Đống giấy lộn

Cổ lão tấm da dê đã biến sắc, mặc dù nó có ma pháp bảo hộ không đến mức hư thối, nhưng qua tám thế kỷ vẫn lưu lại dấu vết loang lổ. Đúng như Hách Nhân suy nghĩ, Ma nữ bị vây ở nơi đây, sau khi phát hiện vô vọng trở về quê hương liền viết lại mọi chuyện của mình. Hiện tại, những trang giấy sẫm màu này lặng lẽ kể về cuộc đời ngắn ngủi của một nữ pháp sư bình thường, lưu lạc đến dị giới trong không gian kỳ dị này.

"Bất kỳ ai đọc được những dòng này, nếu các ngươi nhận ra chữ viết trên đây, ta xin gửi đến các ngươi lòng tốt và lời chúc chân thành nhất. Nguyện kiến thức và ánh sáng huyền bí phù hộ các ngươi, để không ai phải lưu lạc như ta. Tên ta là Beatrice, đến từ một thế giới khác, và ta tin rằng các ngươi cũng vậy.

Ta đến nơi này để tìm kiếm kiến thức và huyền bí, sau một cuộc thám hiểm địa ngục, ta rơi xuống vực sâu và bị mắc kẹt ở đây. Xét trên một phương diện nào đó, ta đã đạt được ước nguyện. Những gì ta học được, những gì ta tiếp xúc được là những điều kỳ diệu mà ta chưa từng tưởng tượng trong hàng ngàn năm qua. Ta tin rằng ngay cả thần minh thời thượng cổ cũng không biết những bí ẩn sâu xa của thế giới này. Tất cả quan niệm và hệ thống kiến thức của ta gần như bị phá vỡ hoàn toàn. Dù ta có dùng bao nhiêu cuốn sách để diễn tả sự kinh ngạc khi nhìn thấy thế giới dưới lòng đất này cũng không đủ. Ta ước có thể chia sẻ niềm vui khám phá này, nhưng tiếc thay, ta không thể trở về, nên chỉ có thể ghi lại chúng trên giấy da dê..."

Hách Nhân nhanh chóng lướt qua những đoạn không quan trọng, chỉ xem sơ lược những ghi chép ban đầu của Beatrice ở thế giới này. Hắn phát hiện Ma nữ này đã nhận được rất nhiều sự giúp đỡ từ người bản địa sau khi lưu lạc đến đây. Bộ tộc Hỏa là một bộ lạc nhiệt tình và hiếu khách, họ không hề tỏ ra thù địch với người lạ đến từ nơi khác. Trên thực tế, vì Beatrice am hiểu một số ma pháp hệ Hỏa Diễm, những kỹ năng này được người trong bộ lạc coi là bằng chứng cho thấy nàng thân cận với các nguyên tố tự nhiên. Ở thế giới này, việc đạt được sự cân bằng với các nguyên tố tự nhiên là minh chứng cho "phẩm chất tốt đẹp", vì vậy Beatrice rất dễ dàng đạt được mối quan hệ hữu hảo với người bản địa.

Nàng đồng thời kết bạn với "Hỏa Chi Vu Nữ", tức Thánh nữ của bộ lạc. Tình bạn của hai người nảy nở rất kỳ diệu: Ở thế giới này, ma pháp nguyên tố thô thiển được biết đến rộng rãi, nhưng kiến thức ma pháp cao thâm lại thất truyền. Chỉ có Thánh nữ và chiến sĩ bộ tộc, nhờ huyết mạch hoặc thần khí phụ trợ, mới có thể tiếp xúc ma pháp cao cấp. Các chiến sĩ chỉ dùng những lực lượng này để chiến đấu, còn người thực sự dốc lòng nghiên cứu kỹ thuật ma pháp chỉ có Thánh nữ và học trò của nàng. Beatrice đến mang sức sống mới cho thế giới kiến thức khô cằn này, Hỏa Chi Bộ Tộc Thánh nữ tìm được người bạn cùng nhau nghiên cứu kiến thức cổ đại.

