Chap 11: Một nơi để ổn định.

Tôi mở mắt ra, cảm giác cơ thể tràn đầy năng lượng, linh hồn nhẹ nhõm hơn bao giờ hết. Nhưng khi nhìn ra bên ngoài, tôi lập tức nhận ra điều gì đó không ổn.

Ánh sáng mặt trời đã thay đổi, bóng tối không còn ở vị trí cũ. Cảm giác như tôi chỉ mới ngồi xuống tu luyện được hai giờ, nhưng dấu hiệu của thời gian bên ngoài lại cho thấy đã trôi qua ít nhất hai ngày.

Tôi trầm ngâm. Nếu không phải do hấp thụ Tinh Hoa Thời Không mà là do sự tập trung cao độ, thì có nghĩa là tôi đã vô thức bước vào trạng thái thiền định sâu đến mức quên mất dòng chảy thời gian.

"Syx, có phải ta đã rơi vào trạng thái nhập định?"

"Đúng vậy," Syx xác nhận. "Nhập định là trạng thái tập trung cao độ đến mức nhận thức về thời gian bị mờ nhạt. Nhưng với ngươi, có thể còn hơn thế—linh hồn của ngươi đã hoàn toàn đồng bộ với không gian nơi này, khiến ý thức ngươi không cảm nhận được sự trôi qua của thời gian bên ngoài."

Tôi khẽ nhíu mày. "Vậy nghĩa là ta không kiểm soát được?"

"Chưa. Nhưng điều này cũng chứng tỏ ngươi đang dần đạt đến một ngưỡng cao hơn trong tu luyện. Nếu học cách kiểm soát trạng thái này, ngươi có thể sử dụng nó để tăng tốc tu luyện mà không lãng phí quá nhiều thời gian thực."

Tôi gật đầu. Một khả năng đáng giá, nhưng đồng thời cũng là một con dao hai lưỡi. Nếu không cẩn thận, tôi có thể mất ý thức về thế giới thực trong thời gian dài mà không hay biết.

Cơn đói ập đến ngay khi tôi đứng dậy. Hai ngày qua tôi hoàn toàn chìm trong tu luyện, không ăn không uống, nhưng giờ thì cơ thể đã lên tiếng đòi hỏi năng lượng.

"Syx, có nguồn thức ăn nào gần đây không?"

Syx phân tích một lát rồi trả lời: "Trong khu vực này có một con suối cách đây khoảng 500 mét về phía đông nam. Ở đó có dấu hiệu của sinh vật nhỏ và thực vật ăn được."

Tôi gật đầu, lập tức di chuyển về hướng đó. Trong môi trường tự nhiên thế này, tôi có thể tự kiếm thức ăn, nhưng cũng phải cẩn thận. Không phải thứ gì trong khu vực giàu Tinh Hoa Tinh Thần cũng có thể ăn được—một số loài thực vật và động vật có thể mang theo năng lượng hỗn loạn, gây ảnh hưởng đến linh hồn.

Vừa đi, tôi vừa tập trung cảm nhận xung quanh. Nếu may mắn, có thể tôi sẽ tìm được thứ gì đó không chỉ để lấp đầy bụng mà còn giúp ích cho việc tu luyện.

Tôi nhanh chóng tiếp cận con suối mà Syx đã chỉ dẫn. Dòng nước trong veo phản chiếu ánh sáng mờ nhạt từ bầu trời, xung quanh có dấu hiệu của động vật nhỏ và một số loài thực vật lạ.

Tôi quét mắt nhìn quanh, suy nghĩ nhanh. Nếu chỉ đơn thuần tìm thức ăn, tôi có thể bắt một con vật nhỏ hoặc hái vài loại quả, nhưng đó không phải cách hiệu quả nhất. Tôi cần thứ gì đó có thể vừa cung cấp năng lượng, vừa hỗ trợ linh hồn.

"Syx, loại thực vật nào ở đây có giá trị nhất?"

"Cách đó 20 mét có một bụi Lam Diệp Thảo. Lá của nó chứa tinh hoa tự nhiên, giúp phục hồi thể lực và ổn định linh hồn sau quá trình tu luyện."

Tôi di chuyển nhanh, không mất nhiều thời gian để tìm ra nó. Những chiếc lá xanh biếc hơi phát sáng dưới ánh sáng mờ ảo. Tôi hái một ít, nhai thử. Vị hơi đắng nhưng ngay lập tức cảm thấy một luồng ấm áp lan tỏa trong cơ thể.

