồi cạnh mình và cô ta. Nhìn bọn họ kìa, cứ như thấy hổ vậy.

Spio liếc nhìn ra sau, và ngay lập tức, những học sinh phía sau cũng vội quay đi, giả vờ như chưa hề nhìn cậu.

Evangeline nhíu mày, tò mò hỏi nhỏ:

— Sao họ lại sợ hai người vậy? Tớ thấy hai cậu cũng đâu có gì đáng sợ đâu?

Leander thở dài, nhún vai một cách miễn cưỡng.

— Vì tớ là Frostwood. Còn đứa ngồi cạnh cậu... thì còn nguy hiểm hơn.

— Gia tộc của hai cậu đáng sợ đến thế sao?

Leander trông lúc này hơi ngạc nhiên, có vẻ cô gái trước mặt cậu đây hoàn toàn không biết gì về cậu và Spio nên lúc này cậu trả lời có phần tránh né.

— Cậu trước sau gì thì cũng biết về gia tộc chúng tớ thôi nên giờ mặc kệ nó đi.

Evangeline nghe câu trả lời vậy cũng khiến cô có phần hơi bực bội định hỏi tiếp thì cánh cửa phòng học mở ra, thu hút sự chú ý của mọi người. Một người phụ nữ bước vào, thu hút ánh nhìn của cả lớp. Đó là giáo sư Windstrider, cô chính là giảng viên dạy môn lịch sử của trường. Cô mang theo một không khí nghiêm túc nhưng không kém phần thân thiện, sẵn sàng bắt đầu bài giảng.

—Chào cả lớp — Giáo sư mở đầu với giọng nói ấm áp, ánh mắt quét qua các học sinh với sự thân thiện —Hôm qua ta đã giới thiệu rồi, và ta sẽ là người hướng dẫn các em trong môn lịch sử, do môn học này khá dài nên ta cũng sẽ đồng hành cùng mấy đứa trong suốt ba năm tiếp theo ở Luminara. 

Nói xong giáo sư lấy trong túi mình ra một quyển sách dày cộm và trên bìa sách có ghi một dòng tiêu để nhỏ bằng tiếng anh: " Ẩn sử và cách thế giới này xoay chuyển."

— Bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu với bài học đầu tiên, Giáo sư bắt đầu, giọng nói của cô bình tĩnh nhưng đầy hào hứng — Chúng ta sẽ bắt đầu từ lúc thế giới pháp sư được hình thành. Hãy lắng nghe cho kỹ nhé vì kỳ thi cuối năm có thể sẽ bao gồm những gì em được dạy ngày hôm nay đó.

Trang sách được lật ra, theo đó những nét vẽ bên trong bắt cọ quậy như đang sống và chúng bất ngờ đứng dậy hành động như mô tả những gì đã xảy ra trong quá khứ.

— Giờ chúng ta bắt đầu với thời gian khi kỷ nguyên mới đã hình thành. Khi đó thế giới không phải là thế giới của loài người mà là thế giới của các sinh vật huyền bí cổ đại. Trôi qua không biết bao nhiều năm tháng và không biết từ lúc nào mà dấu chân của con người đã xuất hiện, lúc đó họ yếu ớt trước thiên nhiên hùng mạnh, nhưng vẫn cố gắng tồn tại trên thế giới khắc nghiệt này.

Hình ảnh trên cuốn sách dao đông hiện lên, có nơi con người phải phục vụ những sinh vật huyền bí, có nơi họ cũng sinh sống hòa bình như những người bạn và cũng có nơi họ bị xem là nô lệ.

— Và một ngày nọ, một người nô lệ tên Sil tìm thấy trong khu mỏ của mình một thứ đã khiến bánh xe vận mệnh này thay đổi và ngày nay chúng ta gọi nó là "Khởi Nguyên". Một thứ giúp con người có thể kết nối với dòng chảy của thế giới, nó đã khai mở ra khả năng vô hạn của con người và thứ tiềm năng vô hạng đó chính là Phép thuật. Sil đã thấy được dòng chảy của thế giới, thấy được điểm yếu của những kẻ thống trị, anh ta đại diện cho tầng lớp bị trị đứng lên giải thoát con người khỏi sự nô lệ và trong quá trình đó anh cũng nhận được sự giúp đỡ của một sinh vật huyền bí mạnh mẽ, một con rắn khổng lồ với trí truệ siêu phàm đã thấy được ý chí và quyết tâm của Sil nên đã đồng hành cùng anh.