Các nàng cùng nhau nghiên cứu những ký hiệu cổ đại thất truyền, nghiên cứu ký ức thượng cổ khắc họa trong bản năng huyết mạch. Chỉ vài năm, hai người đã trở thành bạn chí giao. Các nàng thậm chí phục hồi được nhiều tạo vật ma pháp cổ đại. Loại "Đốt tố đèn" thấy được ở Phong Chi Bộ Tộc chính là do Beatrice làm ra. Nàng đã giải mã phương pháp chế tạo cổ khí vật này từ chữ nghĩa đồ đằng của Hỏa Chi Bộ Tộc.

Một sự tích khác là chữa trị ôn dịch hắc ban. Chuyện này càng củng cố danh vọng của Beatrice trong lòng người dân, khiến nàng không còn bị coi là người xứ khác. Người trong bộ tộc coi nàng như "con dân của Nữ Thần", chỉ là con dân này từ vĩnh hằng chi trụ rơi xuống mà thôi.

". . . Ta đã trải qua nhiều năm ở đây. Ban đầu, cuộc sống có chút khó khăn. Ta phải học lại từ đầu chữ nghĩa, ngôn ngữ, phong tục, thậm chí thói quen ăn uống xa lạ. Ta còn nhớ một loại thực vật ở đây suýt chút nữa lấy mạng ta, nhưng dân bản xứ lại rất hay dùng làm món ngon. Đó là lần đầu tiên ta cảm nhận trực quan về khái niệm 'Dị thế giới'. Nhưng dù thế nào, tình hình dần tốt hơn. Nơi này là một nơi có thể sống bình ổn. Ta thậm chí có phần thích nơi này. Ở cố hương của ta, người như ta bị người kiêng kỵ vì thời đại biến thiên, người sử dụng ma pháp đang suy thoái. Một cuộc chiến giữa các chủng tộc sắp kết thúc, và những 'Nữ Vu' hay 'Ma nữ' như ta thuộc về phe thua cuộc. Ta không có nhiều thứ đáng lưu luyến ở cố hương. Thời gian trốn chạy và lo sợ không đáng để nhớ lại. Sống ở đây có lẽ không tệ, ít nhất trong một khoảng thời gian nào đó, ta đã nghĩ như vậy."

". . . Khi nhàn hạ, ta cũng quan sát sinh hoạt của dân bản xứ. Ta cảm thấy rất hứng thú với tôn giáo và cuộc sống hiện tại của họ, đồng thời, ta đặc biệt hứng thú với trạng thái của thế giới này. Lực lượng nào có thể tạo ra một tầng đại địa khác trên mặt đất? Đó là một khái niệm gần như viển vông, nhưng nó thực sự xảy ra ở thế giới này. Dựa trên truyền thuyết của dân bản xứ, ta tin rằng thế giới này ban đầu không phải như vậy, mà một loại sức mạnh siêu nhiên nào đó đã thay đổi nó. . .

". . . Dân bản xứ tin rằng những cây cột chống trời là cánh tay của người khổng lồ. Hơn nữa, trong tín ngưỡng tôn giáo của họ, ngoài 'Nữ Thần', ta có thể thấy bóng dáng của 'sinh vật khổng lồ' ở khắp mọi nơi. Người khổng lồ chống đỡ bầu trời. Tầng mây là hơi thở của một con quái thú khổng lồ, đồng thời phun ra sương mù. Họ tin rằng gió trên thảo nguyên là do một con thú khổng lồ tên là 'Hakku' ngáp tạo ra. Toàn bộ thế giới được xây dựng trên lưng của một ông lão lưng còng tên là 'Toca'. Ông lão lưng còng này là người làm vườn của Nữ Thần, và Nữ Thần đã hoàn thành công việc Sáng Thế Kỷ trên lưng ông ta. Có rất nhiều truyền thuyết kỳ lạ như vậy, khiến ta không khỏi nghĩ đến những 'vị thần' kỳ quái thời cổ ở quê hương ta. Nhưng những truyền thuyết này dường như không thể bỏ qua, mặc dù chúng kỳ quái nhưng lại có một logic rõ ràng và chặt chẽ đến kinh ngạc. Chúng dường như đã thực sự xảy ra, chỉ là bị bóp méo bởi sự kế thừa lịch sử.