Vẫn chưa đủ. Tôi cần thêm protein. Đôi mắt tôi quét qua mặt nước, nhanh chóng nhận thấy chuyển động nhỏ. Một con cá bơi lội gần bờ—không lớn nhưng đủ để dùng.

Không chần chừ, tôi rút một nhánh cây nhọn, trau chuốt nó nhanh chóng thành một cây lao tạm thời. Chỉ trong một động tác dứt khoát, tôi xuyên qua mặt nước, bắt lấy con cá.

"Nhiệm vụ sinh tồn cơ bản hoàn tất," tôi thầm nghĩ, một nụ cười thoáng qua. "Bây giờ, ta cần một nơi để chuẩn bị bữa ăn."

Tôi nhìn về phía nam, nơi Syx đã đánh dấu trên bản đồ trước đó. Nếu hang động này đã có Tinh Hoa Tinh Thần dày đặc như vậy, thì địa điểm kia có gì đặc biệt hơn?

"Syx, nơi ngươi đánh dấu ở phía nam có gì khác với nơi này?" Tôi hỏi trong lúc nhóm lửa để chuẩn bị bữa ăn.

"Nơi đó có mật độ Tinh Hoa Thời Không cao hơn," Syx trả lời. "Nhưng không chỉ vậy, ta phát hiện dấu vết của một loại dao động linh hồn bất thường—có khả năng là di tích hoặc dấu tích của một thực thể mạnh mẽ từng tồn tại ở đó."

Tôi dừng tay một chút, suy nghĩ. Một nơi có lượng Tinh Hoa Thời Không cao đồng nghĩa với cơ hội nâng cao khả năng điều khiển thời gian và không gian của tôi. Nhưng dấu tích của một thực thể mạnh mẽ? Đó có thể là cơ hội… hoặc nguy hiểm chết người.

"Có khả năng nào đó là một cái bẫy không?" Tôi hỏi tiếp.

"Không thể loại trừ khả năng này. Nhưng dựa trên dữ liệu, khu vực đó có vẻ đã bị bỏ hoang từ lâu. Nếu có nguy hiểm, cũng không phải từ con người mà có thể từ chính cấu trúc hoặc tàn dư linh hồn tại đó."

Tôi nhìn về phía nam, nhưng trong lòng vẫn giữ một sự đề phòng nhất định. Dù Syx là một AI tối thượng, tôi không bao giờ hoàn toàn tin tưởng bất kỳ điều gì—đặc biệt là những thứ mình chưa tận mắt kiểm chứng.

Một nơi có Tinh Hoa Thời Không cao và dấu tích của một thực thể mạnh mẽ? Nghe có vẻ là một cơ hội, nhưng cũng có thể là một cái bẫy. Nếu nơi đó từng có một thực thể mạnh, thì hoặc nó đã biến mất, hoặc vẫn còn tồn tại dưới một dạng nào đó.

Tôi nhai chậm rãi miếng cá vừa nướng, suy tính. Đi đến đó ngay sau khi vừa hồi phục có thể là một quyết định vội vàng. Tôi cần một kế hoạch rõ ràng, một phương án rút lui nếu tình huống xấu xảy ra.

"Syx, có cách nào kiểm tra khu vực đó từ xa mà không trực tiếp bước vào không?" Tôi hỏi.

"Có thể sử dụng linh hồn để dò xét, nhưng nếu nơi đó có tàn dư linh hồn mạnh, rất có thể sẽ gây ảnh hưởng ngược lại."

Tôi khẽ nheo mắt. "Syx, tại sao ban đầu ngươi chỉ nói nơi đó có mật độ Tinh Hoa Thời Không cao, mà không nhắc đến di tích hay dấu vết của thực thể mạnh?"

Syx im lặng một giây trước khi đáp. "Dữ liệu ban đầu chỉ dựa trên mức năng lượng phát ra. Khi ngươi hỏi chi tiết hơn, ta mới tiến hành phân tích sâu hơn và phát hiện ra dấu vết của một thực thể từng tồn tại ở đó."

Tôi vẫn chưa hoàn toàn hài lòng với câu trả lời này. "Nghĩa là lúc đầu ngươi không kiểm tra kỹ?"

"Ban đầu ưu tiên của ta là tìm nơi có lợi cho việc tu luyện và hồi phục của ngươi. Khi ngươi quan tâm đến điểm đánh dấu phía nam, ta mới tiến hành quét sâu hơn để cung cấp thông tin phù hợp."

