Việc mang theo Đậu Đậu là một vấn đề nan giải. Dù sao, một người cá nhỏ bé sống động như vậy khó mà qua mắt được bộ phận an ninh sân bay. Ban đầu, Hác Nhân định để cô bé ở nhà và nhờ người trông nom, nhưng sau lần bị bỏ lại trước đó, Đậu Đậu đã khôn ra. Cứ thấy ai có ý định đi đâu là cô bé lại bám riết lấy Hác Nhân, treo lủng lẳng trên người anh cả buổi, khiến anh bất đắc dĩ phải đồng ý mang theo. Đậu Đậu mừng rỡ, nhưng cũng gây ra không ít phiền toái cho mọi người. Cuối cùng, không còn cách nào khác, Hác Nhân đành phải nhét cô bé vào không gian tùy thân để mang đi.
Về lý thuyết, không gian tùy thân không thích hợp để chứa vật sống. Đó là một nơi trống rỗng, tĩnh lặng, không ánh sáng, không trọng lực, bao la và lạnh lẽo đến mức có thể khiến bất cứ sinh vật nào cũng phát điên. Trong hướng dẫn sử dụng không gian tùy thân cũng có một dòng cảnh báo: "Nếu không có thù giết cha, xin đừng thử nghiệm đưa vật sống vào không gian. Cục quản lý sẽ không chịu trách nhiệm nếu có trường hợp tâm thần." Tuy nhiên, Hác Nhân không có ưu điểm nào khác ngoài một bộ óc sáng tạo vô biên. Trước khi lên đường, anh đã chạy ra chợ mua một cái bể cá, rồi về Tàu Đá mượn thiết bị tạo trọng lực nhân tạo cỡ nhỏ, cuối cùng bố trí thành một hồ cá cảnh nhân tạo, còn làm thêm một cái ống bơm để Đậu Đậu bơi lội. Lúc xuất phát, anh còn ném cả thiết bị đầu cuối vào không gian tùy thân. Nhờ vậy, Đậu Đậu ở bên trong không hề thấy chán, muốn đèn có đèn, muốn bọt khí có bọt khí, nếu thật sự buồn chán thì có thể chơi đèn kéo quân. Ít nhất thì cô bé cũng có thể "sống sót" qua mười mấy tiếng trên máy bay.
Hác Nhân chạy vào phòng tắm, xả nước đầy nửa bồn, rồi thả Đậu Đậu ra. Cô bé đã phải chờ đợi cả ngày trời trong không gian tùy thân, lúc này đã không chịu nổi nữa rồi. Sau khi nhảy vào bồn tắm, cô bé lập tức bơi lội tung tăng vài vòng, rồi ngẩng đầu lên phun nước tung tóe vào mặt Hác Nhân, coi như là kháng nghị.
Thiết bị đầu cuối trôi lềnh bềnh đến cạnh Hác Nhân, cố gắng hất những giọt nước trên người: "Công chúa nhỏ của anh sau này chắc chắn sẽ thành tài, tôi sắp bị cô bé hành cho điên rồi. Bắt tôi quay vòng vòng cả ngày..."
"Cuối cùng thì vẫn mang đứa bé này đi..." Ithak đi theo xem náo nhiệt, thấy Đậu Đậu đang bơi lội trong bồn thì có chút đau đầu, "Vấn đề là chúng ta phải ra ngoài làm việc, chẳng lẽ cứ phải mang theo con bé mãi sao?"
"Chỉ có thể mang theo thôi," Hác Nhân nhún vai bất lực, "Nếu thật sự không được thì nhét vào không gian tùy thân, tìm chỗ vắng người thì thả ra cho con bé hít thở không khí. Nghĩ lại thì Mộng vi diện vẫn tốt hơn. Chúng ta có thể xách theo cái ấm nước, giả vờ là đạo cụ luyện kim, độ "bát quái" của người địa cầu chắc chắn sẽ không cho phép làm thế."