"Đúng vậy, sự kế thừa lịch sử của dân bản xứ là một chủ đề thú vị hơn. Ta phát hiện những người này từng có một nền văn minh cực kỳ huy hoàng, có lẽ còn vĩ đại hơn cả quê hương ta. Nền văn minh này đã bị diệt vong, không nghi ngờ gì nữa, là do sự kiện đóng cửa bầu trời thời Thượng Cổ gây ra. Trên một số bức bích họa cổ và phiến đá, ta có thể thấy nền văn minh cổ đại đó đã tạo ra những gì: xe cộ có thể tự động chạy, khí cầu bay lượn phổ biến, lính canh đá và người sắt khổng lồ được điều khiển bằng ma thuật, thậm chí cả những thành phố ma đạo trôi lơ lửng trên không trung, được gọi là 'Mara? Tosh'. Nhưng tất cả những thứ này đều đã tan biến, bị vùi lấp sâu trong các khe nứt của trái đất. . .

". . . Có một hiện tượng rất thú vị. Theo nghiên cứu của ta, sự kiện "bầu trời khép lại" đã khiến thế giới này mất đi hơn một nửa dân số. Những người còn lại cũng dần tàn lụi theo thời gian. Nhưng quá trình tàn lụi này không hoàn toàn do tai họa gây ra, mà giống như những người sống sót có ý thức kiểm soát. Ta tìm thấy rất nhiều ghi chép trên phiến đá cổ về kế hoạch giảm dân số, phát hiện các bộ tộc rải rác khắp thế giới, dù trong thời kỳ đoạn tuyệt liên lạc, vẫn tuân theo thời hạn nghiêm ngặt để giảm số lượng người. Khoảng 3000 năm trước (theo khái niệm thời gian của thế giới này), họ đã khống chế dân số đến quy mô hiện tại, và con số này không thay đổi nữa.

". . . Việc sinh ra trẻ sơ sinh bị quản lý rất nghiêm ngặt. Họ dùng dược vật cổ xưa để kiểm soát thời điểm sinh ra thế hệ sau. Trẻ sơ sinh lớn lên cũng phải trải qua một nghi thức huấn luyện, để đảm bảo đứa trẻ mới sinh có thể gánh vác công việc trong bộ lạc và không dễ chết non. Nhiều dấu hiệu cho thấy, dù những thổ dân này không rõ cuộc đời mình dưới thế giới ngầm có ý nghĩa gì, nhưng họ rất rõ thế giới này yếu ớt và cằn cỗi. Có lẽ việc kiểm soát dân số và trình độ văn minh để giảm tiêu hao là khái niệm từ Thượng Cổ truyền lại. Dù không ai biết ý nghĩa phía sau việc này, họ vẫn nghiêm ngặt tuân theo tổ huấn. Vậy ai đã dạy họ phải khống chế tiêu hao như vậy? Có lẽ chỉ có Nữ Thần.

"Ta thậm chí nghi ngờ họ có cách khống chế trí lực và tư duy của trẻ sơ sinh. Ta phát hiện trong hương liệu họ dùng hàng ngày có thành phần ảnh hưởng đến não bộ. Những hương liệu này chỉ ức chế nhẹ hoạt động của não, không gây hại nhiều, nhưng ta cảm thấy chính sự ức chế vừa phải này đã khiến bước chân phát triển văn minh của họ dừng lại. Từ khi 'bầu trời khép lại' đến nay đã mấy ngàn năm, thời gian đủ để họ xây dựng lại vương quốc cổ đại, nhưng đến giờ họ vẫn sống cuộc sống gần như nguyên thủy. Đây chính là kết quả của việc vô tình hay cố ý khống chế. . . Tiếc là ta không còn nhiều thời gian, không thể kiểm chứng những phỏng đoán này. Hơn nữa, dù kiểm chứng được thì sao? Ta không thể thay đổi truyền thống tôn giáo của họ. Họ coi trọng tôn giáo vô cùng. Sau mấy ngàn năm bị dược vật xâm nhiễm và giáo dục truyền thống, nhiều cổ huấn đã biến thành thứ chảy trong máu của họ. Là một người ngoài, ta không nên nhúng tay thì hơn. . ."

Hách Nhân đột ngột ngẩng đầu khỏi đống giấy, nhìn Bonia đang ngẩn người thành thật bên cạnh: "Cho ta xem hương liệu các ngươi dùng khi làm lễ rửa tội cho trẻ sơ sinh."