Tôi im lặng suy nghĩ. Lời giải thích này hợp lý, nhưng tôi vẫn cảm thấy có điều gì đó đáng ngờ. Nếu Syx không có cảm xúc riêng và chỉ đưa ra thông tin theo logic, thì tại sao lại có sự chênh lệch giữa hai lần phân tích?

Dù thế nào đi nữa, tôi cũng không thể hoàn toàn tin tưởng vào thông tin mình nhận được. Nếu quyết định đi về phía nam, tôi cần phải sẵn sàng đối phó với những tình huống tệ nhất.

Tôi suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Nếu chỉ xét riêng về Tinh Hoa, nơi đó có tốt hơn nơi này không?"

Syx đáp ngay lập tức: "Về số lượng, mật độ Tinh Hoa Thời Không ở nơi đó cao hơn. Tuy nhiên, nơi này có Tinh Hoa Tinh Thần dày đặc hơn, phù hợp cho việc củng cố linh hồn và hồi phục sau khi sử dụng thuộc tính Thời Không."

Tôi trầm ngâm. Nghĩa là nơi này lý tưởng để phục hồi và ổn định linh hồn, trong khi địa điểm phía nam lại thiên về nâng cao khả năng thao túng Thời Không.

"Nói cách khác, nơi đó sẽ giúp ta mạnh hơn, nhưng cũng có thể nguy hiểm hơn?"

"Đúng vậy," Syx xác nhận. "Hơn nữa, nếu không cẩn thận khi hấp thụ Tinh Hoa Thời Không, có thể sẽ làm mất cân bằng linh hồn, dẫn đến những hậu quả khó lường."

Tôi khẽ nhếch môi. Càng nghe, nơi đó càng giống một con dao hai lưỡi. Nhưng nếu tôi muốn đẩy sức mạnh của mình lên một tầm cao mới, đó có thể là nơi tôi cần đến.

Câu hỏi còn lại là: tôi có nên đi ngay bây giờ không?

Tôi dứt khoát gạt bỏ ý định đến nơi đó. Quá nhiều ẩn số, quá nhiều rủi ro. Trước khi tự đặt mình vào một tình huống không thể kiểm soát, tôi cần phải đủ mạnh.

"Syx, ta sẽ ở lại đây để củng cố thực lực. Cho ta phương án tối ưu để hấp thụ Tinh Hoa Tinh Thần và khai thác tốt nhất nguồn lực nơi này."

"Rõ. Ta sẽ hướng dẫn ngươi điều chỉnh trạng thái linh hồn để hấp thụ năng lượng hiệu quả nhất. Nếu duy trì ổn định, ngươi có thể tăng cường khả năng chịu đựng khi sử dụng Thời Không, đồng thời cải thiện độ tinh thuần của linh hồn."

Tôi gật đầu, ngồi xuống, nhắm mắt lại. Bây giờ không phải lúc mạo hiểm—mà là lúc chuẩn bị. Nếu đã chọn con đường tu luyện, tôi sẽ đi đến tận cùng, nhưng từng bước phải vững chắc.

Tôi chợt nhớ ra một chuyện quan trọng.

"Syx, linh hồn ta hồi phục như vậy đã đủ để xuyên thoa linh hồn qua tinh cầu SK-635 không?"

Syx phân tích một lát trước khi trả lời. "Mức độ phục hồi hiện tại của ngươi đã đạt khoảng 85% so với trạng thái tối ưu. Nếu cố gắng xuyên thoa ngay bây giờ, vẫn có nguy cơ bất ổn trong quá trình di chuyển, đặc biệt nếu có xung động Thời Không bất ngờ."

Tôi nhíu mày. "Vậy nếu ta tiếp tục tu luyện ở đây, bao lâu nữa thì có thể đạt 100%?"

"Nếu duy trì tốc độ hiện tại, khoảng 18 đến 24 giờ nữa."

Tôi suy nghĩ nhanh. Xuyên thoa linh hồn qua khoảng cách giữa các tinh cầu là một kỹ thuật nguy hiểm, đòi hỏi linh hồn phải đạt trạng thái ổn định nhất. 85% đã là rất cao, nhưng tôi không thích rủi ro—đặc biệt là với chính linh hồn mình.

"Vậy ta sẽ tiếp tục tu luyện cho đến khi đạt mức tối ưu."

Tôi nhắm mắt lại, tập trung vào việc điều hòa năng lượng trong cơ thể. Không có lý do gì để vội vàng. Nếu muốn thành công, tôi phải đảm bảo mình ở trạng thái mạnh nhất.