Mặt đất rung chuyển mạnh mẽ, những tia sáng xanh lục lập lòe từ các ký tự cổ đại khắc trên những cánh cổng đá. Không gian như vặn vẹo, gió rít lên từng đợt, kéo theo hơi lạnh quỷ dị khiến toàn bộ cảnh vật xung quanh như mờ ảo, chập chờn giữa thực và hư.
Những bóng đen lao ra từ màn sương, hình dạng của chúng không rõ ràng, chỉ là những thực thể mơ hồ, đôi mắt đỏ rực như ngọn lửa ma trơi. Chúng không phát ra âm thanh, không có hơi thở, nhưng mỗi khi chúng di chuyển, không khí lại như đông đặc lại.
"Sẵn sàng!" Thanh Vy nghiến răng, bàn tay đã nắm chặt chuôi kiếm. Ánh lửa xanh nhảy múa quanh ngón tay nàng, tạo thành một vòng sáng bảo vệ mỏng manh.
"Đây là trò chơi của ngươi sao? Một cuộc săn đuổi vô nghĩa?" Kỳ Vân hướng mắt lên không trung, giọng nói lạnh lẽo vang vọng.
Không có câu trả lời. Chỉ có tiếng gầm trầm thấp từ sâu trong bóng tối, giống như một lời khẳng định không cần ngôn từ.
ẦM!
Một bóng đen bất ngờ lao đến, tốc độ nhanh như chớp. Kỳ Vân phản ứng kịp thời, kiếm vung lên, lưỡi thép sáng rực trong màn đêm. Nhưng khi lưỡi kiếm chạm vào, bóng đen ấy không bị chém đứt, mà tách ra thành hàng chục luồng khói đen, rồi lập tức hợp lại phía sau hắn.
"Chúng không thể bị giết bằng cách thông thường." Thanh Vy nói gấp, tay nàng giơ lên niệm chú, một luồng lửa bùng lên, tạo thành một rào chắn tạm thời xung quanh họ.
"Vậy chúng ta làm thế nào?"
"Không chiến đấu với chúng, mà phải sống sót."
Những cánh cổng đá tiếp tục mở rộng, hàng loạt bóng đen xuất hiện nhiều hơn, vây kín lấy họ. Cảm giác như cả không gian này đang sống, đang thay đổi để thích nghi với con mồi của nó.
Một làn gió mạnh đột nhiên cuộn xoáy, sương mù bị cuốn lên, mở ra một khoảng trống phía trước. Và ngay tại đó, một thực thể khổng lồ đứng sừng sững giữa không gian vặn xoắn.
Hắn có hình dạng của một con sói khổng lồ, thân thể phủ một lớp lông đen pha lẫn ánh sáng xanh lục, sáu con mắt mở ra từng lớp trên trán, mỗi con mắt đều ánh lên một tia sáng lạnh lẽo, như thể có thể nhìn thấu tâm hồn của kẻ đối diện.
Không đơn thuần là một sinh vật mạnh mẽ, Lục Nhãn Lang Vương mang dáng vẻ của một vị thần, đứng sừng sững trong màn sương như một kẻ đã chứng kiến quá nhiều sự thay đổi của thế gian, một kẻ phán xét mọi sự lựa chọn của những kẻ bước chân vào lãnh địa của hắn.
"Các ngươi đã bước vào trò chơi của ta."
Giọng nói vang lên, không phát ra từ miệng sinh vật trước mặt, mà từ khắp không gian này, như thể chính lãnh địa này đang nói chuyện với họ.
"Mục đích của trò chơi này là gì?" Kỳ Vân hỏi, đôi mắt không rời khỏi sinh vật khổng lồ kia.
"Để xem… các ngươi có đủ tư cách hay không."
Ngay khi câu nói kết thúc, Lục Nhãn Lang Vương gầm lên một tiếng rền vang, âm thanh chấn động đến mức mặt đất vỡ nát thành từng mảnh, những bóng đen lập tức lao đến từ mọi phía.
"Chạy!" Thanh Vy kéo tay Kỳ Vân, cả hai lao nhanh ra khỏi vòng vây.
Nhưng đây không phải là một cuộc chạy trốn đơn giản. Đây là một cuộc săn đuổi thực sự.
Không gian phía trước họ liên tục thay đổi, như thể bản thân lãnh địa này đang điều chỉnh lại để thử thách họ.
Con đường họ vừa chạy qua ngay lập tức biến mất, mặt đất biến thành những mảng đá lởm chởm hoặc những hố sâu vô tận.
Lục Nhãn Lang Vương không đuổi theo, nhưng hắn quan sát từ xa, sáu con mắt rực sáng trong màn sương, như thể hắn có thể thấy trước mọi hành động của họ.
Những bóng đen tiếp tục truy đuổi, một số biến đổi thành những phiên bản méo mó của chính họ, những hình ảnh phản chiếu sai lệch, như thể ký ức của họ đang bị thao túng.
"Không thể tin vào những gì ngươi thấy!" Thanh Vy hét lên, né tránh một đòn tấn công từ một bản sao vặn vẹo của chính mình.
"Trò chơi này… là thử thách của tâm trí." Kỳ Vân nghiến răng, nắm chặt kiếm hơn.
Phía trước, một cánh cổng đá khác hiện ra, nhưng ngay khi họ tiến đến, một bức tường vô hình chặn lại. Một giọng nói vang lên, chậm rãi nhưng đầy uy quyền.
"Chứng minh sự xứng đáng của ngươi, rồi ta sẽ mở đường."
"Xứng đáng?" Thanh Vy quay lại, nhìn Lục Nhãn Lang Vương. "Ngươi muốn chúng ta chứng minh điều gì?"
"Chứng minh rằng các ngươi có thể tồn tại trong lãnh địa này."
Sáu con mắt rực sáng hơn, bóng tối xung quanh co lại, tụ thành một thực thể khổng lồ mang hình dạng của một chiến binh cổ đại, tay cầm một thanh trường kiếm đen kịt, đứng chắn ngay trước mặt họ.
"Chỉ cần vượt qua nó, các ngươi sẽ có cơ hội sống sót."
Một thử thách sinh tử thực sự đã bắt đầu.