Đậu Đậu nghiêng đầu lắng nghe người lớn nói chuyện. Sau khi phát hiện không ai để ý đến mình, cô bé bực mình lầm bầm một tiếng, quay người lặn xuống nước hớp một bụng, rồi ngoi lên tiếp tục phun nước vào mặt Hác Nhân...
Tác giả: Còn tiếp.
Betsy và Nam Cung Ngũ Nguyệt dạo chơi ở Athens hơn mười một tiếng đồng hồ mới trở về, mang theo vô số túi lớn túi nhỏ đựng đủ thứ, từ đồ ăn địa phương đến đồ thủ công mỹ nghệ chất đầy cả bàn. Đương nhiên, phần lớn trong số đó là đồ Betsy mua. Hai cô nàng đi cả một quãng đường dài như vậy mà không hề thấy mệt mỏi, vẫn còn hào hứng thảo luận về chuyến đi trong phòng khách. Hác Nhân hoài nghi không biết hai người có bị đám hướng dẫn viên dụ dỗ mua nhiều không, vì những người đi riêng lẻ mà lại có vẻ giàu có như vậy không phải lúc nào cũng gặp. Khả năng mua sắm của Betsy chắc hẳn khiến dân làm du lịch mừng rỡ lắm.
Betsy vừa đeo chuỗi hạt lên cổ Nam Cung Ngũ Nguyệt vừa lẩm bẩm: "Dù sao cũng có người trả tiền cho cậu, cậu còn kêu ca cái gì? Tớ nghe nói, cậu làm việc đều được Thần Tiên trực tiếp trả lương đấy. Có chỗ dựa lớn như vậy mà còn sợ phá sản à? Tớ quyết định rồi, mấy ngày tới cứ rảnh là đi shopping, sau đó nhét hết vào không gian tùy thân của cậu, mang về bán chắc cũng lời được 200-500 cái MP5..."
Vì món đồ đầu tiên Hác Nhân tặng Betsy là một chiếc MP5, nên cô nàng đặc biệt ấn tượng với nó, và xem nó như một đơn vị tiền tệ riêng, chỉ mình cô hiểu, người ngoài không tài nào hiểu nổi.
Nam Cung Ngũ Nguyệt tiện miệng hỏi: "Bán kiểu gì? Cậu có đường dây buôn bán đâu."
"Cái này không cần lo, lúc lên đài truyền hình tớ quen được kha khá người đấy. Xin số điện thoại cũng phải được một hai trăm cái, mà tớ lúc ấy cũng nói chuyện phiếm với họ rồi. Cảm giác bọn họ chắc là thích mấy thứ này lắm – mua không nổi nhưng vẫn cắn răng mua cho bằng được một đống hàng ngoại quốc, sau đó chụp ảnh đăng lên Microblogging. Mặc dù tớ không hiểu cách suy nghĩ của người Trái Đất các cậu, nhưng tớ rất thích tinh thần này nha."
Mọi người lập tức giật mình trước ý tưởng kinh tế và khả năng nắm bắt chi tiết của cô nàng. Đương nhiên, điều đáng kinh ngạc hơn là việc cô có thể thấu hiểu dân bản xứ chỉ trong thời gian ngắn như vậy, năng lực quan sát này quả không hổ danh là nghề tay trái dong binh của cô.
Dù sao Hác Nhân cũng thấy thuyết phục bởi Betsy, cơ hội phát tài luôn ở trước mắt, chỉ là phần lớn mọi người thiếu khả năng nắm bắt thôi. Cả phòng toàn dân lương thiện, có ai nghĩ được như Betsy đâu?
Vivian ở bên cạnh thở dài: "Thật hâm mộ cậu, nói kiếm tiền là kiếm được... Thật ra trước kia tớ cũng từng làm kinh doanh đa quốc gia đấy..."
Lập tức cả phòng im lặng, Hác Nhân giật mình trước tin tức bất ngờ này: "Cậu nói đùa gì thế? Cậu mà cũng làm kinh doanh đa quốc gia á?"