Spio lúc này chăm chú nhìn vào hình ảnh trong cuốn sách, cậu thấy một người một rắn cùng nhau tiến lên càn quét những sinh vật khác, trận chiến dài khốc liệt khiến hàng triệu người phải đỗ gục và cho đến khi bọn họ thành lập được một thành trì bằng đá, bọ họ sống trong đó tôn thờ Sil và con rắn như vị thần của mình.

Thời đại của con người mở ra, và Sil trở thành vị vua của tất cả vị vua, sự vĩ đại đó chẳng được bao lâu, nhưng thời gian luôn là thứ tàn nhẫn nhất, Sil giờ đã già nua và suy kiệt. Anh ta nằm trên một chiếc giường đá và được bao quanh bởi con rắn ấy.

— ... lúc này khi sinh mệnh đã cạn kiệt, thì kỳ tích lại xảy ra lần nữa, sự gắn kết giữa Sil và người bạn của mình đã khiến cho "Khởi Nguyên" đang nằm trong tay ông bộc phát một lần nữa, nó kết nối dòng chảy bên trong cơ thể Sil cùng với dòng chảy bên trong con rắn đó khiến anh ta có được thứ mà chỉ các sinh vật huyền bí có được: "Quyền năng"!.

Lúc này hình ảnh chuyển động, người đàn ông già nua giờ đây đã đứng dậy và trở nên trẻ trung hơn bao giờ hết, ông ta vung tay một cái có thể tạo nên vết nứt khổng lồ, búng tay một cái thì có thể kéo lên một ngọn núi.

— ... nhưng thứ sức mạnh to lớn mà "Khởi Nguyên" mang lại khiến cho tất cả các sinh vật như bị mù quáng, tin đồn về khởi nguyền dần lan rộng và chẳng lâu sau thì trận chiến lớn nhất mọi kỷ nguyên bùng nổ, con người và sinh vật huyền bí liên thủ với nhau nhằm mục đích tranh đoạt "Khởi Nguyên". Cuộc chiến tranh kéo dài hàng thiên niên kỷ đến cả Sil cũng không chống đỡ được, biết bao nhiêu nên văn hóa được dựng lên rồi lại sụp đỗ , "Khởi Nguyên" đã rơi vào tay hết người này đến người khác khiến các pháp sư mọc lên như nấm.

Hình ảnh chuyển động liên tục, Spio thấy những triều đại mọc lên rồi sụp đỗ, những vị thần được dựng lên rồi lại bị đạp đỗ, máu chảy thành sông, bầu trời và mặt đất vì những trận chiến mà như bị xé rách.

— ... Thấy tính hình có thể dẫn đến sự diệt vong của hành tinh xanh này, bốn sinh vật huyền thoại mạnh mẽ đã quyết định can thiệp để chấm dứt cuộc chiến tranh. Rồng, Phượng Hoàng, Kraken và Basilisk đã hợp sức và giành lấy vật thể đó, chúng thành lập một liên minh rồi sau đó giao cho bốn gia tộc mà chúng lựa chọn sức mạnh của mình. Các gia tộc được ban cho sức mạnh đặc biệt của chúng và thành lập tứ đại gia tộc tồn tại cho đến ngày nay.

 —Với sức mạnh này, bọn họ hợp tác và lôi kéo thêm nhiềm đồng mình để đối phó với những thế lực thù địch. Sự đoàn kết và sức mạnh của họ đã giúp dần dần đưa cuộc chiến tranh đến hồi kết thúc khiến các gia tộc thua cuộc đã bỏ chạy ẩn mình khắp nơi trên thế giới. Và ngày nay chúng ta gọi nó là cuộc chiến khởi nguyên và sau đó thì cũng là lúc mà họ ẩn mình để cho thế giới loài người có thể phát triển một cách bình thường.

Bỗng nhiên, Evangeline giơ tay và hỏi: 

 — Thưa giáo sư, vậy rốt cuộc thứ gọi là "Khởi Nguyên" đó là gì và... nó trông như thế nào?

Giáo sư Winstrider nhìn Evangeline và lắc đầu. — Không ai biết chắc chắn thứ đó là gì, — cô trả lời.— Lo sợ sức mạnh của vật đó, bốn gia tộc đã quyết định trao nó cho một sinh vật huyền bí mạnh mẽ khác cất giữ. Những ghi chép về vật đó và sinh vật đó giờ chỉ nằm trong tay bốn gia tộc lớn, và có thể họ đã giấu nó ở đâu đó rồi.

Sau khi giáo sư nói xong, cô giảng tiếp tục về các gia tộc trong lịch sử được một hồi thì tiếng trống trường vang lên như sấm sét báo hiệu hết tiết học. Cô mỉm cười cảm ơn mọi người đã lắng nghe hôm nay và rời khỏi phòng học.