CHƯƠNG 9: CUỘC CHIẾN TIẾP DIỄN - CON ĐƯỜNG DUY NHẤT ĐỂ SỐNG SÓT

Màn sương đen đặc quánh như bóng tối ngưng đọng, bao phủ toàn bộ chiến trường. Không gian vặn vẹo, như thể thời gian và thực tại đều bị thao túng bởi một thế lực không thuộc về thế giới này. Tiếng cười của các linh hồn lạc lối vẫn vang vọng, trộn lẫn với âm thanh thép va vào nhau và tiếng gầm trầm thấp từ xa của Lục Nhãn Lang Vương.

"Các ngươi không thể thắng."

Giọng nói vang lên từ mọi phía, không rõ phát ra từ đâu. Nó không chỉ là một giọng nói đơn thuần, mà như hàng ngàn tiếng vọng của những kẻ từng thất bại trước đây. Những linh hồn lơ lửng trên cao, quan sát với ánh mắt thích thú, như thể họ đang xem một vở kịch lặp lại vô tận.

Tấn công và thất bại

Kỳ Vân lao lên trước, thanh kiếm của hắn vẽ ra một đường sáng sắc bén, nhưng khi lưỡi kiếm chạm vào cơ thể Chiến binh Bóng tối, nó chỉ tạo ra một tiếng vọng trống rỗng. Hắn không cảm nhận được chút phản lực nào, như thể đang chém vào khoảng không.

Nhưng ngay khoảnh khắc sau, hắn bị đẩy lùi bởi một lực vô hình, toàn thân tê dại.

Thanh Vy cũng không chịu khuất phục, nàng giơ tay, bầu không khí rung chuyển khi một ngọn lửa khổng lồ bùng lên, xoáy tròn như một cơn lốc hừng hực lao về phía Chiến binh. Nhưng khi ngọn lửa chạm vào hắn, nó bị hút vào lớp giáp đen như một cơn lốc bị nhấn chìm trong vực thẳm.

"Không thể bị ảnh hưởng bởi kiếm. Không thể bị ảnh hưởng bởi phép thuật." Thanh Vy lẩm bẩm, bàn tay nàng run lên vì sốc.

Chiến binh Bóng tối không tấn công ngay lập tức, hắn chỉ tiến về phía họ, từng bước một, như thể đã chắc chắn về chiến thắng. Nhưng mỗi bước chân hắn đặt xuống, mặt đất lại vỡ ra, những vết nứt tối tăm lan rộng, như thể thế giới đang bị nuốt chửng bởi chính sự hiện diện của hắn.

Sự bùng nổ của trận chiến

Bất ngờ, hắn tăng tốc, di chuyển nhanh đến mức gần như dịch chuyển tức thời. Trước khi Kỳ Vân kịp phản ứng, một cú chém sắc bén xé gió, lưỡi kiếm đen sượt qua vai hắn, tạo ra một vết cắt sâu, máu lập tức trào ra.

Thanh Vy hoảng hốt. "Cẩn thận!" Nàng lao đến, nhanh chóng niệm một phép trị thương, nhưng chưa kịp hoàn tất câu chú, một đợt sóng xung kích từ Chiến binh Bóng tối thổi bay nàng về phía sau.

"Thanh Vy!" Kỳ Vân gầm lên, hắn lao về phía nàng nhưng không kịp—nàng đập mạnh vào một tảng đá, hơi thở nghẹn lại, máu rỉ từ trán xuống gò má.

Lần đầu tiên trong trận chiến, sự sợ hãi hiện lên trong mắt Kỳ Vân. Một khoảnh khắc ngắn ngủi, nhưng trong đầu hắn trống rỗng. Hắn không quan tâm đến thử thách nữa, không quan tâm đến trận chiến nữa—hắn chỉ quan tâm đến nàng có còn sống hay không.

Phản công tuyệt vọng

Hắn xoay người, toàn thân bốc lên sát khí, lưỡi kiếm phát ra ánh sáng dữ dội khi hắn lao vào Chiến binh Bóng tối một lần nữa. Một chuỗi nhát chém liên tục, nhanh hơn, mạnh hơn bao giờ hết. Nhưng Chiến binh Bóng tối vẫn bình tĩnh đỡ lấy, không một vết xước.

Lục Nhãn Lang Vương quan sát từ xa, đôi mắt sáng lên một chút, như thể đang chờ đợi phản ứng tiếp theo.

Thanh Vy gượng dậy, dù cơ thể nàng run rẩy, nàng vẫn cố giơ tay, niệm phép thuật. Một vòng tròn ánh sáng xuất hiện dưới chân họ, phong ấn lại không gian, ngăn chặn Chiến binh Bóng tối di chuyển tự do.

"Tấn công vào bóng của hắn!" Nàng thét lên.

Kỳ Vân lập tức xoay người, mũi kiếm của hắn đâm thẳng xuống đất, vào đúng bóng của Chiến binh.

Một tiếng nổ lớn vang lên. Không gian méo mó.

Nhưng ngay khi hắn nghĩ rằng đây là cách thoát ra—một đợt phản lực khủng khiếp đánh bật cả hai ra xa. Cả hai rơi mạnh xuống nền đất, hơi thở trở nên hỗn loạn.

Đòn tất sát

Chiến binh Bóng tối đứng bất động trong một khoảnh khắc, sau đó nâng kiếm lên lần nữa. Nhưng lần này, hắn thực sự chuẩn bị giáng đòn kết liễu.

Bầu trời như tối sầm lại. Lưỡi kiếm phát ra một vầng sáng đen sâu thẳm, như một cánh cổng mở ra vào vực thẳm vô tận.

Kỳ Vân không thể di chuyển, cơ thể hắn đã mất hết sức lực. Thanh Vy cũng không thể đứng dậy.

Hắn nhìn nàng, trong khoảnh khắc, hắn không sợ cái chết, hắn chỉ sợ rằng cả hai sẽ không còn cơ hội để rời khỏi nơi này cùng nhau nữa.

Thanh Vy cũng nhìn hắn, đôi mắt nàng ánh lên một thứ gì đó giống như niềm tin.

"Lần này…" Một linh hồn thì thầm trên cao.

"Hắn sẽ chọn đúng chứ?"

Lưỡi kiếm hạ xuống.

Ánh sáng chói lòa bùng lên.