"Dù sao ta sống ngần này năm, chuyện nhân loại các ngươi dùng da dê đổi lương thực ta cũng từng thấy rồi, ngươi nghĩ có chuyện gì ta chưa trải qua?" Vivian nhìn Hác Nhân sâu xa nói, "Mấy ngàn năm trước ta đã ý thức được việc mậu dịch đa quốc gia có lợi nhuận cực lớn, dốc hết vốn liếng chuyển hương liệu và Lazurite (google để biết thêm) giữa Ai Cập và La Mã, mong đổi vận... Dù sử sách không ghi chép, nhưng ta chắc chắn thuộc đám thương nhân đầu tiên buôn bán kiểu này."
Hác Nhân lại được nghe một hành động vĩ đại khác của Vivian, vô cùng hứng thú: "Sau đó thì sao?"
"Sau đó thì suýt chút nữa ta phải ăn mày từ La Mã về," Vivian thở dài, "Không hiểu sao, cứ bán cái gì là lỗ cái đó. Sau này hết vốn, ta lôi kéo mấy Huyết tộc trẻ tuổi cùng nhau làm ăn, kết quả làm họ phá sản. Ta lại lừa đám tế tự đang tế bái ta xuất tiền, kết quả Alexander tiêu diệt vương triều thứ ba mươi mốt. Người cuối cùng bị ta lôi vào là Cleopatra, kết quả Octavius dứt khoát giết chết bà ta, biến Ai Cập thành một tỉnh của La Mã. Ta giày vò hơn hai nghìn năm cũng không vãn hồi được, cuối cùng mới nhận ra mình không làm được việc này. Mà sau đó cũng không ai chịu đầu tư cho ta nữa."
Hác Nhân: "... Ta cảm thấy mỗi lần hàn huyên lịch sử với ngươi đều có cảm giác kinh ngạc, rốt cuộc ngươi đã làm bao nhiêu đại sự cấp sử thi mà chưa kể cho chúng ta?"
Vivian nghĩ ngợi: "Chắc chắn không ít, nhưng chỉ nhớ được một vài chuyện thôi. Nếu có dịp, ta sẽ kể cho ngươi nghe về cuộc chiến thành Troy... Hoặc là chúng ta có cơ hội đến thành cổ xem, có lẽ còn móc được đồ vật ta vứt năm đó từ dưới đất lên."
Mấy người Hác Nhân vẫn tiếp tục trò chuyện đủ thứ chuyện với Vivian, ngoài cửa sổ, màn đêm đã buông xuống, thành phố cổ kính dần chìm vào giấc ngủ.
Khi con người đã ngủ say, trong bóng tối, một nhóm sinh vật mới dần thức tỉnh.
Một vài ảo ảnh màu đen lướt đi nhanh chóng mà mắt thường không thể phát hiện, truyền tin tức đến tai một số cư dân trong thành phố. Thành Athens cổ kính ẩn chứa những bí mật đen tối mà người thường không thể hiểu được. Lực lượng Ám Ảnh chia thành phố thành hai phần, một phần có thể chạm đến, phần còn lại mắt thường không thể nhận ra. Là một trong những "sào huyệt" chủ yếu trên thế giới, một thành lũy đặc thù che giấu những điều quái dị, khó nắm bắt được dựng lên trong thành Athens, ngay cả những liệp ma nhân ưu tú nhất cũng khó có thể xâm nhập vào thành phố này.
Một tin tức đang lan truyền ở đây:
Vampire cổ xưa nhất trên thế giới, dị loại trong dị loại, một trong những sinh vật nguyên thủy quái dị – Hồng Nguyệt nữ bá tước đã đến thành phố này, và có vẻ như vị nữ bá tước xưa nay chưa từng xuất hiện này đang muốn làm gì đó.
Trong khi Hác Nhân và đồng đội còn đang thảo luận xem có nên đạp Achilles xuống sông không, thì vô số "người" khác đang bàn tán về việc nữ bá tước này có nhúng tay vào sự kiện Ngày Trở Lại hay không.
(Đoạn này bị lược bỏ theo yêu cầu)